Nghĩ đến vừa rồi.. Đây là hai đời đến nay, lần thứ nhất trải qua thân mật như vậy.
Mặc dù cô xem ra rất bình tĩnh, thế nhưng là trong lòng lại sớm đã nổi sóng chập trùng, nhịp tim không bị khống chế.
Chưa từng nghĩ tới, một cái hôn lướt qua liền thôi, vậy mà có thể làm trong lòng chính mình sinh ra gợn sóng to lớn như vậy, khiến tâm tình của cô vui thích thoải mái như thế.
Ngay khi anh tới gần cô, cô thật sự có chút không nhịn được muốn bổ nhào anh, vò tiến cốt nhục của mình, về sau đi đâu đều đem anh treo ở trên quần.
Chung Noãn Noãn tiến đến gian phòng là phòng bếp.
Cô phát hiện trong phòng bếp có cá dọn dẹp sạch sẽ cũng phiến tốt, có thịt kho tàu cô thích, có rau trộn tiêu tê dại gà gia vị cô thích, đã làm lạnh bên trong nồi đất, còn thỉnh thoảng bay tới mùi thơm thịt gà.. Bên trên bếp lò bày ra tất cả đồ ăn đều là cô thích.
Hóa ra anh hôm nay là chuẩn bị tự mình xuống bếp nấu cơm cho cô ăn, anh vốn là yên lặng vì cô làm việc như vậy, xưa nay không nói.
"Các người có việc?"
Cửa mở truyền ra thanh âm giống như có thể ngưng ra vụn băng của Xích Dương, trong lời nói không vui cho dù ai đều có thể nghe được.
Thế nhưng là người tới lại giống như là không cảm giác được giá lạnh, thanh âm đầy nhiệt tình vang vọng cả phòng.
"Ai nha, vừa rồi không phải nhìn thấy đội trưởng Xích cậu mang theo khách tới sao? Tôi về nhà nói cho Lệ Dung nghe, Lệ Dung sợ trong phòng cậu không có hoa quả, cho nên liền lấy cho cậu một chút hoa quả tới. Thuận tiện ngồi ở nhà cậu một chút."
Ngay sau đó, một người phụ nữ giọng nói nhỏ nhẹ, phát âm giống như nắm lỗ mũi nói chuyện: "Anh Xích, trước đó nghe nói anh bị tập kích, anh có bị thương không? Nếu không em kiểm tra cho anh một chút đi."
Chung Noãn Noãn nghe tiếng nói chuyện phía bên ngoài, lông mày có chút nhăn lại, quay người liền đi ra phía ngoài.
"Lệ Dung nhà chúng ta hôm qua ca đêm, hôm nay vừa trở về, nghe nói chuyện cậu bị tập kích, liền định sang đây xem cậu, bình thường cậu bận bịu, đi sớm về trễ, vừa vặn hôm nay cậu có khách trở về nhà, xem ra cũng là có rảnh, dứt khoát liền kiểm tra một chút đi.
Hiện tại cậu tuổi trẻ, vết thương nhỏ có thể không để vào mắt, thế nhưng là về sau lớn tuổi, những vết thương nhỏ này nếu là tích lũy tháng ngày, sẽ đối thân thể tạo thành tổn thương. Cậu xem tư lệnh thân thể hiện tại một chút, hoàn toàn là dựa vào dược vật duy trì, nghe nói tư lệnh trước kia lúc còn trẻ giống như cậu, là huấn luyện viên kiêm đội trưởng bộ đội đặc chủng! Cho nên thân thể này, là chịu không được tiêu hao, Lệ Dung lo lắng cậu, cái này không, chúng ta đem cái hòm thuốc đều mang lên tới."
Cửa phòng Xích Dương chỉ mở ra một phần nhỏ, một cái tay khác còn chống tại trên tường, toàn phương vị ngăn trở ý đồ muốn chui vào của hai người. Cho nên hai người chỉ có thể kỳ vọng dựa vào miệng lưỡi ba tấc không nát của bọn họ làm Xích Dương cho bọn họ vào.
Đều nói đưa tay không đánh khuôn mặt tươi cười, Xích Dương mặc dù tiếng xấu bên ngoài, nhưng là hàng xóm thời gian dài như vậy, ngoại trừ lãnh khốc một chút, hai mẹ con này cũng không cảm thấy anh có chỗ nào bất cận nhân tình.
Tương phản, vị này chị Trần hoàn toàn là vót đến nhọn cả đầu muốn đem con gái cố gắng nhét cho vị sĩ quan tuổi còn trẻ liền rất có thành tựu này.
Nhưng mà tiếng nói mới rơi xuống, liền gặp một cô gái dáng dấp kinh diễm tuyệt luân, lực sát thương cực phú thị giác từ sau lưng Xích Dương đi tới.
Trước đó bởi vì hành lang ánh sáng không tốt, chị Trần chỉ nhìn tướng mạo đối phương một cái đại khái, trong lòng duy nhất đánh giá chính là -- Nhỏ!
Nhưng là bây giờ lại xem xét dưới ánh sáng ấm áp, trong lòng hai người cũng nhịn không được kinh hãi.
Đây quả thực là con hồ ly tinh!
Lớn thành cái dạng này, đều xinh đẹp hơn những nữ minh tinh trên TV kia!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!
Chương 217: Hồ Ly tinh
Chương 217: Hồ Ly tinh