Triệu Phiên Vân vô cùng biết ơn, đưa bọn họ rời đi. Trước khi đi, mọi người đều biết rất nhiều chuyện phải giữ bí mật, đây cũng là vì an toàn của mọi người.
Triệu Phiên Vân lái xe đưa bọn họ đi. Trên xe, Kỷ Hi Nguyệt nắm chặt tay Triệu Húc Hàn, nói: “bây giờ đã cảm giác khỏe hơn chưa?”
“Tạm được, nhưng trở về vẫn cần phải điều chỉnh một chút. Em nhớ phải ngủ cho ngon, có lẽ nửa đêm lại phải đi qua.” Triệu Húc Hàn nói.
“Hẳn là sẽ không. Em cảm thấy coi như thím còn chưa ổn thì cũng sẽ không đau như vậy, vừa rồi em đã dùng khí công rất lợi hại để trị.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Triệu Húc Hàn sững sờ, lập tức nói: “Nếu là như vậy thì tốt. Vốn nghĩ chuyện Úy Mẫn Nhi bức hôn còn phải kéo dài mấy ngày, không thể ở cùng em. Bây giờ xem ra chú đã đổi ý, hơn nữa chú nói cho anh chú sẽ ủng hộ anh cả đời, cho nên anh sẽ có thời gian đi thăm các quốc gia ở châu Âu với em.
“Oa, thật hả?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức kinh ngạc và vui vẻ, nói.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Đương nhiên là thật, lần này nhờ có em tới, không nghĩ tới chuyện lại xoay chuyển, em thật sự quá may mắn.”
“Hì hì. Đương nhiên, cho nên sau này nhớ có khó khăn gì cũng phải nói cho em, có lẽ em ra tay là có thể dễ dàng làm xong!” Tức khắc Kỷ Hi Nguyệt vểnh đuôi lên tận trời.
Triệu Húc Hàn nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang ríu rít của cô. Anh rất động tình, tiến tới hôn lên chiếc miệng nhỏ nhắn.
Kỷ Hi Nguyệt bị anh dọa giật mình, dẫu sao Triệu Phiên Vân còn đang lái xe ở phía trước, nhưng cô vẫn vô cùng vui sướng tiếp nhận nụ hôn nhiệt tình này.
Cho đến khi Triệu Húc Hàn buông cô ra, sắc mặt cô ửng hồng, thở hổn hển không ngừng. Cả khuôn mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn đều đỏ lên, ánh mắt nhìn cô có chứa dục vọng.
Tại thời điểm Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy anh đang tự chuốc lấy cực khổ, đột nhiên Triệu Húc Hàn kéo bàn tay nhỏ của cô, trực tiếp đặt nó trên đũng quần căng phồng của anh.
Kỷ Hi Nguyệt suýt chút kêu lên, khuôn mặt nhỏ lập tức đỏ rực, không tưởng tượng nổi, nhìn Triệu Húc Hàn.
Người đàn ông xấu xa này, lại tà ác như vậy. Hơi nóng cách quần truyền tới trong lòng bàn tay, tựa hồ muốn đốt cháy tay cô.
Mặc dù trước đó cô đùa giỡn, hỏi anh muốn cô dùng tay giúp anh giải quyết không, nhưng lúc đó Triệu Húc Hàn chạy trối chết. Không nghĩ tới khi đến Paris, người đàn ông này lại hư hỏng như vậy.
Thật sự chẳng lẽ bởi vì Paris là thủ đô của sự lãng mạn, cho nên người đàn ông này nhịn không được muốn làm loạn?
Mặc dù cái gì Kỷ Hi Nguyệt cũng nói được ra miệng, nhưng dù sao tình huống bây giờ cũng là lần đầu tiên, cô ngượng ngùng cũng không biết làm thế nào cho tốt. Cô lập tức quay đầu, vùi trên vai Triệu Húc Hàn, nhưng đôi tay nhỏ bé vẫn còn bị Triệu Húc Hàn đè ở trên vật nóng như lửa kia.
Thân thể Triệu Húc Hàn đều cương cứng, tâm trạng cũng vô cùng hồi hộp, rốt cuộc đây cũng là lần đầu tiên của anh. Thật ra vừa rồi anh cũng không nghĩ tới mình sẽ làm như vậy, nhưng lại không tự chủ được mà làm.
Được bàn tay nhỏ bé bao phủ, cảm giác quá mất hồn, để tâm thần anh xao xuyến, tình cảm mãnh liệt khó nhịn, nhưng cũng cảm giác thân thể căng cứng đến không chịu được, rất muốn phóng thích, nhưng lại vẫn muốn kìm lại.
Anh từ từ men theo vuốt ve tay nhỏ, mặt Kỷ Hi Nguyệt đỏ đến nhỏ máu, người đàn ông này càng ngày càng tệ.
Chẳng qua cô nghĩ rằng đó là người đàn ông của mình, sớm muộn gì cũng cần như vậy. Có điều làm ở trong xe cũng quá mức kích thích, cô cảm giác thể xác và tinh thần cô cũng không chịu nổi kích thích như vậy.
Cũng may xe chạy rất nhanh đã đến, Triệu Húc Hàn chỉ có thể buông Kỷ Hi Nguyệt ra.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh một cái, đôi mắt xinh đẹp xuyến xao, suýt chút khiến Triệu Húc Hàn không xuống xe nổi, anh thật sự muốn lập tức hung hăng chà đạp cô gái bé nhỏ một trận.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 1062: Tình cảm mãnh liệt khó nhịn (1)
Chương 1062: Tình cảm mãnh liệt khó nhịn (1)