TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chăm Chỉ Học Tập, Ngày Ngày Yêu Đương
Chương 13

Edit: Cò Lười

Ngoài cửa, cha Quan và bác Quan đang nói chuyện phiếm.

Cha Quan cầm bao lỳ xì đưa tới: "Cho chị dâu cùng đứa bé mua chút đồ tốt."

Bác Quan bóp qua cũng biết có mấy ngàn khối, mắt ê ẩm: "Ai, anh cả, anh cả không có khả năng......"

"Anh em trong nhà, khách khí cái gì."

Cha Quan lấy ra bao thuốc lá, đưa cho anh trai một điếu thuốc, bản thân không chịu được nữa rút ra, ngậm lên miệng sung sướng: "Em nuôi một đứa, gánh nặng nhẹ hơn so với anh phải nuôi ba đứa."

Bác Quan cũng không nhịn được rút thuốc lá kẹp ở trên lỗ tai ra.

"Thật sự khó khăn, chớ gánh vác."

Cha Quan nhìn thấy cô gái nhỏ chạy tới chạy lui trên bờ ruộng: "Đó là con gái thứ hai sao? Hai đứa nhỏ có thể thể chăm sóc chúng hay không? Bằng không em đưa mẹ chúng ta ở chỗ này hai ngày?"

Bác Quan lắc đầu: "Trong nhà nhờ có mẹ giúp đỡ, cô hai ấy, anh muốn đưa con đến nhà trẻ trong thôn, trong nhà thật sự chăm sóc không được."

"Anh, không phải là người làm em trai mà nói anh, phải nuôi, anh cũng nên chờ cô hai lớn một chút, hiện tại anh cứ chăm sóc toàn bộ lũ nhỏ, nó còn không hiểu chuyện, chẳng lẽ anh cho cô lớn nghĩ? Cô lớn cũng muốn đi học."

Cha Quan không kiềm chế được, quở trách.

Bác ngượng ngùng cười cười, nói: "Vẫn phải là có một đứa con, Đại Hà, em cũng cần thêm một đứa."

"Em không sinh."

Cha Quan lắc đầu: "Anh cũng biết tâm sự của em, em chỉ muốn cho Chi Chi đi học, học lên đại học."

"Chi Chi cũng không thua kém, nhưng mà "

Bác Quan ý nghĩ sâu xa nói: "Con gái không cần phải học cao như vậy, nuôi một đứa khác, phải có một con trai."

Cha Quan khoát tay: "Không nuôi không nuôi, con gái cũng tốt vô cùng."

"Con gái không được."

Bác Quan có một đứa con trai, rốt cuộc có thể thẳng tắp lưng, lẽ thẳng khí hùng khuyên: "Con trai mới có thể nối dõi tông đường."

"Em chỉ nghĩ đứa bé có tiền đồ, tương lai."

Cha Quan theo đuổi hoàn toàn bất đồng với anh trai mình, như đinh đóng cột nói: "Em cũng muốn nó là sinh viên đại học ra trường, nếu là có thể học tiếp, em đập nồi bán sắt cũng muốn cho nó học tiếp."

Bác nhíu chặt lông mày, vẫn không đồng như cũ ý, nhưng bác Quan miệng lưỡi vụng về, bây giờ nói không ra lý do gì, không thể làm gì khác hơn là thở dài, trong lòng nghĩ, cũng may mình đã có con trai, liệt tổ liệt tông nhìn thấy Quan Gia không có tuyệt hậu sau này, cũng sẽ không trách tội người em trai này.

Bác Quan nghĩ như vậy, rốt cuộc có được chút an ủi, khóe miệng kể cả mắt lộ ra vết nhăn thật sâu: "Đi, đi xem cháu trai em đi."

Cha Quan cùng Mẹ Quan ở nhà đợi một buổi chiều, hơn bốn giờ mới vừa trở về mở tiệm.

Bác Quan đưa hai vợ chồng đi, quay đầu lại nói với mẹ già: "Mẹ, mẹ cũng không khuyên nhủ Đại Hà, không có con trai vẫn là không ổn."

Bà than thở: "Mỹ Quyên sức khỏe không tốt, hộ khẩu bọn họ vừa được tra nghiêm trong thành,"

Đây là thiết tranh tranh sự thật, bác Quan không có cách nào.

Ông đối với em rể của mình không có gì bất mãn, cảm giác thực tế là bổn phận một người phụ nữ, bởi vì phải sinh con trai liền đâm chọc chuyện em ly dị cũng không làm ra được.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng ông cũng có một đáp án có thể tiếp nhận: "Ai, em trai số mệnh không tốt."

Số mệnh không tốt.

Ba chữ, tất cả khó khăn cũng có thể giải thích.

Trước lễ quốc khánh hai ngày, giáo sư Lâm tuyên bố hai tin tức, một là kỳ thi hàng tháng hai ngày ngày 15 ngày 16 tháng 10, hai là ngày 17 ngày 18 đại hội thể dục thể thao. Hai tiết mục nắm trọn cả ngày chủ nhật.

Xét thấy Nhất Trung vốn chính là nửa tháng về nhà một lần, bình thường chủ nhật không thể trở về nhà, bọn họ cũng muốn ngồi tự học ở trong phòng học lớp buổi sáng, vì vậy trận đầu đại hội thể dục thể thao cấp 3 vẫn nhận được sự mong đợi.

Hôm phải về nhà, ủy viên thể dục nhận được giấy báo danh, người ở trong ban nắm bắt thời gian bắt người trong lớp đăng ký.

Một số học sinh thông minh biết rằng tờ báo buổi sáng có thể chọn hạng mục nhẹ nhàng, chậm chỉ có thể bị chỉ định, 1000m cho nam 800m cho nữ, những chuyện cực khổ, ai cũng không muốn nếm thử.

Ngồi cùng bàn Vương Thơ Di có tế bào vận động không tệ, chủ động đăng ký nhảy xa.

Hàn Tông ghi danh xong, thuận miệng hỏi Chi Chi: "Quan Chi Chi, cậu có cần báo danh một cái?"

Chi Chi đang giải vật lý, cũng không ngẩng đầu lên nói: "Không báo."

Anh nhắc nhở: "Lớp trưởng báo 1000m."

"A, vì nhân dân phục vụ, vĩ đại."

Chi Chi thuận miệng biểu dương, đầu ngọn bút soạt soạt soạt trên giấy, tiếp tục làm bài.

Hàn Tông không chịu bỏ qua, tiếp tục cố gắng: "Cậu không bày tỏ một chút?"

Chi Chi trầm tư, thận trọng nói: "Đến lúc sau đó mình nhất định sẽ viết bản thảo cổ vũ, khen ngợi kiểu chia sẻ này cho các bạn cùng lớp, tinh thần không sợ hãi của Đại Công"

Kế hoạch của Đại Công không thành công, ôm hận mà rời đi.

Đại Công vừa đi, Vương Thơ Di quay đầu liền hỏi cô: "Cậu thật sự không đăng ký?"

"Kỳ thi hàng tháng quan trọng."

Chi Chi cắn cây bút, mơ hồ không rõ nói: "Mình mà thi không tốt, sẽ bị mắng."

Mặc dù hai người bọn họ cùng lớp lúc cấp Trung học đệ nhất, nhưng mỗi người đều có vòng quan hệ chơi riêng, quan hệ không thân, học kỳ này ngồi cùng bàn mới quen được.

Vương Thơ Di không biết tình hình gia đình cô, tin cô, còn nói: "Hàn Tông thật xảo quyệt, cư nhiên lấy lớp trưởng làm cớ."

Chi Chi bị Vương Thơ Di nhắc nhở, ngược lại nghĩ tới: "Êm đẹp dụ dỗ mình, có người thành công?"

Ra đa bát quái của bạn học Vương Thơ Di hết sức nhạy cảm, lập tức nhận câu: "Cậu ta thứ nhất tìm trưởng lớp, thứ hai tìm Ninh Hồng, người thứ ba là Trình Uyển Tính!"

Hai cô gái liếc mắt nhìn nhau, khe khẽ nở nụ cười.

Trong lớp bọn cô, Ninh Hồng cùng Trình Uyển Tính là hai cô nương kén chọn nhất.

Trình Uyển Tính không cần phải nói, những gì mẹ Trình nói ở trong ký túc xá rất nhanh truyền khắp kí túc xá nữ, mọi người đều biết nhà Trình Uyển Tính rất có gia thế, lại thêm cô là người thanh cao, đi tới đi lui chỉ có một mình, mối quan hệ đồng giới giống như nhau, cũng là hình tượng nữ mà các nam sinh đặc biệt thích.

Mà Ninh Hồng không thua bao nhiêu, dung mạo so với Trình Uyển Tính ( Trình thắng ở khí chất tốt), trong nhà không tính là giàu có, nhưng cha mẹ đều là giáo sư, công việc đàng hoàng, đối với giáo sư thái độ không kiêu ngạo không tự ti, cô ấy rất tốt, rất nhanh có lấy ban duy trì là chủ thể tiểu đoàn thể.

Nghe nói kí túc xá nam đã vì hai cô gái mở cuộc thảo luận xem ai được hoan nghênh hơn, cuối cùng Trình Uyển bởi vì quá phù hợp tấm gương người tình trong mộng, bất khả chiến bại.

Cũng không lâu lắm, Ninh Hồng nghe nói, thiếu nữ tâm cao khí ngạo, không biết từ đâu nghe được trong miệng các bạn cấp trung học đệ nhất Trình Uyển Tính thích Trang Gia Minh, gần giống như Vô Địa cũng rất thân cận.

"Đây chính là cạnh tranh hoa hậu."

Vương Thơ Di vô cùng có thể hiểu được, nhỏ giọng hưng phấn: "Một núi không thể chứa hai cọp, phải phân cao thấp!"

Chi Chi cảm thấy rất thú vị: "Hai người bọn họ là muốn so với ai khác có thể cầm Kim sao?"

"Cũng có khả năng so với ai khác có thể bắt được lớp trưởng?"

Vương Thơ Di suy đoán.

Dáng vẻ Chi Chi sợ hãi cả kinh: "Cái này không được."

Ánh mắt bát quái của Vương Thơ Di thổi tới: "Vì sao?"

"Điều kiện của lớp trưởng này."

Chi Chi hạ thấp giọng: "Tối thiểu phải xứng với Bạch Phú Mỹ( trắng xinh đẹp giàu có), trong nhà có gia sản hơn tỷ, xuất thân danh giá, là loại người đẹp thiện tâm kia...."

Vương Thơ Di: "......

Cậu thật đúng là dám chém."

Chi Chi tự ý thức được nói không sai không khoa trương, bởi vì sự thật đúng là như thế, nhưng vẫn là bồi thêm một câu: "Thật tâm thích coi như xong, so tài lại lôi tình cảm ra đùa giỡn, quá mức."

Vương Thơ Di ngó ngó Chi Chi, muốn hỏi nhịn lại được cái gì.

Chi Chi xóa khỏi đề tài: "Tiết sau muốn kiểm tả từ đơn, cậu giúp mình kiểm tra một chút đi."

"Được."  

Giáo sư tiếng anh Nhất Trung cũng không hay lừa gạt, mỗi lớp cần phải im lặng, phạm sai lầm một sẽ phải gọi tổ trưởng nhìn chằm chằm và lặng yên, hơn năm, hẹn gặp ở phòng làm việc.

Mà nay mặc dù Chi Chi chưa nghĩ ra tính toán cho tương lai, nhưng thi một trường học tốt hơn, nghĩ có cơ hội ra nước ngoài trao đổi một năm, cho nên rất chịu khó học Tiếng Anh.

Còn dư lại mấy phút trôi qua âm thầm viết từ Tiếng Anh.

Ngày mai sẽ phải về nhà, còn là Quốc Khánh nghỉ dài hạn, đi lên không bao lâu lại có kỳ kiểm tra hàng tháng.

Thời điểm tự học buổi tối, Chi Chi đã dành thời gian ra, xem trước kế hoạch học tập cho lần nghỉ này.

Cấp Trung học đệ nhị khóa trình sắp xếp tương đối đầy đủ, ngữ đếm bên ngoài, ước chừng có chín khóa học về ngôn ngữ học, siêu hình học, lịch sử chính trị.

Cô còn chưa có hiểu rõ ràng lớp mười một có thời điểm phân ban văn và lý phải chọn một, cho nên phải hiểu rõ về phân ban, thời điểm năm sau phân ban mới có thể bọn văn hoặc lý.

Đời trước Chi Chi học khoa văn, bản lĩnh ngữ văn cùng lịch sử đều ở đây, chính trị căn bản được hỗ trợ, khó khăn là qua môn sinh địa, cơ hồ có lẽ đã quên sạch toàn bộ, mà đoạn đầu chương trình môn số học chính là hàm số cùng phương trình, Nhất Trung lại có tiến độ học cực nhanh, muốn củng cố nắm chắc cũng không dễ dàng.

Vậy mà, kỳ thi hàng tháng, thi giữa kỳ giáo viên không ôn tập, vừa lui về phía sau nói, vừa yêu cầu học sinh mình xem lại nội dung, cộng thêm mỗi ngày có không ít bài tập......

Tâm cô tán mạnh xuống lập tức căng thẳng, cảm thấy không cần tiếp tục cuộc kiểm tra hàng tháng thì xong đời!

Vì vậy vội vàng viết kế hoạch học tập.

Nói như vậy, bản kế hoạch cũng sẽ kèm trên lịch ngày năm đó ở trong vở, nếu như dùng phần mềm hoặc đơn giản hơn, có thể thao tác trực tiếp trên trang lịch.

Nhưng Chi Chi vào lúc này lại không thấy laptop hay điện thoại di động, cũng không có bản kế hoạch tân tiến, duy nhất có thể mua được sổ ghi chép bìa cứng và trang lịch mỏng dày đặc phía sau, căn bản không dùng được.

Cho nên cô sớm chuẩn bị một chút, lúc giá tiền văn phòng phẩm vô cùng thấp mua lại một quyển lịch ngày năm đó, chỉ xóa trang lịch nhét vào trong vở ghi.

Cô lật ra một ít tờ tháng 10, lấy ra giấy trắng a4, dựa theo phía trên phân chia vẽ bảng ô vuông.

Ngày 1 tháng 10 năm 2010 là thứ Sáu, ngày 31 là lễ bái thiên, Ngũ Hành bảy liệt, lập tức liền làm xong.

Rồi sau đó sẽ từ từ thêm kế hoạch.

Quốc Khánh có kỳ nghỉ dài bảy ngày, thích hợp cho lý luận cùng công thức trong khoa học từ đầu đến cuối, làm tiếp một bộ bài tập, một tuần trước lễ Quốc Khánh có lớp học, thời gian lẻ tẻ, có thể tận dụng thời gian ôn chút kiến thức.

À, đúng rồi, lịch sử đã nói hai đơn nguyên, "Chế độ chính trị cổ đại Trung Quốc" và" Chế độ chính trị Cổ đại La Mã Hy Lạp", rất thích hợp làm thời gian biểu dọc và ngang, mở đến mục lục, sau khi phát hiện mặt đã có một phụ lục: Năm 2070 TCN (trước Công nguyên), Vũ thành lập hạ triều, Từ thế kỷ thứ 8 đến thế kỷ thứ 6 TCN, xuất hiện Vương quốc......

Năm 202 TCN, Hán triều thành lập, Năm 27 TCN, La Mã đế quốc thành lập...... Kế tiếp là "thiết lập hệ thống tư bản phương Tây hiện đại" và "xu hướng chống xâm lược và dân chủ Trung Quốc hiện đại", vừa một tổ đối lập.

Chi Chi nhìn xuống bảng thời gian biểu, bất chợt dâng lên một cảm giác kỳ diệu —— chương trình giáo khoa cùng nội dung đã sắp xếp, lẫn giữa nhau tự có quan hệ riêng, mà trước kia cô đi học ngây ngô dại dột, giáo sư dạy cái gì học cái ấy, chưa bao giờ chịu mình động não suy nghĩ sửa sang lại.

Thì ra là, giữa đọc và không đọc, thật sự có chỗ khác nhau. May mắn thay, mọi thứ đã muộn.

Đọc truyện chữ Full