Danh hiệu Tướng quân Du Kích có thể cho hắn tăng thêm 15% tốc độ công kích, tướng quân Thần Uy lại trực tiếp cho 20%.
Là 20% đấy.
Kiếm thuật của hắn vốn lấy nhanh để thắng, bây giờ tốc độ gia tăng thêm 20%, đối với kiếm tu mà nói, đây khác gì như hổ thêm cánh.
… Không, không chỉ là kiếm thuật.
Võ đạo, đao pháp, tài bắn cung cũng được gia tăng.
Thật là khủng bố.
Cố Thanh Sơn khóa lại danh hiệu “tướng quân Thần Uy”, lấy Triều Âm kiếm ra vận khởi kiếm quyết.
Trường kiếm múa lên.
Ánh kiếm chợt lóe lên rồi biến mất.
“A?”
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên mà nhướn mày.
Hắn phát hiện tốc độ của mình rõ ràng nhanh hơn, nhanh đến mức hắn có đôi chút không khống chế được kiếm thế của mình.
Tốc độ như vậy… hơi quá rồi.
Cố Thanh Sơn cẩn thận cân nhắc, cuối cùng xác định gật gật đầu.
Thân là kiếm tu nhưng không cách nào khống chế được thế kiếm của mình, chuyện này như thế nào cũng là một chuyện nguy hiểm.
Cố Thanh Sơn lập tức chấn chỉnh thái độ.
Hắn đứng lên, bắt đầu chậm rãi múa kiếm.
Từ kiếm chiêu cơ bản nhất mà nghiêm túc luyện, sau đó là kiếm thuật liền mạch, mãi cho đến khi kiếm quyết đầy đủ, lại đến bí kiếm, cuối cùng là kiếm trận.
Từ đầu tới cuối, Cố Thanh Sơn từng chút thích ứng tốc độ biến hóa.
Ước chừng luyện hai canh giờ, hắn dần dần nắm giữ tốc độ xuất kiếm mà danh hiệu “Tướng quân Thần Uy” gia tăng.
Thu Triều Âm kiếm, hắn ngồi trở lại bồ đoàn, nghỉ ngơi một chút.
Mãi đến lúc này, hắn mới có thời gian cẩn thận hồi tưởng lại mệnh kiếp thứ nhất.
Nhưng càng nghĩ, Cố Thanh Sơn lại càng ‘trăm câu hỏi không lời giải đáp’.
Kỳ quái…
Mệnh kiếp sao có thể vượt qua đơn giản như vậy?
Trong cả quá trình, bản thân chỉ bị những người đó đánh trúng một lần.
Công kích kia bị chiến giáp chặn, căn bản không tạo thành tổn thương gì.
… Chẳng lẽ đây là mệnh kiếp?
Hay là nói, mình từng chứng kiến chuyện gì vô cùng hung hiểm nhưng mình lại hồn nhiên không biết?
Hắn suy tư một lát, từ từ chiếu lại từng chút từng chút những chuyện lúc trước đã xảy ra trong đầu.
Loại trừ các tình huống lúc sau, Cố Thanh Sơn dần dần tiếp cận đáp án.
“Xem ra cái cây kia có vấn đề.”
Hắn thì thào lẩm bẩm.
Lúc nhìn thấy cây đại thụ kia, bản thân cũng từng phóng ra thần niệm
Đáng tiếc thần niệm không thu hoạch được gì.
Nếu mệnh kiếp của mình thật sự đến từ cái cây kia, như vậy sự cường đại của đối phương sớm vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Nếu không, thần niệm của tu sĩ sẽ không thể bị che mờ được.
Thật ra…
Chuyện gì đã xảy ra?
Hồi tưởng lại sau khi mình kết thúc nhập định nhìn thấy con bọ cạp con kia, Cố Thanh Sơn dường như hiểu ra một chút.
Hắn trầm tư một lát, bỗng nhiên nhớ tới một vật.
Đưa tay đặt lên túi trữ vật, Cố Thanh Sơn thả ra thần niệm tham nhập trong đó.
Nhánh cây đại thụ tặng vẫn yên lành nằm trong túi trữ vật.
Đó là một nhánh cây màu đen sắc nhọn.
Lúc ấy mình có chút cẩn thận, chính là dẫn động thủ quyết, đem nhánh cây này cất vào túi trữ vật.
Bây giờ…
Hiện tại bởi vì phỏng đoán trong lòng, hắn lại càng không dám chạm vào cái nhánh cây kia.
Cố Thanh Sơn đưa tay từ túi trữ vật ra, yên lặng thở dài.
Hắn nhanh chóng đưa ra quyết định.
Tuy không biết vì sao đối phương lại bỏ qua mình, nhưng lần này tóm lại là vận khí tốt.
Về sau càng phải cẩn thận hơn một chút, không bao giờ lỗ mãng như vậy nữa.
Về phần nhánh cây kia, chắc chắn nó chứa đựng sự thật sau tất cả mọi chuyện.
Căn cứ vào ký ức của Vương Thành, bên trong chợ đen có một vài tổ chức chuyên môn phụ trách giám định kỳ trân dị bảo.
Đến lúc đó cầm nhánh cây đi giám định một chút là có thể xác định đáp án.
Động đậy thân thể.
Cố Thanh Sơn thu bồ đoàn, lấy ra một linh đan ngậm trong miệng.
Thân hình hắn chuyển động, bay lên trời, xông tới tầng không cao xa.
Càng lên cao, bão cát lại càng nhỏ.
Cuối cùng, Cố Thanh Sơn bay tới nơi yên lặng gần như không có bão cát.
Dựa theo lẽ thường, gió trên trời cao sẽ lớn hơn, nhưng thế giới này cũng rất kỳ quái, nơi càng cao gió lại càng nhỏ.
Cố Thanh Sơn đưa mắt trông về phía xa.
Chỉ thấy cả thế giới bị bão cát bao lấy, đến tận đường chân trời ở xa xa.
Không chỗ nào không thấy bão cát.
Ngẫu nhiên có một vài nơi tránh được bão cát, nhưng rất nhanh lại bị bão cát bao phủ.
Đó là thứ gì đó thân hình khổng lồ hoạt động trong sa mạc mới có thể tạo thành cảnh tượng như vậy.
Cố Thanh Sơn phân biệt phương hướng, hóa thành một vệt sáng cắt qua phía chân trời.
…
Năm ngày sau.
Cố Thanh Sơn cuối cùng cũng đến được mục đích.
Hắn phong trần mệt mỏi xuất hiện ở bên ngoài một tòa trấn nhỏ.
Trước mắt trấn nhỏ này là nơi vào chợ đen, chuyên môn phụ trách xét duyệt và sắp đặt tư cách chuẩn nhập chợ đen.
Thế lực lớn tổ chức lớn nổi tiếng trong chín trăm triệu tầng thế giới hoặc quốc gia văn minh cao đẳng phát triển là có thể trực tiếp tiến vào chợ đêm.
Nhưng những người khác muốn đi vào đều phải tiến hành xét duyệt tư cách chuẩn nhập tại tòa trấn nhỏ này.
Cố Thanh Sơn chỉ do dự một giây lập tức quyết định không để lộ thân phận thành viên Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa của mình.
Barry và Mèo Con ở bên trong thế giới của hắn, bởi vì thế giới đang biến hóa nên nhất thời không thể đi ra.
Những cường giả cấp bá chủ khác đều bị trọng thương trong chiến tranh, được băng sương ngưng tinh thần tính bảo vệ, thất tán ở các nơi trong khu Tranh Bá.
Giờ mà bại lộ thân phận của mình quả thực là không sáng suốt.
Hắn thở dài, đi tới cửa vào trấn nhỏ.
Nơi này sớm đã có đám người xếp thành hàng dài, xếp hàng chờ đợi ở lối tiến vào trấn nhỏ.
Cả đội ngũ trật tự đâu ra đấy, im lặng mà hiệu suất cao.
Mọi người ôn hòa hữu lễ, lịch thiệp với nhau.
… Đây thật sự không phải bởi vì tính tình mọi người đều tốt như vậy.
Mà là vì ở hai bên đường tiến vào trấn nhỏ, vô số đầu người chi chít được chất đống một chỗ, hình thành hai vách thường cao lớn mà rất dày.
Vách thường xây bằng đầu người kéo dài từ sa mạc xa xôi đến tận hai bên cổng vào trấn nhỏ.
Ngàn vạn đầu người đều đến từ chính những kẻ không tuân thủ quy định của chợ đen.
Dưới sự vây quanh và cái nhìn chăm chú của vô số đầu người, mọi người tự nhiên dùng tốc độ nhanh nhất học quy củ nơi này.
… Muốn tiến vào chợ đêm, phải tuân thủ hai quy củ dưới đây:
Không được chen ngang.
Cấm ồn ào.
Ngoài điều đó ra, một nguyên nhân khác khiến đám người giữ im lặng, đó là vì trong tay rất nhiều người đều đang ôm đủ loại sách.
Tất cả mọi người cúi đầu, im lặng mà chuyên chú đọc nội dung trong sách.
Cố Thanh Sơn cẩn thận quan sát, phát hiện đủ loại sách thỉnh thoảng lại thoáng hiện ra ở trên không trung đội ngũ chờ đợi thật dài.
Chúng nó tùy ý quanh quẩn trên đầu người đang xếp hàng nào đó, cũng hỏi những người đó có cần đọc nội dung viết trên mình để giết thời gian hay không
Đây là miễn phí.
Bởi vì chủ nhân chợ đen cũng hiểu, phải làm cho càng nhiều người tới đây hiểu về thế giới này, hiểu về chợ đen.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy quyển sách này, nhịn không được thở dài.
Đáng tiếc… Vương Thành không biết chữ.
Nếu không mình đã sớm biết nhiều chuyện về chợ đen hơn.
Lúc này có một quyển sách bìa ngoài màu xanh biếc bay tới trên đầu hắn, nhẹ giọng hỏi: "Ngài có cần phục vụ không ạ?"
“A, được, ta muốn biết ngươi có tri thức gì.” Cố Thanh Sơn lễ độ dò hỏi.
“Trên người tôi ghi lại tất cả mọi chuyện về việc thế giới này bị hủy diệt lần thứ năm, nếu ngài có hứng thú, bây giờ có thể bắt đầu đọc."
“Ta khá hứng thú, đa tạ.”
“Đừng khách khí, chúng ta bắt đầu ở đây đi.”
Cuốn sách chậm rãi dừng ở trong tay hắn, tự động mở ra trang thứ nhất.
Vì thế Cố Thanh Sơn vừa xếp hàng, vừa thật sự đọc xem chuyện gì đã xảy ra khi thế giới này bị hủy diệt lần thứ năm.
Trong chín trăm triệu tầng thế giới, thế giới dường như vô tận.
Trong vô số thế giới còn mênh mông hơn so với dải ngân hà này, tồn tại một thế giới đặc biệt không giống ai.
Chúng là thế giới được sinh ra đầu tiên, thậm chí có một số thế giới còn ra đời sớm hơn so với Thần.
Những thế giới đặc biệt này là do thiên nhiên tạo thành, vốn không phải do thần linh tạo nên.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
Chương 866: Danh hiệu
Chương 866: Danh hiệu