TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 260: Lưu đứa bé lại để thừa kế gia tộc!

Cố Vân Tịch nghe vậy cười "Khá hơn một chút liền tốt vậy tôi an tâm rồi!"

"Nói về chuyện này tôi nhiều năm học y thuật như vậy, năm đó ông ngoại khi còn tại thế, còn khen tôi y thuật lợi hại hơn so với rất nhiều thầy thuốc lớn tuổi! Lúc ấy tôi còn chưa tin vào lúc này thấy Diêu lão gia tử thân thể tốt, tôi cuối cùng tìm về chút tự tin!"

Diêu Vũ Thần cùng Tần Mạc hai mắt nhìn nhau một cái, Tần Mạc cười nói: "Ông ngoại tôi thân thể quả thật đã khá nhiều, thật rất cảm ơn cô Vân Tịch, chúng tôi ban đầu cũng cho là bệnh già rất khó chữa, không nghĩ tới thật vẫn có biện pháp"

"Đúng vậy đúng vậy!" Diêu Mộng Kỳ có chút không dám tin tưởng "Ông nội tôi gần đây, quả thật giống như đã khá nhiều, thuốc đều là anh tôi cùng Tiểu Mạc tự mình nấu, mỗi lần đều phải thấy ông nội uống vào mới được, trời ơi! Anh tôi còn nói gì từ danh y nơi đó lấy được thảo dược, không nghĩ tới là Vân Tịch a!"

Cố Vân Tịch cười rất là tự tin "Đúng vậy! Tôi thật ra thì cùng ông ngoại học rất nhiều, nhưng người ta thấy tôi tuổi còn nhỏ cũng không dám để cho tôi xem bệnh, lần trước thấy Diêu lão gia tử cũng bởi vì trong tay tôi có toa thuốc ông ngoại, anh cả cô cùng Tiểu Mạc mới dám dùng thuốc"

"Thật ra thì cho dù không có ông ngoại những phương thuốc kia, gia gia cô bệnh, tôi cũng có thể trị hết!"

Diêu Mộng Kỳ:" "

Bên cạnh An Vân Tuyết cười, vội vàng xin lỗi nói:" Chị Mộng Kỳ đừng nóng giận, mọi người cũng đừng thấy cười a! Chị tôi từ nhỏ ở nông thôn lớn lên không gặp quá nhiều người, chị không hiểu điều này "

" Chị, chị chớ nói mạnh miệng, chị làm sao "

" Tần Mạc thật ra thì tôi một mực có chuyện muốn cùng cậu nói! "Cố Vân Tịch mới lười phản ứng với An Vân Tuyết! Trực tiếp cùng Tần Mạc lên tiếng.

Tần Mạc sững sốt một chút, cẩn thận phối hợp nói:" Chuyện gì? "

Cố Vân Tịch nói:" Bệnh cậu, tôi có nghe thấy thật ra thì tôi vẫn luôn muốn cùng cậu nói, cậu có muốn hay không để cho tôi nhìn một chút? Cậu chớ suy nghĩ nhiều a! Tôi biết cậu xem qua rất nhiều bác sĩ, thầy thuốc cũng không có biện pháp, tôi chỉ là ông ngoại đã từng dạy tôi rất nhiều biện pháp chữa bệnh, Trung y có lúc rất thần kỳ, cậu có muốn thử một chút hay không? "

An Vân Tuyết trong nháy mắt liền cười" Chị, chị đang nói đùa sao? Bệnh Tần Mạc nhiều năm như vậy vẫn không có biện pháp, chuyên gia trong ngoài nước cũng xem qua vô số lần, vẫn không có chữa được, chị có thể biết cái gì? "

" Đừng ở chỗ này nói mạnh miệng, cũng không sợ để cho người chê cười! "

Tần Hiên cũng nói:" Vân Tịch, Tuyết nhi nói đúng, nghe em ấy khuyên một câu đi! Nếu không toàn bộ An gia cũng sẽ bị chuyện tiếu lâm "

Cố Vân Tịch quay đầu" Quan hệ gì tới hai người? "

" Nhìn dáng vẻ các ngươi cười trên sự đau khổ của người khác, bệnh Tần Mạc không trị hết các ngươi rất vui vẻ có phải hay không? "

Tần Hiên mặt liền biến sắc" Vân Tịch, cô chớ nói bậy bạ, tôi chẳng qua là nghe cô nói vô lý "

" Nghe không vô liền cút cho tôi, ai cần các người ở lại đây "

" Cố Vân Tịch "

" Tần thiếu muốn làm gì? Hống lớn như vậy, muốn tới đánh người sao? "Lưu Tinh Trì sâu kín nói một câu.

Tần Hiên ngừng một lát nhìn về phía Lưu Tinh Trì!

Người này mặc dù nhìn không giống như là người bình thường, nhưng nơi này là Giang Châu, hắn là thiếu gia Tần gia coi như thật có cái gia thế gì cũng phải cho hắn mấy phần mặt mũi!

" Cố Vân Tịch không tiếc lời như vậy, tôi chẳng lẽ còn không thể nói sao? "

" Cậu không có tư cách nói cô ấy, cô ấy nói đúng, chính các ngươi tự muốn đến, không có người mời các ngươi, nếu không ưa đi mới phải cũng không người ngăn ngươi! "

" Ngươi "Tần Hiên đoạn thời gian gần nhất, ưu tư có thể không tốt lắm bởi vì chuyện An Vân Tuyết hắn bị quá nhiều giễu cợt, cái này làm cho hắn cảm giác địa vị hắn ở Giang Châu cũng không có vững như vậy, hắn rất khó chịu!

Hắn giơ nón tay chỉ Cố Vân Tịch" Cô ấy không giải thích được mắng chửi người, cả ngày giống như cùng ai thiếu nợ cô ấy, cô ấy "

" Đem tay ngươi để xuống! "Lưu Tinh Trì ngước mắt, cặp mắt kia đen nhánh không đáy, hàn lạnh lạnh lẻo!

Tần Hiên lửa giận cũng bị bức ra" Tôi nếu không để xuống, ngươi muốn thế nào? "

Lưu Tinh Trì khóe miệng móc một cái, ngồi ở chỗ đó không để ý, giơ tay lên liền nắm cổ tay Tần Hiên, Tần Hiên cả kinh chợt dùng sức giật giật lại bị Lưu Tinh Trì vững vàng nắm không nhúc nhích được!

Lưu Tinh Trì trở tay gập lại, lập tức Tần Hiên hét thảm một tiếng!

"... "

Hắn dùng sức một chút liền đem Tần Hiên đẩy ra, đụng phải vách tường.

"... "

An Vân Tuyết bị sợ thét chói tai.

Lưu Tinh Trì đã đứng lên, Cố Vân Tịch kéo lại hắn không để cho hắn cử động nữa.

" Ngươi ngươi như thế nào đánh người? "An Vân Tuyết khóc lóc nói.

Tần Hiên một đôi mắt âm trầm vô cùng" Ngươi biết tôi là ai chăng? "

" Một đứa con riêng Tần gia ở Giang Châu người nào không biết? "

Tần Hiên nhìn Lưu Tinh Trì giống như muốn đem dáng vẻ hung hãn hắn nhớ ở trong đầu, Cố Vân Tịch cười nhạt" Tần Hiên, hắn là người ngươi không đắc tội nổi, chuyện chúng ta, ngươi tốt nhất bớt can thiệp vào, bệnh Tần Mạc, tôi chữa! "

Ngàn vạn lần chớ tức giận bỏ đi a!

Ta còn phải cho ngươi nhìn chuyện đặc sắc hơn!

Sự chú ý Tần Hiên quả nhiên bị dời đi, hắn a a cười lạnh hai tiếng" Được! Tôi bất kể nhìn xem cô chữa bệnh cho anh tôi ra sao? Cô trị a! Tôi ở chỗ này nhìn! "

" Dầu gì cũng là anh cả tôi, tôi cũng hy vọng, anh ấy có thể mau sớm khỏe! "

Cố Vân Tịch khóe miệng móc một cái, nhìn về phía Tần Mạc" Đưa tay cho ra, tôi bắt mạch cho cậu! "

Tần Mạc thật bị Cố Vân Tịch làm cho hồ đồ, bất quá như cũ rất nghe lời đưa tay ra.

Cố Vân Tịch bắt đầu bắt mạch cho hắn, cả căn phòng nhỏ người đều yên lặng!

Sau một hồi, Cố Vân Tịch mới thu tay!

" Như thế nào? Cô có thể trị không? "Tần Hiên lành lạnh hỏi.

Cố Vân Tịch nhìn Tần Mạc, chân mày hơi nhíu" Cậu bị bệnh này, quả thật rất kỳ quái, quả thật không tìm ra căn nguyên cụ thể ở nơi nào! "

" Xuy! "Tần Hiên cười nhạo một tiếng" Còn tưởng rằng cô thật lợi hại! Không nghĩ tới cũng bất quá cố làm ra vẻ huyền bí! "

An Vân Tuyết trên mặt lộ vẻ cười" Chị đã sớm khuyên qua chị, chứng bệnh Tần Mạc không chữa khỏi, mặc dù chúng ta cũng không muốn tiếp nhận nhưng đây chính là sự thật a! "

Cố Vân Tịch nhìn An Vân Tuyết một cái, mới quay đầu đối với Tần Mạc nói:" Tôi tạm thời, quả thật không nghĩ ra biện pháp chữa chứng bệnh của cậu, nhưng tôi có biện pháp hóa giải có thể kéo dài tuổi thọ cho cậu! "

Cả căn phòng nhỏ trong nháy mắt tĩnh mịch!

Tần Hiên sắc mặt biến đổi!

Nụ cười trên mặt An Vân Tuyết nhất thời cứng đờ!

Diêu Vũ Thần nhìn mọi người một cái, vội vàng phối hợp diễn xuất" Thật thật? Cô có thể hóa giải? Có thể kéo dài tuổi thọ? "

Cố Vân Tịch gật đầu" Đúng vậy, tôi cảm thấy tôi hẳn có thể kéo dài mười năm thậm chí còn muốn nhiều hơn một chút, trọng yếu nhất chính là tôi muốn trị liệu cho cậu để cho bệnh cậu không ảnh hưởng đến đứa trẻ! "

" Nói cách khác, cậu rất nhanh có thể kết hôn sinh con hoặc tìm thay gì cũng được a! Chỉ cần có người đàn bà nguyện ý sinh con cho cậu, cậu liền có thể lưu đứa bé "

" Như vậy coi như tương lai cậu thật rời đi, như vậy đứa bé kia đều đã mười mấy tuổi, dì Diêu đào tạo mấy năm nữa, hắn liền lớn lên thành người, thừa kế gia tộc hoàn toàn không thành vấn đề a!"

Đọc truyện chữ Full