Khương Thần lúc này đang đứng trên nóc của biệt thự, ánh mắt nhìn về phía xa.
Nếu như có người đi ngang qua nhìn thấy, chắc chắn sẽ tưởng rằng hắn là cái người tâm thần.
“Xem ra muốn thôn nạp toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí của Vẫn Triết cũng cần một khoảng thời gian a.” Ánh mắt nhìn về xa xăm, Khương Thần khẽ lẩm nhẩm.
Bầu trời lúc này nếu như nhìn qua vẫn trong xanh bình thường, thế nhưng để ý kĩ người ta sẽ thấy các gợn mây có xu hướng tập chung lại một vị trí. Đó chính là do dòng chảy Hỗn Nguyên Chi Khí được Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận hấp thu vô hình ảnh hưởng đến mây trời.
Hiện tại có thể hình dung dòng Hỗn Nguyên Chi Khí trên Lam Hải tinh này giống như một chiếc bể chứa đầy nước.
Đáy bể xuất hiện một cái lòng chảo với lỗ thủng nhỏ. Nước bể từ đó chảy ra ngoài. Thế nhưng lòng chảo kia không bao giờ hết nước bởi vì sẽ có nước trong bể tràn vào tiếp cho đến khi cạn kiệt.
Tỉnh Vẫn Triết hiện tại chính là lòng chảo đó. Khi toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí tại Vẫn Triết được rót vào Mộng Đình hồ, Hỗn Nguyên Chi Khí tại các nơi khác dần dần sẽ tràn tới Vẫn Triết để tạo một thế cân bằng.
Khương Thần hắn chỉ cần xây dựng đại trận tại nơi này, theo thời gian có thể hấp thu toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí trên Lam Hải tinh. Chỉ là cũng không biết tốn bao nhiêu thời gian mà thôi.
“Uy…ngươi bị bệnh a, tại sao lại đứng trên nóc nhà.”
Biệt thự bên cạnh vang lên một đạo thanh âm yêu kiều, thanh thúy.
Khương Thần nghiêng mắt nhìn sang.
Cửa sổ tầng hai căn biệt thự bên cạnh đứng đấy một vị dáng người nhỏ nhắn xinh xắn mỹ nữ. Nàng lúc này đang đứng chống tay lên thành cửa sổ, đôi mắt mở to nhìn lấy Khương Thần.
Khương Thần không nói gì, ngược lại tinh tế đánh giá cái này tiểu nữ tử. Nàng thuộc về loại hình đồng nhan cự nhũ, điển hình của một cái la lỵ.
Nhìn xem, đôi mắt trong veo linh động, khuôn mặt non nớt phảng phất nét ngây thơ, tuổi nàng có lẽ chỉ chừng mười bốn mười lăm, thế nhưng trước ngực đồi núi lại vô cùng hùng vĩ. Quả thật chính là cái cực phẩm la lỵ trong truyền thuyết.
Chỉ là tiểu nữ tử này hiện tại ăn mặc mười phần buồn cười. Trên người mang theo một bộ đồ đen bó kín, bên hông đeo một thanh chủy thủ. Sau lưng lại phụ trợ thêm một thanh cự kiếm, cũng không biết làm từ chất liệu gì.
Dáng người nhỏ nhắn cộng thêm thanh cự kiếm sau lưng, dáng vẻ của nàng cũng không phải một từ buồn cười để có thể hình dung. Phải gọi là vô cùng kì khôi.
Nếu như tiểu nữ tử này mang thêm một chiếc mũ đen trùm kín đầu, chắc chắn người ta sẽ liên tưởng tới mấy tên ninja đi ám sát các vị thương nhân như trong phim.
“Uy, bệnh tâm thần, ngươi nhìn cái gì? Coi chừng bổn tiểu thư móc mắt ngươi ra.”
Nhận thấy thanh niên kì lạ này nhìn mình chằm chằm, tiểu nữ tử kia trợn mắt, hai tay chống hông, một bộ hung dữ nói.
Khương Thần chỉ khẽ lắc đầu, đoạn đu máng dẫn nước trở lại phòng của mình, cũng không nhìn lấy tiểu nữ tử kia một lần nào nữa.
“Ngươi…bệnh tâm thần…thời đại nào còn bắt trước mấy phim kiếm hiệp. Giả tóc dài a, lãnh khốc a.”
“Tiểu Sương, ngươi nói ai a?”
Dưới sân vườn, một vị mỹ phụ trung niên ngửa cổ lên cười nói.
“Mẹ, không có gì.” Tiểu nữ tử gọi Tiểu Sương kia vồi vàng thò đầu ra mỉm cười với mỹ phụ dưới sân vườn đáp.
…
“Khương tiên sinh, Khương đại thiếu gia a, mời được ngươi đi ăn quả thật khó nha.”
Lúc này đang là tám giờ, Cao Nhược Vũ hẹn Khương Thần tới một nhà hàng năm sao cùng ăn tối.
Từ sau hôm đó, sức khỏe của nàng dần bình phục, nàng vẫn luôn muốn mời Khương Thần đi ăn cơm, ít nhất cũng muốn nói lời cảm ơn đối với hắn. Thế nhưng mỗi lần gọi điện thoại tới, Khương Thần đều không nghe máy, mãi đến hôm nay mới hẹn được hắn ra đây.
“Không có ý tứ, thời gian qua ta có chút chuyện không rảnh phân tâm.” Khương Thần khuôn mặt vẫn là không mang chút biểu cảm, lạnh nhạt nói.
Cao Nhược Vũ nghe vậy chỉ khẽ mỉm cười, nàng biết thanh niên trước mặt nàng là cái kì nhân dị sĩ vì vậy các loại hoạt động thần thần bí bí là không thể thiếu. Nàng cũng không trách cứ hắn, dù sao thời gian qua nàng để có thể tiếp quản Cao gia, cũng thực bận rộn.
“Ngươi hôm nay hẹn ta có chuyện gì không?”
“Chuyện thứ nhất tất nhiên là muốn sâu sắc cảm tạ ngươi rồi.” Cao Nhược Vũ cười dí dỏm nói: “Không nghĩ tới ngươi lại là một cái phong thủy đại sư, trừ tà bắt ma các loại nha.”
Khương Thần khẽ lắc đầu: “Trùng hợp mà thôi.”
Cao Nhược Vũ nghe vậy tiếp tục trêu chọc nói:
“Ngươi xem ra bộ dạng này cũng cực kì hợp với thân phận nha, dù sao là cái bắt ma đại sư, bộ dáng cũng nên kì dị một chút.”
Đoạn, nàng lại cười nói tiếp:
“Nếu không, ta giúp ngươi kiếm một bộ quần áo đạo sĩ?”
“Không có gì buồn cười cả, nếu như không có chuyện gì, ta có thể hay không đi trước?” Khương Thần lạnh nhạt nói. Sắc mặt hiện lên vẻ không quan tâm.
Nghe vậy, sắc mặt Cao Nhược Vũ chợt cứng lại. Khương Thần thời điểm ở thành Tây đưa cho mình miếng ngọc bội hộ thân, thời điểm nàng bị quái bệnh, hắn đã ra tay cứu giúp. Nàng nghĩ tất cả chuyện đó xảy ra bởi vì Khương Thần đã coi nàng là một cái bằng hữu chứ không đơn thuần là đối tác làm ăn như trước.
Nhưng hiện tại, nghe hắn nói vậy, nàng mới biết mình đã nghĩ nhầm.
“Ngươi là cái nữ hài tử thông minh, chắc ngươi cũng biết ta không phải là người thích đùa. Nói điểm chính sự.” Khương Thần nghiêng đầu, ánh mắt không chút ba động cảm xúc nhìn lấy Cao Nhược Vũ.
“Không có ý tứ, là ta tự mình đa tình.” Cao Nhược Vũ gượng cười nói.
Đoạn nàng lấy từ trong túi xách ra một tập giấy, nghiêm túc nói:
“Đây là mười phần trăm cổ phần toàn bộ công ty mà Cao gia chúng ta đang nắm giữ, cũng là để cảm ơn ngươi đã cứu giúp ta. Hi vọng ngươi có thể nhận lấy.”
Khương Thần nghe ra được, từ trong ngữ khí hiện tại của nàng hoàn toàn là hai cái đối tác làm ăn nói chuyện với nhau. Lạnh lùng, nghiêm túc, không chút cợt nhả. Hiển nhiên nàng cũng vì Khương Thần lời nói vừa rồi mà sinh khí.
“Cao gia các ngươi không cần làm vậy. Ta đã lấy đủ thứ cần lấy.” Khương Thần khuôn mặt hờ hững nói.
Đối với người khác, tập giấy trên bàn kia chính là một khối tài sản kếch sù, một thứ mà có thể nuôi sống đời con đời cháu chắt của bọn họ. Thế nhưng đối với Khương Thần, tập giấy đó so với một xấp giấy lộn không kém bao nhiêu.
Hắn mượn đi một phần khí vận Cao gia trong một năm coi như mượn đi tiềm lực kinh tế, mượn đi một phần tài sản không thể thiếu của Cao gia, vì thế mười phần trăm cổ phần kia hắn không thể nhận, cũng không muốn nhận nữa.
“Như vậy ta cũng nói thẳng…Cao gia chúng ta muốn hợp tác với ngươi.”
Cao Nhược Vũ ngữ khí càng thêm nghiêm túc. Hiện tại nàng có cảm giác giống như một vị nữ vương trên thương trường, lãnh diễm cao quý.
“Ngươi sẽ nắm giữ mười phần trăm cổ phần của Cao gia, đồng thời Cao gia chúng ta sẽ tận lực cung cấp thảo dược cùng ngọc thạch cho ngươi.”
“Vậy không biết ta sẽ làm gì cho Cao gia các ngươi đây?” Khương Thần tựa tiếu phi tiếu nói.
“Ngươi không cần làm gì cả. Chỉ khi Cao gia gặp khó khăn, hi vọng ngươi có thể ra tay giúp đỡ một hai.” Cao Nhược Vũ đáp.
“Vậy ta cũng xin nói thẳng.” Khương Thần ánh mắt hiện lên sắc bén, khuôn mặt cũng nghiêm túc: “Ta hiện tại không có hứng thú với bất kể chuyện gì…đồng dạng thời gian tới ta cũng rất bận rộn, thứ cho ta không thể nhận phần lễ này.”
“Ngươi.” Cao Nhược Vũ hai mắt mở lớn, nàng trước nay cũng đã gặp qua kì nhân dị sĩ các loại, tuy nhiên chỉ cần mở điều kiện đủ hấp dẫn, bọn họ thường thường sẽ không thể chối từ.
Hiện tại mười phần trăm cổ phần của Cao gia, chân chính Cao gia chứ không phải mười phần trăm cổ phần của bất kì công ty trực thuộc nào, loại lợi tức này nàng nghĩ sẽ không có bất kì ai có thể từ chối, kể cả là Khương Thần.
Thế nhưng nàng thật sự không ngờ tới, Khương Thần hắn không chút đắn đo liền một mạch từ chối thẳng, khuôn mặt cũng không có vẻ gì là làm giá. Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của hắn, nàng biết hắn quả thật không quan tâm loại điều kiện này.
“Ta thật sự rất bất ngờ.” Cao Nhược Vũ thở ra một hơi dài, mỉm cười nói.
“Ngoài kia vẫn còn rất nhiều bất ngờ đang chờ ngươi.” Khương Thần cũng gật đầu, lạnh nhạt nói.
Đoạn, hắn đứng dậy:
“Tất nhiên chuyện của Cao gia các ngươi ta sẽ không quan tâm, thế nhưng ngươi nếu như cần giúp đỡ, ta cũng có thể trợ giúp một hai.”
Nói đoạn liền đi ra khỏi nhà hàng.
Cao Nhược Vũ nhìn theo bóng lưng hắn, không biết nghĩ tới điều gì, chỉ thấy trên khuôn miệng nhỏ nhắn xinh xắn của nàng vẽ lên một đường cong nhẹ.
…
Hôm nay là ngày đầu tiên Khương Thần bắt đầu chặng đua nước rút tu luyện tới Nguyên Đan Cảnh.
Nguyên Đan Cảnh chính là điều kiện tiên quyết, cũng là tiền đề tối thiểu để hắn có thể tiến hành phá giải phù văn lạc ấn trong linh hồn.
Bởi chỉ có Nguyên Đan Cảnh, hắn mới có thể hình thành nội đan, thời điểm hắn linh hồn li thể mới có thể có chỗ trú ẩn. Nếu không có nội đan làm nơi chú ẩn, linh hồn chắc chắn nhận phải Thiên Phạt. Đến lúc đó phù văn không biết có hóa giải được không nhưng chắc chắn linh hồn hắn sẽ bị tổn thương nặng.
Lại nói Nguyên Đan Cảnh cảnh giới này, nguyên giả sẽ hình thành nội đan. Nếu như nói nôm na, nó giống như bể chứa nguyên khí thứ hai của nguyên giả.
Nguyên khí ngoại trừ ẩn chứa trong từng giọt máu, từng nếp da, từng mảnh huyết nhục, thì còn một nơi nữa đó chính là nội đan của nguyên giả Nguyên Đan Cảnh trở lên.
Bắt đầu từ cảnh giới này, nguyên giả sẽ có sự thuế biến lớn về chất và lượng nguyên khí của bản thân. Không nói tới Hỗn Nguyên Chi Khí trong cơ thể càng thêm nâng cao về phẩm chất, mà lượng Hỗn Nguyên Chi Khí của Nguyên Đan Cảnh cũng đột phá không chỉ một vài lần so với Nguyên Linh Cảnh đỉnh phong.
Tại Đại Thiên Nguyên Giới, chuyện Nguyên Hồn Cảnh sơ kì vượt qua một đại cảnh giới phản giết Nguyên Linh Cảnh không hiếm.
Thế nhưng chuyện đó rất khó xảy ra khi ngươi là Nguyên Linh Cảnh đỉnh phong, đối chiến với Nguyên Đan Cảnh vừa mới đột phá.
Từ đó có thể thấy bắt đầu từ Nguyên Đan Cảnh, Hỗn Nguyên Chi Khí của nguyên giả có sự nhảy vọt. Hay nói đúng hơn, bắt đầu hình thành nội đan, phân chia giữa mỗi cảnh giới càng nhảy vọt.
Đồng thời, cảnh giới càng cao, vượt cấp chiến đấu càng trở nên khó khăn khi nguyên giả cao giai, nội đan có sức chứa Hỗn Nguyên Chi Khí cực kì lớn.
Trường hợp đặc biệt, ngươi tu luyện cao giai công pháp còn có cơ may vượt cấp tiêu diệt địch nhân tu luyện đê giai công pháp. Ngoại trừ điều đó ra, thường vượt cấp chiến đấu sẽ rất ít khi xảy ra giữa các nguyên giả.
Cũng chỉ có các loại thiên chi kiêu tử cổ tộc hay các đại tộc Đại Thiên Nguyên Giới mới có đủ thủ đoạn đối kháng đối thủ cảnh giới cao hơn.
Với hầu hết tán tu, nếu như không có kì ngộ kinh khủng, vượt cấp chiến đấu chính là ước mơ xa vời.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Trùng Sinh
Chương 82: Tiền trước mắt hắn không khác gì giấy vụn
Chương 82: Tiền trước mắt hắn không khác gì giấy vụn