TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
Chương 375: Khống kiếm và tinh ngân

Kiếm quang đồng loạt bay lên không trung, chém tan Thiên lôi.

Trận chiến này, ước chừng phải hơn nửa ngày nữa mới xong.

Nhưng một lúc sau, lôi kiếp còn chưa dứt, nhưng trời lại đột nhiên tạnh mưa.

Cố Thanh Sơn biến sắc.

Sớm không tạnh muộn không tạnh, lại đúng lúc hắn độ kiếp, thì trời tạnh mưa.

Một khi mưa tạnh, thế giới sẽ xảy ra sự biến động không thể nào ngờ tới được. Quái vật mới, tai họa mới sẽ xuất hiện, chiếm đoạt tất cả mọi thứ của nền văn minh nhân loại.

Thế nhưng hiện giờ chính là lúc lôi kiếp dày đặc nhất, với khả năng của Cố Thanh Sơn, thì cũng không có thời gian đế chú ý đến những việc khác.

Hắn nghiến răng, vung tay sử dụng một chiêu bí kiếm.

Họa Ảnh.

Vô số bóng kiếm màu đen đột nhiên xuất hiện, nở rộ như một đóa hoa, đánh tan toàn bộ thiên lôi đang kéo tới.

Lúc này, Cố Thanh Sơn mới có cơ hội rảnh tay, lấy quang não cá nhân ra.

“Nữ Thần Công Chính.”

[Có tôi, thưa ngài.]

“Các nơi trên thế giới vẫn còn mưa chứ?”

[Đều đã tạnh rồi.]

“Lập tức tập hợp vệ tinh toàn cầu, truyền lại mọi tình huống khác thường trên màn sáng của tôi.”

[Thưa ngài, tất cả đều bình thường, không xuất hiện bất kỳ sự khác lạ nào hết.]

Cố Thanh Sơn ngây người.

Không có? Sao lại như thế được?

Ở kiếp trước, chỉ cần trời tạnh mưa, thì tai họa lớn sẽ lập tức kéo đến.

“Bây giờ vẫn không có sao?”

[Tất cả đều bình thường.]

Trong lúc họ nói chuyện, bóng kiếm màu đen tan hết, lôi kiếp lại trút xuống. Cố Thanh Sơn không thể không cất quang não đi, khua kiếm vung ra một đợt kiếm quang mới, đánh tan lôi kiếp.

“Rốt cuộc là cái gì đã tới Trái Đất vậy? Chết tiệt thật!” Cố Thanh Sơn bực bội nói, nhưng hắn lại không thể làm gì cả.

Trên trời chẳng có lấy một giọt mưa, nhưng số lượng lôi kiếp lại đang lặng lẽ gia tăng.

Mưa gió không tới, thiên lôi buông xuống không ngừng. Cố Thanh Sơn chỉ có thể xốc lại tâm tình, giơ kiếm lên lần nữa.

Nửa tiếng sau…

Cơn mưa rét lạnh lại tiếp tục đổ xuống, kéo dài không dứt.

Trời lại mưa rồi.

Cố Thanh Sơn đờ đẫn đứng trong màn mưa, trái tim lúc chìm lúc nổi.

Mưa vẫn cứ rơi tí ta tí tách, vô số hạt mưa rơi xuống đập lên mặt đất, tần suất càng lúc càng nhanh, âm thanh cũng dần dần to hơn.

Gió lạnh thổi qua từng trận, mưa rơi rào rào xối xả.

Rõ ràng mưa đã tạnh rồi, theo như thông lệ của của kiếp trước thì tai họa sẽ lập tức xảy ra, trong thời gian ngắn sẽ không có mưa rơi nữa.

Thế nhưng hiện tại, mưa gió lại nổi lên.

Kiếp trước chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy!

Chẳng lẽ là tai họa này kết hợp với một tai họa khác, cùng bộc phát ra một lần luôn sao?

Cố Thanh Sơn mải suy nghĩ về vấn đề này, trong lúc không tập trung suýt thì bị lôi kiếp đánh trúng.

Tia lôi kiếp kia chui vào từ vô số khe hở của kiếm quang, khí thế hung hăng đánh về phía hắn.

Khi Cố Thanh Sơn phản ứng lại, giơ kiếm lên thì đã muộn rồi.

Di Hình Hoán Ảnh!

Ầm!

Lôi kiếp đánh trúng lên nền đất phía sau, cát trong sa mạc dâng lên thật cao giống như một con sóng lớn, sau đó rơi lại ào ào xuống đất cùng với những hạt mưa.

“Cứ tiếp tục như vậy thì không được, mình không được suy nghĩ nữa.”

Cố Thanh Sơn tự biết bản thân mình không nên phân tâm. Đối mặt với lôi kiếp, nhất định phải có thái độ nghiêm chỉnh, cư xử nghiêm túc, quyết không thể phân tâm nghĩ đến chuyện tai họa sắp tới.

Hắn vỗ vào túi trữ vật, một bộ chiến giáp Tướng quân màu vàng chói lọi lập tức khoác lên người hắn.

“Nữ Thần Công Chính.”

[Có tôi.]

“Đổi sang phong cách rock and roll.”

[Không phải ngài muốn âm nhạc êm dịu hay sao?]

“Hiện giờ cần chỉnh đốn lại tinh thần.”

[Được.]

Nhịp trống, bass, tiếng gào thét ùn ùn kéo tới.

Cố Thanh Sơn nuốt một viên Tụ Linh đan.

“Tạm thời tôi không có thời gian rảnh, cô hãy chú ý kỹ tới tình hình thế giới, ngay khi có chuyện gì đó không đúng xảy ra, lập tức nói cho tôi biết.” Cố Thanh Sơn nói.

[Tôi hiểu rồi, thưa ngài.] Nữ Thần Công Chính đáp.

Thêm một tia sét nữa đánh xuống, Cố Thanh Sơn cầm kiếm lên đối phó, bắt đầu dốc toàn lực độ kiếp.

Thời gian chậm rãi trôi đi, một ngày dài đằng đẵng cuối cùng cũng qua.

Cố Thanh Sơn bắt đầu đột phá vào ban đêm, cho đến lúc hắn thành công đột phá xong, vẫn là ban đêm.

Kiếp vân tản đi, chỉ có từng hạt mưa đá vẫn tiếp tục trút xuống mặt đất.

Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại một lúc, cảm nhận luồng sức mạnh tràn đầy đang cuộn trào mãnh liệt trong cơ thể mình.

Hồi lâu sau, hắn mở mắt ra.

Bắt đầu từ bây giờ, hắn chính là tu sĩ Hóa Thần cảnh rồi.

Nếu bây giờ gặp lại Giáo hoàng, Cố Thanh Sơn không cần phải bỏ chạy nữa. Cho dù đối phương có đủ các loại Thiên Tuyển kỹ, nhưng Cố Thanh Sơn hắn chính là kiếm tu.

Một kiếm, có thể phá vạn pháp.

Lúc này gặp mặt, đôi bên đại khái có thể đánh một trận để xem ai là người mạnh hơn.

Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, đợi thêm vài hơi thở nữa, thế nhưng thần hồn của hắn vẫn chưa rời khỏi cơ thể để đi vào dòng chảy thời không.

“Hả? Thật lạ, vết thương của thi thể ấy vẫn chưa khỏi hay sao?” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.

Đây là một lần đột phá rất bình thường, thế mà thi thể khổng lồ trăm ngàn năm kia lại không ra tay, dẫn hắn đi vào dòng chảy thời không hỗn loạn.

Lúc này đây, Cố Thanh Sơn cảm thấy có chút không thích ứng được.

Lần trước, sau khi tiết lộ bí mật với hắn, thi thể khổng lổ đã chịu sự tấn công mạnh mẽ của thiên lôi. Xem ra nó đã bị thương rất nặng, đến tận bây giờ mà cũng không có sức dẫn hắn đi gặp nó.

Lần này, Cố Thanh Sơn đã nợ đối phương hai ân tình. Không chỉ là bí mật giữa thế giới này với thế giới kia, mà ngay cả vận mệnh của Bách Hoa tiên tử, nó đều cho ý kiến.

Một nhân vật như vậy mà lại chỉ đành bị giam cầm trong một thế giới nhỏ, thậm chí còn chẳng thể cử động lấy một chút.

Là ai đã giam cầm nó?

Cố Thanh Sơn lắc đầu, tự biết chuyện này bản thân hắn vẫn chưa có tư cách đụng vào. Chỉ phải đợi đến sau này, khi đã lớn mạnh hơn, hắn mới có thể nghĩ cách cứu nó ra ngoài.

Đang lúc chìm đắm trong suy nghĩ, Cố Thanh Sơn chợt nghe thấy một tiếng báo hiệu trong trẻo vang lên.

Ting!

Âm thanh của giao diện Chiến Thần vang lên ngay sau đó.

[Nhận thấy người chơi đã thành công thăng cấp lên Hóa Thần cảnh.]

[Giới hạn hồn lực cao nhất của người chơi đã tăng lên đến 300 điểm.]

[Người chơi hiện giờ đã có thể thức tỉnh thuật Khống Kiếm.]

[Để thức tỉnh thuật này cần tốn 500 điểm hồn lực, người chơi có đồng ý hay không?]

Thuật Khống Kiếm là nền tảng của kiếm tu, là kỹ năng căn bản nhất, quan trọng nhất. Bất cứ người nào muốn đi lên con đường kiếm tu này, thì nhất định phải học nó.

Cố Thanh Sơn nói: “Thức tỉnh.”

[Người chơi tốn 500 điểm hồn lực, thức tỉnh thuật Khống Kiếm.]

[Hồn lực còn lại của người chơi là: 6810/300.]

[Bởi vì người chơi đã nắm vững thuật Khống Kiếm, nên bí kiếm Tinh Ngân hiện giờ đã có thể thức tỉnh.]

[Thức tỉnh bí kiếm: Tinh Ngân, cần tốn 110 điểm hồn lực.]

[Người chơi có muốn tiêu 110 điểm hồn lực, để thức tỉnh bí kiếm Tinh Ngân không?]

“Thức tỉnh.” Có Thanh Sơn nói không chút do dự.

[Hồn lực còn lại của người chơi là: 6700/300.]

[Bí kiếm: Tinh Ngân đã thức tỉnh.]

Đọc truyện chữ Full