Cố Thanh Sơn nói xong lại nhìn thi thể của quỷ ăn thịt người màu đỏ kia, rồi nhìn đám chức nghiệp giả và những quân nhân đã chật vật không chịu nổi.
"Còn có ai còn tinh thần, qua mang thứ này chở về cùng tôi."
"Tôi!" Đám người còn có thể di chuyển trăm miệng một lời đáp.
Cố Thanh Sơn kinh ngạc nhìn bọn họ.
"Nhiều người như vậy sao, được, các anh mang đi!"
Hắn sải bước đi về.
Nửa tiếng sau.
Cố Thanh Sơn chờ đến khi có kết quả phân tích của Nữ Thần Công Chính.
[Da có thể chống chọi với những vết thương do công kích khoa học kỹ thuật gây ra.]
[Khung xương và các bộ phận bên trong miễn dịch với công kích của khoa học kỹ thuật.]
[Phân tích chọn dùng giải phẫu truyền thống bằng dao, hiệu quả rất tốt.]
[Chọn dùng các loại công kích của nhiều chức nghiệp giả, hiệu quả tốt.]
[Kết luận: Trình độ tiến hóa của quái vật càng cao, càng không sợ những tổn thương do công kích của khoa học kỹ thuật gây ra]
"Vô cùng hoàn hảo. "" Cố Thanh Sơn đứng lên, lẩm bẩm nói: "Hiện tại, vũ khí khoa học kỹ thuật truyền thống đã không còn tác dụng, chúng ta phát triển kỹ thuật khoa học chiến tranh, cần phải chuyển hướng. ""
[Xin hỏi ngài, nên chuyển hướng thế nào đây?] Nữ Thần Công Chính hỏi.
"Từ người lãnh đạo, trở thành kẻ trợ giúp. ""
[Xin hãy giải thích]
Cố Thanh Sơn cười nói: "Dữ liệu chiến đấu của tôi vừa rồi, cô đã phân tích chưa? ""
[Phân tích tổng cộng 15356743 lần.]
"Vậy cô nói cho tôi biết, trong đó có bao nhiêu lần ứng phó tốt? ""
[Không có, thưa ngài, cách ứng phó của ngài đều rất tốt.]
Cố Thanh Sơn cười khổ một tiếng rồi nói: "Đừng tâng bốc nữa. ""
[Được rồi, có hai loại sách lược, có thể nâng cao hiệu quả công kích của ngài.]
Cố Thanh Sơn nói: "Đúng vậy, đây là trợ giúp, con người không thể so với tốc độ tính toán và suy xét của máy móc, cũng là yếu tố khách quan nhất, có thể trợ giúp cấp độ phát triển của con người. ""
"Mang hai sách lược mà cô phân tích được ra, tôi muốn học hỏi một chút. ""
"Còn nữa, có bao nhiêu ngươi sống ở quận Bạch Sa? ""
[17634 người.]
Cố Thanh Sơn thở dài: "Khó trách hắn tiến hoa nhanh như vậy, tôi nhớ quận Bạch Sa vốn có mấy ngàn vạn người, bây giờ toàn bộ khu đó đều không còn ai. ""
[Không phải, không phải do hắn làm.] Nữ Thần Công Chính nói.
"Sao? Vậy hắn tiến hóa thế nào? "" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
[Hắn thích giết đồng loại, tuy cũng giết con người nhưng tỉ lệ lại tương đối thấp.]
"Cái này cũng là một biện pháp nhanh. "" Cố Thanh Sơn nói.
Nữ Thần Công Chính nói: [Vì con quỷ giết người này tồn tại, mà sách lược cứu viện quận Bạch Sa bằng cơ giáp không thể thực hiện, thực tế quận Bạch Sa đã mất.]
Nữ Thần Công Chính và Cố Thanh Sơn im lặng.
Bỗng nhiên Nữ Thần Công Chính lại nói: [Thưa ngài, Võ thánh đến đây, đang tìm ngài.]
Cố Thanh Sơn vội đứng lên, rời khỏi phòng nghiên cứu.
Hắn vừa ra khỏi cửa đã thấy, Võ thánh Trương Tông Nguyên lái tàu bay siêu tốc tới.
"Quái vật đâu? "" Trương Tông Nguyên hỏi.
"Nghe thấy tên của ngài nên bị dọa chạy rồi. "" Cố Thanh Sơn thả lỏng tay nói.
Sắc mặt của Trương Tông Nguyên không vì thể mà trở nên thoải mái, ông ta lắc đầu, thở dài: "Tốc độ tiến hóa của bọn chúng quá nhanh, giống như chỉ cần giết người, bọn chúng có thể không ngừng tiến hóa. ""
"Đúng, đây là một hiện tượng không công bằng trong xã hội. "" Cố Thanh Sơn nói xong, đón hắn vào trong.
Cố Thanh Sơn rót hai ly rượu mạnh, đưa cho Võ thánh một ly, hai người cụng ly, uống một hơi cạn sạch.
"Rượu không tệ, thêm một ly nữa. ""
Trương Tông Nguyên cau mày, hình như còn chưa thỏa mãn.
Cố Thanh Sơn lại rót cho ông ta một ly.
"Rượu này ở đâu vậy? Thật biết hưởng thụ, "" Trương Tông Nguyên hỏi.
"Tô Tuyết Nhi tặng cho tôi. "" Cố Thanh Sơn nói.
Trương Tông Nguyên nhớ lại rồi bỗng nhiên nói: "À. là thiếu nữ nhận được Thiên Thần Rực Lửa. ""
"À… tôi có một đề nghị. "" Trương Tông Nguyên suy nghĩ nói.
"Ngài cứ nói. ""
"Em gái của Trương Anh Hào, tôi thấy cậu có thể làm quen một chút. ""
"Không cần. ""
"Bỏ đi, bỏ đi, tôi cũng thuận miệng nói thôi, nhưng tôi nói thật lòng. "" Trương Tông Nguyên uống một ngụm rượu, rồi làu bàu nói.
"Sao thế? "" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Qủy giết người không những có trí tuệ mà còn thường xuyên học lén nghệ thuật chiến đấu của chúng ta, về sau muốn đối phó với chúng càng khó hơn. ""
Trương Tông Nguyên nói với vẻ vô cùng sầu muộn.
"Đây không phải là tất cả. "" Cố Thanh Sơn nói: "Tôi cho rằng đối với quỷ giết người mà nói, tiến hóa hoàn hảo thật sự khiến cho chúng có tình cảm giống con người. Nhưng chuyện này vô cùng hiếm thấy, hầu như không thể xảy ra. ""
"Tình cảm? "" Trương Tông Nguyên khẽ xì một tiếng rồi nói: "Quái lạ, theo lời cậu nói, khi quỷ giết người tiến hóa hoàn hảo thì chúng có thể tổ chức xã hội rồi. ""
Cố Thanh Sơn nghiêm túc đáp: "Không đâu? ""
"Là sao? Giải thích đi? Tôi rất thích nghe ý kiến của nhà khoa học. "" Trương Tông Nguyên nói.
"Dựa theo đặc tính của bọn chúng, nếu không có đối tượng giết được, chúng sẽ tự xử lý đồng loại. ""
"Còn nữa, tôi đã suy nghĩ ra cách tiêu diệt bọn chúng rồi. "" Cố Thanh Sơn nói.
"Cứ nói. ""
"Kỹ thuật bước nhảy không gian. ""
Trương Tông Nguyên suy nghĩ một chút, không chắc chắn nói: "Ý cậu là phóng bọn chúng ra ngoài không gian ư? ""
"Như vậy quá lãng phí, cách tốt nhất là ném xuống biển. "" Cố Thanh Sơn nói.
Trương Tông Nguyên vỗ đùi, nói: "Sao tôi không nghĩ ra nhỉ. ""
Hắn hưng phấn lẩm bẩm nói: "Quái vật dưới biển càng ngày càng nhiều, càng lúc càng đáng sợ, quỷ giết người bị tống xuống đó, nhất định sẽ không đánh lại, cho dù có thắng cũng sẽ bị vô số quái vật dưới biển tổn thương, nói chung đều phải chết. ""
"Như vậy còn có thể giết một số quái vật dưới biển nữa. ""
Hắn trầm tư rồi nói: "Muốn dùng bước nhảy mang quỷ giết người đi, kỹ thuật này phải cải tiến một chút, bước nhảy không gian càng tiện thì càng có khả năng nhanh chóng làm được. ""
Cố Thanh Sơn im lặng một lúc rồi nói: "Tôi đã nghĩ ra cách rồi. ""
Bấy giờ, bỗng nhiên có tiếng của Nữ Thần Công Chính vang lên: [Ngài Võ thánh, phát hiện ra dấu vết đối phương, mời ngài ra tay.]
Trên màn hình, hiện ra một cặp răng nanh xương gai.
Con quỷ giết người kia đang di chuyển rất nhanh, ở nơi đó bốn phía đều là sa mạc hoang vu.
"Muốn đến những thành phố khác sao? Vừa hay, nơi hoang vu này, rất thích hợp để chiến đấu. "" Trương Tông Nguyên đặt ly rượu xuống, rồi lại cần lên uống cạn ly rượu.
[Trước mắt trình độ tiến hóa của con quỷ giết người này là cao nhất, căn cứ vào tính toán tốc độ tiến hóa, bây giờ nó còn chưa phải đối thủ của ngài, nhưng nếu muốn hoàn toàn tiêu diệt nó, xác xuất thành công là 49.432512%]
"Chưa đến một nửa? Phải làm sao bây giờ? ""
[Quân đội đang đợi lệnh, sẽ tiến hành vây kín.]
"Tốt lắm, xuất phát thôi. ""
Trương Tông Nguyên nói xong rồi đứng dậy.
Ông ta vỗ vai Cố Thanh Sơn, nói: "Tối nay Trương Anh Hào sẽ đến tìm cậu, nói muốn cảm ơn vì cậu đã nhắc nhở nó cứu được em gái mình. ""
"Quá khách sáo rồi, nhưng thực ra anh ta đến là vì chuyện khác. "" Cố Thanh Sơn nói.
"Ha ha, chuyện của đám tiểu bối các người, tôi mặc kệ. "" Trương Tông Nguyên cười lớn rồi đi ra ngoài.
Sa mạc.
Gã thanh niên nâng gọng kính theo thói quen nhưng lại chạm vào hư không.
Võ thánh Trương Tông Nguyên.
Cái tên này khiến cho hắn cảm thấy khá sợ hãi.
Hắn tiến hóa đến giai đoạn này, đã bắt đầu xuất hiện dự cảm.
Hắn cảm nhận được, bản thân không phải đối thủ của người ta.
Nếu Võ thánh đến đây, hắn còn đường sống ư?
Gã thanh niên không biết gì, thu hết động tĩnh phía xa vào mắt.
Có bảy tám tên quỷ giết người mang hình thái khác nhau, cẩn thận dè dặt vây quanh hắn, rồi xông tới.
"Chỉ dựa vào mấy kẻ các ngươi mà cũng dám tìm tới ta ư? ""
"Ta nghe thấy được. "" Tên quỷ giết người trên mặt chỉ có một con mắt nói: "Võ thánh muốn tới giết ngươi, còn chúng ta, tuy không đánh lại ngươi, nhưng muốn ngăn cản ngươi trốn đi vẫn có thể làm được. ""
"Đúng, ngươi giết quá nhiều đồng loại, nhưng mà giết người thì ít, chúng ta đều nhất trí cho rằng ngươi tiến hóa thất bại rồi. "" Một con quỷ giết người mọc đầy răng nhọn nói.
"Võ thánh giết ta có ích gì cho các người? "" Gã thanh niên ôm hai tay hỏi.
"Chúng ta không muốn sống dưới bóng ma của ngươi, không muốn chút nào! "" Một con quỷ giết người có thân hình to lớn quát.
Đám quỷ giết người chậm rãi vây quanh hắn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
Chương 146: Con đường cuối cùng
Chương 146: Con đường cuối cùng