TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc
Chương 90: Mỹ nhân Cúc Phong

Thôn Tích Hà: Mộc Gia

Biệt phủ Mộc gia thuộc tầng lớp có địa vị không hề nhỏ ở thôn Tích Hà, biệt phủ thì to lớn, gia nhân thì đông đúc, còn có không ít các cung phụng và cận vệ có thực lực.

Lúc này bỗng bên ngoài xuất hiện một trưởng quan binh trẻ tuổi dẫn theo vài tên binh lính bên mình tới trước cửa lớn của Mộc gia nhờ người.

Rất nhanh Mộc gia chủ liền biết được rằng hiện phía tây thôn đang xuất hiện một đám cao thủ đang đánh nhau rất hổn loạn, mà phía quan binh hiện chỉ toàn quân lính nhỏ yếu khó lòng mà bắt người được. Còn về phía triều đình thì hiện đã cho người tức tốc đi gọi tri viện rồi.

Cho nên hiện trước mắt phía quan binh đành phải đi đến những gia tộc lớn ở thôn Tích Hà trước mượn người hỗ trợ đi bắt người trước, còn về công trạng thì sẽ được trình lên trên sau.

Phía Mộc gia liền không từ chối lập tức xuất ra mười lăm cung phụng có thực lực để hổ trợ cho phía quan binh.

Tiếp ở thôn Tích Hà còn có một gia tộc lớn khác nữa đó chính là Kim Gia. Lúc này phía bên Kim gia cũng đã nhận được tin mượn người từ phía quan binh, lập tức phía bên Kim gia tuy hiện gia chủ Kim Hồng Bân hiện không tại nhưng vẫn đồng ý xuất ra mười cung phụng có thực lực để hỗ trợ cho quan binh.

Tiếp hiện do phía quan binh từ thành Kinh Sư mới hộ tống thôn dân về thôn sáng nay, cho nên ở thôn Tích Hà quan binh bỗng số lượng cũng đông hơn ngày thường. Chi tiết thì có khoản hơn hai trăm binh lính và năm vị trưởng quan binh trẻ có thực lực.

Thế là rất nhanh phía bên quan binh cũng đã mượn được hai mươi lăm người có thực lực cộng với năm vị trưởng quan binh thực lực cũng thuộc hàng chấp nhận được. Lập tức phía quan binh liền dẫn theo hơn hai trăm binh lính cùng xuất quân hướng tây thôn Tích Hà.

Thôn dân trong thôn lúc này tất cả thấy phía quan binh bỗng huy động nhiều người tiến về phía tây thôn thì liền cũng rất hiếu kỳ bàn tán xôn xao, muốn biết xem rằng đã có chuyện gì.

Cứ thế thôn dân hiếu kỳ liền cũng rất đông vội đi theo sau đám quân của quan binh cùng đi tới tây thôn xem xem là có chuyện lớn gì đang xảy ra.

- ---------...----------

Thôn Tích Hà: La Thần

Lúc này ở tây thôn trên trời nơi chiến đấu của nhóm La Thần xuất hiện cổng đen dịch chuyển, tiếp lại thấy Tiểu Bạch nhanh bước từ trong cổng dịch chuyển đi ra. Xong rất nhanh Tiểu Bạch liền hướng La Thần kích động gọi lớn.

"Đại Ca Ca....".

La Thần hắn lúc này trông thấy cả hai hồn thú đều đã đến trong tình trạng không mất một ai thì lòng liền lập tức nhẹ nhõm hơn nhiều. Rồi Bỗng La Thần hắn cũng liền nhẹ cười nhìn Tiểu Bạch giơ tay vẫy vẫy.

"Tiểu Bạch Bạch....! Ơi... Ui....."

Tiểu Bạch trên không thấy La Thần hắn vẫy tay cười nhìn nó thì nó liền trong lòng rất súc động vội vã lao xuống mặt đất.

"Ầm...." Một âm thanh phá nát chấn động liền vang lên do bởi cú đáp mạnh của Tiểu Bạch.

Ngay lập tức hai phe đang đối đầu bên dưới liền có chút nghi hoặc lùi lại nhìn nhìn phía Tiểu Bạch muốn xem người vừa đến lại là ai.

Phe bên La Thần những mỹ nhân chúng yêu ma thú thấy Tiểu Bạch gọi La Thần là đại ca ca thì liền biết người này là người quen của La Thần. Thế là tất cả liền lập tức nhường đường không định ngăn cản Tiểu Bạch lại.

Mỹ nhân nhút nhát Ấu Lam lúc này hơi cau mày hướng La Thần nhỏ nói. "Sao chủ nhân lúc này lại gọi muội muội của mình đến làm gì nha."

Những mỹ nhân Du Điệp, Lãnh Điệp, Tinh Đình, Thanh Trúc, Lam Trúc, Đằng Trúc, Mộc Lan, Liễu Nhu cùng đồng suy nghĩ với mỹ nhân Ấu Lam, cũng liền rất khó hiểu sao chủ nhân lại gọi đến một tiểu hài tử đến đây làm gì.

Chỉ riêng mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư lúc này là mặt có vẻ rất điềm tĩnh hướng Tiểu Bạch nhìn nhìn, ý muốn xem xét kỹ về Tiểu Bạch.

Phe đối đầu với La Thần lúc này cũng liền nhìn Tiểu Bạch chăm chăm ý muốn cảm nhận được khí tức của Tiểu Bạch như thế nào.

Nhưng tất cả bọn họ có ai đâu ngờ được rằng là do Tiểu Bạch cảnh giới lớn hơn bọn họ nhiều, nên là nếu Tiểu Bạch không bộc lộ khí tức ra thì bọn họ có cố hơn nữa thì cũng không thể biết được Tiểu Bạch nó mạnh như thế nào đâu.

Tiểu Bạch lúc này mắt bỗng dưng rưng rưng nước mắt trực chờ có thể lập tức tuôn rơi bất cứ lúc nào, hướng La Thần gọi.

"Đại ca ca...."

La Thần thấy vậy liền vội vàng lên tiếng nói. "Tiểu Bạch Bạch.! Đừng khóc, đừng khóc. Đã có đại ca ca ở đây với Tiểu Bạch Bạch rồi."

Tiểu Bạch sau một lúc xem xét thấy La Thần thân thể hoàn toàn bình thường thì liền mừng như điên lập tức quăng Tiểu Hắc hiện vẫn còn đang ngơ ngác sang một bên.

"Bịch.!" Lập tức Tiểu Hắc đáng thương cơ thể trọng thương liền bị cái tên Tiểu Bạch vô lương tâm thẳng tay ném sang một bên không thương tiếc.

"Ui... da... Đau a...".Tiểu Hắc lập tức bị đau nhức trong lòng thì liền cũng không còn lời nào để có thể nói với cái tên vô lương Tiểu Bạch được nữa.

Xong Tiểu Bạch lúc này liền vội hướng La Thần lao qua, nhanh chóng choàng tay ôm chặt lấy La Thần, đầu thì cứ liên hồi dúi dúi dụi dụi vào ngực của La Thần lên tiếng nói.

"Đại ca ca.! Tiểu Bạch... Hic... Hic... Tiểu Bạch tưởng rằng sẽ không... không bao giờ có thể được gặp lại đại ca ca người nữa a... Hức... Hic....."

La Thần hắn thấy Tiểu Bạch còn nhỏ chỉ muốn có một đại ca ca như hắn để dựa dẫm vào, và còn có chắc là Tiểu Bạch đã lâu rồi không có được cảm giác của một gia đình.

Nghĩ vậy La Thần hắn liền có chút mủi lòng đưa tay lên xoa xoa đầu Tiểu Bạch vẻ cưng chiều nói. "Sao Tiểu Bạch lại nghĩ như vậy nha.! Bộ Tiểu Bạch đã quên rằng đại ca ca của Tiểu Bạch Bạch rất là giỏi sao nha."

"Ươm... Ươm... Đại ca ca là giỏi nhất nhất.!" Tiểu Bạch nghe vậy liền lập tức gật gật đầu đồng ý với La Thần.

La Thần hắn nghe vậy thì liền chỉ biết nhẹ lắc đầu mĩm cười nói tiếp. "Nhưng mà Tiểu Bạch à.! Thật sự ra thì hiện đại ca ca cũng rất đáng thương lắm đó a."

"Hả.!" Tiểu Bạch nghe vậy lập tức lo lắng lên tiếng hỏi. "Đại ca ca người bị làm sao rồi a."

La Thần hắn lúc này liền hướng Tiểu Bạch lên tiếng kể khổ nói. "Tiểu Bạch Bạch cũng biết rằng đại ca ca lúc Tiểu Bạch tạm rời đi thì cơ thể đã rất đáng thương rồi đúng không."

"Ươm... Ươm...." Tiểu Bạch liền gật gật đầu đồng ý tiếp mặt liền lại rất nghiêm túc chờ đợi La Thần hắn nói tiếp.

Tiếp La Thần lại tiếp nói. "Ấy vậy mà Tiểu Bạch Bạch có biết không.! Lúc đó đại ca ca bị đám người của Hồng Gia gì đó bắt giữ lại, lại... lại... lại rồi còn muốn xâm chiếm đại ca ca của Tiểu Bạch Bạch nữa a."

"Đáng ghét... Bọn người Hồng Gia một đám đáng ghét, dám ức hiếp đại ca ca của Tiểu Bạch a." Tiểu Bạch ngây ngô lập tức sắc mặt nổi giận đùng đùng mắng diết bọn người Hồng Gia.

La Thần thấy vậy liền lại mặt mài càng thêm đau khổ nói. "Còn chưa xong, lúc trên đường chạy trốn thì đại ca ca đáng thương thân thể yếu nhược lại bị một đám chúng yêu ma thú không xem đại ca ca vào mắt ức hiếp đại ca ca nữa a."

"Là cái bọn chết tiệt nào a... Dám ức hiếp đại ca ca của Tiểu Bạch ta." Tiểu Bạch liền lại bùng nổ quát lớn, xong lại liền hướng La Thần nói. "Đại ca ca.! Đi, đi cùng với Tiểu Bạch đến tìm bọn chúng đánh chết hết bọn chúng. Đi.!"

"Hàizz...". Nghe vậy La Thần liền thở dài nặng nề nói tiếp. "Phải chi lúc đó đại ca ca cơ thể không trọng thương thì cũng đã không đến nông nổi nào a."

Ngừng một nhịp La Thần lại nói. "Tiểu Bạch Bạch biết không.! Bọn yêu ma thú này không những ức hiếp Đại ca ca mà còn không ngừng đuổi giết đại ca ca a."

"Hức... Đại ca ca đáng thương bụng thì đói meo, thân thể trọng thương cứ vậy bị bọn chúng ức hiếp đến nỗi không còn hình người a."

"Đại ca ca...." Tiểu Bạch nghe vậy liền rất đau lòng lập tức cầm lấy tay của La Thần thận trọng xem xem một chút rồi nói. "Người... người... Đại ca ca người đáng thương chưa gì mà đã gầy thành như vậy rồi a."

Ngừng một hơi Tiểu Bạch liền mặt nghiêm túc nói. "Đại ca ca cứ yên tâm đi.! Chuyện này Tiểu Bạch sẽ không bỏ qua cho bọn chúng đâu."

Các mỹ nhân bên phía La Thần lúc này nghe được rõ ràng cuộc nói chuyện của hai người thì liền mở tròn mắt ngạc nhiên há hốc mồm trong đầu thì liền cùng chung một suy nghĩ.

Ặc... Cái gì mà bị gầy thành như vậy a... Chúng ta thật chỉ mới đuổi tới có được bao lâu đâu nha...

Còn bên phía đám mỹ nhân phe đối đầu thì hoàn toàn ngược lại với nhóm mỹ nhân bên phe La Thần. Tuy bọn họ cũng đã ngạc nhiên, cũng đã kinh nghi, nhưng sau một lúc dò xét thì tất cả liền lại rất bình tĩnh thản nhiên. Bởi bọn họ thật không có cảm nhận được khí tức mạnh mẽ nào ở trên người của Tiểu Bạch cả.

Thế là bọn họ liền lại bình tĩnh đứng nhìn xem xem La Thần và cái tiểu nữ hài tên Tiểu Bạch kia đang định giở trò gạt người gì.

Nhưng khi đến lúc nghe được La Thần và Tiểu Bạch nói rõ ràng mọi chuyện được một lúc, thì tất cả liền lập tức khinh thường nhìn nhìn hai người như nhìn hai người điên đang diễn trò ngốc nghếch nói chuyện ngông cuồng.

"Ha... ha... ha...." Bỗng ngay lúc này sau một hồi ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì thì mỹ nhân Ngân Tâm Thảo liền cười lớn khi vừa nghe hiểu được cuộc nói chuyện giữa La Thần và Tiểu Bạch.

Cười xong một chàng mỹ nhân Ngân Tâm Thảo liền nói. "Tiểu Bạch Bạch gì đó ngươi nói là ngươi sẽ đánh chết bọn ta sao."

"Là kẻ nào.!" Tiểu Bạch nghe vẻ cười cợt liền khó chịu quay lại quát.

La Thần bên cạnh lúc này liền nhanh nhẩu lên tiếng nói trước. "Tiểu Bạch.! Là đám bọn họ ức hiếp đại ca ca thành ra gầy gộc đáng thương như thế này đó a."

"Là bọn chúng sao.!" Tiểu Bạch nghe vậy mắt liền sắc lạnh bốc hỏa, toàn thân rung rung người vì tức giận ngút trời lên tiếng nói.

"Tốt... tốt... tốt...".

Mỹ nhân Ngân Tâm Thảo nhìn La Thần và Tiểu Bạch như nhìn hai kẻ điên lại mĩm cười cợt nhã lên tiếng nói.

"Ha.. ha.. ha... Hai ngươi diễn trò đã xong chưa vậy.! Nếu xong thì giờ để ta...".

"Ầm...........".

Bỗng một tiếng động chấn nát đất đá khiến ngay lập tức chỗ mỹ nhân Ngân Tâm Thảo vừa đứng mặt đất liền bị chấn cho hơi lởm sâu xuống tạo ra chi chít nhiều đường rạn nứt như hình một cái mạn nhện.

"Phóc.! Phụt...". Lập tức mỹ nhân Ngân Tâm Thảo liền nằm yên bất động trên mặt đất miệng phun máu, mắt trợn trừng khó có thể tin nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch.

Mỹ nhân Liễu Đồng bên cạnh thấy vậy liền hướng Tiểu Bạch khó tin ấp úng lấp bấp lên tiếng nói. "Ngươi... Ngươi... Ngươi là ai..."

"Ầm.........."

"Phóc.! Phụt...". Mỹ nhân Liễu Đồng cũng liền không tránh khỏi số phận, lập tức cũng bị Tiểu Bạch một quyền đập cho trọng thương nằm bất động trợn tròn mắt lo sợ hoảng loạn.

Mỹ Nhân Ô Trúc, Tử Lan lúc này cũng đã thất kinh khiếp đảm lập tức quay người muốn bỏ chạy. Thế là cả hai liền động lực nhảy lên muốn rời đi.

"Ầm... Ầm....".

Lại thêm hai tiếng động kinh thiên chấn nát mặt đất, cả hai mỹ nhân Ô Trúc, Tử Lan liền cũng cùng bị đập cho nằm bất động nội thương nặng nề, miệng thì lại không ngừng máu chảy.

Lúc này đám mỹ nhân theo phe La Thần chứng kiến hết thảy mọi chuyện thì liền trong lòng rất khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch.

Nhóm mỹ nhân đối đầu thì lúc này cũng đã kinh tâm động phách sợ hãi kinh thiên rồi. Lập tức ngay lúc này những mỹ nhân từ đầu không mấy muốn xen vào việc này gồm có Tử Anh, Tước Yên, Bàng Kim Thuyên, Khiết Ly liền lập tức hướng La Thần quỳ xuống nói.

"Chủ nhân.! Xin Khai Ân."

Mỹ nhân Thổ Thanh Liên lúc này thức thời liền cũng biết không thể cứng đối cứng, lập tức cũng hướng La Thần quỳ xuống nói.

"Chủ Nhân.! Tha mạng.."

La Thần thấy vậy mặt vẫn bình tĩnh thản nhiên nhìn nhìn không lên tiếng đáp lời. Mỹ nhân Thạch Hồng Thủy thấy thái độ của La Thần hắn như thế thì liền biết không có khả năng La Thần hắn sẽ bỏ qua rồi.

Thế là mỹ nhân Thạch Hồng Thủy liền dậm chân động lực kích phát vung tay thi triển chiêu thức gì gì đó.

"Ầm... Ầm... Ầm... Ầm..."

Bỗng mặt đất liền nhiều chỗ bị vỡ nát chồi lên hơn chục tản đá to lớn, tiếp Thạch Hồng Thủy liền vung tay một cái khiến những tản đá lớn liền hướng Tiểu Bạch mà công kích.

"Hừ...." Tiểu Bạch trên không nhìn nhìn Thạch Hồng Thủy như nhìn một kẻ điên hừ lạnh một tiếng. Xong liền vung tay đánh thẳng một quyền.

"Bụp... Ầm... Ầm... Ầm....."

Bụi bặm của những tản đá lớn bị chấn cho vỡ tang tành, bỗng cũng liền xuất hiện mờ mịt dày đặc hạn chế đi tầm nhìn ở phía trước.

Lợi dụng lúc này Thạch Hồng Thủy liền phi thân lên cao hòng muốn rời đi, bên dưới mỹ nhân Thổ Thanh Liên cũng lập tức lướt trên mặt đất lao nhanh hòng muốn chạy trốn.

Tiểu Bạch hiện không thể phân thân hai hướng nên đã liền chọn người mạnh hơn là Thạch Hồng Thủy ở trên không tấn công trước. Ngay lập tức Tiểu Bạch liền hướng hư không đưa tay lên vung mạnh một cái.

"Xích... Xích... Xích... Xích...."

Liền ngay lập tức trên hư không xuất hiện ra vạn sợi xích chằng chịt bao lấy Thạch Hồng Thủy bó chặt lại thành một quả cầu lớn.

"Không a....." Thạch Hồng Thủy chỉ kịp thốt lên một tiếng thì liền bị bó chặt ở bên trong quả cầu sắt từ vạn sợi xích đen tuyền tạo thành.

Tiểu Bạch lúc này liền lao mình phi lên trên quả cầu sắt, xoay chân một vòng đánh thẳng từ trên xuống bằng gót chân trúng ngay giữa quả cầu sắt.

Bên dưới La Thần có thể lờ mờ nhìn rõ ràng mọi chuyện đang trong tầm kiểm soát của Tiểu Bạch. Bỗng ngay lúc này La Thần lại thấy quả cầu sắt liền với tốc độ rất nhanh lao mình xuống mặt đất.

"Ầm........"

"Bang...." Tiếp những sợi xích liền bị chấn cho vỡ vụn tang tành thành bụi phấn.

"Phóc.! Phụt..." Mỹ nhân Thạch Hồng Thủy lập tức toàn thân be bét máu cố gắng bò lết lên khỏi hố sâu do bị chấn mạnh. Hướng La Thần gượng nói.

"Chủ Nhân.! Phụt... Tha mạng... Phụt...." Vừa nói Thạch Hồng Thủy không ngừng miệng phun máu tươi. Hình ảnh thảm hại nhất cho đến lúc này.

Mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư đang đứng cạnh La Thần thấy tình cảnh của Thạch Hồng Thủy thê thảm như vậy thì liền lòng có chút suy nghĩ gì đó, tiếp liền lại ngập ngừng nhìn nhìn bóng lưng của La Thần.

La Thần lúc này thì mắt thấy vậy liền không muốn nhìn tiếp nữa, lập tức La Thần đưa mắt sang hướng khác giả bộ mắt không thấy, tai không nghe. Bỗng ngay lúc này La Thần liền nghe một tiếng thét lớn ở phía xa xa đằng trước.

"Á...."

Thấy kì lạ La Thần lập tức hướng mặt nhìn xa thì liền thấy mỹ nhân Thổ Thanh Liên hiện không biết bị gì tập kích mà đang bị chấn cho văng trở lại nơi này.

"Bịch.!" Lập tức mỹ nhân Thổ Thanh Liên liền rơi lại đúng trước mặt La Thần, thân thể nội thương phun máu.

Tiếp lại một mỹ nhân nhìn rất lạ mặt cũng liền bay tới lập tức hướng La Thần hắn quỳ xuống lên tiếng nói.

"Cúc Phong.! Tham kiến chủ nhân."

- ---------...----------

Chi Tiết Nhân Vật

- Cúc Phong: Phong Linh ( Tinh linh gió).

Cúc Phong y phục cổ phục trắng cách tân một bên có tay áo dài, một bên không có tay áo lộ ra cánh tay phải thon đẹp. Điểm trên y phục trắng lại có thêm nhiều họa tiết màu xanh dương sáng màu nằm ở bên tay áo dài bên trái. Còn có viền áo to chéo ở trước ngực thì có màu xanh dương xẩm màu hơn, kèm với rất nhiều họa tiết hoa lá màu trắng đường nét nhỏ li ti rất tinh xảo.

Áo liền thân xõa váy quá đùi vừa chạm tới đầu gối, phần váy dưới thì có hai lớp trong trắng, ngoài xanh xẩm nhiều hoa văn nhỏ li ti màu trắng. Tiếp dưới chân cô thì không lộ da thịt mà nó có một lớp quần ôm gọn chân màu tím nổi bật, kèm theo chút hoa văn đường nét lớn to màu trắng. Chân thì mang giầy bó chặt nho nhỏ xinh xinh.

Ở trên phần cánh tay phải lộ ra thì ở phễu tay có mang một băng tay hai lớp trong trắng, ngoài xanh xẩm hoa văn đường nét nhỏ li ti màu trắng, còn có điểm thêm một bông hoa được kết bằng vải màu trắng đính kèm xinh xinh.

Thắt lưng thì bằng da to bảng màu nâu có đính vài viên ngọc đỏ huyết, ở giữa phía trước lại có đường hoa văn lớn tạo thành hình trái tim, ở giữa trái tim lại đính một viên ngọc lớn màu đỏ. Tiếp phía sau lưng lại có một lớp vải màu xanh xẩm nhiều hoa văn nét nhỏ li ti màu trắng tựa cổ áo hình quạt xòe dựng thẳng cao tới nữa đầu.

Trên đầu cô đội một vòng vải trắng tròn quấn quanh đầu, ở giữa vòng trắng ngay chính giữa thái dương lại có một miếng vải bảng to khoảng hai lóng tay màu xanh xẩm hoa văn nhỏ màu trắng kéo dài dọc từ trước ra sau. Cũng chính điểm thái dương đó nó lại có treo thả một bông hoa màu trắng tám cánh nhụy hoa màu đỏ rất đẹp.

Tiếp Cúc Phong này có một điểm rất đặc biệt hơn những người hiện có mặt ở đây bởi vì chính mái tóc dài mượt của cô nó có màu tím nhạt sáng rất đẹp. Đúng vậy, không lầm đâu, tóc của cô chính xác nó là màu tím.

Mắt của cô thì to đẹp, hai mí mắt thì chỉ điểm nhẹ không rõ ràng đường nét mắt hai mí. Mắt của Cúc Phong cũng có điểm đặc biệt đó là đồng tử tuy vẫn màu đen, nhưng nhãn cầu thì nó lại có màu tím rất đẹp. Chân mài của cô thì không thể nhìn thấy vì bị che mất bởi kiểu tóc mái ngang của cô.

Mỹ nhân Cúc Phong này tổng cơ thể cân đối chiều cao hoàn hảo chuẩn mười điểm của sắc đẹp. Nhưng hiện chỉ tiếc một điều là cô trên mặt vẫn một mạn che mặt màu trắng, nên hiện không rõ phía sau mạn che mặc kia là một mỹ nhân có gương mặt như thế nào cả.

- ---------...----------

La Thần hắn hơi thất thần với màu tóc một màu tím rất đẹp của mỹ nhân Cúc Phong phía trước được một lúc thì liền lập tức rất nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh lên tiếng hướng mỹ nhân Cúc Phong nói.

"Đại tỷ tỷ cô đây lại là ai nữa đây hả.?"

- ---------!!!----------

Tự sự: Hàizz... Từ hôm qua nay mình đã phải đi làm kiếm chút tiền để mua gạo nên hiện không có nhiều thời gian để suy nghĩ ra tình tiết để viết nha mọi người.

- Chắc làm khoảng 7 - 8 hôm gì đó thì mình mới lại rảnh nha.

- À!. Mà mình vẫn sẽ cố gắng viết nhưng chắc là sẽ ra chậm hơn so với lúc mình rảnh rỗi một chút xíu xìu xiu nha mọi người.

Đọc truyện chữ Full