Hai người trở về nhà trong tâm trạng cực kì hạnh phúc. Đã lâu lắm rồi anh chưa được hôn cô, ôm chặt cô, tham lam hít tất cả những mùi hương quen thuộc của cô. Bây giờ anh cảm thấy rất phấn khích, anh muốn độc chiếm cô làm của mình. Còn cô cô cũng cảm thấy vui sướng tột độ, nhưng cô chợt nhớ tới việc xác định quan hệ với anh thì cô bỗng hơi chần chừ. " Nếu như mình với anh ta, liệu có ổn không?có bền lâu không? Anh là một vị đại công tử. Chắc chắn đã qua nhiều người phụ nữ rồi. Vì thế mình mới dễ đổ như vậy. Thôi không nghĩ nữa". Cứ thế cô ôm suy nghĩ mông lung của mình đi vào giấc ngủ.
Dưới nhà đôi vợ chồng ngồi tâm sự với nhau
- Em thấy thằng nhóc Hàn Lâm như thế nào?
- Chậc, em cũng không biết được. Liệu như nó cưới con gái mình chỉ vì danh lợi.
- Chúng ta để thêm một thời gian nữa. Nếu Hạnh Nhi vẫn không có tình cảm với nó thì anh sẽ hủy bỏ hôn lễ.
- Là anh chu đáo. Thôi đi ngủ thôi
Sáng hôm sau cô thức giấc sớm hơn thường ngày. Hôm qua cô không ngủ được bao nhiêu. Bây giờ tâm trạng cô ổn định hơn phần nào. Làm xong phần vệ sinh cá nhân cơ bản. Cô ra khỏi nhà và tiến đến trường. Cô rất thích đi bộ đến trường, vì đi bộ cô có thể nhìn thấy nhiều cảnh vật, được hóng gió, và quan trọng là nó cũng là một bài tập buổi sáng giúp cơ thể cô khỏe mạnh hơn.
Vừa bước vào lớp, Tuyết Sang bay đến ôm chầm lấy cô, người ngoài mà không biết cứ tưởng hai cô là người yêu
- Hạnh Nhi àaaa- Tuyết Sang mệt mỏi gọi
- Chuyện gì nữa vậy?
- Ba mình bắt mình phải lôi cậu tới võ đường. Hôm nay là có khóa mới mở, cậu không được trốn đâu đấy.
- À được rồi
- Thật sao? - Tuyết Sang sung sướng ôm cô xoay mấy vòng liền
- Này! Dừng lại đi.Cậu trẻ con thật đấy - Hạnh Nhi trách móc
- À xin lỗi. Tại vì mọi lần cậu luôn tìm cách để trốn những màn chào đón mấy em khóa mới, nên mình tưởng cậu không đồng ý.
- Thật ra chiều nay mình cũng rảnh nên mình sẽ ghé.
- 2h nhé. Nhớ nhé. Không được quên đâu đấy. Phải đi đấy
Nhìn bộ dạng này của Tuyết Sang làm cô thấy buồn cười. Hai người thật sự còn thân thiết với nhau hơn chị em
Bên cạnh sự vui sướng của hai người, bây giờ là một người nào đó đang rất vất vả làm việc
- Tổng giám đốc Hàn tôi để văn kiện ở đây ngài phải ký nó nhé..
- Chiều nay chúng ta có cuộc hẹn với Giám đốc Sa...
- Tối còn có vũ hội từ thiện...
- Đây là bản kế hoạch về dự án lần này...
Hàng ngàn thứ đổ ập lên đầu anh. Nhưng anh vẫn cố gắng hết sức làm việc vì một người nào đó. Anh mong rằng sau khi làm hết mọi việc anh có một khoảng thời gian ít ỏi cùng với cô.
Đã hơn 1 tháng rồi cô và anh chưa gặp nhau. Hạnh Nhi hiện tại rất nhớ anh. Cô muốn gặp anh để an ủi trái tim nhỏ bé của mình, cô dạo bước trên đường đến trường nhưng tâm hồn thì ở trên mây. Bỗng nhiên tiếng còi xe ô tô vang lên từ xa "TING TING". Một bàn tay to lớn kéo cô ra khỏi dòng xe tấp nập. Cô không giữ được thăng bằng ngã vào lòng anh- Hàn Lâm. Mùi hương của thuốc lá cùng một số mùi tạp nham khác xộc vào mũi Hạnh Nhi. Cô cảm giác khó chịu vô cùng, với lại cái ôm của Hàn Lâm cũng không thoải mái. Cô vội đẩy Hàn Lâm ra.Hàn Lâm cảm thấy xấu hổ vì hành động này của cô. Anh nhẹ nhàng hỏi
- Em không sao chứ?
- Tôi không sao. Cảm ơn anh giúp đỡ
Cô vô cùng khó chịu vì lời nói của anh. Cô chẳng biết tại sao, cô luôn bài xích Hàn Lâm mặc dù anh chưa làm gì cô cả.
- Tôi phải đi đây. Tạm biệt - Cô nhanh chóng chuồn đi trước khi hắn nói chuyện với cô như một người bạn.
"Haha. Cô gái nhỏ, rất thú vị, tôi có cảm giác hứng thú với cô rồi đấy. Rồi tôi sẽ khiến cô nằm rên rỉ dưới thân tôi".
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Giám Đốc Trọng Sinh
Chương 8
Chương 8