TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Phi Là Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 35: Hoàng đế bệ hạ lại thổ lộ

Nhìn Trần thống lĩnh đang quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu, Hoàng đế bệ hạ muốn ngốc luôn rồi.

Một lát sau, hoàng đế bệ hạ suy nghĩ kĩ ý tứ trong lời nói của Trần thống lĩnh, mày vừa kéo, liền cảm thấy cực kỳ không cao hứng, kèm theo một trận khuất nhục.

Cái tên Trần thống lĩnh này, lớn lên đã cao hơn trẫm, thịt trên người cứng hơn nhiều so với trẫm thì cũng thôi đi, cư nhiên còn dám tự tưởng tượng ra trẫm là người đoạn tụ chi phích, thật sự là to gan lớn mật! Nhìn trẫm giống người như vậy sao? Nói gì thì nói, cho dù trẫm có muốn đoạn tụ, trẫm cũng không thèm coi trọng loại nam nhân thô lỗ, xấu xí, thịt cứng nhưng Trần thống lĩnh, nếu trẫm muốn đoạn tụ thật thì cũng bởi vì ái phi đã biến thành nam nhân trẫm mới đoạn tụ!

Cái kiểu thần tử cứ hở ra là lại suy nghĩ bậy bạ như thế này, cần phải khiển trách thật nghiêm khắc, để cho hắn lần sau không dám phỏng đoán lung tung sở thích của trẫm nữa!

Nghĩ đến mình nhón chân hết cốt, cũng không với được tới cái ót của Trần thống lĩnh, hoàng đế bệ hạ hai mắt nheo lại, ngập tràn hơi thở của vai ác, cười lạnh nói: " Trẫm là thiên tử, mưa móc ban xuống đều là quân ân, ngươi dám cãi quân mệnh?"

Trần thống lĩnh nghe vậy, trong lòng trầm xuống, hai tay khẩn trương nắm chặt, hắn lại dập đầu thật mạnh xuống đất, thanh âm khàn khàn mà khẩn cầu nói: " Bệ hạ, thần vốn là một mãng phu, bất kham hậu ái, cầu xin bệ hạ xem xét, thần ngày đêm thủ vệ cung thành, không có công lao thì cũng có khổ lao, cầu người buông tha cho thần! Thiên hạ này nam nhân tốt có rất nhiều!"

Hoàng đế bệ hạ mặt càng thêm lạnh: " Thiên hạ này có nhiều nam nhân tốt, nhưng mà Trần thống lĩnh thì chỉ có một!" Dám cao hơn trẫm nhiều như vậy cũng chỉ có mỗi ngươi!

Trần thống lĩnh mắt hơi hơi đỏ lên: " Bệ hạ, trong nhà thần đã sớm có kiều thê, thần cùng nội tử ân ái tình thâm, thật sự không nỡ cô phụ nàng, cầu bệ hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra!"

Hoàng đế bệ hạ: " Vậy việc này càng dễ, để cho thê tử của ngươi tiến cung, cùng hầu hạ trẫm đi!"

Lời này vừa nói ra, đầu Trần thống lĩnh oanh một tiếng liền trống rỗng, hắn hai tay siết chặt nắm đấm, trong ngực tràn ngập cảm giác khuất nhục khó có thể miêu tả được. Nhưng hắn không dám ngẩng đầu, hắn sợ vừa nhấc đầu lên, liền sẽ dùng ánh mắt oán hận mà trừng hoàng đế, đây là đại bất kính!

Ngay sau đó, hắn nghe một tiếng cười duyên từ trước mặt vang lên, là âm thanh của Diêu quý phi, nàng nói: " Bệ hạ, người đúng là xấu xa, cần gì phải hù dọa Trần thống lĩnh như vậy?"

Hù dọa? Trong ngực Trần thống lĩnh, những khuất nhục cùng oán hận chợt cứng lại, hắn hốt hoảng mà ngẩng đầu, liền nhìn thấy Diêu quý phi trong tay cầm hai cái xiên đùi thỏ nướng, đem một cái đưa cho hoàng đế. Mà trên mặt hoàng đế cũng không phải biểu tình âm trầm, lãnh đạm hắn thấy ban nãy, mà là biểu tình cau mày, phồng má, một bộ dáng trẻ con buồn bực, giận dỗi.

Chỉ thấy hoàng đế bệ hạ tiếp nhận xiên nướng đùi thỏ thơm đến nức mũi kia, oán giận nói với ái phi nhà mình: " Đều do Trần thống lĩnh này, nhìn thì là người đứng đắn, ai biết trong lòng hắn thế nhưng lại có những suy nghĩ dơ bẩn bất kham! Hắn cư nhiên còn tưởng rằng... Cho rằng trẫm..." Hoàng đế bệ hạ vung tay áo, buồn bực nói: " Hừ, đừng nhắc đến chuyện này nữa!" Nói xong liền thâm tình mà nhìn ái phi nhà mình: " Ái phi, tình cảm trẫm dành cho nàng có thiên địa chứng giám, ngoại trừ nàng, trẫm tuyệt đối sẽ không thân cận với kẻ khác, dù là nam hay nữ. Trần thống lĩnh vậy mà dám đem trẫm suy nghĩ thành cái loại đứng núi này trông núi nọ, thật sự đáng đánh."

Diêu Yến Yến nghe được bệ hạ làm trò trước mặt người khác, lại thâm tình thổ lộ với nàng, cũng vô cùng cảm động, đối thịt nướng sang bên tay khác, nắm lấy cái tay không cầm thịt nướng của bệ hạ, thẹn thùng nói: " Bệ hạ, người thật đáng ghét, nơi này còn có người khác kìa ~"

Hoàng đế bệ hạ đầy thâm tình thổ lộ: " Có người khác thì làm sao? Trẫm muốn cùng ái phi ân ái trăm năm, ngàn năm, vạn năm, còn có thiên địa chứng giám. Một Trần thống lĩnh nhỏ nhoi thì tính là cái gì?"

Diêu Yến Yến cảm động, nước mắt lưng tròng mà dựa vào trong lòng bệ hạ: " Bệ hạ! Người đối với thần thiếp thật tốt."

Hoàng đế bệ hạ vươn cái tay không có cầm thịt nướng, ôm lấy vai ngọc của ái phi, tình ý miên man nói: " Ái phi! Nàng hiền lương thục đức, lại thông minh, hiểu chuyện như vậy, trẫm không đối tốt với nàng thì phải đối tốt với ai đây?"

Diêu Yến Yến cắn một miếng đùi thỏ nướng, nức nở nói: " Bệ hạ!" Hoàng đế bệ hạ cũng cắn một miếng chân thỏ, nức nở nói: " Ái phi!"

Hai người cứ như vậy, một bên ôm, một bên gặm chân thỏ nướng, thỉnh thoảng lại có thể nghe một hai lời âu yếm phát ra từ hai người họ.

Mà Trần thống lĩnh đang quỳ trên mặt đất hoàn toàn bị lãng quên:...

Diêu Yến Yến cùng hoàng đế bệ hạ trở lại xe ngựa, miệng bóng nhẫy vì gặm đùi thỏ nướng.

Hoàng đế bệ hạ một bên gặm thỏ nướng, một bên không quên mách lẻo Trần thống lĩnh với ái phi: " Ái phi, nàng đừng nhìn Trần thống lĩnh kia vóc người cao lớn còn có cơ bắp, kỳ thật đầu óc hắn có vấn đề."

" A? Sao lại như vậy?" Diêu Yến Yến kinh ngạc: " Thần thiếp cảm thấy Trần thống lĩnh có vẻ là người thông minh mà!"

Hoàng đế bệ hạ thương tiếc nói: " Ái phi, có điều này chắc nàng không rõ, có nhiều người thoạt nhìn có vẻ thông minh, thật ra trong đầu đều bị dán hồ, Trần thống lĩnh tứ chi phát triển, nên đầu óc nhất định vô cùng đơn giản!"

Kỳ thật từ lúc Trần thống lĩnh quỳ xuống dập đầu, lại nghĩ đến Trần thống lĩnh lại đem bệ hạ nghĩ thành đoạn tụ, tức khắc cảm thấy bệ hạ nói có lý, nàng tán đồng nói: " Xem ra Trần thống lĩnh quả nhiên một đầu dán hồ rồi."

Nàng lại gặm một miếng thịt thỏ nướng, hương vị làm đầu lưỡi run rẩy, những con thỏ ở đây đều ăn cỏ dại hoa màu bên ngoài mà lớn lên, nướng lên thật thơm ngon hơn nhiều so với thỏ được nuôi trong cung.

Tròng mắt vừa chuyển, nàng bỗng nhiên nghĩ đến: " Bệ hạ, nếu Trần thống lĩnh ngu dốt như vậy, thế thì hắn còn có thể tiếp tục làm thống lĩnh hay không? Hay là chúng ta đổi một người khác lên làm?"

Nói đến việc thay đổi người, hoàng đế bệ hạ lại quyết đoán lắc đầu, nói: " Không nên, tuy nói Trần thống lĩnh thật giống một tên ngốc, nhưng người này không thể đổi."

Trong khoảng thời gian ngắn, ở trong miệng hoàng đế bệ hạ cùng Diêu Yến Yến, Trần thống lĩnh cao lớn oai hùng từ kẻ đơn giản, đầu to, thoái hóa thành tên ngốc.

Diêu Yến Yến nghi hoặc hỏi: " Vì sao lại không thể?" Tuy hiện tại họ không có dùng tới người ở vị trí thống lĩnh này, nhưng không có nghĩa là tương lai không có, hơn nữa ngữ khí bệ hạ lại quyết đoán như vậy, làm nàng hết sức tò mò.

Chỉ thấy hoàng đế bệ hạ há mồm cắn một miếng thịt thỏ thật to, hàm hàm hồ hồ nói: " Trần thống lĩnh cùng Chương lão đầu, hai người không hợp nhau." Hắn nhai nhai nuốt xuống miếng thịt thỏ kia, lại nói: " Nhưng phàm là những người không ưa Chương lão đầu, trẫm đều trọng dụng hết thảy."

Diêu Yến Yến Yến kỳ quái nói: " Bệ hạ, làm sao người biết được?"

Đuôi lông mày nhướng lên, hoàng đế bệ hạ khẳng định nói: " Đường đệ của Trần thống lĩnh bị thứ trưởng tam phòng Chương gia đánh, tấu chương đều đặt lên bàn trẫm kia kìa." Chương lão đầu vốn định cho hắn một đống tấu chương lung tung lộn xộn, hắn lại ở giữa đống lộn xộn ấy, tự mình mò ra được những quan hệ phức tạp của đám con cháu thế gia quyền quý. Cứ vậy hắn kể ra những thứ hắn tìm hiểu được, ở trước mặt nàng khoe khoang một hồi.

Ánh mắt Diêu Yến Yến nhìn hoàng đế bệ hạ quả nhiên tràn ngập sủng ái: " Bệ hạ, người thật lợi hại!"

Nếu như hoàng đế bệ hạ có cái đuôi, hiện tại cái đuôi ấy khẳng định là đang vểnh lên tận trời đi.

Hắn rụt rè hơi hơi gật đầu, sau đó nói ra trọng điểm: " Cho nên, người giống như Trần thống lĩnh, lớn lên chỉ được cái cao to thì cũng có được tích sự gì đâu? Vẫn là nên lớn lên giống như trẫm, có cái đầu thông minh, mới đáng để phó thác chung thân đại sự."

Diêu Yến Yến hiểu rõ cười, dựa vào lòng bệ hạ, mềm mại nói: " Bệ hạ nói đúng!" Nàng vẫn dựa vào lòng bệ hạ, cảm nhận được thân thể bệ hạ hơi rung động, liền biết ngay hắn đang cười trộm, vì thế Diêu Yến Yến vạn phần chờ mong nói: " Nhưng nếu bệ hạ cũng có thể giống như Trần thống lĩnh, cao lớn, còn có tám khối cơ bụng, vậy... vậy bệ hạ sẽ càng thêm hoàn mỹ."

Hoàng đế bệ hạ nghe ái phi nhắc đến chuyện này, nghĩ đến những khối cơ bắp cứng ngắc trên người Trần thống lĩnh, cực kỳ không vui nói: " Cái loại thịt cứng kia thì có gì tốt?" Hắn nắm tay ái phi sờ lên bụng mềm của mình: " Ái phi, nàng sờ sờ xem, loại thịt mềm mềm này sờ lên mới thật thoải mái."

Diêu Yến Yến làm nũng nói: " Nhưng mà thần thiếp cứ cảm thấy kiểu nam nhân có cơ bụng mới có khí khái nam tử, hơn nữa lại cao lớn, đặc biệt có cảm giác an toàn. Nếu bệ hạ cũng có thể trở nên cao lớn, rắn chắc, mỗi khi thần thiếp dựa vào bệ hạ, chẳng phải sẽ tựa như chim nhỏ nép vào người sao? Còn bệ hạ ôm thần thiếp sẽ phá lệ oai hùng."

" Thật... thật vậy chăng?" Vóc dáng hiện tại của hoàng đế bệ hạ không tính là lùn, nhưng mà vóc dáng của nàng so với những nữ khác thì lại khá là cao gầy, khi hai người ở chung một chỗ, hắn chỉ cao hơn nàng khoảng hai ba tấc. Nhưng hắn có thể tập luyện để cao như Trần thống lĩnh... tưởng tượng đến cảnh đem cả người ái phi gắn vào trong lòng hắn, hoàng đế bệ hạ thế nhưng đáng xấu hổ mà động tâm.

" Tất nhiên là thật, chẳng lẽ thần thiếp còn đi lừa bệ hạ sao?" Diêu Yến Yến lấy khăn tay lau cái miệng bóng nhẫy do ăn thịt thỏ của mình cùng bệ hạ, tiếp tục mềm mại nói: " Bệ hạ hiện tại mới chỉ mười tám tuổi, vẫn còn có thể trưởng thành nữa, chỉ cần bệ hạ quyết tâm rèn luyện, tương lai, khi Trần thống lĩnh đứng trước mặt người, nói không chừng còn phải ngửa đầu đấy. Cho đến lúc đó, nữ nhân khắp thiên hạ sẽ cực kỳ hâm mộ thần thiếp vì thần thiếp có một phu quân đối với thần thiếp toàn tâm toàn ý, lại cao lớn oai hùng như vậy."

Nàng ở trước mặt hoàng đế bệ hạ ôn nhu nói: " Bệ hạ, thần thiếp rất muốn được sờ cơ bụng của bệ hạ, nhất định sẽ rất rắn chắc, còn sướng tay nữa chứ!"

Hoàng đế bệ hạ bị ái phi thổi gió bên tai, thổi đến cả người đều muốn bay lên.

Hắn hạ quyết tâm, từ nay gà gáy sẽ thức dậy, gian khổ rèn luyện, ngày đêm không nghỉ ngơi, dù mưa hay gió cũng không cản trở được hắn.

Đợi cho đến khi cao tới mười tấc! Còn rèn luyện thêm cho ra mười hai khối cơ bụng!

Đợi lúc đó hắn đạp nắng mà đi, Trần thống lĩnh ngửa đầu kinh ngạc cảm thán nhìn hắn, sau đó lại hổ thẹn mà cúi thấp đầu xuống.

Ái phi sẽ che lại miệng anh đào nhỏ nhắn kinh hô không thôi, nhẹ nhàng mà dựa vào trong lòng hắn, một bên vuốt ve mười hai khối cơ bụng của hắn, kinh ngạc cảm thán nói: " Bệ hạ, người thật oai hùng, thật uy phong, thật rắn chắc! Ngoại trừ người, thần thiếp cũng sẽ không thèm liếc mắt một cái đến cơ bụng của ai khác..."

Hoàng đế bệ hạ ôm lấy ái phi, bễ nghễ nhìn Trần thống lĩnh, đắc ý cười to: " Ha ha ha ha..."

Ha ha ha ha....

Cười tỉnh.

Hoàng đế bệ hạ theo bản năng sờ soạng bụng mình, chạm đến cái bụng mềm oặt, liền bừng tỉnh thật sự!

Vội vàng lay tỉnh ái phi cũng đang ngủ trưa bên cạnh: " Ái phi ái phi, mười hai khối cơ bụng không có! Không có!"

Diêu Yến Yến:...

Bệ hạ, không phải người đã mở mắt rồi sao, sao vẫn còn chưa từ trong mộng tỉnh lại?

Mà lúc này, Trần thống lĩnh ở bên ngoài thùng xe bẩm báo: " Bệ hạ, nương nương, thần đã cho người lục soát trên núi một vòng, không tìm thấy người."

Đọc truyện chữ Full