TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Đạo Game Thủ
Chương 49: Hàn thạch

“ Dương huynh, ta nhìn thấy bảo vật! “

Lệ Ninh hai mắt lóe sáng mừng rỡ nói, mặc dù ở những chỗ này to lớn hội đấu giá thường xuyên gặp ẩn dấu bảo vật nhưng mà tỷ lệ vẫn rất thấp, căn bản những bảo vật kia đều ở vô cùng tầm thường hình dáng, giống như Dương Phong hồi trước lấy được thánh huyết vậy, cùng một viên đá ven đường không khác nhau.

Cũng chỉ nhãn quang cực kỳ cao Giám bảo sư mới nhìn thấy được, lúc này Lệ Ninh vừa đến liền đã phát hiện bảo vật, vận khí có thể nói rất cao.

“ Tìm thấy?! “

Dương Phong cũng kinh ngạc hỏi lại, từ nãy đến giờ hắn cũng dùng Kim Nhãn dò xét, dạng này ẩn dấu bảo vật cũng không hiện lên ngay, mà phải nhìn kỹ thông tin mới được, bất quá ở đây buôn bán đồ vật thực sự quá nhiều, nhìn từng cái một thực sự quá mất thời gian, thật sự nhìn không hết được!

“ Xem ra Kim Nhãn của ta chỉ có thể nhìn đơn vật lợi hại, dạng này số lượng lớn tìm kiếm, Giám bảo sư vẫn có chút bản phận! ”

Giám bảo sư là nhị lưu nghề nghiệp, học tập cũng không phải dựa vào cảm ngộ mà dựa vào sách vở kiến thức, vì thế cho dù Dương Phong là thánh cảnh am hiểu cũng không nhiều, Lệ Ninh có thể nhanh như vậy liền tìm thấy bảo vật, xem ra lúc trước mình tự nhận là số một Giám bảo sư thật sự ngông cuồng tự mãn.

Lệ Ninh rất nhanh dẫn ba người đến gần đó một cái tiệm nhỏ, bán hàng là một lão giả, độ tuổi đại khái bảy mươi, nhưng vì là võ giả cho nên khí huyết vẫn rất tốt, không thấy già yếu chút nào.

“ Ây, bốn vị công tử, muốn mua hàng sao? “

Lão giả nhìn thấy có người đến, ngáp ngủ bộ dạng lập tức bừng tỉnh, mừng rõ mời hàng, hắn từ sáng đến giờ một món đều không kiếm được, lúc này có người đến đương nhiên kinh hỉ.

Mà lão giả này không bán được hàng cũng không phải không có nguyên do, nhìn bày ở tiệm mấy món đồ, cho dù thường nhân cũng ngứa mắt chứ đừng nói tu sĩ, hầu hết đều là một số đồ trang sức, cao cấp lắm cũng chỉ là một ít tầm thường linh thảo đan dược.

Lệ Ninh cũng không nhiều lời, lập tức từ trong gian hàng lấy ra một cái lam ngọc chiếc vòng, là một cái dành cho nữ giới đồ trang sức, bất quá thiết kế có chút cổ quái, lại thêm chỉ là phàm phẩm, cho nên cũng vị nữ tu sĩ nào bỏ tiền mua.

Dù sao bọn họ bỏ thêm chút tiền vào tiệm là có thể mua một chiếc vòng cổ võ khí, không chỉ thiết kế xinh đẹp, còn có thể tăng cường chiến lực cho mình, lão giả cái vòng nát kia ai thèm mua!

Võ khí chính là các loại cho võ giả trang bị, phẩm cấp cũng từ phàm, hoàng, huyền trở lên, ngoài binh khí ra còn bao gồm áo giáp, vòng tay, vòng cổ các loại này!

“ Công tử định mua cho nhà mình nữ tử sao, cái này chỉ là đồ vật bình thường, không đắt, một trăm kim tệ! “ Lão giả cười cười nói.

Nếu người khác nghe được cái giá này liền sẽ tức giận khinh thường quay đi, chỉ là một cái vòng rách, ta đi nơi khác cũng chỉ mấy kim tệ, ngươi đây lật mấy chục lần, cùng ăn cắp khác nhau chỗ nào?

Tuy nhiên lần này Lệ Ninh cũng không nói nhiều, trực tiếp ném tiền sau đó cầm vòng rời đi, bộ dạng giống như sợ người ta cướp mất vậy.

“ Hắc hắc, thật không biết ở đâu đi đến mấy con cừu non, hôm nay thật may mắn a! “ Lão giả nhìn bốn người rời đi, lúc này mới cầm trong tay tiền cười khoái khích nói, một cái vòng nát cũng bán được một trăm kim tệ, thật sự quá kiếm lời!

...

“ Yếu ớt, ngươi mua vật kia có tác dụng gì vậy, một trăm kim tệ keo kiệt như ngươi cũng dám bỏ ra sao? “

Bốn người đi một đoạn đến chỗ vắng vẻ, Viên Lôi lúc này mới nhìn Lệ Ninh nắm chặt chiếc vòng, khuôn mặt như nhặt được bảo, trong lòng mười phần nghi hoặc hỏi.

Lệ Ninh nghe vậy phấn khích khuôn mặt liền co cứng lại, chuyển thành tức giận đùng đùng, giống như muốn nhảy vào cùng Viên Lôi đánh nhau.

“ Chết tiệt mập mạp, ngươi nói ai yếu ớt, lại còn kêu ta keo kiệt, ngươi muốn chết sao? “

Nói nàng yếu ớt nàng còn không để ý, dù sao chính là nữ nhân, thiên sinh yếu ớt là chuyện bình thường, bất quá nói nàng keo kiệt căn bản chẳng khác nào đụng nàng vảy ngược, đường đường là đại gia tộc, hoàng thất dòng dõi, tiêu tiền như là uống nước đồng dạng, bị nói keo kiệt đương nhiên phải tức giận.

“ Làm sao, ngươi lúc nãy trả phí vào xong còn không phải tiếc đứt ruột bộ dạng sao, ta còn tưởng ngươi ngất đến nơi đây! “

Viên Lôi trêu chọc nói, mặc dù hắn cũng biết giá vào cửa là không lồ, chính hắn cũng vì lão đại tiếc vô cùng, bất quá trên chọc tên này không hiểu sao hắn lại cảm thấy mười phần thích thú, không như ở nhà Lục Song tên kia, lúc nào cũng nghiêm túc bộ dạng, quả thực làm người ta chán chết!

“ Ngươi...!!! “

Lệ Ninh bị chọc đến giận tím mặt, nếu không phải nàng lúc đi mang có chút tiền làm sao lại tới nông nỗi này, chỉ bất quá chuyện này nàng không có khả năng nói ra, cho nên cuối cùng chỉ có thể nuốt giận, hai mắt tràn đầy thù hận nhìn về Viên Lôi.

“ Thôi được rồi, ngươi nói chiếc vòng kia rốt cuộc là bảo vật gì đi?!”

Dương Phong lên tiếng giải tỏa căng thẳng không khí, mặc dù hắn dùng Kim nhãn đã biết rồi, nhưng mà vẫn muốn xem Lệ Ninh năng lực như thế nào?

“ Hừ, coi như nể mặt ngươi đại ca...! “ Lệ Ninh hừ lạnh một tiếng, sau đó bắt đầu đưa chiếc vòng lệ giải thích.

“ Các ngươi nhìn đây chỉ là chiếc vòng bình thường, bất quá nếu để ý kỹ liền thấy chiếc vòng này mặc dù đang ở ánh sáng chói chang nhưng vẫn u ám vô cùng, hơn nữa các ngươi có cảm nhận được trên khối lam ngọc này phát ra hàn khí không? “

“ Không có a! “ Viên Lôi cùng Lệ Ninh thị nữ đến gần quan sát nhưng cũng không cảm nhận được gì!

“ Ừm, cũng phải, các ngươi đều không phải Giám bảo sư, cho nên bàn tay cảm giác không được linh hoạt, như vậy đợi ta một chút! “

Lệ Ninh nói xong liền từ trong giới chỉ lấy ra một bình nước sau đó khẽ đổ vào, quả nhiên từ viên lam ngọc một cỗ nhè nhẹ mát lạnh hàn khí phát ra, mặc dù chỉ trong tích tắc nhưng quả thực là có.

“ Thật có hàn khí, viên ngọc này thật sự là bảo vật sao? “ Viên Lôi kinh ngạc kêu lên.

“ Tất nhiên, bất quá chỗ quý giá không phải ở chiếc vòng mà là ở viên lam thạch này, nó nhìn như bình thường nhưng thực chất là một viên niên đại đạt tới trăm năm hàn thạch! “ Lệ Ninh chỉ vào chiếc vòng trung tâm viên đá, định giải thích tiếp thì lúc này Dương Phong liền lên tiếng.

“ Không sai, hàn thạch là một loại quý hiếm khoáng thạch một trong, có thể dùng như linh thạch nhưng chỉ có băng hệ tu sĩ mới hấp thụ được, có tác dụng nâng cao băng hệ phẩm chất cùng linh căn.

Tuy nhiên bình thường cũng không ai làm vậy bởi nó quý giá nhất địa phương là ở luyện khí, là Huyền cấp võ khí quan trọng vật liệu một trong!

Bình thường Hàn thạch không như các loại khoáng thạch khác, nó bề ngoài rất bình thường, chỉ khi nào đặt ở trong nước đặc biệt là nơi nó hàn khí mạnh, nó mới bộc lộ nó đặc tính, cho nên để ngoài trời bán lâu như vậy, vẫn không có ai nhận ra! “

Lệ Ninh nghe Dương Phong giải thích cũng khẽ ngạc nhiên, chẳng lẽ hắn cũng đã sớm nhận ra viên lam thạch này là quý giá Hàn Thạch!

Bất quá nàng rất nhanh liền lắc đầu, có lẽ hắn cũng chỉ biết Hàn thạch thông tin, sau đó nói ra thôi!

“ Dương huynh nói không sai, viên Hàn thạch này niên đại không nhỏ, đã đạt tới trăm năm, vô cùng chân quý, bình thường mang bán giá thị trường ít nhất cũng phải năm trăm viên linh thạch, nếu mang đấu giá còn có thể nâng đến mấy ngàn cũng không có gì lạ.

Dù sao Hàn thạch muốn tìm được so với những loại khoáng thạch khác khó hơn nhiều, hơn nữa còn cần nhiệt độ cực thấp điều kiện mới ngưng tụ được! “

“ Mấy ngàn linh thạch, nhiều như vậy sao, thế chẳng phải nói các ngươi Giám bảo sư ra đường tùy tiện tìm được chút đồ vật liền phát tài?! “

Viên Lôi không nhịn được kinh hãi kêu lên, mấy ngàn viên linh thạch đã là con số trên trời, hắn mấy chục cái kim tệ còn quý, chỉ viên đá nhỏ này đã cả ngàn linh thạch, thực sự làm người ta không tưởng tượng nổi!

“ Làm sao, bây giờ còn dám nói ta keo kiệt nữa không? “ Lệ Ninh nghe vậy khuôn mặt đắc ý nói, hiển nhiên Viên Lôi kinh sợ bộ dạng làm nàng rất thoải mái.

“ Hắc hắc, nhiều tiền không có nghĩa là không keo kiệt a! “ Viên Lôi cười hắc hắc coi thường nói.

Viên Lôi nói lại một câu lập tức để Lệ Ninh một lần nữa tức giận rùng cả mình, tuy nhiên đúng lúc này đột nhiên một đao mạnh mẽ khí tức phóng tới, để bồn người bỗng chốc giật mình nhìn lên.

“ Đạo tặc, chạy đi đâu?! “

Chỉ thấy phía xa phi tới một tên trung niên nam tử, miệng tức giận quát lớn, trên thân cường đại khí tức phát tán ra, xung quanh đám người cảm nhận được luồng khí tức này xong, tất cả khuôn mặt đều biến sắc kinh sợ.

Bởi vì trung niên nam tử kia phát tán ra khí tức, rõ ràng là linh lực bạo động Linh Nguyên cảnh, hơn nữa nhìn trên thân y phục, rõ ràng là Bạch Hổ Tông một vị Linh Nguyên cảnh cường giả!

Trung niên nam tử này lao tới, ngay lập tức bắt lấy một tên thấp lùn thanh niên, khiến thanh niên kia khuôn mặt sợ hãi, liên tục giãy giụa.

“ Không phải ta, ta không có ăn cắp! “

“ Hừ, mắt ta rõ ràng thấy ngươi từ trong kho bảo tàng chạy ra, trong kho mấy món linh thảo hoàn toàn trống trơn, ngươi còn nói không phải mình ăn cắp! “

Trung niên nam tử hừ lạnh một tiếng, hai mắt tràn đầy lãnh ý, trong Bạch Hổ Tông địa phận còn dám ăn cắp bảo vật, quả thực muốn chết!

“ Lâm trưởng lão, có chuyện gì vậy?! “

Trung niên nam tử gây tiếng động xong, phía xa lập tức chạy đến một đám Bạch Hổ tông trông coi người, đám người này còn không phải vừa nãy chèn ép Dương Phong Vương sư huynh thì là ai?

“ Hừ, tên tặc nhân này dám ăn cắp đấu giá đồ vật, Vương Tuấn, các ngươi trói hắn lại cho ta! “

“ Cái gì, ăn cắp đồ đấu giá?! “

Vương Tuấn đám người nghe vậy liền kinh hãi, đồ đấu giá cũng dám ăn cắp, tên này bị điên rồi sao?

“ Ta...ta không có ăn cắp, ban nãy chỉ là trùng hợp, các ngươi không tin liền lục soát ta xem! “

Thấp lùn thanh niên sợ hãi giải thích, đem trong người có thể cất trữ đồ đạc đều ném ra!

“ Còn dám mạnh miệng, lục soát hắn cho ta! “

Vương Tuấn sắc mặt nghiêm nghị quát lên, đồ đấu giá này không phải của Bạch Hổ tông bọn hắn, mà còn của các tông môn khác nữa, nếu bị mất hậu quả tuyệt đối không nhỏ!

“ Rõ! “

Phía sau đám sư đệ nghe lệnh, nhanh chóng lục soát, chỉ là tìm một hồi vẫn không thấy gì, cái này khiến Vương Tuấn cùng Lâm trưởng lão trung niên nam tử không nhịn được nhíu mày.

“ Lâm trưởng lão, có khi nào tên này có ngoại ứng, đã sớm chuyển giao bảo vật rồi không? “ Vương Tuấn hướng về trung niên nam tử suy đoán nói.

“ Có thể! “ Lâm trưởng lão khẽ gật đầu, sau đó liền trầm giọng hỏi.

“ Ngươi đồng bọn ở đâu, nếu còn không khai cũng đừng trách ta?! “

“ Ta thật không có đánh cắp, các ngươi tìm nhầm người rồi! “ Thấp lùn thanh niên vẫn liên tục khua tay giải thích bản thân trong sạch.

“ Muốn chết...?!! “ Lâm trưởng lão rốt cục nhịn không được, thân thể phát ra nồng đậm sát khí, một chưởng đánh thẳng về thấp lùn thanh niên yết hầu.

“ Để xem đến chết ngươi con dấu được không?! “

Cảm nhận trung niên nam tử sát khí, thấp lùn thanh niên rốt cục không bình tĩnh, khuôn mặt sợ hãi tột độ, cái mũi hơi đụng đậy đúng lúc này đột nhiên hai mắt hắn bỗng lóe lên tinh quang, tay vội chỉ sang bên trái quát lớn.

“ Bảo vật toàn bộ nằm ở trên người tên kia! “

Lâm trưởng lão nghe vậy, tử thủ cách yết hầu vài cm liền dừng lại, quay sang thấp lùn thanh niên chỉ phương hướng, nhưng mà bất ngờ phương hướng hắn chỉ lại đúng về phía Dương Phong bốn người!

Đọc truyện chữ Full