Thấy cô gái nhỏ bước ra từ phòng tắm, tay thì vẫn cặm cụi lau lau mái tóc ướt chấm ngang lưng của mình, còn cả cái áo sơ mi anh đưa cho cô nữa " Sao nó dài đến như vậy? Nó ngắn hơn chút nữa có phải tốt không?". Anh nhìn đi dáng vẻ mê người của cô lúc này, anh cảm giác có một luồn nóng chạy ngang qua người. Cổ họng anh khô nóng, yết hầu anh chuyển động liên tục.
- " Hàn Mạc. Hàn Mạc "- Hạnh Nhi vừa gọi vừa quơ quơ tay mình
Anh trở về với thực tại, dẹp đi những suy nghĩ xấu xa khi cô gọi tẹn anh
- " Hả?Anh đây."
- "Anh làm gì thẩn người ra vậy?"
Cô đi lấy máy sấy đưa cho anh rồi cẩn thận ngồi xoay lưng lại với anh. Anh cũng hiểu ý cô, nhận lấy máy sấy từ tay cô rồi từ từ phả làn gió nóng vào mái tóc mượt mà của cô.
Anh vuốt ve mái tóc của cô nhẹ nhàng, chậm rãi. Anh không dám làm đứt một sợi tóc của cô, nâng niu mái tóc như vật báu.
Lúc này vì cô ngồi ở phía dưới ghế còn anh thì đứng, nên anh có thể nhìn thấu toàn bộ cảnh xuân vô hạn trong áo cô, 'không áo lót'. Anh không nghĩ rằng mình quên đưa áo lót cho cô, giờ anh chả nghĩ được gì. Cả người anh nóng rực, anh cố gắng quay sang hướng khác nhưng không được, mắt anh chỉ dán vào đôi gò bấp bênh đó, "To", "hồng hào", "tròn trịa". Ba từ đó cứ đập vào đầu óc khiến anh choáng váng.
Anh tắt máy sấy, vươn tay bế cô về phía giường ngủ.
- " Anh làm gì đấy?"- Hạnh Nhi giật mình hỏi
- " Ngủ "
Hạnh Nhi nhanh chóng chui vào trong chăn. Cô vỗ vỗ vào vị trí cạnh mình ý bảo anh lại nằm. Hàn Mạc thấy hành động ấm áp như thế của cô liền nhảy bổ tới ôm chặt cô vào lòng.
Cô cũng đáp lại anh cái ôm đó. Anh bỗng cất giọng
- " Anh yêu em nhất"
- " Em cũng yêu anh "
Hạnh Nhi dụi dụi mặt mình vào lồng ngực rắn chắc của anh, thốt ra những lời yêu thương.
Nghe cô gái nhỏ trong lòng nói vậy. Anh nâng cằm cô lên, hôn lấy đôi môi mềm mại của cô, đầu lưỡi tiến vào khoan miệng cô vui đùa, anh mút lấy toàn bộ mật ngọt trong miệng cô. Hạnh Nhi cũng ôm anh, đáp lại nụ hôn nồng cháy của anh. Thân hình anh cọ sát vào cô, anh run lên.
Anh thấy bên dưới của mình càng lúc càng nóng. Hàn Mạc liền buông cô ra.
Khuôn mặt cô ửng hồng, quần áo có chút xốc xếch, đôi môi sưng đỏ, ánh mắt thì mơ màng. Anh bây giờ chỉ biết kiềm nén mà ôm cô vào lòng. Chỉ hơn nửa tháng nữa thôi, chỉ hơn nửa tháng nữa là cô đã 18 tuổi. Phải chờ.
Anh cúi người xuống nói nhỏ vào tai cô
- " Chỉ còn 14 ngày nữa, em có nhanh lên không thì bảo? Anh không muốn làm hòa thượng hoài như thế được."
Cô nghe xong liền hiểu, tay cô véo mạnh vào hông anh.
- " Anh muốn xuống đất sao?"
Hàn Mạc nhìn cô cười cười
- " Tới lúc đó, em có cầu xin anh, anh cũng không tha cho em đâu"
- " Ngủ đi, lộn xộn nữa là xuống đất"
- " Vâng"
Màn đêm buông xuống để lại sự ấm áp của hai người trôi theo giấc ngủ. Và hai người khác thì đang tính toán điều gì đó rất âm độc.
- " Cậu xem có được không?"- Hàn Lâm đưa cho Mạc Đinh
- " Đây là gì?"
- " Strychnine"
- " Là...?"
- " Đây là loại thuốc độc có thể xếp vào hàng mạnh nhất thế giới.Có thể làm đau cơ, co thắt, và nếu sử dụng nhiều sẽ làm chết não "
- " Cháu tính đầu độc Hàn Mạc à? Không được đâu? Hắn ăn uống rất kĩ lưỡng"
- " Không. Là Hạnh Nhi. Con đã sáng chế ra thuốc giải, có thể uy hiếp Hàn Mạc, chúng ta sẽ khiến hắn sống không bằng chết"
- " Được, tốt lắm, phải trả lại món nợ ở khách sạn chứ hả?"
- " hahhahh"
Trong căn phòng giờ chỉ tràn ngập nụ cười ghê rợn đến biến dị của hai người.
HẮT XÌ
- " Em làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe?"
Hạnh Nhi từ sáng đến giờ hắt xì liên tục, khiến anh lo lắng không thôi.
- " Em cũng không biết, chỉ là ngứa mũi chút thôi"
- " Chờ anh đi mua thuốc cho em"
Hạnh Nhi tiến vào xe ngồi chờ. Cô cảm thấy buồn chán nên lướt Weibo chút.
- " 5 triệu lượt thích á? Còn hơn cả người nổi tiếng"
Ảnh của anh và cô tối qua gần 5 triệu lượt thích. Cô lướt xuống xem dân chúng bình luận như thế nào.
" Cô gái đó đẹp thật, quả nhiên rất phù hợp với Hàn Mạc a~"
" Dễ thương quá đi"
" Mau kết hôn đi chứ"
- " Đúng, phải thế này chứ. Đây chính là phản ứng cô mong chờ nhất. Có nhiều người quan tâm cảm giác thật tuyệt."- Hạnh Nhi thầm nghĩ trong lòng
" Cô gái này cũng tầm thường. Không đẹp bằng tôi rồi"
- " Sở Trúc? Không biết xấu hổ"
Có người còn cố đi tìm những bức ảnh xấu đau đớn của cô lôi lên mạng, nhưng mãi mãi chẳng tìm thấy dù chỉ là khuyết điểm.
Cô vui vẻ lướt tiếp tin tức.
TIỂU THƯ TẬP ĐOÀN SỞ THỊ BỎ SỐ TIỀN KHỔNG LỒ TÌM BẠN NHẢY NHƯNG BỊ TỪ CHỐI
- " Ahhah cười chết bổn cung rồi"
Hạnh Nhi vui vẻ vào xem tin tức, quả nhiên là buổi từ thiện tối hôm qua.
- " Ặc, ai chụp hình thế này, chụp góc này của tiểu thư Sở Trúc quả là góc chết"
Một tràng cười điên đảo dành cho Hạnh Nhi. Vừa tốn tiền, vừa bị bêu xấu.hahhaha
Lúc này Hàn Mạc trở về, thấy cô gái nhỏ khỏe khắn lại, cười tươi như hoa trong lòng liền cảm thấy ấm áp. Anh ngồi vào xe.
Thời tiết lúc này hơi lạnh, anh tăng điều hòa lên, lấy thuốc cho cô, rót cho cô cốc nước ấm.
- " Uống "
- " Xem đi"
Cô đưa tin tức của Sở Trúc cho anh xem, anh nhìn thấy cũng cười vui vẻ. Anh sớm đã biết tin này, vì anh là người đăng nó lên, lựa chọn tấm xấu nhất của Sở Trúc mà đăng lên.
Chợt sắc mặt của Hạnh Nhi liền đen lại khi lướt thấy bình luận của Sở Trúc.
- " Góc chụp hơi tối, ánh đèn khá mờ. Nhưng không sao"
" Đây chẳng phải là biện hộ sao?"
Cô càng đen mặt hơn khi đọc tiếp
- " Mặc dù vậy nhưng tình cảm của chúng ta là thứ không thể chia cắt"
Thông báo cướp chồng. Hahha, ả này mặt dày thật.
- " Anh có quan hệ gì với Sở tiểu thư "- Hạnh Nhi tức tối hỏi
- " Chả có quan hệ gì, ả ta chỉ thích bám riết lấy anh, còn cố gắng lấy lòng ông già chết tiệt đó"
- " Ông già chết tiệt?"
- " Không có gì đâu, em đừng bận tâm"
Hạnh Nhi nhanh chóng lấy dây buộc tóc của cô quấn vào tay anh, cô cũng lấy một cái giống vậy. Dây buộc tóc chính là thứ cơ bản hiển thị tình yêu cho giới trẻ đó nhoa
Sau đó cô nắm tay anh chụp tắm hình thật đẹp. Đăng lên Weibo. Kèm dòng trạng thái
# Đừng níu kéo những thứ không thuộc về mình, hãy trân trọng những thứ ở bên cạnh.
" Muốn cướp chồng bà, mơ đê"
Anh nhìn thấy hành động nhỏ đáng yêu của cô, bật cười thành tiếng
- " Hah, em đáng yêu chết mất"
Cô đỏ mặt, biện minh
- " Cô ta nói tình cảm của anh với cô ta rất sâu đậm. Xem cô ta còn dám nói gì nữa"
Anh cũng rút điện thoại từ trong túi áo ra. Bình luận ảnh của cô
# Trân trọng anh nhé. Bảo bối~
Hai người này lại làm một đợt sóng dữ trên mạng xã hội.
Hai người cứ ngọt ngào vậy hại chết con dân rồi.
- ------
Chúc mọi người năm mới vui vẻ mặc dù hơi muộn.
Ad cũng xin mọi người hãy thả like và bỏ phiếu nhiều nhiều cho ad. Ad cũng không muốn xin mấy bạn như thế này đâu nhưng ngày nào cũng dô tự bỏ phiếu hãm lắm mấy bạn ạ. Cảm ơn đã đọc ạ
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Giám Đốc Trọng Sinh
Chương 26
Chương 26