Editor: Miêu Bàn Tử
"Ta thật thưởng thức tiểu muội muội này nha ~ "
Tô Đát Kỷ cười tủm tỉm khen ngợi một câu.
Đủ cương liệt!
Không giống như những nữ nhân khác bị nam nhân tổn thương rồi lại ngu ngốc yêu hắn một lần nữa!
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hệ thống không có nhiều tâm tình trò chuyện với nàng, sốt ruột chỉ vào thân thể đang ngã trên mặt đất, nhắc nhở:
【 Ngươi mau tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp đi! Cứ ngồi đó mà thưởng thức tiểu muội muội, một chút nữa liền bị đâm thành cái sàng! 】
Tô Đát Kỷ xuyên qua lúc này coi như không tệ, hôm nay là ngày thứ hai nguyên chủ lấy thân phận vũ cơ đi vào trong cung.
Đêm qua, nàng nhảy múa trên yến hội, kinh diễm bốn phía, câu dẫn Hoàng đế khiến hắn không dời mắt. Thế là dẫn tới Lệ tần nương nương được sủng chính ghen tị, sáng hôm nay liền kêu người đưa nàng đến, nói muốn xem nàng nhảy múa.
Ngoài mặt là thưởng thức nhảy múa, thật ra là để gây chuyện.
Cứ cho là nguyên chủ cẩn thận từng li từng tí, không dám gây ra một chút sai lầm gì. Nhưng mép váy vẫn bị tìm ra một vết bẩn, một cái tội bất kính cũng khiến nàng chết lên chết xuống.
Đời trước nguyên chủ quỳ tám canh giờ ở trong viện của Lệ tần, hàn khí xâm nhập vào thân thể, bệnh hơn nửa năm, đầu gối cũng phế đi một nửa. Về sau mỗi lần nhảy múa, đều đau đến tê tâm liệt phế.
Tô Đát Kỷ cũng không chịu đựng nổi cái này!
Nàng chớp đôi mắt to tròn của mình, đến khi hiện lên một vòng giảo hoạt thì có chủ ý. Editor: Miêu Bàn Tử
"Nam chính hiện tại ở đâu?"
【 Đang ngắm hoa ở Ngự Hoa Viên. 】
Hệ thống cảm thấy kỳ quái,
【 Ngươi hỏi cái này để làm gì? Hắn cũng không tới cứu ngươi. 】
Cỗ thân thể này không có hào quang nữ chính, chưa nói đến nam chính vị diện này cũng là một con cáo già thành tinh.
Đời trước nếu như không có sự đồng ý ngầm của hắn, Lệ tần có thể không có cơ hội tra tấn nguyên chủ lâu như vậy.
Hắn muốn lợi dụng nguyên chủ, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không căm ghét nàng.
Một quân cờ bị thao túng, không chết là được. Ngược lại hắn càng vui khi thấy nàng bị tra tấn.
Tô Đát Kỷ không có giải thích thêm, mà đang thu hồi thần thức, trực tiếp giải thích bằng hành động.
Nàng lặng lẽ hoạt động tay chân một chút, đặc biệt là cặp giò đã quỳ rất lâu kia, bởi vì máu huyết không lưu thông nên đứng lên sẽ rất khó khăn.
Mồ hôi lạnh đã thấm đầy trên trán, phủ lên cả hai mắt, lại thuận tiện giúp nàng ngụy trang.
Tô Đát Kỷ khẽ hé mắt ra một chút, cẩn thận quan sát tình hình xung quanh.
Nàng tập trung tinh thần vô cùng cao độ, cực kỳ giống với dáng vẻ ẩn nấp ở một nơi bí mật nào đó để chuẩn bị đột kích con mồi của hồ ly.
Cơ hội rất nhanh liền đến rồi!
Mấy ma ma giày vò đến mệt mỏi, thấy cái người nằm trên mặt đất y như con cá chết, chẳng có chút nhúc nhích, cũng không thấy vui sướng gì, dần dần buông lỏng cảnh giác.
Ngay tại lúc mấy bà đang đứng nghỉ ngơi, Tô Đát Kỷ đột nhiên đứng lên như cá chép vượt vũ môn.
Sau đó không đợi mọi người kịp phản ứng, trực tiếp đẩy cửa ra, chạy!
Tất cả mọi người đều mộng.
Đây là cái thao tác quỷ dị gì vậy?
"Đều thất thần làm gì, mau đuổi theo cho ta!"
Trong viện yên lặng mất vài giây, Lệ tần tức giận đến mức thét lên.
Tô Đát Kỷ cắn răng, một đường phi nước đại, xác định phương hướng mình chạy là Ngự Hoa Viên.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hai chân trần trụi đạp ở trên đường lát đá, vừa bị đâm lại bị đau, vết thương trên người cũng ẩn ẩn phát tác, thế nhưng nàng lại không chọn con đường quang minh chính đại mà lại chuyên chui vào mấy con đường nhỏ đầy bụi cây.
Không bao lâu, trên thân vốn là áo múa đơn bạc liền bị cành cây, gai hoa phá thành vải rách, trâm hoa trên đầu mất sạch sành sanh, tóc bện đuôi sam xinh đẹp cũng giải tán toàn bộ.
Nàng lảo đảo nghiêng ngã, nhìn như chui loạn bốn phía không có mục đích, truy binh phía sau lại cho rằng nàng muốn vứt bỏ bọn họ.
Chỉ có hệ thống nhìn thấy bóng người ở phía xa kia mới hiểu rõ.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Nghỉ lễ vui vẻ nhé các tình yêu ♥️
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mau Xuyên Tô Đát Kỷ: Nam Thần, Trêu Chọc Một Cái!
Chương 118
Chương 118