Lăng Thanh Ngọc không ngờ lúc này mọi người trong phòng đều phát bệnh, vốn cho là Lăng Nhược Hi bởi vì thể chất yếu nên mới phát tác trước thời hạn, nhưng bây giờ xem ra, sợ là không đúng rồi.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Bắc Đường Ngôn hơi cau mày, lạnh giọng nói: "Đây rốt cuộc là chuyện gì?"
Nhất thời Lăng Thanh Ngọc cũng không biết nên giải thích thế nào, sớm biết như vậy, đánh chết nàng ta cũng sẽ không gọi Bắc Đường Ngôn đến.
Đúng lúc đó, Mai Hương đưa Triệu đại nhân đi vào, Triệu đại nhân vừa đến nhìn thấy thảm trạng mọi người nằm đầy đất, nhất thời cau mày lại: "Đây rốt cuộc là chuyện gì?"
Lăng Thanh Ngọc thế nào cũng không ngờ tới chuyện hôm nay lại trở nên lớn như vậy, thậm chí ngay cả Kinh Triệu Doãn cũng tới, vội vàng tiến lên nghênh đón, ý định che đậy thảm trạng trong phòng: "Thật tốt quá, sao Triệu đại nhân cũng tới?"
Triệu đại nhân cũng không có ấn tượng tốt gì với trên dưới Lăng phủ, cho nên liền lạnh giọng nói: "Ngươi cũng chỉ là một thứ nữ, không có tư cách nói chuyện với Bổn quan. Gọi chủ mẫu đương gia của các ngươi tới đây."
Một câu này, thật sự là không để lại cho Lăng Thanh Ngọc chút mặt mũi nào, mặt Lăng Thanh Ngọc nháy mắt hết xanh lại tím, nhưng vẫn kiên cường chống đỡ nói: "Đại nhân nói lời này có chút không hợp tình hợp lý rồi, thông thường Kinh Triệu Doãn đều chỉ phụ trách đại án, cũng không biết trên dưới Lăng phủ chúng ta có gì đáng để Triệu đại nhân tới đây một chuyến."
Nghe đến đây, Triệu đại nhân cười lạnh một tiếng khinh thường nói: "Không phải là ngươi cho rằng bổn quan không nghe được tiếng kêu thảm thiết bên trong đó chứ? Mấy mạng người, chẳng lẽ không phải đại án sao?"
Vừa nói vừa vẫy tay ra hiệu: "Đều vào hết cho ta. Hôm nay Bổn quan muốn xem thử xem, trong này rốt cuộc là dạng yêu ma quỷ quái gì."
Mắt thấy quan sai từng người từng người vọt vào, phút chốc có chút sốt ruột, có lòng muốn ngăn cản lại, nhưng lại phát hiện Triệu đại nhân nhìn mình chằm chằm, muốn nháy mắt cũng không có dũng khí.
Bắc Đường Ngôn nhìn thấy Triệu đại nhân đi vào cũng cảm thấy kì lạ, hơi cau mày, Triệu đại nhân cũng rất rõ ràng là không ngờ tới Bắc Đường Ngôn lại ở đây, nhất thời cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn tiến lên chắp tay: "Vi thần tham kiến An vương, không biết An vương ở đây, thất lễ rồi."
Bắc Đường Ngôn nhàn nhạt gật đầu, nhẹ giọng nói: "Triệu đại nhân miễn lễ, chuyện hôm này, sợ là có điều kỳ lạ."
Triệu đại nhân nhìn từng người từng người co lại thành đoàn trên đất, cau mày, mở miệng hỏi: "Ngỗ tác* ở đâu?"
*Ngỗ tác: Ngươi chuyên khám nghiệm tử thi hồi xưa
"Đại nhân! Hạ quan có mặt." Một ông già độ năm sáu mươi tuổi chắp tay đi ra, nhìn thảm trạng trên đất, hơi cau mày.
"Đại nhân, độc này tên là Ôn Nhu Quyển, người trúng độc này, sẽ từ từ co lại thành một quả cầu thịt, thống khổ mà chết.
Mặc dù ngồi ở vị trí Kinh Triệu Doãn nhiều năm như vậy rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Triệu đại nhân nhìn thấy độc dược tàn nhẫn như vậy, nhìn nha hoàn bà tử co lại thành đoàn trên đất, thêm vào mặt mũi đều biến dạng, nhìn qua mà giật mình.
Lúc này, tác dụng của thuốc trên người Lăng Nhược Hi đã qua, sửa sang lại quần áo, xuống khỏi giường, nhìn một màn thảm hại không nỡ nhìn trên đất, đầu tiên cười lạnh một tiếng, sau đó lại giống như bị kinh sợ:" Đây là có chuyện gì vậy? "
Lăng Thanh Ngọc nhìn bộ dạng bình an vô sự của Lăng Nhược Hi, nhất thời liền hiểu, mọi chuyện hôm nay đều là kế hoạch do một tay nàng sắp xếp, âm thầm cắn răng, mở miệng trước:" Tam muội muội, muội thật là lòng dạ độc ác. Những người này mặc dù đều là nô tài thấp hèn, nhưng tất cả đều là mạnh người, sao muội có thể làm ra chuyện như vậy chứ? "
Lăng Nhược Hi cũng biết Lăng Thanh Ngọc sẽ trả đũa, trong lòng thầm cười nhạt, nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ đáng thương:" Thanh Ngọc tỷ tỷ đây là có ý gì? Sao muội lại làm ra chuyện như vậy chứ? "
Liễu Tuyền hơi cau mày đi lên phía trước, thản nhiên nói:" Độc này được hạ trong lư hương. "
Trong phòng vẫn luôn rối loạn, cho nên Triệu đại nhân vẫn chưa thấy Liễu Tuyền, bây giờ nhìn thấy Liễu Tuyền, giống như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng tiến lên:" Liễu thần y? Ngài có thể ở đây thật là quá tốt rồi, không biết Liễu thần y có thể đại phát từ bi, cứu những kẻ đáng thương này không? "
" Không thể. "Liễu Tuyền dứt khoát từ chối.
Điều này khiến cho khóe mắt Lăng Nhược Hi giật mạnh, được rồi, đây mới là Liễu Tuyền.
Nhìn mọi người thống khổ nằm trên đất, trong lòng Lăng Nhược Hi vừa nghĩ đến liền sợ, nếu không phải trước đó Liễu Tuyền phát hiện hương xông trong phòng mình không đúng, có phải bây giờ mình cũng giống như những người này không, từ từ co lại thành một quả cầu thịt, thống khổ hóa thành một vũng máu.
Nghĩ tới đây, Lăng Nhược Hi hung hăng trừng mắt nhìn Lăng Thanh Ngọc, sau đó đi tới bên cạnh Liễu Tuyền, hòa nhã nói:" Đại ca, bọn họ đều là người đang sống sờ sờ, huynh mau cứu bọn họ đi. Dù sao, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp. "
Liễu Tuyền nhìn bộ dạng này của Lăng Nhược Hi lại càng thêm phiền não, trực tiếp lấy một bình thuốc giải trong tay áo, ném qua:" Vô vị. "
Chuyện Lăng Nhược Hi muốn hắn làm, hắn đã làm xong, bây giờ cũng không có lí do ở lại nữa, bỏ lại thuốc giải, trực tiếp xoay người rời đi, dáng vẻ không có quy củ, khiến cho người khác líu lưỡi.
Có điều, cả kinh thành đều biết tính xấu của hắn, cho nên người ở đây cũng không để trong lòng.
Đại phu nhân bên kia nghe nói chuyện bên này, sầm mặt dẫn theo nha hoàn bà tử của mình đi tới, dù sao cũng là chủ mẫu đương gia của Lăng phủ, khí thế vẫn phải có, liền mở miệng trước:" Triệu đại nhân huy động nhân lực, sợ là không xem Lăng phủ chúng ta ra gì? "
" Bổn quan làm việc cho Hoàng thượng, phụ trách trị an trên dưới kinh thành, trước mắt Lăng phủ xảy ra chuyện tồi tệ như vậy, đại phu nhân sợ là cũng khó chối tội được đúng không? "Căn bản Triệu đại nhân cũng không để bà ta vào mắt, càng không cần nói quản lý của Lăng phủ vốn là việc thuộc quyền của hắn, cho dù là cấp trên của mình, hắn cũng sẽ có sao nói vậy.
Đại phu nhân bị chặn họng, có chút phẩn nộ, cau mày lạnh giọng nói:" Không biết đại nhân đã tra ra được gì chưa? "
" Tạm thời không có, có điều Bổn quan nhất định sẽ điều tra rõ ràng. "Mắt Triệu đại nhân nhìn thẳng, nhìn mọi người bận rộn trong phòng.
Lúc này ngỗ tác đi lên, chắp tay, nhẹ giọng nói:" Liễu thần y nói không sai, vấn đề này đính xác là ở trong lư hương, lượng thuốc không nhẹ, cho nên người thường xuyên ra vào đều trúng độc. "
" Ngỗ tác nói lời này sợ là có điều không đúng? Tam tiểu thư nhà chúng ta không phải vẫn tốt sao? Nếu như người ở trong phòng không sao, người qua kẻ lại lại trúng độc, đúng thật là hiếm thấy. "Sắc mặt đại phu nhân bất thiện nhìn Lăng Nhược Hi, cảm thấy bực bội, nha đầu này, chẳng lẽ thật sự mệnh tốt như vậy?
Lăng Nhược Hi thầm cười nhạt, nàng cũng biết trước đại phu nhân sẽ không đứng về phía mình, hai mắt đỏ ửng, mắt nhìn Triệu đại nhân, vội vàng nói:" Đại nhân minh giám, ban nãy ta cũng thiếu chút nữa bỏ mạng, chỉ là lúc cuối cùng gắng gượng được, cho đến giờ, Nhược Hi căn bản cũng không biết có chuyện gì xảy ra. "
" Ai biết có phải ngươi đang diễn trò hay không chứ? Dù sao bây giờ ngươi vẫn rất khỏe, Ôn Nhu Quyển là một loại thuốc tàn ác, người trúng độc này, tuyệt đối không thể còn sống, trừ phi có vài người sớm đã uống thuốc giải."Lăng Thanh Ngọc lạnh lùng nhìn Lăng Nhược Hi, lời nói ra lại rất có khí phách, giống như chuyện này vốn là do một mình Lăng Nhược Hi làm.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ác Nữ Quay Về
Chương 94: Không sợ chút nào
Chương 94: Không sợ chút nào