Sớm hôm sau.
Diệp Phi Linh 4 giờ sáng đã dậy. Kể từ khi lĩnh mệnh trông coi phòng bếp, nàng muốn thể hiện bản thân mình một cách tốt nhất.
Cháo trắng ninh nhừ nóng hổi, hôm nay sẽ không ăn rau xào nữa. Đem cải thảo cắt nhỏ, nàng bỏ chúng vào chậu, thêm chút muối với dấm thanh ngâm cùng hành tỏi cần tây, thế là có một món dưa muối xổi vừa vị.
Khoai tây gọt vỏ, dưới lực ép nội lực của nàng trực tiếp nát bét. Không ngại, nàng chính là làm khoai tây nghiền muối.
Phụ cận trường có một con suối nhỏ, nàng đã lấy rổ thưa vớt được 2 con to. Chặt đầu với bụng chừa lại bữa trưa, còn lại thịt nàng lọc lấy, giã nhuyễn ướp với gia vị.
Xong xuôi, Diệp Phi Linh nhìn thời gian cũng gần 6 giờ. Ánh bình minh đã lên.
Rút bớt củi dưới đáy nồi, nàng tung mình lên trên mái phòng bếp, bắt đầu tu luyện Tử Cực Ma Đồng. Tử khí đông lai từng tia thấm vào đôi mắt, khiến cho nàng cảm nhận được tinh thần lực bắt đầu gia tăng.
Thời điểm này là mùa hè, nắng lên rất sớm.
6 giờ sáng, nắng đã sáng rọi cả học viện. Diệp Phi Linh nhảy khỏi mái nhà, quay trở về ký túc xá gọi Chu Trúc Thanh tỉnh dậy.
Khi mọi người kéo nhau đến phòng bếp thì Đại Sư cũng đến. Mùi thơm tản mát từ trong bếp tràn ra.
- Hôm nay có cá sao?
Chu Trúc Thanh ánh mắt sáng lên. Nàng yêu nhất ăn cá, đương nhiên ngửi thấy mùi cá.
Diệp Phi Linh không nói lời nào, mở nồi, sau đó lấy trong nồi ra từng chén cá vùi khoai tây nghiền.
- Hương vị bữa sáng con làm tốt lắm!
Đại Sư cười khen ngợi. Diệp Phi Linh 2 mắt tỏa sáng, trong lòng tất nhiên vui vẻ.
- Đồ ăn còn nhiều, mọi người ăn không đủ thì lấy thêm!
Đại Sư nhìn trong nồi vẫn còn rất nhiều chén, đoán chừng là nàng để dành cho các vị sư phụ. Hắn cũng tự mình lấy một chén, ngồi xuống ăn cùng đám học sinh.
Nếm một miếng, hương vị khoai mặn, cá dường như đã được chiên qua nên ngập mỡ, có gừng nên không tanh mà rất thơm. Ăn kèm dưa muối và cháo đúng là thanh đạm lại có thể no bụng.
Nhìn gương mặt nhị đồ đệ tươi cười nhiều hơn với đám học sinh, Đại Sư cảm thấy vui mừng thay cho nàng. Khuôn mặt cứng ngắc của hắn dường như giảm xuống đôi chút, sau đó lại khôi phục như cũ.
Sau đó, Đại Sư theo bước đám học viên mà tới sân tập. 8 tên đệ tử xếp hàng lộn xộn, trông như một đám dở hơi.
Hôm nay có vẻ đặc biệt náo nhiệt, chẳng những viện trưởng Phất Lan Đức cùng phó viện trường Triệu Vô Cực tới còn có đại sư cùng mấy vị sư phụ khác của học viện cũng đều có mặt ở đây.
Ngoại trừ hai vị viện trưởng,nguyên bản học viện còn có ba vị sư phụ khác. Cũng là ba vị sư phụ phụ trách các cửa quan khi các thí sinh nhập học. Đường Tam cũng chỉ gặp qua một vị trong đó. Chính là vị lão giả lúc đầu bằng vào Trường côn vũ hồn hù dọa không ít người bỏ đi.
- Tốt! Tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, sau đây ta có vài điều muốn tuyên bố!
Phất Lan Đức đi tới trước mặt tám tên đệ tử. Ánh mắt nghiêm túc đảo qua cả tám người.
- Đầu tiên: Ta giới thiệu cho bốn đệ tử mới tới về các vị sư phụ của học viện!
Vừa nói, Phất Lan Đức chỉ hướng vị lão giả mà Đường Tam từng gặp qua.
- Vị này là Lý Úc Tùng sư phụ, võ hồn Long Vân Côn! Sáu mươi ba cấp Hồn Đế!
Chỉ hướng vị lão giả thứ hai tuổi lớn hơn một chút, tựa hồ đã ngoài bảy mươi, nói tiếp:
- Vị này là Lô Kì Bân sư phụ, võ hồn Tinh La kì, sáu mươi sáu cấp Hồn Đế!
Vị sư phụ cuối cùng tuổi tác so với hai vị trước như còn trẻ một chút. Bộ dáng không sai biệt lắm gần giống bộ dáng của Phất Lan Đức.
- Vị này là Thiệu Hâm, Thiệu sư phụ. Võ hồn Đường Đậu. Bảy mươi mốt cấp Hồn Thánh. Trong giới thực vật hệ hồn sư mà ta biết, Thiệu sư phụ tuyệt đối bài danh một trong năm vị cường giả đứng đầu!
Nếu như hai vị sư phụ trước còn chưa đủ làm cho người ta rung động. Vậy mà khi nói đến vị bảy mươi mốt cấp thực vật hệ hồn thánh, liền làm cho bốn gã đệ tử mới tới cơ hồ đồng thời khiếp sợ. Vị Thiệu sư phụ kia nhìn qua vóc dáng không cao, so ra cùng với Tiểu Vũ mới mười hai tuổi thì không sai biệt lắm. Thậm chí còn lùn hơn một chút, mắt nhỏ, mũi to, vẻ ngoài cũng không có gì đặc biệt, nhưng ai có thể nghĩ đến, hắn lại là một vị cao cấp thực vật hệ hồn sư đây chứ? Bảy mươi mốt cấp thực vật hệ hồn thánh. Bất luận là ở Võ hồn điện hay là bất cứ gia tộc hồn sư nào đều tuyệt đối là cấp bậc cung phụng.
Ba gã sư phụ trong khi Phất Lan Đức giới thiệu, đều hướng tới các đệ tử gật đầu.Chỉ có điều khác nhau là. Vị thứ nhất, Lý lão sư mặt không chút thay đổi, vị thứ hai Lô sư phụ mặt có chút mỉm cười. Còn lại vị Thiệu sư phụ trên vẻ mặt có chút long trọng kì dị. Ánh mắt của hắn thủy chung rơi vào trên người Áo Tư Tạp. Ánh mắt thậm chí mang theo vài phần si mê.
Đó là cảm ứng giữa những Thực Vật Hệ Hồn Sư, võ hồn là hệ phụ trợ.
Cuối cùng, Phất Lan Đức đi tới bên người Đại sư, ôm bả vai của đại sư, nói:
- Vị cuối cùng này, ta xin long trọng giới thiệu với mọi người. Hắn chính là bằng vào tự mình nghiên cứu đã cho ra Thập đại võ hồn cạnh tranh lực, được vinh dự là người đứng đầu của Võ hồn lý luận. Là một vị hồn sư trí tuệ, đồng thời cũng là sư phụ của Đường Tamvà Diệp Phi Linh -Ngọc Tiểu Cương tiên sinh. Đương nhiên hắn cũng là lão huynh đệ của ta. Chúng ta đã quen biết nhau vài chục năm. Có lẽ nhắc tới tên của hắn các ngươi không rõ lắm. Nhưng danh hiệu của hắn, ta nghĩ các ngươi đều hẳn là đã nghe qua. Sau này, các ngươi cứ gọi hắn là Đại Sư là được!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Chương 29: Huấn Luyện Ma Quỷ (1)
Chương 29: Huấn Luyện Ma Quỷ (1)