TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Showbiz Là Của Tôi
Chương 83: Em chính là muốn ở bên anh

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Show Thuyền Quyên hai năm tổ chức một lần, lần tổ chức trước là mùa hè năm kia. Đầu năm nay Hứa Trích Tinh và Phí lão thương lượng fashion show năm nay sẽ tổ chức vào cuối thu khi bạch quả rụng đầy.

Lần này phác thảo series váy của show đã đệ trình lên rồi, bây giờ ngoại trừ váy limited highend do Hứa Trích Tinh tự may thì các bộ khác đều giao cho bên Paris phụ trách công khâu vá.

Người mẫu cho Fashion show cũng bắt đầu nghĩ xem mời ai, siêu mẫu quốc tế và sao nữ đang nổi cũng tính toán mời, chỉ chờ xác định xong xuôi thì tuyên bố. Không ngờ Hứa Trích Tinh đột nhiên nói muốn thêm một bộ catwalk dành cho nam.

Thuyền Quyên trước nay chưa từng ra thời trang nam, ấn tượng của mọi người đối với Thuyền Quyên đều là váy highend phong cách cổ phong Trung Quốc. Giờ đột nhiên muốn trình diễn thời trang nam, phản ứng đầu tiên của bên Paris đều là không tán đồng.

Mãi đến khi Phí Lão nhìn thấy bản thiết kế Hứa Trích Tinh gửi sang, đã nhìn nhiều thành quen với thiên phú thiết kế kinh người của cô thanh niên này, mới chịu vào cuộc.

Phí Lão đã cho phép, những người khác cũng không ý kiến nữa, vì thế thêm phần trình diễn thời trang nam vào. Bộ đồ nam đầu tiên đương nhiên là do Hứa Trích Tinh tự mình khâu vá. Bên Paris thật ra cũng đề cử mấy model nam quốc tế, đều bị cô uyển chuyển từ chối, nói đã có người được chọn.

Quần áo đương nhiêm phải dựa theo tỉ lệ vóc người của Sầm Phong để may, Hứa Trích Tinh quyết định nhân dịp cuối tuần idol đi chụp đại diện thương hiệu thì đo người anh luôn.

Gì mà cơ ngực nè, cơ bụng nè, vòng eo nè, vòng mông nè……

Dừng ngay dừng ngay, không thể nghĩ bậy nữa!

Đời trước thuộc tính fan mẹ của mình rõ ràng kiên định lắm mà!!! Sao đến đời này suốt ngày mơ tưởng idol vậy chứ???

Hứa Trích Tinh cảm thấy thực thất vọng với bản thân.

Lúc cô đang vội vàng thiết kế đồ nam, ID group cũng đang vội vàng tập luyện bài hát mới. Official weibo của In Dream đã tuyên bố rộng rãi, cuối tháng single đầu tiên của ID group sẽ lên kệ các nền tảng âm nhạc lớn, đồng thời MV cũng được ra mắt.

Bất kể fan group hay fan bias đều nhón chân mong chờ, cũng cực kì hài lòng với tốc độ làm việc của Thần Tinh, ngày nào cũng khen Thần Tinh.

Đến thứ sáu, official weibo của In Dream báo trước sẽ có live stream, sáng thứ bảy nhân viên công tác sẽ tới phòng tập của ID thăm ban, lúc đó sẽ live stream một giờ.

Từ đêm chín người lên top lập nhóm debut, các fan còn chưa được gặp lại idol. Lần live stream này có thể tính là lần họp chính thức đầu tiên, mọi người đều đặc biệt chờ mong.

Đặc biệt là Phong Tranh.

In Dream mới debut, đang là lúc cần tăng độ nhận mặt và danh tiếng nhất. Tám người còn lại tuy rằng cũng không lộ diện, nhưng người ta cách cái một hai ngày sẽ up một cái Weibo, còn kèm với ảnh selfie, thả thính cho fan hú hét đều đều.

Nhưng Sầm Phong từ lúc up cái status Weibo chào hỏi do nhóm yêu cầu thì không online nữa.

Lại khôi phục trạng thái không hề động tĩnh, chết cũng không show off trước đây.

Trong lúc thi đấu fans còn có thể xem chương trình, xem sinh hoạt ký túc xá, behind the scences. Bây giờ thi đấu cũng chiếu xong hết rồi, ngoại trừ lăn qua lộn lại lướt Thần tượng thiếu niên, rốt cuộc không nhìn thấy cái gì mới của idol.

Tuy rằng Club Phong Tranh đã sớm đoán trước chuyện này, rốt cuộc idol nhà mình có như nhà khác đâu, ngày nào cũng nghĩ đến chuyện giải nghệ, nhưng……

Idol nhà người khác đều show off, bảo bối bao giờ anh mới phát quà đây huhu / khóc lóc thảm thiết

Rốt cuộc, đương lúc các cô thanh tâm quả dục ăn chay niệm phật một tuần, official weibo giống như nắng hạn gặp mưa rào tặng cho một cái live stream! Cơ hội hiếm có khó cầu nha! Nhất định phải nắm lấy cơ hội, ngắm thật kỹ bảo bối!

Club Phong Tranh vui mừng khôn xiết, nhón chân mong chờ, vất vả lắm mới chờ đến 10h sáng hôm sau.

Đến đúng thứ bảy, vốn đang phải ngủ nướng, nhưng vì ngắm idol, mọi người đều đặt đồng hồ báo thức, trước năm phút đồng hồ bò lên giường, lấy di động ra vào phòng live stream hớn ha hớn hở ngồi chờ.

10 giờ đúng, live stream bắt đầu, nhân viên công tác đã đi tới phòng huấn luyện.

MC xoay camera về phía ID group đang tập luyện trong phòng tập, chào hỏi: “Hello, các thiếu niên, live stream bắt đầu rồi nè, lại đây chào hỏi khán giả cái đi.”

Các cậu trai đang tập luyện trong phòng tập đối diện dừng tay, hi hi ha ha đi tới, ngồi một loạt trên mặt đất, từng cậu chào hỏi một.

Chờ tất cả mọi người chào xong, các fan mới phát hiện, sao chỉ có tám người???

Club Phong Tranh suýt ngất, sóng comment trực tiếp bị spam: 【 Sầm Phong đâu?! Phong Phong nhà chúng em đâu! Đi WC rồi à?! 】

【 Anh nhà đâu!!! Các anh giấu anh nhà em đi đâu rồi! Mau cho em được liếm anh nhà em!!! 】

【 tui có dự cảm xấu, tui hoài nghi tui bị idol lừa đảo 】

Sóng comment bay rất nhanh, Club Phong Tranh quá táo bạo, che hết những câu hỏi của fan nhà khác, Ứng Hủ Trạch dí mặt vào màn hình rất lâu, trả lời: “À à, đội trưởng à, sáng sớm nay đội trưởng đi quay đại diện thương hiệu rồi, buổi tối mới về, hôm nay live stream không có ổng đâu.”

Phong Tranh:…………

Huhuhu chúng tui chỉ muốn nhìn anh nhà một xíu thôi mà! Tại sao lại khó khăn như vậy chứ!!! Đời người đã rất gian nan rồi! Đu idol tại sao cũng khó khăn như vậy!

Khóc xong lại an ủi chính mình, thôi thôi, quay đại diện thương hiệu mà, sau này tốt xấu gì cũng có đại diện thương hiệu để xem. Hơn nữa Thần Tinh trâu vãi, nhanh như vậy đã cho idol ký đại diện thương hiệu.

Đúng là con trai cưng ruột thịt có khác.

ID group còn đang live stream trong phòng tập, Sầm Phong đã đi theo Ngô Chí Vân tới studio.

Ngô Chí Vân lo lắng lần đầu anh quay không tìm thấy trạng thái sẽ luống cuống, dọc đường đi đều truyền thụ kinh nghiệm cho anh. Tới studio rồi, lại đưa anh tới gặp đạo diễn, quay phim và người phụ trách do nhà tài trợ phái tới.

Mọi người đều rất khách khí, rốt cuộc cậu newbie trước mặt này tuy rằng vừa mới debut, nhưng danh tiếng như mặt trời ban trưa, sau này nhất định sẽ không có giới hạn, trước tiên cứ tạo quan hệ đã cho chắc củ.

Nhân viên công tác trong phim trường tiếp đón xong, Vưu Đào liền đưa anh đến phòng trang điểm, chuẩn bị làm tạo hình hôm nay.

Vưu Đào vừa đi vừa giới thiệu cho anh: “Em chưa chính thức gặp đội ngũ tạo hình của In Dream đâu nhỉ? Công ty sắp xếp mấy vị stylist đều rất có kinh nghiệm. À đúng rồi, tổ trưởng tổ tạo hình hẳn là em có quen.”

Sầm Phong sửng sốt: “Em quen ư?”

Dứt lời, đã tới cửa phòng trang điểm, Vưu Đào duỗi tay đẩy cửa ra.

Bên trong phòng, Hứa Trích Tinh đang đứng trước gương, lấy đồ từ cốp trang điểm ra. Nghe thấy tiếng mở cửa, cô quay đầu, vui vẻ gọi anh: “Anh ơi!”

Sầm Phong sửng sốt một chút, trong mắt hiện lên sự dịu dàng bất đắc dĩ.

Anh đi vào: “Sao em lại chạy tới đây?”

Vưu Đào đã đóng cửa rời đi, trong phòng trang điểm chỉ còn lại hai người họ. Hứa Trích Tinh xem mặt đoán ý, cảm thấy idol không tức giận, vì thế yên tâm nói: “Thần Tinh thuê em đó. Anh ơi, về sau em chính stylist chuyên dụng của anh rồi!”

Khó trách lần trước cô lại nói, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại.

Sầm Phong lẳng lặng nhìn cô.

Tuy rằng anh không chú ý giới thời trang, nhưng cũng biết thân phận của nhà thiết kế Thuyền Quyên cao cấp thế nào.

Nhà thiết kế của nhãn hiệu hàng đầu, lại tới làm stylist cho minh tinh, dùng câu nhân tài không được trọng dụng để miêu tả còn là nói giảm nói tránh. Trước đây hồi Thần tượng thiếu niên còn có thể giải thích là thực tập, bây giờ là tại sao, trong lòng anh kỳ thật đã có đáp án.

Nói không vui vẻ là giả.

Nhưng anh không hy vọng tiền đồ của cô gái nhỏ bị mình làm chệch đi.

Cô hẳn nên đứng trên đài catwalk quốc tế, nhận được sự ca ngợi của nhân thế mới đúng.

Hứa Trích Tinh thấy anh nhìn mình rất lâu không nói lời nào, có chút lo lắng chớp chớp mắt, nhỏ giọng gọi: “Anh ơi?”

Sầm Phong giơ tay xoa nhẹ đỉnh đầu cô, giọng nói trầm ấm có chút bất đắc dĩ: “Làm loạn rồi.”

Hứa Trích Tinh dẩu môi: “Gì có, em chính là muốn ở bên anh mà.”

Ngón tay Sầm Phong trộm run rẩy một chút, nhẹ nhàng thu về.

Hứa Trích Tinh quơ quơ đầu, duỗi tay giật nhẹ góc áo anh, dùng giọng lí nhí lấy lòng nói: “Anh ơi, anh đừng giận nhé, em tặng quà cho anh được không?”

Sầm Phong rũ mắt: “Hửm?”

Liền thấy cô gái nhỏ sờ sờ trong ngực một hồi, sau đó bật ra, ngón cái bắt chéo ngón trỏ duỗi đến trước mặt anh: “Nè!”

Sầm Phong: “…………”

Anh biết rõ còn cố hỏi: “Đây là cái gì?”

Hứa Trích Tinh lo đến độ dậm chân: “Tim đó! Là bắn tim đó!”

Anh rốt cuộc nhịn không được bật cười: “Ừ, anh biết rồi.”

Cô cũng cong mắt cười rộ lên: “Được rồi, mau ngồi xuống, sắp không kịp rồi đó ạ.”

Tạo hình của đại diện thương hiệu cần tự nhiên hơn nhiều so với sân khấu. Bản thân Sầm Phong đã đẹp sẵn, còn mang khí thái sang chảnh thanh lạnh, rất phù hợp với yêu cầu của bên đại diện thương hiệu lần này.

Loại tạo hình này đối với Hứa Trích Tinh mà nói quả thực chỉ là muỗi, huống chi cô hiểu rất rõ cấu tạo thân thể (?) của idol, chẳng mấy thời gian đã trang điểm và làm kiểu tóc hợp nhất.

Tuy là như thế, nhưng vẫn mất hơn nửa giờ.

Rất nhanh có nhân viên công tác tới gõ cửa: “Năm phút nữa chuẩn bị quay chụp.”

Hứa Trích Tinh hẩy tóc mái anh lần cuối, vừa lòng vỗ vỗ tay: “Xong rồi!” Cô thúc giục Sầm Phong, “Anh ơi anh mau đi đi, trước tiên làm quen với hoàn cảnh và studio đã ạ, em dọn đồ xong sẽ tới cổ vũ anh!”

Sầm Phong cười một cái, gật gật đầu, cầm lấy áo khoác vắt trên ghế vừa mặc vừa đi ra ngoài.

Vừa mới duỗi tay sờ đến thanh chốt cửa, Hứa Trích Tinh ở phía sau đã gọi anh: “Anh ơi.”

Sầm Phong quay đầu lại.

Cô gái nhỏ lại đặt ở ngón tay nơi tim, tạo thành hình trái tim duỗi về phía anh, vẻ mặt xán lạn ý cười: “Yêu anh!”

Hơi thở của Sầm Phong hơi ngưng lại, sau đó dường như không có việc gì quay đầu đi, mặc xong áo khoác thì bỏ đi.

Chờ khi Hứa Trích Tinh dọn cốp trang điểm xong ra studio, bên trong đã bắt đầu chụp rồi. Cô tới đứng cạnh Ngô Chí Vân, vừa hay nghe được Ngô Chí Vân gật gù nói: “Thằng nhãi này, không tồi, rất mẫn cảm với máy ảnh. Cứ tưởng lần đầu chụp nó sẽ bị sượng, còn rất tự nhiên, đúng là minh tinh trời sinh đây mà.”

Hứa Trích Tinh còn tự hào hơn khi mình được khen: “Đương nhiên rồi.”

Ngô Chí Vân lúc này mới thấy cô tới: “Đại tiểu thư, cháu giả mạo stylist xong rồi hả?”

Hứa Trích Tinh không vui: “Sao lại gọi là giả mạo ạ? Cháu vốn dĩ là stylist mà! Còn nữa, không phải cháu dặn rồi à, ở bên ngoài đừng gọi như vậy, trẻ trâu lắm……”

Ngô Chí Vân nói: “Gọi bao nhiêu năm, chú quen mồm rồi.” Lại cạn lời nói, “Cháu chơi trò đại tiểu thư cos em gái làm công còn trẻ trâu hơn ấy.”

Hứa Trích Tinh: “…………”

Vì để mọi người phối hợp với diễn xuất của cô, cô chỉ có thể nhịn mấy lời chế nhạo này.

Ba giờ sau, quay chụp mới hoàn toàn kết thúc. Đạo diễn biết người phát ngôn lần này là newbie, vốn dĩ đã chuẩn bị phải chụp cả ngày. Kết quả không ngờ cậu newbie này lại dễ bảo như vậy, nhẹ nhàng quay chụp mấy lần là được.

Quay chụp kết thúc còn đưa danh thiếp cho Sầm Phong: “Lần sau có cơ hội lại hợp tác, anh rất thích cảm giác với máy quay của chú.”

Người phụ trách thương hiệu được quảng cáo cũng rất vừa lòng, làm việc xong xuôi còn mời Sầm Phong và đội ngũ của anh cùng đi ăn cơm.

Đã qua giờ cơm trưa, nhưng mọi người đều chưa ăn. Mọi người đương nhiên phải để mặt mũi cho đại gia nhãn hiệu, Ngô Chí Vân làm chủ đáp ứng, chọn một nhà hàng tư cao cấp, đoàn người lái xe đi qua.

Vừa mới xuống xe, Hứa Trích Tinh liền cảm thấy chỗ này có chút quen mắt.

Mãi đến khi bồi bàn đưa bọn họ vào tiệm từ cửa vip, bước qua hành lang gấp khúc vào một gian phòng đặt riêng, nhìn phong cách trang hoàng quen thuộc xung quanh, ký ức của Hứa Trích Tinh mới bay trở về mùa hè rất nhiều năm trước.

Cô thậm chí còn ngửi thấy mùi dầu thơm.

Đây không phải nhà hàng tư hồi xưa cô mời idol ăn cơm lại để idol trả tiền, cô đòi giảm giá bằng thẻ sinh viên nhưng ông chủ chết sống đều không đồng ý, cuối cùng bị cô mắng là “Đồ lừa đảo” đây sao!

Cô vội vàng trộm liếc idol một cái.

Cô phát hiện Sầm Phong rũ mắt, sắc mặt đạm mạc, tựa như không phát hiện ra.

Cô không khỏi có chút hụt hẫng, nhưng rồi lại an ủi chính mình, đó đã là chuyện của rất nhiều năm trước rồi, anh không nhớ rõ cũng bình thường. Bí mật này, cứ để mình mình tự cất giữ đi!

Người phụ trách thương hiệu không biết nói gì với Ngô Chí Vân, cười ha ha, sau khi cười xong đột nhiên quay đầu hỏi Sầm Phong: “Cậu đang nghĩ gì vậy? Nhập thần như thế, tôi gọi cậu rất lâu cũng không thấy cậu trả lời.”

Hứa Trích Tinh vừa rồi cũng đang thất thần, giật mình một cái nhìn về phía Sầm Phong.

Chàng trai ngồi đối diện cô rũ mắt, giơ tay nâng chung trà lên, không nhanh không chậm nói: “Em đang nghĩ, chỗ này có thể dùng thẻ sinh viên để giảm giá được không.”

Trái tim Hứa Trích Tinh dộng thình thình hai tiếng, suýt thì nhảy ra khỏi cổ họng.

Không phải bí mật của mình cô.

Mà là của hai người họ.

Đọc truyện chữ Full