“Mười sáu năm rồi à!” Mạn Yêu nỉ non một câu, “Chàng vẫn luôn đi theo ta không sao chứ?”
Tiêu Dao nghe vậy, lắc đầu: “Chỉ cần là có nàng, trong thiên địa này bất luận là chỗ nào cũng đều là nhà của ta, không có gì phải nghĩ cả.”
Nghe được hắn nói như vậy, Mạn Yêu cười gật gật đầu, nói: “Tiêu Dao, chờ sau khi ta tìm được muội muội mang về, chàng hãy nói với phụ thân chàng thân phận của ta đi, như vậy thì hắn sẽ không phản đối chúng ta ở bên nhau nữa.”
Vốn tưởng rằng chính mình đã nói ra như vậy, Tiêu Dao sẽ đáp ứng, nhưng Mạn Yêu lại không ngờ rằng, hắn lại quát lên một tiếng chói ta.
“Hồ nháo.” Tiêu Dao nhìn Mạn Yêu, trong mắt đầy sự nghiêm túc: “Thân phận của nàng tuyệt đối không thể để người khác biết được, điều này, ta đã nói qua không chỉ là một lần, nếu một khi để người khác biết được, nàng liền sẽ trở nên nguy hiểm, Mạn Yêu, nàng có hiểu ý của ta không?”
Mạn Yêu nghe vậy, trầm mặc một hồi, đột nhiên nở nụ cười, đối mặt với nam tử, hai chân hơi nhón lên, hạ xuống trêи môi của người nam tử đối diện ấy một nụ hôn, cười khẽ nói: “Ta đã biết, không nói cho bọn họ, vậy thì đợi sau khi tìm được muội muội, chúng ta liền mang theo muội ấy về rồi thành thân, như vậy được không?”
Thấy bộ dáng mỉm cười như hoa của nàng, Tiêu Dao có chút bất đắc dĩ, mấy năm nay, hắn thật sự không có cách nào với nàng, mỗi lần chỉ cần hắn hơi nghiêm túc, nàng sẽ chính là bày ra cái bộ dáng này, làm hại hắn căn bản không có biện pháp giữu được nghiêm túc nữa.
Tất nhiên, đối với nàng, hắn cũng không nỡ quá nghiêm túc.
“Chúng ta đi thôi.” Mạn Yêu cao hứng nói, sau đó liền lôi kéo Tiêu Dao hướng tới phía trước đi đến.
Bên trong một tòa phủ đệ, Lãnh Nguyệt Tâm ngồi ở trêи ghế đá, nhìn Lạc Ảnh ngồi đối diện mình không nói gì.
“Ngươi đem ta tới nơi này làm gì?”
Ngay lúc nãy, thời điểm nàng đang định trở về Lãnh phủ, lại bị Lạc Ảnh mang đến nơi này, nếu không phải bởi vì nàng bị thương không thể đánh lại, như thế nào nàng sẽ bị hắn mang đến đây.
Lạc Ảnh buông chén trà trong tay ra, liếc mắt đánh giá Lãnh Nguyệt Tâm từ trêи xuống dưới, bĩu môi nói: “Lãnh tam tiểu thư, ngươi yên tâm, ta là một người rất đàng hoàng, liền tính là phong lưu, nhìn ngươi như vậy ta cũng là chướng mắt.”
“…….”Lãnh Nguyệt Tâm trán hiện ra ba đường hắc tuyến, nếu không phải biết hắn đối với mình không có ý xấu, nàng đã sớm một chân đá hắn đi xa.
“Ngươi muốn hỏi cái gì?”
Nghe được Lãnh Nguyệt Tâm nói vậy, ánh mắt Lạc Ảnh hiện lên một đạo quang mang, cười nói: “Ta cũng giống như bọn họ, cũng rất muốn biết cột sáng màu đỏ kia rốt cuộc có phải cùng ngươi có quan hệ hay không, hay là nói ngươi đã nhìn thấy gì? Dù sao thì linh nguyên của ngươi được chữa trị là chuyện quá trùng hợp, hoài nghi ngươi, cũng là điều chắc chắn, huống chi hôm nay thời điểm ngươi đối phó với nam nhân kia, cơ thể ngươi lại phát ra một lực lượng siêu cường đại, lực lượng kia tuyệt đối không phải là một người ổn linh ngũ tinh như ngươi có thể có được.”
Nghe Lạc Ảnh nói xong, Lãnh Nguyệt Tâm sắc mặt bình tĩnh như thường, không có một chút dao động, đạm mạc nói, “Lạc Ảnh, ta cũng không biết cột sáng màu đỏ trpng miệng các ngươi là cái gì, chuyện linh nguyên được chữa trị ta không có cách nào nói cho ngươi, bởi vì ta đã đáp ứng hắn rồi, tất nhiên sẽ sữ bí mật.”
Hắn?
Lạc Ảnh nhăn nhă mày, có chút nghi hoặc, ai lại có thể có năng lực chữa trị linh nguyên như vậy?
Liền ở thời điểm hắn muốn nói lần nữa, Lãnh Nguyệt Tâm lại nhanh chóng nói: “Ngươi đừng hỏi ta hắn là ai, nếu ta đã nói là bí mật, nhất định phải là bí mật.”
Lạc Ảnh nghe vậy, đành phải bất đắc dĩ nói: “Được rồi, ta không hỏi nữa, ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, nếu không trận tỷ thí ngày mai ngươi sẽ không thể tham gia.” Lạc Ảnh nói xong, liền đứng lên hướng bên ngoài đi đến
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khuynh Thành Ngự Thú Sư
Chương 51: Tuyệt đối không được để người khác biết thân phận
Chương 51: Tuyệt đối không được để người khác biết thân phận