Hơn nửa canh giờ từ lúc Cơ Huyền nhắm mắt, một tiếng chuông ngâm thanh thúy chậm rãi vang lên.
Nghe được tiếng chuông này, Cơ Huyền liền rời khỏi trạng thái thiền định, đồng thời, âm thanh ầm ỹ giống như ma âm qua não bị thổi bay đi hết, làm cho bọn người kia hung hăng lắc lắc đầu rồi dần bình tĩnh xuống, ngẩng đầu nhìn thủy tinh đài.
Lúc này, trên đó đã có một vị đấu giá sư đứng lặng cười tủm tỉm.
Đây không phải là lão già làm ở phòng Giám Bảo mà Cơ Huyền vừa gặp đây sao? Lão còn kiêm cả đấu giá sư hả?
- Chư vị, đã khiến các vị chờ lâu rồi! Đã như vậy lão Điền ta cũng không dám nói vòng vo nữa để khỏi khiến các vị nóng ruột thêm.
Ta tuyên bố đấu giá hội hiện tại bắt đầu!
Một hoa phục thiếu niên thác bưng hộp ngọc đến bên lão Điền mở ra, vật đầu tiên của đấu giá hội, là một khối ngân sắc tinh kim lớn cỡ nắm tay lấp lánh trong hộp, cùng khí tức lạnh lẽo.
- Đây là Ngân cương tinh, thượng phẩm tinh kim.
Các vị hẳn đã biết Ngân cương tinh là tinh kim rất dẻo, cho một chút vào khối tinh kim thông thường là độ dẻo sẽ tăng lên.
Tinh kim này là nguyên liệu được các tu sĩ tìm cách có được khi luyện chế lợi khí.
Chỉ cần cho một chút Ngân cương tinh vào luyện chế thì vũ khí tầm thường luyện chế ra sẽ có phẩm chất cao hơn nhiều, sắc bén hơn nhiều….
Giá khởi điểm một vạn kim tệ.
Ngân cương tinh tuy thực sự tốt, nhưng quá trình nó được tinh chế vào vũ khí thì cũng gây ra một số rủi ro nhất định, có khả năng gây ra mất chả trì lẫn trài.
Vì du sao cường hóa vũ khí vốn là một điều luôn có sẵn rủi ro mà.
Hoặc cũng có thể mua nó về để luyện ra thanh vũ khí mới để dùng.
- Một vạn mốt.
Quả nhiên, lão Điền giới thiệu đơn giản vừa dứt, một trung niên gầy gò mặc hồng sắc trường bào, mặt mũi nhăn nhúm giơ tay nói to.
Ngân cương tinh này đối với nhiều người có mức độ trân quý nhất định, đặc biệt là những người sống bằng nghề chém giết.
Có thứ để tăng cường mức độ mạnh mẽ của vũ khí thì chắc chắn họ phải mua lấy rồi.
- Một vạn sáu.
Đột nhiên, trong gian khách quý gần như đối diện với gian của Cơ Huyền vang lên giọng nói khàn khàn trả giá.
- Hai vạn kim tệ.
Hồng bào nhân quay phắt lại, nhìn vào gian đó với mục quang cực kỳ lăng lệ.
Hắn ta cười gằn, mắt ánh lên sát ý.
Giọng nói khàn khàn trong gian quý khách đó không hề e dè, bình thản tiếp lời:
- Ba vạn kim tệ
Người ở trong gian quý khác vẫn nhạt nhẽo nói.
Cả đại sảnh sôi lên.
Tuy Ngân cương tinh khá hiếm, với người đang cần thì hai, ba vạn kim tệ không là gì nhưng mở miệng là nâng giá thêm một vạn kim tệ, giọng nói trong gian quý khác đó nhạt nhẽo, cơ hồ đối tăng thêm bao nhiêu linh thạch cũng nhất định mua bằng được khối Ngân cương tinh.
Hồng bào nhân ngây người, hung quang dịu hẳn đi, không trả giá thêm nữa, y biết người tùy tiện trả giá mấy vạn kim tệ thì mình không chạm vào được.
Vật đầu tiên đã dẫn dến tranh giành, bầu không khí trong phách mại hội trường sôi lên.
- Đây là nội đơn tứ giai trung kì Thực thạch thú, giá khởi điểm là ba vạn kim tệ.
Vật đấu giá thứ hai là một viên yên đơn Thực Thạch thú thổ hoàng sắc, phát ra mùi đất tanh nồng, nội đơn Thực thạch thú có chút đặc biệt, công hiệu rất lớn với người đấu khí thổ hệ hơn nữa Thực Thạch thú trời sinh có năng lực thổ độn, thấy có động tĩnh là chui xuống đất ngay, rất khó bắt.
Quả nhiên chỉ thoáng sau, viên nội đơn Thực thạch thú được một người trên gian khác quý, mặt mũi hơi vàng vọt, trông có vẻ tu luyện thổ công pháp nào đó dùng năm vạn kim tệ mua về
- Tiếp theo là Thiên sương giáp...
Bảo vật này luyện từ vỏ tứ giai đỉnh phong yêu thú Băng Ngô, lực phòng ngự thập phần kinh nhân, hơn nữa còn có thể kích phát ra băng hàn chi khí, nhưng bảo giáp này không nhẹ, thích hợp với tu sĩ theo lối cương mãnh.
Năm sáu vật tiếp theo là nguyên liệu luyện chế đan dược cho các hệ, Thiên niên thiết tiêu mộc rất dễ kết hợp với nguyên khí, Phong linh thạch có thể thân thể giảm bớt trọng lượng, đi như bay.
Chỉ là những thứ này cũng như Ngân cương tinh không có tác dụng gì với Cơ Huyền.
Mà một lúc sau, nguyên bản không có việc gì làm đang dựa vào trên ghế, Cơ Huyền bỗng nhiên bị hấp dẫn bởi một gốc dược liệu được đấu giá sư đem ra.
Gốc dược liệu này đỏ như lửa, như tắm máu tươi mà thành.
Chỉnh thể ước chừng một bàn tay, liếc mặt nhìn qua thì có vẻ giống như cỏ Linh Chi.
Gốc thảo dược này vừa xuất tràng đã mang theo một cỗ mùi hương thơm ngát thanh đạm lan ra hội trường, làm cho những người ngồi gần bàn đấu giá tinh thần thư thái.
- Đây là Địa Tâm Hỏa Chi? Chậc chậc, vận khí cũng khá a.
Đến cả loại kì dược hiếm thấy này cũng có thể gặp trong đấu giá hội này.
Quả nhiên là thứ tốt a.
Khi cỏ Linh Chi màu đỏ kia vừa mới xuất trướng, Cơ Huyền khá giật mình còn mang theo một chút kinh ngạc.
Địa Tâm Hỏa Chi vẻn vẹn chỉ sinh tồn tại đáy núi lửa.
Hấp thu hỏa năng lượng và hỏa chi tâm mà lớn dần.
Thương nhân muốn thu thập thì quả là cực kỳ khó khăn.
Hơn nữa loại địa phương như núi lửa này, cho dù là một ít Đấu Hoàng cường giả, thậm chí Đấu Tông cũng không dám khinh thường mà lao vào a.
Trong lúc đó lão Điềm cũng đem tác dụng và lai lịch của Tâm Hỏa Chi nói ra.
Mà kết quả thu được cũng không tệ lắm, xem ra cũng có rất nhiều người có hứng thú với Tâm Hỏa Chi này.
- A a.
Dựa theo đánh giá, gốc Tâm Hỏa Chi này quy định giá khởi điểm là bảy mươi vạn.
Chư vị, bắt đầu đi.
Sau đó giá cả báo ra, nguyên bản có nhiều kẻ hứng thú nhất thời nản lòng.
Bọn họ cũng không phải xuất không ra được bảy mươi vạn, nhưng mà trong đấu giá tranh đoạt, đồ vật chết tiệt này cho dù trở mình gấp hai lần giá khởi điểm thì cũng là chuyện bình thường.
Tài chính bọn họ cũng không sung túc, loại tranh chấp cạnh tranh giá cả này, tự nhiên là tùy theo khả năng mà làm.
- Bảy mươi hai vạn.
Đương nhiên, ngoại trừ những kẻ này, những người có tâm muốn tranh đoạt thứ này cũng không ít.
- Chín mươi vạn….
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, các phương cạnh tranh cũng dần dần vơi đi bởi giá cả ngày một cao.
Đến cuối cùng chỉ còn lại hai người đang tranh đoạt, mà lúc này, giá đã được nâng lên đến một trăm vạn.
- Một trăm vạn.
Ngay khi hai bên còn đang nóng mặt đỏ mày nâng giá, rốt cục một thanh âm mang vẻ lười biếng vang lên.
Vô số ánh mắt nhìn theo hướng âm thanh phát ra, cuối cùng dừng lại trên phòng khác quý ở tầng
Một trăm vạn.
Cuối cùng làm cho hai phương tranh đoạt đều bị đè ép xuống.
Đối với những ánh mắt chung quanh phóng tới.
Cơ Huyền vẫn không thèm để ý tới.
Gốc dược liệu này hiếm có, trong luyện các loại đan dược cao cấp có thể dùng, vì vậy dại gì không thu vào tay.
Sau khi Địa Tâm Hỏa Chi xuất tràng, phòng đấu giá tựa hồ cũng dần tiến vào kết thúc.
Bởi vì trong thời gian kế tiếp, một số vật phẩm có thể xuất hiện là chân chính xưng là bảo vật liên tiếp xuất hiện, đủ loại công pháp, đấu kĩ, thậm chí là phương thuốc.
- Tiếp theo, vật phẩm lần này có chút đặc biệt, các vị hãy cẩn trọng.
Quả nhiên Lão Điềm là ra vẻ vô cùng thần bí, phất phát cánh tay một cái lồng khổng lồ được vài người người đẩy ra, bên trong chiếc lồng này là một người… À không là một xà nhân tộc, nàng bị bị xích sắt trói lấy cổ và tay.
Bởi vì duyên cơ là xà nữ sống trong sa mạc, cho nên da dẻ có chút ngăm đen, khuôn mặt xinh đẹp, phối hợp với cặp đồng tử kỳ dị, nhìn qua có chút mỵ hoặc, Hơn nữa xà nhân làm cho người ta mê mẩn chính là vòng eo, Tại thế giới nhân loại, mỗi khi có xà nhân nữ nô lệ biểu diễn, vũ đạo tràn ngập phong tình.
Mà xà nhân này so với các xà nhân tộc khác còn xinh đẹp, kiều mị hơn một bậc.
Chỉ là dáng vẻ nàng ta có chút suy yếu, dường như muốn mắng chửi nhưng bị phong bế đến thân còn không thể cử động chứ đừng nói tới mở miệng, chỉ là nhánh mắt vẫn khá sắc bén, liếc nhìn đám nhân loại trước mắt vô cùng phẫn nộ.
Xà nhân tộc vừa được đưa lên, bên dưới có vô số tiếng bàn luận, cũng có những người động tâm với vẻ đẹp quyến rũ của xà nhân tộc này, dù sao nam nhân thì nửa thân dưới là động vật, đối với vẻ đẹp quyến rũ dị thường của xà nhân tộc không phải ai cũng kiên định được.
- Ta biết các vị có điều thắc mắc, Huyền Thiên thương hội vốn là không buôn bán nô lệ, hay xà nhân tộc.
Chỉ là lần này có chút đặc biệt, thương hội bị xà nữ này tấn công, đem tới thiệt hại không nhỏ, lượng lớn hàng hóa trân quý bị hỏng mất.
Nên lão bản nương hạ lệnh xuống, đem xà nữ này bán đi xem như để thu hồi vốn.
Đây là là duy nhất mà thôi.
Bên dưới đài làm vẻ mặt đã hiểu ra, ai cũng biết lão bản nương của Huyền Thiên thương hội vô cùng quan trọng tiền bạc, xà nữ này đem việc làm ăn của nàng ta hủy đi thì nàng ta sẽ không để nàng sống tốt.
Đúng là độc nhất là dạ đàn bà.
- Hơn nữa xà nữ này vô cùng đặc biệt… Hắc hắc, nàng ta đã đạt tới thực lực Đấu Vương, nếu có thêm xà nữ này không phải có tương đương một bảo tiêu cấp bậc Đấu Vương sao?
Lời vừa dứt, đám người vốn đang cười cượt ở đây bỗng im bặt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào xà nữ kia hiện lên dáng vẻ cháy bỏng.
Nếu “ mua ” được Đấu Vương cường giả vào trong tay thì còn gì mà bàn nữa.
Nhưng làm thế nào để khiến cho nàng ta nghe lời, chịu được sự sai khiến của kẻ khác.
Đạt tới trình độ Đấu Vương có thể ngoan ngoãn nghe lời kẻ khác, để mặc cho bản thân bị khống chế sao.
- Các vị yên tâm về vấn đề kiểm soát nàng ta, Huyền Thiên thương hội sẽ đảm bảo trợ giúp các vị.
Lần này giao dịch không có đề cập giá cả, giả cả tùy các vị định, ai ra giá cao nhất thì người đó giành được mỹ nhân.
Lão Điềm làm phách mại sư bao nhiêu năm, lập tức nhận ra sự lo lắng của đám người, lão cười nhẹ nói.
Sau đó cái búa đấu giá gõ xuống, ngụ ý bắt đầu đấu giá.
- Chín mươi vạn kim tệ.
Ngay lập tức một tên dưới hàng ghê hét giá.
Sau đó một chuỗi âm thanh kéo theo.
- Cút đi, chín mươi vạn đòi mua cực phẩm như này… Ta ra một trăm vạn kim tệ.
- Ba trăm vạn….
Chỉ một hồi ngắn như vậy, giá cả đã thẳng tắp dâng cao, cũng làm cho sắc mặt Cơ Huyền muốn đen.
Vì cậu vốn đang muốn ra giá mua lại nàng ta.
Lý do cậu muốn mua xà nữ này không phải vì ham sắc đẹp hay ham thực lực Đấu Vương của nàng, mà là hai người cũng tính là quen biết.
Xà nữ Đấu Vương đang bị giao bán này chính là Mị Nguyệt của xà nhân tộc, thuộc hạ thân tín của Mỹ Đỗ Toa nữ vương.
Xem ra nàng ta đã bị bắt trước khi Mỹ Đỗ Toa tiến hóa hoàn mỹ rồi.
Việc này khiến Cơ Huyền tương đối đau đầu, không biết nên giúp nàng ta hay nhắm mắt làm ngơ.
- Mẹ nó, lần này lão tử làm việc tốt.
Sau này gặp lại Mỹ Đỗ Toa phần nhân tình này nhất định phải đòi.
Sau một hồi giằng co tâm lý, Cơ Huyền cắn răn thét giá:
- Chín trăm vạn kim tệ.
Lần này ra giá toàn trường liền im bặt.
Tất cả ánh mắt từ ghế thường tới mấy gian khách quý khác liền đổ dồn tới phòng mà Cơ Huyền đang ngồi, ánh mắt dường như muốn xem quyền quý nhà nào dám đưa ra cái giá khủng bố như vậy.
Lần trước cũng như vậy, một lần thét vào chục vạn đoạt được Địa Tâm Hỏa Chi.
Lần này còn khoa chương hơn một lần thét giá chín trăm vạn kim tệ.
May mắn phòng khách quý được làm chất liệu đặc biệt, không thể nhìn thấu được.
Cơ Huyền lúc này xót tiền vô cùng, dù cậu là dược sư, cái nghề có thể hái ra tiền, nhưng gần nghìn vạn kim tệ nga, ngày trước tam thiên lôi động cũng chỉ sấp sỉ cao hơn vài vạn kim tệ mà thôi.
Mà một nữ nhân xà tộc lại gần bằng cái giá của địa giai đấu kĩ, không có thiên lý mà.
Trong lòng cậu cầu nguyện không còn tên điên nào hét thêm giá nữa, một xà nữ thôi mà không phải điên cuồng cạnh tranh tới vậy chứ.
Cậu tự hiểu giờ dù có bán được địa giai đấu kĩ thì cũng chỉ lãi được một phần là may, còn lại phải hoàn cho Thương Hội ăn thịt người không nhả xương này.
Im ắng tịch mịch tại phòng đấu giá duy trì gần vài phút sau, rốt cục thì dần dần hồi phục, từng ánh mắt đối diện nhìn lẫn nhau, đều bị cái giá khủng bố như trên trời mà rung động toàn thân, cảm thấy cung kính cùng bầu nhiệt huyết dâng trào.
Chín trăm vạn a! Số lượng khổng lồ như vậy, một thế lực phải tích lũy trong bao lâu đây?
Sau lần Cơ Huyền ra giá không còn ai tiếp tục hét giá thêm, người có hứng thú với Mị Nguyệt thì không đủ khả năng hét, còn lại thì không hứng thú.
Đấu Vương thực lực quả là báu vật, nhưng đám người họ tới đây không chỉ vì một xà nữ Đấu Vương, phía sau vẫn còn báu vật, không nên lãng phí quá nhiều tiền lên món đồ đột ngột xuất hiện này.
- Chín trăm vạn lần một…..
Chín trăm vạn lần hai…..
Chín trăm vạn lần ba… Thành giao.
Lão Điềm lúc này lên tiếng chấm dứt đồ vật đấu giá lần này, số tiền thu lại khiến lão cũng khá hài lòng.
Chắc chắn so với những món đồ bị Mị Nguyệt phá hủy thì giá trị đấu giá này có khi còn cao gấp mười lần.
Mị Nguyệt bị đấu giá thành công liền được đưa xuống, đám người có chút luyến tiếc nhìn bóng dáng nàng rời đi.
Đáng tiếc cho một cực phẩm như vậy.