Nhìn nữ nhân đã say quắc cần câu không biết trời trăng mây nước gì trước mặt, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu.
Vị đại tỷ Bạch Sa này, một khi đã vui lên thì không biết sống chết gì nữa một hơi uống hết cả trăm bình huyết tửu, nàng không say đến chết đã là một kỳ tích rồi.
Dĩ nhiên kug tích này là do nhục thân quá mức không bố của nàng ta mang lại.
Từ khi thành huyết tổ của huyết tộc, Trần Lâm luôn tự tinh vào sức mạnh nhục thể siêu việt của mình, nhưng hôm nay Trần Lâm mới hiểu được cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn.
Quả thật đến đổi lại là Trần Lâm, một hơi uống hết cả trăng bình huyết thủ thì chắc chắn ngày này năm sau chính là ngày dổ của huyết tổ đại nhân, từ đó có hể thấy được sự trên lệch về mặt thể chất giữ Trần Lâm và Bạch Sa là rất lớn, thế nên nếu không xét đến trang bị hay chiêu số mà chỉ xét đến sức mạnh thuần tuy, thì Bạch Sa hoàn toàn có thể đánh cho vị huyết tổ đại nhân này răng rơi đầy đất...
Tuy nhiên khi nhìn Bạch Sa ngủ say như chết, Trần Lâm chỉ vô thức bật cười, bà cô này làm gì có khả năng làm kẻ thù của Trần Lâm...
Khoảng thời gian tiếp xúc với bà cô này, tuy không nhiều nhưng Trần Lâm vẫn hiểu rõ được tính khí của nàng ta, nói trắng ra là thân to không não nhà lại có điều kiện, may mắn là đụng phải “bạn tốt” như Trần Lâm nếu không đã bị người ta ăn sạch rồi.
Dĩ nhiên cái giá phải trả khi dám đụng đến Bạch Sa là không nhỏ, nàng ta không chỉ nhà có điều kiện mà còn cực kỳ quyền lực thuộc diện nhà mặt phố bố làm to.
Trong quá trình nhậu nhẹt, Trần Lâm cũng hiểu được đại khái tình hình gia phả của Bạch Sa.
Nhìn chung trừ lão cha của nàng ra, thì Bạch Sa còn có thêm ba anh chị em khác, mỗi người quản lý cả một vùng đại hải rộng lớn diện tích gấp chục lần huyết tộc chứ không ít.
Như thế một người quản lý lãnh thổ gấp 10 lần huyết tộc, nhưng vậy bốn anh chị em nàng cộng lại đã gấp 40 lần huyết tộc.
Huống hồ đó chỉ là lãnh thổ còn tộc nhân dưới trướng thì cứ thế mà nhân lên.
Ngoài ra đó là vùng lãnh thổ của các anh chị em của Bạch Sa, còn lão cha của nàng thì không cần phải nhắc đến chi cho đau lòng.
Quả thật với lực lượng hùng hậu như vậy, đụng đến Bạch Sa xem như bước một chân vào quỷ môn quan.
May thay Bạch Sa là một sinh vật biển, lãnh địa của nàng quản lý cũng ở dưới biển không hề có chút mâu thuẫn nào với một sinh vật trên cạnh như huyết tộc.
Thậm chí nếu lãnh thổ của Bạch Sa tiếp giáp với huyết tộc thật, thì với quan hệ huynh đệ kéo sơn gắn bó giữa Trần Lâm và Bạch Sa sẽ đem đến rất nhiều lợi thế cho huyết tộc.
Nghĩ đến đây Trần Lâm khẽ mỉm cười quỷ dị, để con ma men Bạch Sa an ổn ngu một giấc, Trần Lâm dẫn theo Anna rời khỏi nhà của nàng.
Hiện tại việc tìm kiếm trang bị giúp tăng khả năng hấp thụ năng lượng cho lãnh địa huyết tộc ở thành phố Thanh Thủy chỉ có thể tạm gác lại một bên chờ đợi may mắn đến với mình.
Tuy nhiên, lần này Trần Lâm đến Thánh Thành không chỉ để kiếm trang bị cho lãnh đại, thứ kia quá mức hy hữu Trần Lâm cũng không đặt quá nhiều lòng tin vào Bạch Sa.
Chuyến đi này mục đích chính là để trang bị thêm cho đám người Phương Tuyết...
Hiện tại vũ khí các nàng đã có đủ, nhưng trang bị phòng thủ thì vẫn chưa có.
Lúc đầu Trần Lâm muốn cho các nàng ăn chút đau khổ nhưng với tình hình hiện tại chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ.
.
Bước đi trên đường phố tấp nập của Thánh Thành...
Vô số những sinh vật đủ mọi thể loại, kích thước đi qua đi lại, từ người hổ, người sói, người chuột hay đến ngay cả thây ma cũng có mặt, chỉ có nhân loại vẫn tương đối ít.
Nhưng Trần Lâm không mấy quan tâm không nhanh không chậm bước đi, mục tiêu chính là khu chế tạo, Trần Lâm muốn làm cho bốn nữ nhân của mình mỗi người một bộ chiến phục tránh cho việc mỗi lần chiến đấu đều phải chửa thương nữa, tranh thủ thời gian cày cấp nhanh nhất có thể.
Tuy nhiên khi bước vào khu Nhiệm Vụ Đường, Trần Lâm vô tình phát hiện một nhóm nhân loại.
Dĩ nhiên nhân loại cũng không có gì đánh để chú ý, Trần Lâm chỉ chú ý nữ nhân duy nhất trong nhóm người kia mà thôi.
Nữ nhân kia Trần Lâm đã tường gặp qua trong Thánh Thanh, nàng ta chính là ca sĩ Bạch Ngọc, một ca sĩ kiêm nghệ sĩ âm nhạc khá nổi tiếng, thậm chí trước mạt thế Trần Lâm còn từng là fan cứng của nàng và đến bây giờ vẫn vậy...
Chỉ là ngày xưa là thần tượng của Trần Lâm, còn ngày nay huyết tổ đại nhân muốn bắt nàng ta về làm thú nhún nhiều hơn.
Tuy nhiên đám nhân loại kia lại gặp chút phiền phức.
Đứng trước nhóm người của Bích Ngọc, không ngờ lại là một thây ma cao cấp hình thể đồ sộ, thân trên để trần lộ ra cơ bắp cuồng cuộn cùng nước da màu tím sẫm đặc trương của thây ma.
Tuy nhiên lúc này thây ma cao cấp kia lại đang cười như không cười nhìn nhóm người Bích Ngọc.
Với chất giọng then thét vô cùng chói tai, thây ma cao cấp kia đầy khinh miệt nhìn nhóm nhân loại trước mặt nói.
- Đám sâu bọ các ngươi cũng dám đến đây sao, ta còn nghĩ các ngươi chỉ biết trốn trong ổ chó của mình chứ.
Bị tên thây ma trước mặt khinh miệt, tên anh tuấn thanh niên trong nhóm nhân loại không nhịn được tiến lên lạnh giọng nói.
- Một khối tử thi có thể đến đây vì cái gì chúng ta không thể đến.
Khối tử thi trong lời nói của anh tuấn thanh niên kia rõ ràng là nhắm đến con thây ma kia...
Tuy sẽ theo một góc độ khoa học, thây ma không phải là tử thi mà là nhân loại bị nhiễm thi độc rồi biến đổi thành một sinh vật mới là thây ma...
Xét theo một góc độ nào đó khá giống với “trích huyết” của Trần Lâm, tuy nhiên nhân loại vẫn luôn quan điểm rằng, thây ma là tử thi hóa thân thành.
Dĩ nhiên, những thây ma cao cấp đã có trí tuệ nhất định không thích bị gọi là tử thi, càng không thích nhân loại những sinh vật có thể xem như nguồn gốc của chúng...
Thật tế không hiểu vì lý do gì khá nhiều sinh vật đều không thích nhân loại.
Nhờ có Trần Lâm huyết tộc có thể xem như đỡ nhất, tuy nhiên cũng tương tự thây ma, đám người Hồng Ánh cũng không thích bị nhân loại gọi là dị tộc, thậm chí sẵn sàng chơi khô máu với nhân loại nếu những từ ngữ không ai lọt vào tai mình...
Tuy nhiên con thây ma trước mặt tỉnh hơn vẻ bề ngoài của mình rất nhiều, nó không hề tức giận mà chỉ cười khinh miệt nói.
- Thịt của nữ nhân kia thật là ngon nha...
Nghe thấy thế đám nhân loại không khỏi kinh ngạc...
Tuy nhiên rất nhanh họ hiểu được con thây ma cao cấp kia muốn nói gì, nộ hỏa trong lòng bùng cháy ai nấy đều siết chặc hai nắm tay nhìn chằm chằm con thây ma kia...
Hai quân nhân trong nhóm không nhịn được muốn xông lên sống mái với con thây ma kia.
Rõ ràng nhóm nhân loại này và con thây ma kia có mâu thuẫn từ bên ngoài.
Nghĩ lại cũng dể hiểu, không có mẫu thuẫn thì việc gì lại đôi co trong Thánh Thành nơi cấm đánh nhau này làm gì, rất có thể nhóm nhân loại đã chiến đấu với con thây ma kia và đã chịu thiệt không ít, thậm chỉ một người trong số họ còn bị con thây ma ăn sống.
Đáng ghét hơn là bên ngoài, tuy không hiểu chuyện gì như những con thây ma cao cấp khác nghe đến chuyện ăn thịt cũng cười phá lên phụ họa, dù sao lăng nhục nhân loại vẫn là niềm vui chảy trong huyết quản của chúng...
Thanh âm chói tai như muốn lăng nhục đám nhân loại vang lên cả con phố, chỉ là không chỉ nhân loại gần đó mà không một chủng tộc nào khác lên tiếng, chỉ đứng một bên xem kịch...
Dù sao mạt thế hàng lâm khiến hơn 90% dân số nhân loại thành thây ma...
Tuy hoạt động rải rác khấp nơi nhưng đây vẫn là một con số không nhỏ, thi tộc có thể xem như chủng tộc hùng mạnh bậc nhất tinh cầu này.
Ngoài ra chúng còn cực kỳ bài ngoại bao che cho đồng loại không thua gì huyết tộc, thế nên rất ít chủng tộc muốn dây vào cái của nợ này chỉ đứng bên ngoài xem kịch.
Tuy nhiên không phải tất cả...
- Cười...!cười cái con kẹt...
- Cười khó nghe chết đi được, các ngươi đang làm ô nhiễm không khí đó có biết không.
Bất chợt một thanh âm vang lên cắt ngang tiếng cười quả đúng là vô cùng chói tai kia, khiến không ít chủng tộc nhấn like.
Từ bên trong đám người đang đứng xem, Trần Lâm ngoái ngoái lỗ tai đi ra không chút sợ hãi đối đầu với tên thây ma cao cấp...
Bên kia tên thây ma cao cấp cũng nhíu mày đánh giá vị khách không mời này...
Về tổng thể Trần Lâm khá giống nhân loại, thân mặc hắc y khoát một cái áo choàng tím phía sau, tóc trắng xõa dài đến vai được cột lên cao, một bên mắt bị bịt kích lại tựa như độc nhãn long...
Tuy nhiên bằng vào bản năng của mình, con thây ma cao cấp kia vẫn nhận định Trần Lâm không phải nhân loại, bở kẽ nó không cảm thấy chán ghét nhiều như khi tiếp xúc với nhân loại.
Rất có thể tên lông trắng trước mặt là một dị sinh vật nhân hình nào đó.
Ý thức được việc này con thây ma kia lạnh giọng nói.
- Lông trắng đây không phải chuyện của ngươi, khôn hồn thì mau cút đi.
Dám kêu huyết tổ đại nhân cút đúng là chán sống, nếu đây không phải là Thánh Thành thì Trần Lâm đã sớm cho con thây ma kia bay đầu.
Tuy nhiên làm sao huyết tổ đại có thể đấu võ mồm thu một con thây ma, thế nên vị đại nhân khó ư nhất huyết tộc chỉ bật cười lắc đầu nói.
- Sao lại không liên quan đến ta...
- Ngươi là quẩn đục cái lỗ tai của ta nãy giờ mà bảo không liên quan.
- Nói thật nếu đây không phải là Thánh Thành ta đã cắt đầu ngươi xuống làm banh đá từ lâu rồi...
- Lông trắng ngươi đúng là không biết chữ chết viết thế nào...
Nhận thấy tên kia rõ ràng có ý kiếm chuyện, con thây ma cao cấp kia vô cùng lạnh lùng nói.
Ngược lại Trần Lâm đã bật mod kiếm chuyện không chịu yếu thế đối đầu trước con thây ma, không khí sặc mùi thuốc súng lang ra cả con phố.
Tuy nhiên trước khi hai bên xung đột, một tên nam nhân mập mạp để râu cá trê, mặc trên người một bộ veston đen vô cùng đúng lúc xuất hiện mỉm cười thân thiện nhìn Trần Lâm và con thây ma nói.
- Các vị Thánh Thành nghiêm cấm đánh nhau.
- Nếu các vị nóng quá có thể ra ngoài tìm nhau quyết đấu hoắc là...!đến đấu trường solo để xem ai là con gà...
Nhìn tên tên mập mặc áo veston đột nhiên xuất hiện rõ ràng là quản sự của Thánh Thành, con thây ma cao cấp không dám đối cứng với hắn chỉ cười lên khiêu kích nói.
- Được, đánh thì đánh ta sợ tên lông trắng kia sao.
- Chỉ là không biết hắn có gan không mà thôi.
Nghe thấy tên thây ma cao cấp kia khiêu khích, Trần Lâm chỉ mỉm cười liếc nhìn tên quản sự mập kia.
Rõ ràng hắn ta có thể đến sớm hơn, nhưng hắn lại đợi đến lúc đôi bên xung đột nóng máy nhất mới bước ra, tất cả chỉ để kích động đôi bên đánh nhau chứ giảng hòa gì, đúng là hắc ám.
Tuy nhiên ngươi ta đã tìm đến cửa, Trần Lâm cũng không cần thiết phải từ chối mỉm cười nói.
- Được ta cũng muốn xem thi tộc có bản lĩnh gì...
Nói xong Trần Lâm nghênh ngang bước đi tiến đến khu đấu trường.
Thấy thế thây ma cao cấp cũng hừ lạnh tiến đến khu đấu trường, chỉ có tên mập quản sự là mỉm cười toe toét, tiền tới rồi không cười mới là lạ.
Ngược lại nhóm nhân loại thì bốn mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì.
Tên anh tuấn thanh niên kia liếc nhìn đoàn người đang hùng hổ đi xa lắc đầu nói.
- Con thây ma khôn kiếp kia, lão tử nhất định sẽ san bằng thi triều của hắn.
- Đi chúng ta trở về.
Nói xong tên kia muốn phát tay rời đi.
Tuy nhiên nhóm người của hắn không ai làm theo ánh mắt chỉ nhìn Trần Lâm đang đi phía xa.
Lúc này một trong hai vị quân nhân không nhịn được tiến lên lắc đầu nói.
- Thiếu gia, thiếu niên kia đứng ra giúp chúng ta mới phải đánh nhau với tên thây ma kia.
- Tuy không mất mạng nhưng thù oán đã kết, chúng ta cũng nên đi theo ủng hộ hắn.
Nghe thấy thế tên quân nhân còn lại cũng gật đầu nói.
- Phải tiểu tử kia tuy có chút cổ quái nhưng rất có thể là nhân loại, nhân loại chúng ta phải nên bảo vệ cho nhau.
Nói xong hai tên quân nhân không nhịn được liếc nhìn Trần Lâm phía xa...
Trông thấy Trần Lâm chỉ có một mình, còn phía con thây ma cao cấp kia thì được sự hộ tống của mấy chục con thây ma khác, quả thật là quá mức tương phản.
Liếc mắt nhìn nhau, hai tên quân nhân cúi đầu trước tên anh tuấn thanh niên kia rồi không khách khí quay người rời đi, chạy theo Trần Lâm đến khu đấu trường.
Thấy thế tên anh tuấn thanh niên mặt trắng bệt ra nghiến răng nghiến lợi.
Bên cạnh hắn, Bạch Ngọc cũng không nhịn được liếc nhìn Trần Lâm phía xa rồi nhìn qua hai vị quân nhân cuối cùng là nhìn lại tên anh tuấn thanh niên bên cạnh.
Thật tế Bách Ngọc có ấn tượng với tên thanh niên tốc trắng kia, khi lần đến Thánh Thành nàng đã gặp hắn một lần, hắn còn đồi xin chữ ký của nàng.
Hiện tại hắn đứng ra giúp đỡ Bích Ngọc rất muốn đi theo ủng hộ.
Khẽ suy nghĩ một lúc, Bích Ngọc cũng không nhịn được liếc nhìn anh tuấn thanh niên nhỏ giọng nói.
- Thiếu gia, ta nghĩ chúng ta cũng nên đi theo, nếu không chuyện này mà đồn ra ngoài không có lợi cho ngài.
Nghe thấy thế anh tuấn thanh niên nhíu mày suy nghĩ rồi cắn răng gật đầu nói.
- Được chúng ta xem tên kia có bản lĩnh gì.
Nói xong anh tuấn thanh niên phất tay bước đi, thấy thế Bích Ngọc chỉ biết cười khổ chạy theo.