Anna nhậm chức thẻ bài sư từ khi nào?
Hắn cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trong rương thình lình bày đặt một bộ đồng phục màu xám tro, bảng tên, thẻ thông hành, một túi tiền, thẻ bài, một chiếc hộp vuông màu bạc.
Cố Thanh Sơn cầm lấy bảng tên, chỉ thấy trên đó viết: “Vận mệnh thần điện, kị sĩ dự bị, Tô Lưu Thủy.”
Trên giấy thông hành viết: “Cho phép thông hành trong khu vực tranh bá.”
Cố Thanh Sơn nhìn bảng tên và giấy thông hành, sau đó nhìn đến bộ đồng phục màu xám, hơi cảm thấy không hiểu ra sao.
Anna chắc là người của tử vong thần điện.
Nếu không thì từ đâu mà làm ra một bộ bằng chứng cho thân phận thần điện thế này?
Còn nữa, làm sao nàng biết mình sẽ xuất hiện ở nơi này?
Cố Thanh Sơn buông bảng tên và giấy thông hành, ánh mắt nhìn về tấm thẻ bài kia.
Trên thẻ bài dày đặc sương mù màu xám tro, không thấy rõ được gì.
Khi Cố Thanh Sơn cầm lấy thẻ bài, sương mù dày đặc cũng theo đó tiêu tán, cả tấm thẻ bài tán ra thành một chùm sáng, hóa thành dáng dấp của một nữ tử.
Tô Tuyết Nhi.
Cố Thanh Sơn bất giác nhíu mày.
Anna để lại đồ đạc của mình, tại sao Tô Tuyết Nhi lại có thể xuất hiện.
Ánh mắt Tô Tuyết Nhi nhìn vào hư không, không hề nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Hiển nhiên đây chỉ là một đoạn hình ảnh.
Đã lâu không gặp, Tô Tuyết Nhi vẫn mỹ lệ thanh thuần như trước, nhưng trên người lại sinh tra một cỗ uy thế như có như không.
Cô bắt đầu hướng về phía hư không, nói:
“Thanh Sơn, nếu như anh thấy đoạn hình ảnh này, chứng tỏ em và Anna không uổng công chuẩn bị.”
“Không lâu trước đây, bảy Ma thần ý chí đồng thời giáng xuống thần dụ, tuyên bố anh là một kẻ báng bổ và cho rằng anh đã thoát khỏi phong ấn trong thế giới Lưu Sa.”
“Hiện tại toàn bộ khu vực tranh bá đều ở đây phát lệnh truy nã anh, bất luận kẻ nào, chỉ cần bắt được anh thì lập tức có thể phong thần.”
“Chuyện này vô cùng chấn động, tất cả mọi người điên rồi... Anh nghìn vạn lần chớ coi thường những cường giả của khu vực tranh bá kia, bọn họ có vô số thủ đoạn để truy lùng tung tích của một người.”
“Em và Anna đã dùng hết sức mạnh, cuối cùng thông qua sức mạnh sinh mệnh tương liên giữa anh và cô ấy để tiến hành tiên đoán, tìm được nơi mà anh có khả năng xuất hiện nhất.”
Nói đến đây, trên mặt Tô Tuyết Nhi lộ ra một chút ngượng ngùng:
“Em bây giờ là Hồng y Giáo chủ của Vận Mệnh thần điện, cho nên em đã chuẩn bị một thân phận mới cho anh, Anna chịu trách nhiệm mang những thứ này đến thế giới lạc hậu đã bị công chiếm.
“Thân phận này là do em chuẩn bị riêng cho anh.”
“Chiếc hộp bạc này là một phi thuyền. Anh hãy đặt tay lên nó, đọc tên em và nó sẽ biến hình.”
“Lợi dụng thân phận ngụy trang này trở lại khu vực tranh bá, đến Vận Mệnh thần điện tìm em, em và Anna đều ở đây chờ anh.”
“Nghìn vạn lần cẩn thận.”
Hình ảnh tán đi, dáng dấp Tô Tuyết Nhi từ từ tan biến vào hư không.
Cố Thanh Sơn đứng yên tại chỗ, sửng sốt một hồi.
Tô Tuyết Nhi đã là Hồng y Giáo chủ của Vận Mệnh thần điện.
Anna ở đây giết một người mà vẫn có thể tùy ý rời đi, chứng tỏ thân phần của nàng trong Vận Mệnh thần điện không thấp.
Rõ ràng thần dụ nói muốn bắt mình, hai nha đầu này lại hợp sức đứng lên âm thầm nghĩ biện pháp cứu mình.
Trong lòng Cố Thanh Sơn dâng lên một tình cảm ấm áp.
Ngay sau đó, hắn tựa như nhớ tới cái gì, nhướng mày.
Kỳ thực hắn không cảm thấy lo lắng cho cảnh ngộ của mình, nhưng lại lo lắng cho hai cô gái.
Các nàng căn bản không hiểu rõ cái gọi là thần linh là gì.
Điều khiển bảy đại thần điện, đứng ở phía sau màn “Ý chí chúng thần”, kỳ thực rất có khả năng chính là Thâm Uyên Chức Mệnh Giả.
Ở bóng ma thời gian, cắt nó thành lụa, rồi rắc vào vô số mảnh thế giới tồn tại song song.
Nói như vậy, cũng không biết Thâm Uyên Chức Mệnh Giả hao tốn bao lâu để một lần nữa tạo ra tân thể mới...
Nó nhất định hận chết mình.
Cố Thanh Sơn vuốt cằm, tiếp tục suy nghĩ.
Ngoại trừ Thâm Uyên Chức Mệnh Giả, Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả cũng bị mình khống chế, dùng trường mâu đâm xuyên qua đầu, quỳ gối xuống đất mà chết.
Lúc nó tỉnh lại lần thứ hai, chuôi trường mâu này vẫn đâm ngang sọ của nó như cũ. Sợ rằng nó vừa mới thức tỉnh, còn chưa kịp rút thanh trường mâu ra thì đã một lần nữa chết đi.
Nói cách khác, mỗi lần sống lại ó chỉ có thể rút trường mâu ra một chút, sau đó lại bị giết chết.
Quá trình này đại khái dài đằng đẵng.
À, Ma long vực sâu chết cũng rất thảm, mỗi một cái đầu rồng đều bị hư thúi.
...
Bản thân mình đã triệt để đắc tội ba con quái vật.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn rơi vào bộ đồng phục kỵ sĩ dự bị thần điện màu xám tro kia.
Không được.
Không thể dùng mấy thứ này.
Tô Tuyết Nhi và Anna chỉ biết các vị thần, nhưng họ không biết những con quái vật ẩn nấp đằng sau các vị thần kinh khủng như thế nào.
Thâm Uyên Chức Mệnh Giả sở hữu số phận kỹ “Tồn tại”. Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả quỷ kế đa đoan, từng thao túng cả nhân tộc thượng cổ chế tạo binh khí cho nó. Về phần Ma long vực sâu hiện tại Người tạo vật của Đất đã tan biến, sợ rằng đầu óc nó sẽ dần dần thanh tỉnh.
Một khi ba con quái vật này thấy được mình và hai cô gái kia có quan hệ, như vậy hai người nhất định không tránh khỏi cái chết.
Cố Thanh Sơn chậm rãi khép lại chiếc hòm xách tay.
Tô Tuyết Nhi và Anna sống ngay dưới mí mắt của con quái vật, làm được đến bước này cũng coi như dốc hết toàn lực.
Nhưng hết thảy những việc này đều quá nguy hiểm.
Cho đến khi mình có đủ sức mạnh để đối phó với ba con quái vật, tuyệt đối không thể liên lạc với hai người họ.
Bây giờ mình nên đi đâu?
Cố Thanh Sơn trầm ngâm.
Lời nói của Tô Tuyết Nhi lại quanh quẩn bên tai:
“Hiện tại toàn bộ khu vực tranh bá đều phát lệnh truy nã anh ở đây, bất luận kẻ nào, chỉ cần bắt được anh thì lập tức có thể phong thần.”
“Tất cả mọi người điên rồi... Anh ngàn vạn lần chớ coi thường những cường giả của khu vực tranh bá kia, bọn họ có vô số thủ đoạn để truy lùng tung tích của một người.”
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng ném chiếc hòm xách tay màu đen.
Sau đó rút ra địa kiếm, vung tay lên...
Phát động Địa quyết!
[Địa quyết: Chém hết tất cả mọi tồn tại.]
“Nói rõ: Mục tiêu ngươi muốn chém càng mạnh, Địa quyết cần càng nhiều hồn lực.]
Trong nháy mắt toàn bộ chiếc hòm xách tay màu đen va chạm vào kiếm quang, liền vô thanh vô thức biến mất, không để lại bất cứ dấu vết gì.
Đây là sức mạnh cường đại của vực sâu vĩnh hằng, gần như không có cách nào để khôi phục những thứ đã bị hủy diệt lại như cũ - ngay cả khi thời gian quay trở lại, món đồ này cũng sẽ biến mất mãi mãi.
Trong lòng Cố Thanh Sơn nhất thời thả lỏng.
Cứ như vậy sẽ không có ai truy xét được chuyện này, hai cô ấy hẳn sẽ an toàn, đồng thời cũng không có ai phát hiện ra hành tung của mình.
Chỉ là như vậy vẫn chưa đủ, phải suy nghĩ xem vẫn còn có chỗ sơ hở.
Bởi sự tình liên quan đến Tô Tuyết Nhi và Anna, Cố Thanh Sơn thận trọng hơn rất nhiều, bắt đầu dốc toàn lực sắp xếp mọi chuyện.
Hắn đi tới đi lui trong nhà kho trống không, bước chân dần dần trở nên thong thả.
Điều nghi vấn duy nhất chính là tại sao Anna lại muốn đến trung tâm sửa chữa máy móc, tại sao lại nổi giận giết người.
Một khi có một vài người trong thần điện trong lòng nảy sinh nghi vấn này, bọn họ chỉ cần phân phó vài câu sẽ có lực lượng khổng lồ đến đây điều tra chuyện này.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn càng cảnh giác thêm vài phần.
Chuyện này nên che giấu như thế nào?
Tỉ mỉ hồi tưởng lại, thế giới mặt đất mới bị hủy diêth triệt để một thánh trước.
Nếu như có người lần thứ hai đi đến thế giới này, đến đây điều tra chuyện Anna giết người, vậy thì sẽ phát sinh chuyện gì?
Cố Thanh Sơn dừng bước, cẩn thận suy nghĩ.
Ai đó có thể hồi tưởng thời gian và không gian, chẳng phải là cũng có thể khôi phục trung tâm sửa chữa máy móc lại như cũ thêm lần nữa sao?
Thế giới bầu trời, các loại sức mạnh đều cô cùng kỳ lạ, tuyệt đối không thể coi thường bất kỳ kẻ nào, càng không thể trông cậy vào may mắn.
Những người đến điều tra Anna chắc chắn đều là cao thủ. Họ nhất định sẽ tìm ra cách để tìm kiếm ngọn nguồn, tìm ra động cơ để Anna đi vào trung tâm sửa chữa máy móc.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
Chương 1124: Che Giấu
Chương 1124: Che Giấu