Bên kia mặc kệ tương lai của nhân loại ra sao, chỉ biết hiện tại những thành viên Sư tộc đang có mặt tại đây đều vô cùng tức giận...
Bị một chủng tộc nhỏ yếu như nhân loại đánh bại, còn là một thành viên vô cùng cao cấp trong tộc đàn, đây là một cái bạt tai vô cùng đau với toàn bộ Sư tộc...
Toàn bộ những tên tộc nhân Sư tộc đang ngồi xem đều không nhịn được tức giận, sẵn sàng chơi khô máu với bất kỳ nhân loại nào đứng trước mặt, đúng là giận cá chém thớt...
Tuy nhiên tộc của người ta mạnh người ta có quyền.
Rất nhân một nữ nhân tóc trắng dung mạo khá xinh đẹp nhưng ngoại hình lại có phần cao to lực lực lưỡng hùng hổ bước đến...
Khi thấy năm tên thanh niên Sư tộc vẫn còn đứng ở đó, nữ nhân tóc trắng không nhịn được tức giận cho năm tên thanh niên Sư tộc xui xẻo kia một cái bạt tai rồi gầm lên.
- Các ngươi còn đứng ở đây mà gì?
- Còn không mau tìm nữ nhân kia cho ta, tìm không được thì các ngươi cút luôn đi...
Gầm lên một tiếng không khác gì sư tử hà đông, khiến năm tên thanh niên Sư tộc kia sợ vỡ mật như chuột gặp phải mèo cấm đầu chạy đi muốn tìm bằng được Lý Anh My.
Nữ nhân tóc trắng không ai khác chính là con sư tử lông trắng kia, gọi là Tuyết Sư vẫn không nhịn được tức giận thở phì phò nghiến răng nghiến lợi nói.
- Sâu kiến rác rưởi kia...!bổ cô nương nhất định sẽ băm thây ngươi ra thành trăm mảnh.
Rõ ràng Sư tộc cũng là một đám không giản đạo lý, không mấy khác biệt với đám Ngân Lang tộc chủng tộc lệ thuộc mình, chơi thắng người ta thì không sao nhưng mà nếu thua chắc chắn sẽ tìm đến nhà tính sổ...
Vô cùng đúng với tiêu chí, đánh trong game không ăn được thì ta đánh ngoài đời.
Bên kia Lý Anh My không hề biết rằng bản thân mình đã bị một đám trẻ trâu Sư tộc nhắm đến.
Sau khi trận chiến thứ hai kết thúc, Lý Anh My cũng không có chuyện gì để làm quyết định đến chỗ cô cô Minh Nguyệt ngồi đợi vòng ba cũng như giúp sức nghiên cứu các tộc khác...
Quả là một nữ quân nhân vồn cùng có trách nhiệm...
Tuy nhiên, khi Lý Anh My vừa mới bức ra khỏi sân đấu chưa đi được mấy bước thì một đám thanh niên cao to đen hôi được dẫn đầu bởi một nữ nhân cũng cao to nhưng không đen đã hùng hổ kéo đến bao vây lấy Lý Anh My....
Hiển nhiên là muốn đánh hội đồng...
Chỉ là cái khung cảnh này không khác là mấy với cảnh Bạch Sa bị đám thanh niên trẻ trâu Ngân Lang tộc kiếm chuyện, từ đó dẫn đến mâu thuần giữa Liên Minh Cầm Thú và Hải Sa tộc.
Tính ra dùng đúng một công thức, suốt hàng triệu năm trải qua hàng vạn tinh cầu nhưng chưa bao giờ lỗi thời.
Kiểu gì thì kiểu, trong đại sự kiện đánh nhau như thế này cũng sẽ lòi ra những tên thua đến mức thẹn quá hóa giận chạy đi tìm đối thủ tính sổ, nhất là những tên thanh thiếu niên nhiệt huyết đầy mình muốn khẳng định mình trước vạn tộc kia, lại càng cay không thể tả 96,69% là sẽ đi kiếm chuyện với đối thủ cùng trang lứa với mình.
Từ đó vô tình mà rất cố ý, hệ thống sẽ sắp xếp cho đám trâu non này đụng nhau, tạo cơ hội dẫn đến húc nhau dẫn đến mâu thuần giữ các chủng tộc...
Có thể nói ngay từ đầu cái sự kiện này đã là bẩy của hệ thống giăng ra cho mười tên trên Đại Tộc Bảng đánh nhau...
Chỉ là hệ thống xem ra đánh giá hơi bị cao Liên Minh Cầm Thú, chỉ mới trải qua hai vòng đấu mà đã kiếm về cho họ hai kẻ thù.
Nhận thấy mình bị bao vây, Lý Anh My không nhịn được nhíu mày liếc nhìn nữ nhân có phần lực lưỡng, mái tóc trắng dài đến vai cùng ánh mắt sắc lạnh tỏa ra hung khí bức người trầm giọng hỏi.
- Các ngươi muốn gì?
- Muốn gì? Dĩ nhiên là muốn xé xác người rồi...
Thấy người...!à không sư tử của mình đã bao vây Lý Anh My, nữ nhân tóc trắng không ai khác chính là Tuyết Sư kẻ bị Lý Anh My đánh bại không nhịn được đắc ý cười lớn nói...
Tuy nhiên, Lý Anh My không hề sợ hãi chỉ bật cười khinh bỉ nói:
- Ahh...!thì ra là con sư tử ngươi...
- Đánh không lại ta muốn nhờ người đến giúp sao?
- Sư tộc các ngươi đúng mà một đám hèn hạ...
- Hèn...!con cc...!lão nương một mình chơi với ngươi.
Bị Lý Anh My khích tướng, Tuyết Sư không nhịn được tức giận gầm lên muốn lao đến.
Đánh tiếc một thanh thiết côn đen tuyền đã lao đến đánh mạnh vào bụng khiến Tuyết Sư bay đi đập mạnh lên bức tường phía sau phun máu.
Biết kẻ địch đông hơn mình, quân nhân đầu nhảy số như Lý Anh My hiển nhiên không ngu đến mức đánh nhau với nguyên đán sư tử này làm gì...
Lý Anh Mỹ chỉ lợi dụng lời nói khích tướng Tuyết Sư nhằm mở ra một con đương máu bỏ chạy và sự thật đã chứng minh nói về mưu mô nhân loại vẫn là số một...
Tuyết Sư bị Lý Anh My chọc giận lao lên trước không mấy đề phòng bị đánh bay mở ra một kẽ hở.
Lý Anh My cũng không hề hàm chiến cấp tốc lao ra khỏi vòng vậy bỏ chạy...
Lý Anh My biết bản thân đánh không lại năm tên Sư tộc kia và hệ thống cũng sẽ tiếp tục bị lag không ra ngăn cản cho đến khi nàng bị đánh gần chết, cách tốt nhất chính là bỏ chạy tìm cô cô Minh Nguyệt...
Bên kia thấy Lý Anh My bỏ chạy, năm tên thanh niên Sư tộc thầm hô một tiếng hỏng bét rồi cũng cấp tốc đuổi theo...
Tuyết Sư dù bị ăn một đòn đau nhưng trên cơ bản không quá đáng ngại nhanh chóng bò dậy nghiến răng nghiến lợi nhìn theo hương Lý Anh My bỏ chạy cũng nhanh chân đuổi theo quyết tâm phải trả mối thụ này...
Đoạn hành lang của khu đơn chiến cũng vì thế trở nên loạn như cháy chợ...
Lý Anh My mặc kệ tất cả cấm đầu bỏ chạy, năm tên thanh niên Sư tộc cùng Bạch Sư cũng truy đuổi phía sau không bỏ đẩy ngã không ít ngươi chơi đang đi lại trên hành lang.
- Cmn đám Sư tộc này lại gây chuyện gì rồi...
Xui xẻo bị đội ngũ Tuyết Sư đẩy ngã, một lão Thử tộc không ai khác chính Hắc Mao Thử từng may mắn ngồi chung với Trần Lâm không nhịn được tức giận chửi ầm lên.
Tuy nhiên khi vừa chửi xong, lão lập tức hối hận bịch mồm mình lại lo lắng nhìn vào đôi ngũ thanh niên Sư tộc phá làn phá xóm kia...
May thay đám người Tuyết Sư đang lo đuổi theo Lý Anh My nên không ai rảnh để ý đến con chuột đen như lão...
Một lão Hầu tộc mái tóc đỏ rực như lửa thấy Hắc Mao Thử lo sợ như vậy không nhịn được bật cười kéo lão ta vậy cười nói.
- May cho ngươi là đám cao ngạo kia không nghe thấy...
- Nếu không tộc Hắc Thử của ngươi xong rồi.
Hiển nhiên, lão khỉ già lông đỏ kia có quan hệ khá thân với Hắc Mao Thử, thấy lão bằng hữu của mình tai qua nạn khỏi không nhịn được mỉm cười trêu chọc.
Nghe thấy thế lão chuột tinh Hắc Mao Thử không nhịn được vỗ vỗ lên lồng ngực an ủi quả tim nhỏ đang đập thình thịch thở dài nói.
- Không biết đám Sư tộc kia bày trò gì, hình như còn đuổi theo một nữ nhân loại...
- Moá nó hiếp người cũng vừa phải thôi...!đừng quên nhân loại còn có thứ kia, ép bọn họ quá thì chết cả đám bây giờ...
Rõ ràng, nhân loại chủng tộc từng là bá chủ của tinh cầu này nhưng hiện tại chỉ có thể xem như một chủng tộc nhỏ yếu không đáng nhắc đến trong thời đại vạn tộc chỉ chiến này.
Tuy nhiên nhân loại lại có một thứ khiến cho rất nhiều chủng tộc khác kiêng kỵ...
Tính đến thời điểm hiện tại, không một chủng tộc nào kẻ cả Long tộc có thể vỗ ngực bảo mình có thể chịu được thứ kia.
Thế nên vì kiêng kỵ việc cá chết lưới rách, nhân loại trên cơ bản mới còn một mảnh đất nhỏ để sinh tồn, nếu không với thù oán trước kia các chủng tộc khác đã sớm diệt sạch nhân loại rồi...
- Phải lần này đúng là Sư tộc quá đánh thật...
- Nghe đâu là một thành viên vương tộc bị nữ nhân loại kia đánh bại...!hừ...!thẹn quá hoá giận tìm người ta tính sổ....
- Tuy nhiên theo ta thấy chuyện không đơn giản như vậy...
- Hệ thống lại một lần nữa không đứng ra ngăn cản, xem ra nữ nhân loại kia cũng có chỗ dự không kém gì Sư tộc kia.
Liếc nhìn theo hướng đám thanh thiếu niên Sư tộc, lão khỉ già lông đỏ Xích Hoả Hầu không nhịn được có chút khinh bỉ nói.
Dĩ nhiên, không chỉ có lão khỉ già mà rất nhiều những chủng tộc khác khi biết được đầu đuôi câu chuyện đều thầm khinh bỉ sự ngang ngược của đám thiếu niên Sư tộc kia.
Tuy nhiên Sư tộc mạnh nên đám tiểu ẩu thế kia có quyền mà ngang tàng, không một chủng tộc nào dám đứng ra chỉ trích cả.
Chỉ là rất nhanh các cũng tộc có mặt cũng nhận thấy được hệ thống lại một lần nữa bị lag.
Nhận thấy cảnh này có chút quen quen, toàn bộ người chơi rảnh rỗi không nhịn được cười lạnh rồi nhanh chân chạy theo hóng chuyện...
Trong đó hiển nhiên có cả một số nhân loại, tuy nhiên chưa ai dám đứng ta giúp đỡ Lý Anh My chỉ âm thầm đứng phía xa quan sát.
Bên kia Lý Anh My hiển nhiên không hơi đâu đặc lòng tin vào nhân loại, cũng càn không nghĩ nhân loại sẽ giúp được gì trong chuyện nay chỉ lo cấp đầu bỏ chạy như chó đuổi.
Đáng tiếc xui cho Lý Anh My là cô cô nàng Lý Minh Nguyệt lại bên khu vực tổ đội chiến, nàng lại không mấy thân với những thành viên Huyết tộc còn lại nên không hề biết họ ở đâu, chí có thể cố gắng chạy thật nhanh đến khu tổ đội chiến tìm viên binh.
Chỉ là khoảng cách này xem ra hơi bị xa.
Gàooo
Bất chợt một tiếng gầm kinh khiên động địa vàng lên...
Một nam nhân tóc đen khí thế bất phàm đột nhiên lao đến nhắm vào người Lý Anh My vung quyền đánh tới.
Cảm nhận được quyền phong cực mạnh của tên nam nhân tóc đen kia, Lý Anh My thoáng giật mình cấp tốc đưa thiết côn lên đón đỡ.
Đùng một tiếng...
Lực đạo khủng bố từ một quyền kia truyền đến khiến Lý Anh My dù đã đỡ được nhưng vẫn không nhịn được phun máu bay ra xa, hai cánh tay nắm chặc thiết côn run lên bần bật, xương bả vai dường như bị đánh trẹo, ánh mắt có phần run sợ nhìn thanh niên tóc đen đánh đứng phía xa.
Ngược lại, thanh niên tóc đen kia sau khi đánh bay Lý Anh My thì không để ý đến nàng nữa mà nhìn lại đám thanh niên Sư tộc đang chạy đến nhíu mày hỏi.
- Các ngươi đang làm gì?
- Đuổi giết một nữ nhân loại, các ngươi không thấy mất mặt sao?
Nghe thấy thanh niên tóc đen quát mắng, đám thanh niên Sư tộc đều câm như hết không dám nói gì...
Chỉ có Tuyết Sư là không mấy để ý hùng hổ tiến lên nói.
- Ca...!nữ nhân loại kia đánh ta còn xúc phạm uy nghiêm của Sư tộc ta...
- Ta không thể không trừng trị ả ta...
Hiển nhiên, thanh niên tóc đen hình thể to lớn, ánh mắt tràn ngập hung bạo kia là một thành viên của Sư tộc và cũng là anh của Tuyết Sư.
Không chỉ thế hắn và cả Tuyết Sư đều là con của Kim Mao Sư vương, gọi là Sư tộc tam vương tử bao gồm lão đại Xích Mao Sư, thanh niên tóc đen gọi Hắc Mao Sư và Tuyết Mao Sư còn gọi là Tuyết Sư...
Cả ba hiển nhiên là có địa vị cực cao trong Sư tộc, thế nên năm tên thanh niên Sư tộc kia mới không màng đến mặt mũi hội đồng Lý Anh My trả thì cho Tuyết Sư.
Ngược lại, Hắc Sư tuy mồm thì quát mắng đám trẻ trâu này không hiểu chuyện chỉ vì chút chuyện hơn thu mà làm xấu mặt Sư tộc, nhưng chuyện cũng đã rồi rất nhiều chủng tộc khác đang đứng phía xa quan sát cũng đã thấy nên hắn cũng mặc kệ, để cho Tuyết Sư giải tỏa nổi buồn.
Bên kia các chủng tộc đang vây xem chỉ biết lắc đầu cười khổ, thậm chí có phần đồng cảm cho nữ nhân loại kia.
Mặc dù hệ thống sẽ không lag đến mức chết người, phút tối hậu sẽ nhảy ra ngăn cảnh nhưng đau khổ trong quá trình đó thì vẫn có.
Đáng nói hơn là nữ nhân loại kia không làm gì sai cả, lên chiến trường ai mà lại không muốn thắng, không lẽ không có quyền đánh thắng những tộc nhân của thập đại chủng tộc sao, như thế thì tạo ra sự kiện đánh nhau này làm gì nữa, như thế công lý ở đâu không lẽ kẻ mạnh chính là công lý...
Dần dần những chủng tộc nhỏ yếu bắt đầu hình thanh nên những nhận thức khác biệt trong đầu.
Bởi lẽ một ngày đẹp trời nào đó, một tộc nhân nào đó của họ rất có thể cũng sẽ rơi vào trường hợp tương tự.
Nhận thấy Tuyết Sư đang mỉm cười man rợ chầm chậm tiến đến, Lý Anh My hiển nhiên không chịu chết nhanh chóng lấy ra một bình hồi phục dược tề rồi uống cạn...
Nhờ công dụng của việc “cắn thuốc”, thương thế của Lý Anh My cũng dần dần tốt lên đôi chút nhưng xương bả vai vẫn con đau âm ỉ.
Tuy nhiên hiện thực không cho phép Lý Anh My cơ hội nghỉ ngơi, bất chấp xương cốt đang đau đớn vô cùng Lý Anh My vẫn quyết chiến đến cùng vung lên thiết côn đón đỡ một quyền của Tuyết Sư.
Đáng tiếc lần này Lý Anh My không mạnh như trước, một lần nữa bị Tuyết Sư đánh lui, lông ngực phập phồng phun ra một ngụm máu tươi.
Thấy thế Tuyết Sư mỉm cười đắc ý vung quyền đánh vào đầu Lý Anh My, muốn một quyền giết chết nàng.
Bất chợt một thanh hồng sắc kim thương ánh lên tia sáng lạnh lẽo phá không lao đến bức lui Tuyết Sư khiến toàn trường không nhịn được kinh ngạc, không ngờ có kẻ dám đứng ra cứu lấy nữ nhân loại kia.
Hắc Sư cũng thoát giật mình giữ lấy Tuyết Sư, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn vết thương nhỏ trên tay nàng rồi nhìn lại hai bóng người đang chạy đến.
Bốn thanh niên sư tộc cũng rống giận hỏa thành bốn sư tử to lớn nhìn chằm chằm vào một người và một...!người trâu đang chạy đến kia...