TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Chương 153: Bắt cóc

Trần Lương đuổi tới nơi Tuyết Hoa mất tích. Nơi đó là nhà ở của một vị luyện đan sư cấp 7, cách Phủ Thành Chủ 4 dặm, tức là nằm trong diện tích bao phủ của hộ trận, vì vậy Tuyết Hoa chỉ mang theo Bình Nguyễn lúc rời đi.

Thời điểm ban đầu, nàng đi đâu cũng chỉ cần Bình Nguyễn đi cùng do trong tay có 2 Kim Thiết Nhân. Mười năm nay, mỗi lần rời cung, Tuyết Hoa đều mang theo Bình Nguyễn và ít nhất 1 hộ vệ tu vi Huyền cấp do 2 Kim Thiết Nhân đã bị Trần Lương cho nổ.

Thời điểm Trần Lương đến trang viên của vị luyện đan sư, hắn thấy một đám người đang quỳ dưới sân, đều là gia nhân trong nhà. Ai nấy im phăng phắc cúi đầu, lo sợ không hiểu chuyện gì xảy ra.

"Nương tử của ta cùng hộ vệ đến nơi này thì mất tích, các ngươi ai biết chuyện gì bẩm báo, có trọng thưởng"

"Bọn tiểu nhân thực sự không biết chuyện gì xảy ra, mong đại nhân tha mạng" hàng loạt gia nhân khóc lóc nói

"Môn chủ, bọn bắt cóc chắc chắn biết thân phận phu nhân. Một sự việc lớn như này quả thật không thể để lộ cho đám gia nhân. Tiểu nhân đã tra hỏi từ trước nhưng không có kết quả gì. Ở trong phòng nơi phu nhân gặp luyện đan sư có 1 viên Truyền tin thạch, mời môn chủ đến xem xét" Văn Kỳ, đội trưởng đội hộ vệ trong thành nói.

Trần Lương đi tới nơi, kích hoạt viên Truyền tin thạch, chờ đợi thông tin từ phía bên kia

"Ta đang được nói chuyện với ai đây" Một giọng nói ồm ồm vang lên

"Thủy Kính Tiên Sinh, thành chủ Kinh Châu. Ngươi đang giữ nương tử của ta?" Trần Lương hỏi. Những năm qua hắn vẫn luôn dùng danh tính là Thủy Kính Tiên Sinh kể cả khi nói chuyện với Tuyết Hoa.

"Đúng vậy. Ngay bây giờ, ngươi mang theo 100 củ đến Sơn Tây Trấn. Địa điểm cụ thể ta báo sau. Ta có để trên giường 1 bộ quần áo và 1 Nhẫn không gian để ngươi bỏ 100 củ. Ngươi chỉ được mặc bộ quần áo đấy đến gặp bọn ta, không được mang theo bất kỳ vật gì khác, không áo giáp, không vũ khí, không Không Vật, không Không Thú, không mang người hay yêu thú theo. Tóm lại là đi người không đến. Đến Sơn Tây Trấn rồi gọi lại cho ta"

"cạch" Phía kia vừa nói xong liền tắt liên lạc.

"Môn chủ, đây rõ ràng là bẫy. Bọn hắn không phải cần 100 củ. Cái bọn hắn cần là môn chủ để đổi lấy càng cao yêu cầu" Văn Kỳ nói

"Ta biết" Trần Lương trầm ngâm. Chắc chắn bọn bắt cóc đã lên kế hoạch từ rất lâu. Không phải ngẫu nhiên bọn hắn bắt đúng phu nhân của thành chủ Kinh Châu chỉ để đổi lấy 100 củ, cho dù con số cũng không nhỏ.

"Bọn thuộc hạ sẽ bám theo môn chủ, cách 2 dặm phía sau.

"Không được. Các ngươi đi theo ta quá nguy hiểm cho Tuyết Hoa. Các ngươi ở Phủ Thành Chủ chờ tin. Bọn hắn sẽ yêu cầu ta đi lòng vòng xem có người theo không. Bọn chúng chắc chắn sẽ phát hiện được các ngươi đi theo và sẽ hủy gặp mặt rồi gây thương tổn cho phu nhân. Vì vậy các ngươi cứ ở lại chờ đợi là được. Giờ ta về bảo khố lấy 100 củ cho bọn hắn. Các ngươi không cần đi theo" Trần Lương nói

Nói rồi hắn trở về, mang theo trên người đúng bộ quần áo và Nhẫn không gian chứa 100 củ như yêu cầu đi tới Sơn Tây Trấn. Xong hắn lại nhận được chỉ lệnh đi về phía tây 10 dặm, rồi phái bắc 20 dặm, rồi phía đông 15 dặm, rồi về phía nam 2 dặm, tìm 1 nhà trọ đợi ở đấy đến mai sẽ có yêu cầu mới.

Trần Lương đả tọa trong 1 nhà trọ, chờ đợi.

Đến nửa đêm, 1 người lén đẩy cửa bước vào, giật mình nhìn thấy Trần Lương đang mở mắt ngồi nhìn hắn. Tên này nói:

"Trả lại Truyền tin thạch rồi đi theo ta"

Tên này sử dụng Kiểm Giám Quan để kiểm tra xem Trần Lương có mang theo Không Thú và Không Vật trên người không. 2 người phi qua từng con phố, tới 1 trang viên lớn có Ẩn Nặc Trận bao phủ. Bọn hắn đi tới 1 ngôi nhà trong góc, nơi duy nhất có ánh sáng phát ra từ những cây nến trong đêm.

Tên kia đưa tay mời Trần Lương vào trước, còn hắn theo sau. Trần Lương vỗ vai hắn nói:

"Đa tạ"

Trần Lương đẩy cửa bước vào, nhìn thấy bên trong có 5 bóng người.

4 người đang đứng có 3 nam, 1 nữ, bóng người ngồi trước nhất chính là Tuyết Hoa.

"Phu quân" Tuyết Hoa vừa nhìn thấy Trần Lương liền hét lên

"Nàng chờ một chút, ta đưa nàng đi" Trần Lương nói, giơ tay trấn an Tuyết Hoa.

"Hân hạnh được gặp thành chủ" 1 lão già trông lớn tuổi nhất nói

"100 củ với ta không đáng là gì. Các ngươi thả nương tử của ta đi, ta hứa sẽ đưa 100 củ cho các ngươi"

"Lời này của thành chủ, ta rất tin. Nhưng bắt phu nhân của thành chủ Kinh Châu mà chỉ đòi 100 củ thì quá lãng phí rồi"

"Dù sao ta cũng tay không tới rồi, thả phu nhân ra, ta đi cùng các ngươi"

"Thành chủ quả yêu thương nương tử, anh dũng quân tử, biết có bẫy mà vẫn xông đến. Phàm Bạch xin có lời khâm phục"

"Các hạ coi trọng tại hạ quá rồi. Tại hạ chỉ là Huyền cấp nhị huyệt mà có đến 1 ngũ huyệt, 1 tứ huyệt, 2 tam huyệt tới hộ tống. Thật muôn phần vinh hạnh" Trần Lương đối đáp

"Nghe thiên hạ đồn thành chủ có tinh thần lực cấp 8, bây giờ ta thực sự tin rồi. Phàm mỗ luôn nể trọng những người học rộng tài cao. Đáng tiếc"

"Phàm huynh tiếc ta mệnh yểu? Ngươi sợ ta không trả giá được cho mạng của mình?"

"Mùi Sứ Quân sẽ đồng ý đổi Mắt trận Kinh Châu lấy mạng của ngươi?"

"Mắt trận. Các ngươi cũng không khỏi ăn quá tham rồi. Các ngươi là người bên nào?"

"Bọn ta là người của Thìn Sứ Quân. Hoàng Long Đại tướng quân chắc chắn sẽ trở thành chân long nắm giữ Giang Đông Quốc. Thủy Kính tiên sinh nếu có lòng, Hoàng Long Đại tướng quân là minh chủ biết trọng người tài.

"Thìn Sứ Quân mới nuốt xong Tỵ Sứ Quân vài năm đã giương móng vuốt xuống phía tây nam, quả thật là binh hùng tướng mạnh. Chỉ sợ Ngọ Sứ Quân cũng sớm tối nguy hiểm"

"Đúng vậy, chim khôn chọn cây lành mà đậu. Thủy Kính Tiên Sinh biết thức thời, sau này sợ gì không vươn tới được vị trí dưới một người trên vạn người. Mùi Sứ Quân chỉ là đám tàn binh. Như Lão càng là vô dũng vô mưu. Thủy Kính huynh cần gì phải vất vả đi đường khó.

"Ngươi nói rất hay. Ta sẽ cân nhắc đề nghị của ngươi. Nhưng ngươi cũng phải thể hiện thành ý thả nương tử của ta trở về an toàn. Ta sẽ đi cùng các ngươi suy nghĩ thêm"

"Tiên Sinh yên tâm, người bên ngoài đang đợi để đưa phu nhân trở về an toàn"

"Để ta nói vài lời với phu nhân của ta được chứ?"

"Mời Thủy Kính Tiên Sinh"

Trần Lương giơ tay ra đón, Tuyết Hoa vội rời khỏi ghế chạy đến ôm hắn, khóc nức nở.

"Tướng công"

"Được rồi, an toàn rồi" Trần Lương trấn an

"Sao ngươi lại đến đây. Nguy hiểm lắm"

"Nương tử của ta ở đây. Ta không đến đây thì đến đâu. Nàng trở về trước, ta sẽ sớm gặp lại?" Trần Lương nói, gỡ tay Tuyết Hoa ra.

"Không được. Có chết ta cũng phải đi cùng chàng" Tuyết Hoa ôm chặt không buông

"Nàng đi theo chỉ vướng bận ta. Nàng trở về trước ta mới có thể trốn thoát được" Trần Lương nói

"Ha ha, Thủy Kính Tiên Sinh nói rất đúng. Phu nhân nên về trước. Tiên sinh biết điều thì tiền đồ vô lượng, phu nhân không cần lo" Phàm Bạch nói

"Dẫn ta đi gặp chủ tướng của các ngươi" Trần Lương nói

"Tất nhiên rồi. Phiền Tiên sinh để bọn ta dùng Khỏa Nhân Xích trên người ngài"

Khỏa Nhân Xích đặt vào đan điền của nhân loại sẽ khóa lại đan điền, không thể điều khiển nguyên khí, linh khí.

"Được" Trần Lương trấn an Tuyết Hoa rồi bước về phía Phàm Bạch.

2 bên đứng sát nhau, Phàm Bạch cầm Khỏa Nhân Xích định hành động thì đột nhiên từ trong tay áo của Trần Lương bay ra 6 con Huyết Độc Trùng chia ra cắn tới 4 người. Phàm Bạch có tu vi ngũ huyệt và người có tu vi tứ huyệt được ưu tiên 2 con Huyết Độc Trùng.

Tốc độ bay của Huyết Độc Trùng rất nhanh. Lúc trước Trần Lương bị tấn công cũng không kịp phòng thủ, 4 kẻ này cũng không ngoại lệ.

Thời điểm 4 bọn hắn nhận ra có vật gì đó bay đến thì đã bị 6 con Huyết Độc Trùng bám trên người cắn phải. Bọn hắn lấy tay bắt xuống độc trùng bám trên mình nhưng hữu khí vô lực. Huyết Độc Trùng răng nanh cắn rất chặt vào cổ bọn hắn

Những con Huyết Độc Trùng này là Trần Lương lấy từ tên Huyết Độc Trùng Sư thời điểm hắn trở về Phủ Thành Chủ. Trần Lương vẫn chưa tìm được vật chủ ký sinh cho đám Huyết Độc Trùng, vì vậy giam giữ tên Huyết Độc Trùng Sư trong trại lao để nuôi Huyết Độc Trùng.

Phương án này tương đối nguy hiểm. Vì dù hiện giờ quyền kiểm soát Huyết Độc Trùng đã được Huyết Độc Trùng Sư trao cho Trần Lương, nhưng vì hắn là vật chủ của Huyết Độc Trùng, không biết lúc nào sẽ chiếm lại quyền kiểm soát này.

Trần Lương phải giam giữ tên Huyết Độc Trùng Sư riêng ở 1 trại giam. Hắn cũng là người đích thân mang đồ ăn thậm chí là các loại độc vật đến cho Huyết Độc Trùng Sư để hắn rèn luyện huyết độc của bản thân và tăng cường độc tính cho Huyết Độc Trùng.

Vừa nhìn thấy có biến, người dẫn đường cho Trần Lương liền lấy ra 1 con dao găm giơ lên cổ Tuyết Hoa, hét lên:

"Tên kia, ngươi làm gì"

"Giết ngay" Phàm Bạch ra lệnh cho tên kia giết Tuyết Hoa

Tên kia ngay lập tức lấy dao cắt cổ Tuyết Hoa. Tuyết Hoa hết cả hồn, nhưng nàng lại không thấy đau, sờ lên cổ thì không thấy có máu chảy. Nàng nhìn lại dao găm mới thấy không có vết máu, cũng không thấy có nguyên khí cùng linh khí trên dao.

Tên dẫn đường ra tay không thành công, vội vàng chém cổ Tuyết Hoa thêm lần nữa cũng không được. Lúc này hắn mới nhận ra nguyên linh khí trên dao không có. Hắn vội điều động nhưng không làm cách nào điều khiển nguyên linh khí.

(* Bước vào Hoàng cấp, nhân loại có thể điều khiển cả linh khí trong thiên địa, vì vậy từ giờ khi muốn nói đến cả nguyên khí và linh khí sẽ gọi chung là nguyên linh khí)

Thời điểm Trần Lương bước vào, vỗ vai hắn đã để 1 con Huyết Độc Trùng lén bám vào sau áo hắn, chỉ chờ lệnh là cắn.

Không có nguyên linh khí gia cố, tên dẫn đường cầm trên tay Thập thánh khí không khác gì 1 kiện phàm khí, không chém được qua da của Cự Linh cảnh.

Lại thêm một lúc, 5 người trúng độc đứng không vững, cơ thể run rẩy quỳ xuống. Tên dẫn đường tu vi chỉ Hoàng cấp, yếu nhất trong nhóm, trực tiếp nằm xuống vùng vẫy.

Trần Lương lấy ra Địa Long Thương, xiên cho mỗi tên 1 nhát xuyên đầu, rồi thu lấy Nhẫn không gian của bọn chúng.

Huyết Độc Trùng làm xong nhiệm vụ, quay về trong tay áo Trần Lương. Hắn ôm lấy Tuyết Hoa bay trở về. Để đề phòng vẫn còn ám toán, Trần Lương bay sát mặt đất, theo đường vòng về tới Phủ Thành Chủ Kinh Châu.

Đọc truyện chữ Full