Hắc khí như thác nước màu đen đang ầm ầm chảy xuống, mang tới sức mạnh kinh khủng, không gian phía trước cự chưởng hoàn toàn sụp đổ.
“Xèo Xèo”
Cự chưởng phô biên cái địa ép xuống, toàn bộ đâm vào trong thác nước và không gian sụp đổ. Ngay sau đó, sóng trùng kích cuồng bạo mà nóng bỏng quét ngược ra, trực tiếp nổ cho thác nước hắc ám kia dứt thành từng đoạn.
Cự chưởng như chậm lại, sức lực giảm bớt nhưng vẫn không dừng lại chèn ép, vẫn ầm ầm đè xuống.
Thác nước hắc khí vẫn chưa biến mất, cự chưởng và hắc khí tiếp tục mãnh liệt va chạm với nhau, trong khoảnh khắc ngắn, pháp lực màu vàng từ cự chưởng như một đợt sóng nhỏ quét ra, trực tiếp cứng rắn phá hủy toàn bộ thác nước hắc khí.
Nhưng cũng vì thế mà cả hai bên đều triệt tiêu, dần dần chôn vùi lẫn nhau, chỉ còn để lại một mảnh hư không sụp đổ.
“Phụt”
Diệt Thế Thần bên kia phun máu, hắc khí trên người bạo loạn một chút, sau đó dưới sự áp chế của hắn, hắc khí trên người cuối cùng cũng ổn định lại.
Sau khi ổn định lại, hắn nhìn chầm chầm vào hư không. Dù đã chống lại được cự chưởng nhưng hắn không chút vui mừng. Cự chưởng này chỉ do Hoả Thần và Lực Thần kêu gọi đến, nhưng hắn đã phải kích hoạt hết sức mạnh pháp lực, thậm chí liều mạng mới cản được, nếu người đánh ra cự chưởng này buông xuống, hắn một chút lực đánh trả sợ rằng cũng không có.
Hoả Thần và Lực Thần cũng hơi kinh ngạc khi thấy cự chưởng nhanh chóng bị hoá giải. Nhưng một chưởng kia đã khiến Diệt Thế Thần bị thương thì bọn hắn cũng đã rất vui vẻ tiếp nhận. Từ đầu hai người bọn họ cũng không hy vọng một chưởng kia có thể tiêu diệt Diệt Thế Thần hoàn toàn.
Ánh mắt lạnh lùng của cả hai giao nhau cùng Diệt Thế Thần, tia lửa bắn ra tung toé.
“Soạt”
Hoả Thần không chút do dự, trong tay xuất hiện một đoạn hoả trọng xích màu đỏ, chớp mắt sau đó, thân ảnh của hắn trực tiếp biến thành một đạo hỏa quang, bắn thẳng về phía Diệt Thế Thần.
“Dị Hoả Xích Viêm”
Thân ảnh bắn ra như gió, tiếng quát khẽ vang lên, chỉ thấy một xích hoả diễm to lớn hừng hực ngưng kết phía trước Hoả Thần, trong lúc Hoả Thần huy vũ bạo phát ra dao động kinh khủng.
“Lôi Quyền Áp Phế”
Bên cạnh, Lực Thần trên tay có lôi quang quấn quanh, lôi pháp ngưng tụ thành quyền, dưới chân lôi quan loé lên, thân hình xuyên thủng hư không, xuất hiện phía trước Diệt Thiên Tà Thần.
Lôi quyền huy xuất thủ, trên đó lôi long quấn quanh, cuồng bạo vô cùng, quyền ảnh đều chứa pháp lực hủy diệt.
Hoả Thần, Lực Thần đồng thời xuất thủ, thanh thế có thể nói là kinh thiên động địa.
Đối mặt với Hoả Thần và Lực Thần liên thủ, cho dù là Diệt Thế Thần lúc toàn thịnh cũng phải cẩn thận, huống gì bây giờ hắn đang bị thương. Diệt Thế Thần không dám coi thường, sắc mặt âm trầm, bàn tay đột nhiên nắm chặt, vô tận hắc khí hội tụ, cuối cùng một thanh hắc đao dữ tợn.
Trên đao dường như hiện lên vô số khuôn mặt, phát ra tiếng gào thét sắc bén, chỉ cần sống âm cũng đủ pháp lực trong cơ thể con người mất không chế, nổ tung khiến người điên cuồng.
“Soạt”
Diệt Thế Thần cầm hắc đao trong tay mãnh liệt vọt ra, hắc khí dập dờn, chớp mắt sau đó, hắc đao run lên, hai đạo đao ảnh giống như hắc long gào thét mà ra, cứng rắn đụng với lôi quyền và hoả xích.
“keng keng”
Tiếng kim loại va chạm vang lên liên hồi, cùng với đó là từng cơn trùng kích gió lốc. Trong hư không, dùng mắt thường cũng nhìn thấy rõ, không gian không ngừng sụp đổ, thậm chí ngay cả mảnh vỡ không gian cũng chịu nổi sự trùng kích mà dẫn đến nổ tung.
Bên dưới, Nhất Thành, đám Lão Cường, Bá Đao lão tổ nhìn động tĩnh giao thủ trên không mà kìm không được biến sắc, kịch chiến ở cấp độ Thần, dù chỉ là dư âm trùng kích, sợ rằn, bọn hắn Huyền Thoại pháp sư cũng không chịu nổi, huống gì Nhất Thành mới chỉ là Đại Pháp Sư.
“keng keng keng”
Trong hư không, ba đạo thân ảnh như những ma ảnh lượn lờ, dùng mắt thường khó thể thấy rõ, họ luân chuyển nhanh như chớp, xích hoả, lôi quyền, hắc đao… mỗi lần đụng vào nhau đều sẽ dâng lên dao động hủy diệt.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, ba thân ảnh trên không đã giao thủ hơn ngàn hiệp.
Nhất Thành hai mắt trợn trừng, gắt gao nhìn chầm chầm hư không, cho dù trong mắt có lấp loé pháp lực nhưng cơ hồ chỉ thấy ba đạo thân ảnh, không cách nào bắt kịp tốc độ bọn hắn, thậm chí khó phân biệt ai là ai, chỉ có thể dựa vào màu sắc của pháp lực.
“Cấp Thần pháp sư, thật sự quá sức mạnh mẽ.”
Nhất Thành nắm chặt nắm đấm, trong cơ thể huyết dịch sôi trào, ánh mắt nóng bỏng. Đây mới thật sự là cái thế cường giả, quát ngang Đại Hoang.
Đám người Lão Cường và Bá Đao lão tổ cũng đang nhìn chằm chằm vào hư không chiến trường. Một lác sau, sắc mặt của một vị trong đó có chút âm trầm, nói:
“Hoả Đế, Lực thần đến từ bên ngoài cũng thật không đơn giản”
Trong quan sát của bọn hắn, Hoả Thần cũng Lực Thần liên thủ, hiển nhiên là cực kỳ lợi hại, cho dù đối mặt với Diệt Thế Thần cũng không lùi bước chút nào, tới lui giằng co dị thường kịch liệt.
“Chúng ta cần xuất thủ không?”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quái Dị Thẻ Ma Pháp
Chương 291: Xuất thủ
Chương 291: Xuất thủ