Dịch: LinhMuội
***
Sở Ca nằm rạp trên mặt đất,bao tồn thể lực.
Kền Kền tiến đến trước mặt hắn, nói: “Huynh đệ,ngươi là người mới, nhưng lại lão luyện, lại có thể trở thành sư tử, thật sự là rất lợi hại a.”
Trong giọng nói của hắn tràn ngập hâm mộ.
Sư tử là đỉnh cấp của loài săn mồi, cho dù là hình ảnh thì hạn mức trưởng thành cao nhất vẫn cao hơn hắn.
“Người mới, vận khí tốt, ngủ một giấc tỉnh dậy đã là sư tử.” Sở Ca hờ hững nói.
Hắn giả bộ cao ngao tự phụ, để cho mình thoạt nhìn là đang hữu dũng vô mưu.
Kền Kền cười nói: “Vậy theo ý ngươi, người nào có thể là nằm vùng?”
Đồ đần!
Tưởng rằng là sư tử thì có thể coi trời bằng vung?
Ngươi con mẹ nó còn chưa trưởng thành đâu!
Trong lòng Kền Kền tràn ngập khinh thường, chu kì trưởng thành của sư tử cũng không ngắn, với tính cách của tiểu tử này không sớm thì muộn đều sẽ biến thành súc sinh trong vườn bách thú!
“Quản hắn là ai,chúng ta chỉ cần nhìn chằm chằm đối phương giết là được rồi.”
Sở Ca liếm liếm sư trảo, tự phụ nói.
Kền Kền triệt để im lăng, lắc đầu, quay người đi đến một góc khác bắt đầu nghỉ ngơi.
Gấu Trúc nhỏ bên cạnh nhẹ nhàng vỗ vỗ Sở Ca, nhỏ giọng hỏi: “Lão ca,ngươi thật là người mới? Ta cũng vậy a, có thiếu hay không một tiểu đệ? Ta có thể làm chó săn cho ngươi.”
Nghe vậy, Sở Ca liếc mắt nhìn hắn, Gấu Trúc nhỏ nằm rạp trên mặt đất, ngây thơ chân thành.
Gấu Trúc nhỏ cuộn tròn vào một chỗ cùng dạng như quả cầu, thật có chút buồn cười.
“Ngươi sẽ không phải là nằm vùng chứ?”
Hai bàn tay Sở Ca đan xen vào nhau, cái cằm kề sát ở trong lòng bàn chân sư tử, nói trêu chọc.
Tư thái này của hắn rơi vào mắt Gấu Trúc nhỏ,tuyệt đối là khí phái của lão đại.
Gấu Trúc nhỏ cười hắc hắc: “ Coi như ta là nằm vùng cũng không có uy hiếp a, huống chi ta cũng không phải, ta chỉ muốn sống, năng lực sinh tồn của ta là Bì phu cường hóa ( làn da thêm dày).”
Bì phu cường hóa?
Sở Ca nhíu mày, cái tên này tính ra cũng rất không tệ nha.
Hùng Miêu (Gấu Mèo) đi theo con đường tanker, xác thực có khả năng, vốn đã da dày thịt béo, lại cường hóa làn da, càng khó bị thương.
Kền Kền ở đối diện ánh mắt sắc bén nhìn về phiá Gấu Trúc nhỏ, cũng không có nhiều lời.
Thúy Thanh xà, Cừu trắng nhỏ cũng lặng lẽ tụ tập đến sau lưng Sở Ca.
Kền Kền cho bọn hắn cảm giác rất nguy hiểm, mặc dù không phải nằm vùng cũng không phải là người tốt gì.
Trái lại, Sở Ca vân đạm phong khinh, thậm chí có chút lười nhác, có lẽ không phải là người tốt, nhưng ít ra cũng không tàn bạo như Kền Kền.
Trong nhất thời, bầu không khí trở nên quỷ dị.
Chưa nhận được câu trả lời chắc chắn của Sở Ca, Gấu Trúc nhỏ mặc dù nóng vội, nhưng hắn bị ánh mắt của Kền Kền hù dọa cũng không dám nói nữa.
Con cua đi tới đi lui, tựa hồ cũng lưỡng lự không biết đứng về đội nào.
Con Thỏ nhỏ trốn ở trong cỏ, không nói môt lời.
Đến mức con bồ câu trắng kia cũng tạm thời không học cách bay, vẫn tiếp tục run lẩy bẩy.
Sở Ca quét nhìn một vòng, trong lòng đã nắm chắc.
Trận doanh sinh tồn này xem ra chỉ có Kền Kền có uy hiếp,các Sinh tồn giả khác không chịu nổi một kích.
Cũng không biết các đội hữu của hắn là loại đội hình gì.
Đoán chừng sẽ vượt qua dự đoán của hắn.
Sở Ca nhìn tiếp, đằng sau là một rừng cây rậm rạp, mơ hồ có thể thấy vòng quay cao chọc trời.
Xem ra khu công viên này không nhỏ.
Diện tích không nhỏ vừa có lợi lại vừa có hại.
Thích hợp để né tránh sống tạm nhưng nếu muốn giết địch thì sẽ rất khó khăn.
Sở Ca suy đoán, hình thể của đại đa số Sinh tồn giả tại nhiệm vụ này cũng không lớn, dù sao ngay cả con cua cũng có, hết sức thích hợp tránh núp trong bụi cỏ.
Tầm một giờ trôi qua.
Teddy chạy trở về, nàng nằm rạp trên mặt đất, thở hổn hển nói: “Công viên này gọi là công viên cây mơ, rất lớn, bên trong có đủ loại công trình vui chơi, có rất nhiều cư xá bên cạnh, đoán chừng ban đêm sẽ rất náo nhiệt.”
Ánh mắt Sở Ca và Kền Kền đồng thời biến đổi.
Gấu Trúc nhỏ kêu rên nói: “Xong, ban đêm khẳng định có rất nhiều người dắt chó, nếu như vùng này lại có chó hoang thì càng không xong.”
Hình thể hiện tại của bọn hắn cơ bản đánh không lại một con chó trưởng thành, chứ nói chi những loại chó cỡ lớn.
Nhóm Sinh tồn giả nghe xong. Đều trở nên bối rối.
Người trưởng thành gặp phải một đám chó hoang đều sẽ sợ, bọn hắn tự nhiên sẽ sợ hơn, thậm chí có thể nói là tuyệt vọng.
“Xem ra chúng ta chi có thể chờ đợi đến sau nửa đêm lại tác chiến, người cùng ngươi rời đi đâu?” Kền Kền trầm ngâm nói
Nhóm Sinh tồn giả không có ý kiến, dồn dập gật đầu.
Teddy hồi đáp: “chúng ta tách ra hành động, không rõ bọn hắn ở đâu, có lẽ là nằm vùng, đã chạy trốn rồi.”
Kền Kền dùng ánh mắt sắc bén nhìn nàng chằm chằm, bên trong ánh mắt lóe lên vẻ không vui.
“ Cái công viên này động vật thật nhiều, còn có thật nhiều ông già, bà già dắt chó, rất khó nhận biết người nào là Sinh tồn giả.” Teddy tiêp tục nói, ngữ khí lo lắng tầng tầng.
Không biết mới là điều khiến người ta sợ hãi nhất.
Nhóm Sinh tồn giả bắt đầu thảo luận đối phương có khả năng là loại sinh vật nào.
Sau đó, chủ đề lại chuyển hướng, Sinh tồn giả nào kinh khủng nhất mình đã từng thấy.
“Ta thí luyện sinh tồn ở trong ao, mấy người biết không,cá chạch cũng là rất khủng bố.”
“Rắn đáng sợ nhất, nhất là độc xà.”
“ Chưa từng thấy qua con nhện à, nhất là nhện sói.”
“ Trận doanh của chúng ta không có độc vật sao? Thật là bất lợi ạ.”
“Thực sự không được, chúng ta có muốn hay không ẩn núp sống sót, chống đỡ qua 24 giờ.”
Nghe nhóm Sinh tồn giả đàm luận, Sở Ca lâm vào trầm tư.
Hắn đang tự hỏi hành động nào có lợi nhất cho mình.
Hắn đang có năng lực sinh tồn lv 3, nếu như lần này lựa chọn ẩn núp, lần sau, khoảng cách của hắn đối với đối thủ cạnh tranh cùng thời kì sẽ rút ngắn, thậm chí bị vượt qua.
Về sau hắn sẽ có thể bị nguy hiểm.
Quyết không ẩn núp.
Nhất định phải bí quá hóa liều!
Không phải hắn chết thì là kẻ địch vong.
Trong lòng Sở Ca có quyết định.
Hắn quét nhìn Sinh tồn giả ở đây, sau đó nhìn về phía Kền Kền, nói: “chúng ta vẫn nên hành động đi, nếu quả thật đợi đến sau nửa đêm sẽ trở nên phiền toái, chờ đến lúc chạng vạng là có thể hành động, nhiều người, không có chó hoang, thuận tiện cho chúng ta chém giết.”
“Lần này lựa chọn ẩn núp, an ổn vượt qua,vậy thì lần sau thì sao? Chúng ta chỉ có không ngừng giết địch, mạnh lên, mới có thể sinh tồn được.”
“Nơi này là Đấu trường sinh tồn, vật đua trời lựa, chúng ta không thể lo lắng quá nhiều.”
Cách sinh tồn của sinh vật hoang dã chính là đi săn!
Nhóm Sinh tồn giả sau khi nghe được, tất cả đều lâm vào trầm mặc.
Kền Kền nhìn Sở Ca, liếc mắt nói: “Không sai, chỉ phải không ngừng đi săn mới có thể sống sót, như vậy đi, ta sẽ điều tra trên không, chờ tới chạng vạng tối, các ngươi có thể hành động, Cua nước, ngươi cẩn thận một chút,chớ bị chó ăn.”
Cua đồng biệt khuất nói: “Mấy người có thể gọi ta là Cua đồng, đừng kêu Cua nước, ta không phải là thức ăn.”
Nhưng mà cũng không người nào để ý hắn.
Bọn hắn tiếp tục ẩn núp,cảnh giác có người tới gần.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Chuột và Mèo quýt nhỏ ra ngoài tuần tra đều đã trở về.
Mặt trời lặn về phía Tây.
Hoàng hôn buông xuống.
Sở Ca nhìn sắc trời, hắn chậm rãi đứng dậy, mượn bóng đêm, hắn có khả năng lẫn vào trong đám đông, người khác nếu như không ôm lấy hắn, cơ bản không phát hiện hắn là sư tử.
“Hành động đi, mọi người nên kết bạn mà đi, hai người một đội.”
Kền Kền nói khẽ, nói xong, hắn vỗ cánh bay lên, nhanh chóng biến mất tại một nơi khác trong rừng cây.
Gấu Trúc nhỏ bĩu môi, nói: “Ta cảm thấy hắn giống nằm vùng nhất, còn đơn độc hành động, nói không chừng là muốn đi mật báo.”
Cua đồng kêu lên: “Nếu như hắn là nằm vùng, vậy chúng ta còn chơi cái gì? Đấu trường sinh tồn sẽ tàn khốc như vậy?”
Gấu Trúc nhỏ ném cho hắn một cái liếc mắt khinh thường: “Tuổi trẻ”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sân Thi Đấu Sinh Tồn
Chương 13: Vật đua trời lựa
Chương 13: Vật đua trời lựa