Biến cố của Đại Sư khiến cho Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long thay nhau khóc.
- Tiểu Cương, hay là ngày mai chúng ta cùng nhau đi tìm hồn hoàn đi, nhất định phải tìm cho ngươi cái hồn hoàn đặc biệt!
Liễu Nhị Long gạt nước mắt, mỉm cười.
- Phải đó, đã lâu lão tử không xem được một cái hồn hoàn nên thân rồi. Đái Mộc Bạch hình như cũng tiến vào 40 cấp rồi đúng không?
Phất Lan Đức ngó qua cửa sổ, nhìn trời chiều ngả màu nắng rực rỡ mà cảm khái.
Phía xa xa, nhóm học sinh Sử Lai Khắc đang tụ họp.
- Hình như vậy! Hai người các ngươi không ở học viện quản lý, lại đi ra ngoài làm cái gì? Ta nhờ Triệu Vô Cực là đủ rồi!
Đại Sư tính toán chính mình thu được một cái hồn hoàn ngàn năm là được, cỡ từ 3000 năm đổ xuống, nếu là hồn thú mang theo long huyết thì tốt.
- Ôi dào, lâu lâu ôn lại chuyện cũ là được ấy mà. Dù sao học viện trước giờ Nhị Long muội không quản chẳng phải vẫn rất tốt đấy sao?
- Ài, ban nãy Tiểu Tam nói cho ta một chuyện, chuyện này Phất Lan Đức ngươi chắc là thích lắm này!
Đại Sư chậm rãi mà thở ra một câu như vậy.
- Chuyện gì hả? Nhị đồ đệ nhà ngươi lại cho ta tiền sao? Trời đánh, ta đúng là đang cần tiền!
- Ngươi cả ngày đánh chủ ý tới túi tiền của nàng, không cẩn thận có ngày nàng thu lời cả vốn lẫn lãi nhà ngươi! Ta nói là Độc Cô Bác, hắn nhận lời Tiểu Tam làm cố vấn cho Sử Lai Khắc học viện rồi!
Lời này khiến cho Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long kinh ngạc đến mức hoảng sợ.
- Thật á?!!!
Hai người đồng thanh mà hỏi ngược lại Đại Sư.
- Ừm, đồ đệ ta chắc lại làm được cái gì tốt rồi!
Đây là lần đầu tiên kể từ sau hai mươi năm ròng, Ngọc Tiểu Cương buông xuống nét mặt cứng ngắc, kiêu ngạo tự mãn mà nói.
- Ha Ha, Nhị Long muội, xem hắn kìa!
- Phất Lão Đại, ngài mặc kệ huynh ấy, có đồ đệ tốt như vậy, sự thật là muội cũng muốn a!
- Hay ngươi bảo Tiểu Cương nhường cho ngươi một đứa?
Liễu Nhị Long cười trừ, không có đáp lời của Phất Lan Đức. Nàng chưa bao giờ dám nhận đệ tử, nói chỉ để vui đùa một chút thôi.
Gia tộc nghịch lý điên cuồng kia, hãy để mình nàng chịu là được, đồ đệ chỉ là khiến tâm tình khá hơn một chút, nhưng không thể khiến nàng bớt lo.
Nàng sợ, có một ngày, bọn họ đem đồ đệ ra uy hiếp.
Liễu Nhị Long này tuyệt đối không để cho bọn họ có cơ hội!
- Tiểu Cương, ngươi tính toán làm gì bây giờ?
- Đợi Đái Mộc Bạch bình ổn hồn lực, sau đó cùng Triệu Vô Cực đi tìm hồn hoàn! À, Phi Linh cũng 29 cấp rồi, ta nghĩ đợi nàng rồi đi một thể!
- Cũng đúng, vậy ta cùng Nhị Long theo mấy người các ngươi, Triệu Vô Cực ở lại ứng phó là được! Một mình hắn không thể chú ý được hết 3 người đâu!
- Cũng được!
Đại Sư gật đầu đáp ứng. Hắn còn phải tìm kiếm hồn hoàn thích hợp cho con bé.
Ba người lại cùng nhau ngồi uống trà, chén trà hôm nay thật thơm, mùi vị ấm áp lan tỏa quanh cả ba người.
- Sư phụ, viện trưởng, dì Nhị Long!
Diệp Phi Linh từ ngoài chạy vào, nàng vừa mới tắm xong, trên người thay một bộ quần áo màu lam tinh khiết, miệng treo một khối bánh bích quy.
- Ồ, Phi Linh, ngươi lần này tới lại mang đồ tốt gì cho chúng ta vậy?
Phất Lan Đức ha ha cười gian, chính là Diệp Phi Linh thần sắc trên mặt tràn ngập nghiêm túc.
- Viện trưởng, sư phụ, dì Nhị Long, con muốn hỏi là võ hồn dung hợp kỹ là cái gì ạ?
Vấn đề này Đại Sư đã từng giảng dạy qua, nhưng Diệp Phi Linh bây giờ muốn hỏi lại.
- Vấn đề này không phải sư phụ từng dạy qua rồi sao? Sao giờ ngươi còn hỏi lại?
Đại Sư khó hiểu mà hỏi nàng. Trí nhớ Diệp Phi Linh rất tốt, hắn từng thử quá một tháng kiểm tra nàng vẫn nhớ kỹ, nhưng nay nàng hỏi lại là có ý gì?
- Là như này, sư phụ...
Diệp Phi Linh kể lại chuyện tối ngày hôm đó, đương nhiên có lược bớt một chút chuyện Độc Cô Bác trị bệnh, chỉ nói là trị độc cho Độc Cô Nhàn, sau đó sư huynh luyện chế thuốc gặp vấn đề xảy ra, nàng cùng... Độc Cô Bác tự sáng ra một cái hồn kỹ. Trọng yếu nhất là nàng không khống chế được võ hồn, để cho hồn lực tự hao thoát.
Lời này khiến cho cả ba người đều kinh ngạc. Đại Sư nét mặt nghiêm trọng hẳn lên, hỏi nàng:
- Con có nói cho ai chuyện này chưa?
- Chưa có, sư phụ, cho nên con tìm mọi người đầu tiên!
Diệp Phi Linh rối rắm gãi đầu. Nàng hoàn toàn không thể hiểu được vấn đề này.
- Thật kỳ lạ, chúng ta hồn lực không bằng nhau, nhưng Tiểu Cương luôn là người khống chế!
Phất Lan Đức trầm tư suy ngẫm, mấy năm trời làm lão sư của hắn, lần này đúng là gặp phải bài toán khó.
- Có lẽ là chênh lệch hồn lực so với Phong Hào Đấu La ở đẳng cấp khác chăng?
Liễu Nhị Long cũng nhíu mày. Từ lúc nàng chỉ là một Hồn Tôn, cho đến khi thành Hồn Vương, võ hồn dung hợp kỹ của 3 người vẫn nhất mực quán thông, không có chút ảnh hưởng khác nào.
- Ta kì thực không rõ, theo như ta biết, võ hồn Bích Lân Xà trước giờ đều độc nhất, chỉ một, không hề có thêm thuộc tính nào phụ trợ, ngoại trừ biến cố trên người Độc Cô Bác! Độc Cô gia tộc mỗi đời đều là đơn truyền!
Đại Sư trầm ngâm. Đây là vấn đề khiến hắn khó hiểu nhất, như vậy, đồ đệ cùng Độc Cô Bác đã phát sinh cái gì?!
- Mặc kệ phát sinh cái gì, đối với nàng đều không phải chuyện xấu! Ngươi xem, nàng 29 cấp hồn lực rồi đó, để nàng bế quan đi, mấy ngày nữa chúng ta đi tìm hồn hoàn!
Phất Lan Đức lạc quan nói. Đại Sư cùng Liễu Nhị Long thấy cũng đúng, xem nàng bộ dáng không có tổn thương gì, ngược lại hồn lực tăng nhanh như vậy.
- Dạ, sư phụ, viện trưởng, dì Nhị Long, con còn muốn xin phép đi chơi mấy ngày ạ! Độc Cô Nhàn tỷ tỷ có lời mời, đồ đệ không tiện từ chối!
- Ngươi muốn sang Thiên Đấu Hoàng Gia học viện chơi? Không được!
Phất Lan Đức là người đầu tiên không đồng ý. Hắn còn đang bực bội đây, lý nào lại cho đồ đệ sang bên đó?
- Không có a, ta đáp ứng Nhàn tỷ tỷ chỉ gặp riêng nàng cùng Hoàng Đấu Chiến Đội thôi! Sư phụ, học viện Thiên Đấu là kẻ địch, nhưng bên ngoài học viện thì chúng ta vẫn là bằng hữu mà!
- Sư phụ, để nàng đi đi, ta cùng nàng đi, có lẽ không có việc gì!
Tần Minh từ ngoài cửa bước vào.
- À, học trường, ngươi cũng nhận được lời mời sao?
Diệp Phi Linh nãy giờ nín thở, ai ngờ viện trưởng khó tính như vậy, nói không cho là không có cho.
- Tiểu Minh, ngươi chắc nàng không phải bị Thiên Đấu học viện lừa đi đấy chứ?
Phất Lan Đức là sợ mấy thủ đoạn đặc biệt của nhóm cao tầng học viện.
- Không có, sư phụ, Độc Cô Nhàn phát thư mời cả ta, vì nàng tiến vào 40 cấp rồi!
- Ồ, vậy để nàng đi là được rồi! Nữ hài tử quen biết nhiều người mới tốt!
Đại Sư nhìn Diệp Phi Linh có vẻ bớt cảnh giác, gật đầu đồng ý.
- Sư phụ muôn năm, con đi bế quan đây!
Diệp Phi Linh giơ hai tay lên hô hào, Tần Minh nhìn bóng dáng nàng, chợt nghĩ tới cái gì, mỉm cười.
- Sư phụ, không xong rồi! Trữ Vinh Vinh cắn nhầm thuốc, à nhầm tiên thảo của Tam ca, võ hồn biến thành Cửu Bảo lưu ly tháp, nàng chạy về nhà rồi!
Mã Hồng Tuấn từ ngoài bay tới, vội vàng mà cấp báo.
- Phụt!
Nhìn bộ dáng biến tướng của hắn, mọi người ai nấy đều phì cười.
Mã Hồng Tuấn biến hóa cực lớn, bộ dáng sau khi biến thân, tóc không chỉ dài ra, người gầy mảnh mai đi.
Nhưng mà cái điệu bộ tinh quái biến thái thì vẫn vậy.
- Ngươi nói cái gì? Cửu Bảo Lưu Ly Tháp!
Đại Sư đứng bật dậy. Đây là điều không thể ngờ tới.
- Đúng, cái gì, Cửu Bảo Lưu Ly Tháp!
Phất Lan Đức trợn to mắt mà nhìn. Cái này.. cái này nói ra có nghĩa là Trữ Vinh Vinh có thể trở thành Phong Hào Đấu La hệ phụ trợ, hoặc có thể tiến lên cấp Thần!!
- Thất Bảo Lưu Ly Tông lần này có chuyện vui rồi!
Tần Minh vỗ vỗ tay, Mã Hồng Tuấn ngơ ngác không hiểu, hắn nói xong thì cũng là vừa lúc hết thời gian biến thân, lại trở về làm tên mập mạp như cũ.
Ngày hôm nay, tất cả mọi người cho Sử Lai Khắc học viện quá nhiều kinh hỷ rồi!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Chương 85: Kinh Hỷ Bất Ngờ
Chương 85: Kinh Hỷ Bất Ngờ