Edit: Lệ Diệp.
"Niệm Niệm, Niệm Niệm! Cái bài cuối cùng của đề cậu tính ra bao nhiêu?" Mạnh Hiểu Viên kéo cánh tay Nhan Niệm Niệm.
Nhan Niệm Niệm nhìn vẻ mặt khẩn trương của cô ấy, cười nói: "5."
"A ——" Mạnh Hiểu Viên kêu rên một tiếng, "Xong rồi!"
Kim Nhai kinh hỉ mà mở to hai mắt, "Ngọa tào! Không thể nào? Chẳng lẽ tớ tính đúng rồi?!"
Miêu Thú nói: "Chẳng qua chỉ là thi tháng, cũng đã trải qua bao nhiêu lần rồi, còn lúc kinh lúc rống như vậy."
Kim Nhai câu lấy cổ cậu ta, "Đây chính là quan hệ có thể nghỉ ổn ba ngày sau thi tháng hay không đó!"
Nguyên Đán có kỳ nghỉ ba ngày, lần thi tháng này trường học cố ý sắp xếp ở hai ngày 28, 29 tháng mười hai, liền vì đem hai ngày trước khi nghỉ để cho các thầy cô phê duyệt bài thi khẩn cấp, cũng may trước Nguyên Đán đem thành tích công bố ra.
Mạnh Hiểu Viên khổ một khuôn mặt, "Trường học thật âm hiểm a, rất sợ chúng ta gặp được một Nguyên Đán vui sướng."
Cố Lẫm khẽ cười một tiếng, sinh nhật của tiểu nha đầu là ngày 3 tháng một, đây chính là sinh nhật cô mười tám tuổi thành niên, ý nghĩa trọng đại, mặc kệ thành tích thi tháng như thế nào, cũng phải chúc mừng một phen cho tốt.
Nhan Niệm Niệm gật đầu nhỏ hai cái, "Không sai, tớ cảm thấy trường học chính là mục đích này." Có thể là lo lắng kỳ nghỉ ba ngày học sinh thả lỏng, lần thi tháng này cô rõ ràng cảm giác được so với ngày thường khó hơn.
Quả nhiên, chờ đến khi thành tích công bố ra, các bạn học vốn dĩ vui vui vẻ vẻ chờ nghỉ, đều mặt ủ mày ê.
Nhan Niệm Niệm cùng Mạc Thừa Hi vẫn là top 3 của khối, nhưng mà lần này là Mạc Thừa Hi đứng nhất.
Tiến bộ lớn nhất chính là Cố Lẫm, chủ nhiệm lớp ban năm cố ý khích lệ một hồi, đối anh vừa lòng vô cùng, mấu chốt là không riêng gì bản thân Cố Lẫm tiến bộ, lão đại muốn học tập, lớp học ai dám quấy rối, kỷ luật của lớp học quả thật là tốt đến xưa nay chưa từng có.
"Ngọa tào......" Cằm Kim Nhai cũng sắp rớt, "Anh Lẫm, có phải anh mỗi ngày đều không ngủ rồi học tập hay không?"
Cố Lẫm cười nhạo một tiếng, "Căn bản không cần phải khắc khổ như vậy, người như ông đây gọi là thiên phú dị bẩm."
Nhan Niệm Niệm cười đến đôi mắt xinh đẹp trong suốt cong thành hình trăng non, cô lặng lẽ cầm tay Cố Lẫm, cổ vũ mà nhéo nhéo. Quả thật Cố Lẫm đặc biệt thông minh, nhưng anh cũng không phải không làm mà hưởng, người khác không biết, cô chính là rất rõ ràng gia hỏa này mỗi ngày tiêu tốn bao nhiêu thời gian vào việc học tập.
"Đây cũng đủ hai bản điểm chuẩn, lại nỗ lực nửa năm, 211 không là vấn đề." Nhan Niệm Niệm cẩn thận mà đem bài thi của anh thu lại, chuẩn bị trở về nghiên cứu một chút, nhằm vào nơi dễ dàng mất điểm lại củng cố tăng mạnh cho anh.
"Đi nha." Mạnh Hiểu Viên, Kim Nhai, Miêu Thú ba người vẫy vẫy tay, dù sao cũng là nghỉ, lại mới vừa thi tháng xong, bọn họ đều tính toán thả lỏng một chút.
Ba người cũng chưa đề cập đến ngày mùng 3, nhưng mà Nhan Niệm Niệm biết bọn họ đều lặng lẽ chuẩn bị quà sinh nhật chính mình.
"Nhan Nhan, ngày mai có muốn đi chỗ nào chơi không?" Cố Lẫm khởi động xe, đem máy sưởi mở ra.
Nhan Niệm Niệm nghiêng đầu nhỏ nghĩ nghĩ, "Bên ngoài quá lạnh, giống như không có gì thú vị." Vừa nghĩ một chút trời giá rét nếu mà là ngồi trên bánh xe quay chuyển một vòng, đoán chừng có thể đông lạnh đến chết khiếp.
"Không nhất định là ở bên ngoài, chúng ta cũng có thể ——" Cố Lẫm nói còn chưa nói xong, di động Nhan Niệm Niệm liền vang lên.
Nhan Niệm Niệm từ trong túi lấy di động ra, vậy mà là Liễu Như Chân gọi tới, cô do dự một chút, vẫn là tiếp lên.
"Niệm Niệm a," Âm thanh Liễu Như Chân nghe đến vô cùng ôn nhu, "Nguyên Đán các con được nghỉ ba ngày đi? Vừa lúc, ngày mùng 3 đó chúng ta hẹn kiểm tra sức khoẻ gia đình, bệnh viện chính là của Xuân Hoa, không cần xếp hàng gì đó, kiểm tra một chút cũng không vất vả, con cũng tới đây thuận tiện kiểm tra một chút nhé, không phải con vẫn luôn nói thân thể không tốt sao?"
Nhan Niệm Niệm không biết nói gì mà trợn trắng mắt, nhà này là sắp bị vài cái nôn khan kia của cô dọa choáng váng rồi sao, cũng một tháng còn chưa chịu từ bỏ, cái gọi là kiểm tra sức khoẻ, đơn giản chính là muốn nhìn một chút trong bụng cô có phải có đứa trẻ của Cố Lẫm hay không.
"Không đi, mùng 3 tôi có việc." Nhan Niệm Niệm đoán chừng Liễu Như Chân căn bản không biết mùng 3 chính là sinh nhật cô, đương nhiên, cô cũng không để bụng.
"Con đứa nhỏ này, mấy ngày trước không phải còn ầm ĩ vào bệnh viện, kiểm tra sức khoẻ rất quan trọng, nếu là có cái tai hoạ ngầm gì còn có thể tiêu trừ sớm một chút, ngay cả người bận rộn như chú Cố của con cũng phải đi kiểm tra sức khoẻ đó."
Nhan Niệm Niệm đoán chừng Liễu Như Chân đây là dùng toàn bộ kiên nhẫn tới khuyên cô, nhưng cô lười đến phản ứng dụng tâm kín đáo của người nào đó, đáp lại một câu "Không có thời gian" liền đem điện thoại treo. Hiện tại cô đã không cần chịu Liễu Như Chân hạn chế, ngày kia chính là sinh nhật cô, nghiêm khắc mà nói, chỉ cần qua buổi tối 12 giờ ngày mốt, cô cùng Liễu Như Chân liền không có bất kỳ cái quan hệ gì.
Trong xe dần dần biến nóng, Cố Lẫm giúp cô đem khăn quàng cổ tháo xuống, "Liễu Như Chân muốn em mùng 3 đi làm cái gì?" Chẳng lẽ Liễu Như Chân còn muốn chúc mừng cho sinh nhật của tiểu nha đầu không thành?
"Muốn em đi kiểm tra sức khoẻ, nói là hẹn kiểm tra sức khoẻ gia đình." Nhan Niệm Niệm bĩu môi, "Những người này thật là điên cuồng, rất sợ trong bụng em có thai đứa trẻ của anh."
"Anh...... Đứa trẻ?!" Tay lái Cố Lẫm cũng thiếu chút nữa đánh nghiêng, một cái phanh gấp ngừng ở ven đường, xoay người nhìn cô, mắt đen nhìn chằm chằm bụng cô, sáng đến dọa người, "Nhan Nhan, chúng ta...... Khi nào đã làm?"
Nhan Niệm Niệm ở trên cánh tay anh chọc một chút, "Lái xe cho tốt!"
Bàn tay to của Cố Lẫm gắn vào trên bụng cô, mềm nhẹ mà sờ sờ, "Thực sự có nha? Là con trai hay là con gái? Mấy tháng?"
Nhan Niệm Niệm trừng anh một cái, lại nhịn không được "Xì ——" cười ra tiếng, làm bộ làm tịch mà thở dài, "Ai, anh không nhớ rõ sao?"
"Cái gì?"
"Vốn dĩ là chúng ta muốn kết hôn nha, chính là anh nói chúng ta không xứng đôi, thành tích thi tháng của anh tiến bộ hơn một trăm người, chính là em ngược lại lùi lại một người, chúng ta kém quá lớn, thật sự là không xứng đôi a, cho nên, đem hôn lễ hủy bỏ, không cần em."
Mảnh dài lông mi của cô chớp hai cái, cánh môi no đủ hồng nhuận bẹp, ủy khuất vô cùng mà nhìn chằm chằm Cố Lẫm, giống như thật là một tiểu đáng thương bị người ta hủy hôn vứt bỏ.
...... Lại là "Không xứng đôi"!
Cố Lẫm sâu sắc hận bản thân lúc trước vì sao muốn tìm đường chết, hiện tại ba chữ "Không xứng đôi" thường thường đã bị tiểu nha đầu lấy ra tới nói một lần.
Anh tiến bộ nhiều cô tiến bộ ít —— không xứng đôi!
Tài sản anh nhiều tài sản cô ít —— không xứng đôi!
Vóc dáng anh cao vóc dáng cô lùn —— không xứng đôi!
Lượng cơm anh ăn nhiều lượng cơm cô ăn ít —— không xứng đôi!
Anh có thể ăn cay cô không thể ăn —— không xứng đôi!
Cố Lẫm ma sát răng hàm phía sau, quyết định nén giận an tĩnh như gà.
Cố tình tiểu nha đầu còn ngại đâm vào anh quá nhẹ, ai oán mà sờ sờ bụng, "Bảo bảo a, ba ba không cần chúng ta, về sau hai mẹ con chúng ta chỉ có thể tự mình nghĩ cách. Chúng ta có thể đi cửa tàu điện ngầm bán nghệ, mang theo đàn ghi-ta, mẹ ca hát con khiêu vũ, ừm...... Mẹ nghĩ lại rồi, cứ nhảy bài 《 tiểu ếch nhảy 》là được."
Cố Lẫm mắt đen nguy hiểm mà híp lại.
Đây còn muốn mang theo đứa trẻ của anh đi cửa tàu điện ngầm bán nghệ kiếm tiền mua sữa bột!
Này có thể nhẫn?!
Này mẹ nó nếu có thể nhẫn liền không phải đàn ông!
Cố Lẫm duỗi tay ra ấn mở đai an toàn phía bản thân, thân mình uốn éo, hôn lên.
"Ngô ——" Nhan Niệm Niệm đang đắc ý lập tức mở to hai mắt, cô hoảng loạn mà đẩy anh, gia hỏa này điên rồi, đây chính là trên đường người đến người đi, trong xe phía sau còn bảo tiêu đi theo đó!
Cố Lẫm trừng phạt mà ở khóe môi cô cắn một ngụm, "Thành thật chút."
Anh tạm thời mà rời khỏi môi cô, nhưng cũng không cách xa, thời điểm nói chuyện, môi mỏng của anh còn từng cái cọ tới cánh môi mềm mại của cô.
Nhan Niệm Niệm cảm thấy thẹn đến đỉnh đầu sắp bốc khói, cái dạng này...... Tựa hồ so với hôn môi còn muốn ái muội hơn.
Cố Lẫm thấp thấp mà cười một tiếng, lần thứ hai hôn lên.
Anh quá quen thuộc cô, chỉ vài cái, thân thể Nhan Niệm Niệm liền mềm xuống, đôi tay vô lực mà bám vào bờ vai của anh.
"Anh, anh gia hỏa này!" Trong mắt Nhan Niệm Niệm thủy quang ướt át, cánh môi đỏ bừng, bộ dáng trừng mắt của cô một chút lực uy hiếp cũng không có, ngược lại có vẻ liễm diễm hờn dỗi, "Đây chính là ở trên đường!"
Khóe môi hơi mỏng của Cố Lẫm cong lên, mắt đen ở trên bụng cô dạo qua một vòng, "Nhan Nhan đừng nóng vội, ngày kia —— không, quả thật mà nói, qua 12 giờ buổi tối ngày mốt, có một số việc chúng ta liền có thể làm, nếu Nhan Nhan muốn một bảo bảo có thể mang theo đi cửa tàu điện ngầm bán nghệ......"
Anh tiến đến bên tai cô, âm thanh trầm thấp u ám, "Anh trai sẽ thỏa mãn em."
Khi anh nói chuyện hơi nóng của hô hấp nhào vào bên tai, lời nói ám chỉ ý vị mười phần rõ ràng, Nhan Niệm Niệm cảm thấy thẹn đến khuôn mặt nhỏ nóng lên, đôi tay ấn ở ngực anh đột nhiên dùng sức đem anh đẩy xa, "Lái xe!"
Cố Lẫm nở nụ cười, "Nhan Nhan, cứ khẩn cấp như vậy...... Lái xe?"
Nhan Niệm Niệm sửng sốt một chút, đột nhiên phản ứng lại, "Cái xe này! Cái xe này!" Cô dậm dậm chân, "Em nói chính là Rolls-Royce hiện tại chúng ta đang ngồi!"
Cố Lẫm thấy tiểu nha đầu sắp tức giận, chuyển biến tốt liền thu lại, hơi hơi mỉm cười, một lần nữa cột kỹ đai an toàn, xe di chuyển về phía trước.
Bọn họ không trở lại biệt thự nhỏ, mà là trực tiếp đi ngoại ô.
Ngày mai chính là Nguyên Đán, Cố Lẫm muốn bồi ông ngoại cùng nhau trải qua, lại không muốn bỏ Nhan Niệm Niệm ở nhà một mình, cùng cô thương lượng một chút, Nhan Niệm Niệm cũng không muốn một mình ở lại biệt thự nhỏ nghênh đón một năm mới, hơn nữa nếu là cô không đi, khả năng Cố Lẫm buổi chiều liền chạy về, cho nên dứt khoát hai người đều qua đó.
"Này đúng rồi, Nhan Nhan đừng xa lạ với ông ngoại, dù sao chúng ta đều là người một nhà." Cố Lẫm ý có điều chỉ.
Nhan Niệm Niệm nhấp môi cười, không để ý tới anh.
Gia hỏa này mỗi lần thứ bảy đi ngoại ô đều muốn mang cô theo, cô chưa từng đi qua, nhưng mà...... Hiện tại bí mật lớn nhất của cô lão gia tử cũng đã biết, giống như quả thật không cần phải xa lạ.
Nhan Niệm Niệm suy xét về sau thứ bảy cũng có thể bồi anh cùng tới đây, miễn cho anh mỗi lần mới vừa ăn cơm trưa xong phải chạy trở về.
Hiển nhiên lão gia tử rất cao hứng hai người bọn họ đều tới, ăn xong cơm chiều, kéo Nhan Niệm Niệm còn hát một đoạn, lại cùng Cố Lẫm ở thư phòng đợi một giờ.
Ngày hôm sau, Nhan Niệm Niệm sáng sớm liền dậy.
Lão gia tử không tính toán tổ chức yến hội, nhưng hôm nay khách nhân tới thăm cửa cũng rất nhiều, đều là ngồi một lát liền đi.
Cố Đồng Bằng cùng Liễu Như Chân, Cố Dao Cố Tiêu cũng tới, Nhan Niệm Niệm lưu ý một chút, không từ trên mặt Cố Đồng Bằng và Liễu Như Chân nhìn ra cái gì, ngay cả vẻ mặt Cố Dao cũng khống chế được rất tốt, chỉ có Cố Tiêu phẫn hận mà nhìn cô, bị Cố Đồng Bằng nhàn nhạt mà liếc mắt một cái, liền thành thành thật thật cúi đầu.
Cũng không biết rốt cuộc Cố Đồng Bằng có phát hiện lão gia tử đang rửa sạch thế lực của ông ta ở Xuân Hoa hay không, dù sao vẻ mặt ông ta vân đạm phong khinh(*), ngồi ở trên sô pha vẫn là trầm ổn nho nhã như cũ, Nhan Niệm Niệm trộm quan sát một hồi lâu cũng không nhìn ra cái kết luận gì.
(*) Vân đạm phong khinh - 云淡风轻: thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.
Di động trong túi vang lên, Nhan Niệm Niệm tiếp lên, "Chú Ngô, năm mới khỏe!"
Thân mình Liễu Như Chân ngồi bên cạnh cứng lại.
"Có phải mấy ngày nữa Niệm Niệm sẽ trở về Tân Thành lấy sách hay không? Chú ở ký túc xá của cha cháu phát hiện một cái notebook da đen, hình như viết cho cháu, nếu là cháu không trở lại, chú liền gửi qua đó cho cháu."
"Notebook?" Nhan Niệm Niệm sửng sốt một chút, đột nhiên nghĩ tới.
=====
Chào mọi người, tối khoẻ.
Ờm thì có ý định như này.
Bộ Túi Nhỏ Bên Ngực Trái Diệp định up full, còn 20c, với điều kiện là truyện được 4k vote hoặc là tài khoản này dc 100 follow, trong vòng tháng 9.
Nếu hết t9 mà k đủ thì Diệp vẫn up 1,2 chương/ tuần bth nhé.
Tiếp theo thì muốn tuyển editor, edit chung với Diệp, những bộ Diệp đang làm hoặc những bộ mà muốn đào cũng oke.
Yêu cầu đơn giản thôi, có PC hoặc laptop riêng, trả được deadline (1c/tuần), biết dùng QT, tra raw, tìm raw,.....
Có kinh nghiệm càng tốt, chưa có kinh nghiệm cũng không sao, sẽ có hướng dẫn từ đầu.
Cảm ơn, nếu ai muốn ứng thì ib cho Diệp, qua fb hay mail hay ở đây cũng được nhé.
Mong các tiểu khả ái về với Diệp ^^:3
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Túi Nhỏ Bên Ngực Trái
Chương 52
Chương 52