Sáng sớm,
Hương Thiên cùng mọi người đều tập trung ở phòng ăn dùng bữa sáng.
-Uh-Hừ
Bữa sáng dùng xong, một tiếng ho lớn làm bọn hắn chú ý.
Người lên tiếng chính là Nguyệt Lão.
-Hôm nay chính là ngày bắt đầu cho học kỳ mới.
Cũng là ngày mà học viên mới sẽ nhận được phép thuật đầu tiên của mình.
Bữa sáng đã xong, tất cả học viên cũ đến lớp của mình.
Học viên mới theo ta đến Luyện Khu.
Học viên mới từng bước theo sau Nguyệt Lão, đi theo còn có bốn vị lão sư khác.
Bọn hắn đến trước một cánh cửa lớn, nơi đó có hai lão già đang đứng.
Một người trong đó là Hướng Lão, người kiểm tra xương cốt Hướng Thiên lúc trước.
-Hướng Lão, Nhược Lão, học viên mới đã mang đến.
Nguyệt Lão cung kính chào hai người trước cửa.
-Uh, Hiệu Trưởng, lần này học viên mới không nhiều như trước nhưng không thiếu thiên tài, ngươi cố gắng bồi dưỡng chúng.
Hướng Lão quét mắt qua đám học viên, sau đó nói với Nguyệt Lão.
Nguyệt Lão gật đầu, cánh cửa phía sau Hướng Lão và Nhược Lão mở rộng.
Phía trong lại là một khoảng không đen đến không thể đen hơn.
Bên trong lan ra một cổ hơi thở cổ xưa, mang theo sự cao quý.
-Các trò đi thẳng vào trong.
Bên trong là vật dẫn của học viện tích lũy hàng vạn năm nay.
Vào trong đi, dựa vào cơ duyên của chính mình, tìm được phép thuật đầu tiên phù hợp nhất.
Tám mươi người học viên của bốn lớp tiến thẳng vào trong, bọn họ không quá vội vàng.
Hiệu trưởng nói là dựa vào cơ duyên, vì thế dù có nhanh chân chưa chắc đã được thứ tốt.
Hướng Thiên chậm rãi bước vào trong, hắn cũng không gấp gáp.
Đối mặt với cơ duyên, ai cũng khó nói, hắn không biết mình sẽ nhận được vật dẫn là gì nhưng hy vọng là không kém.
Hướng Thiên vừa tiến vào trong thì Nhược lão nhìn Hướng Lão hỏi.
-Là hai học viên kia? Trên người bọn họ có một cổ hơi thở rất kỳ lạ.
Ngươi chắc chắn bọn chúng không phải là đám quái vật kia chứ?
-Chắc chắn, ta đã kiểm tra cốt cách.
Cả hai đều 15 tuổi, linh hồn lại sạch sẽ không bị nhiễm bẩn.
Hướng Lão lắc đầu nói.
-Uh, vậy ta yên tâm.
Chúng ta phải cẩn thận một chút, mấy năm này, bọn chúng quả thật rất manh động.
Nhược Lão gật đầu nói, lão khi nhắc đến hai từ ‘bọn chúng’, hai mắt lại lóe lên ánh sáng đáng sợ.
…
Bên trong Luyện Khu,
Hướng Thiên vừa bước vào thì trước mắt xuất hiện một cái hành lang rộng lớn.
Hành lang này như đang lơ lửng giữa vũ trụ, ánh sao sáng rực thật sự rất đẹp mắt.
-Rất đẹp, không biết ai tạo ra hành lang này nhưng kỹ thuật và sức tưởng tượng quá phong phú.
Mất khoảng mười phút, Hướng Thiên đi hết hành lang này.
Cuối hành lang chính là một căn phòng vũ trụ lớn.
Bên trên lơ lửng chín quả cầu ánh sáng lấp lánh nhưng nếu chú ý kỹ, phía trên cao của chín quả cầu ánh sáng còn có một quả cầu màu đen.
Màu đen của bóng tối với những hoa văn xoắn ốc cực kỳ bắt mắt.
Hướng Thiên nhướng mày, sau đó nhếch mép cười.
Ngay khi hắn vừa bước vào, chín quả cầu rung lên, cảm giác như đang kêu gọi hắn.
Có điều, lúc quả cầu đen có hoa văn xoắn ốc rung lên thì chín quả cầu ánh sáng khác liền im bặt, thậm chí cảm giác kêu gọi hắn cũng biến mắt.
Hướng Thiên cười cười đi đến, đây là cơ duyên của hắn.
Quả cầu màu đen cao nhất kia chính là vật dẫn của hắn.
Tay hắn hướng phía trước phẩy, qua cầu màu đen từ trên cao hóa thành một luồng ánh sáng đen bay đến trước người hắn.
-Là ngươi sao? Vật dẫn của ta?
Hướng Thiên vương tay nắm lấy quả cầu đen.
Ngay khi tay của hắn tiếp xúc quả cầu, quả cầu đen sáng rực lên, sau đó tắt ngắm, trên tay hắn không còn thấy gì nữa.
Nhưng lúc này, thân thể hắn run lên, hắn cảm nhận được trong bình chứa phép thuật ở ngực xuất hiện một vật.
-Chúc mừng ký chủ thu nhận vật dẫn, Sách Ma Pháp.
Hắn đứng tại chỗ nhập định, bên tai nghe tiếng hệ thống, tâm lại đang trong bình chứa năng lượng phép thuật.
Bên trong bình chứa ở ngực hắn đang lơ lửng một quyển sách ma pháp đen.
Trên sách hoa văn xoắn ốc chi chít.
Sách Ma Pháp của hắn có hai trang, đang được mở ra.
Kỳ quái, bìa sách đã là màu đen rồi mà đến giấy bên trong cũng màu đen.
Nhìn kỹ màu đen này như là bóng tối của vũ trụ.
Nhìn kỹ thì Hướng Thiên phát hiện, trang thứ nhất của sách đã có chữ nổi chi chít.
Nhìn kỹ thì ra là hai môn Phật Môn ma pháp, Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh và Kim Chung Trạo.
Hắn thử theo công pháp này tu luyện một chút thì thấy năng lượng trong bình chứa được điều động một cách dễ dàng.
-Thì ra là thế, đây là những gì hệ thống nói lúc trước.
Trước đây, hắn đã thử nhưng năng lượng vô sắc lại không thể chuyển biến chất.
Bây giờ, chỉ cần hắn thúc dục một chút, năng lượng vô sắc sẽ biến thành một loại năng lượng màu vàng, tính chất rất giống Phật Lực, di động quanh thân thể hắn.
Lúc này, bên ngoài có tiếng động phát ra, Hướng Thiên giật mình mở mắt.
Không biết từ lúc nào, bên cạnh hắn xuất hiện hai người.
Một người là Ngư Thần, người còn lại là Ken Zi lớp Ám.
Trên tay bọn họ đang có hai quả cầu ánh sáng, một đỏ một trắng.
Ngư Thần là màu đỏ, sáng chói như lửa, màu trắng thì như phong như mây, trắng xóa đẹp mắt.
Ánh sáng lóe lên liền biến mất, cả hai kinh ngạc một lúc thì vui mừng.
-Không thể tin được, học viện lại có thứ tốt như vậy.
Ngư Thần nở một nụ cười kích động.