Nhóm Thất Tử đầu tiên đã trở về, sớm hơn Trần Lương dự tính chục năm. Bọn hắn 7 người đều đã là Cự Linh cảnh, sẵn sàng cho nhiệm vụ kế tiếp.
Cả 7 người trong nhóm đều trông khác hẳn lúc trước. Mấy chục năm lăn lộn, cướp bóc, giết người, bọn hắn đã không còn nét ngây thơ của ngày trước. Không chỉ lúc cướp bóc mới gặp nguy hiểm, bọn hắn còn bị quan quân triều đình truy đuổi gắt gao, thậm chí gặp phải trả thù của các môn phái.
Giờ đây, ai nấy đều nội liễm khí tức, ánh mắt sắc bén, tinh thần cảnh giác không bao giờ dừng. Lúc mới gặp, tinh thần lực của Trần Lương còn không thấy bọn hắn, cho thấy Ẩn Nặc Thuật bọn hắn đã sử dụng thành thục vô cùng.
Trần Lương thưởng cho mỗi người 1 vạn Tinh thạch, 3 viên đan dược chữa thương, 1 cây Bách Thánh Khí chiến thương. Đồng thời, cả nhóm sẽ dùng chung 1 đoản kiếm cấp bậc Thiên Thánh Khí. Bởi vì nhiệm vụ tiếp theo của bọn hắn là ám sát.
Bọn hắn sẽ tiến đến Thìn Sứ Quân, lựa chọn mục tiêu, ám sát, thủ tiêu xác, cướp lấy Không Vật. Tài sản trong Không Vật, tự nhiên là thuộc về bọn hắn, nên tốt nhất là chọn nhà nào giàu một chút. Nhận được nhiệm vụ, nhóm Thất Tử lên đường ngay.
Nhiệm vụ tiếp theo và nhiệm vụ trước gần giống nhau. Trước là thiên về cướp, còn giết chỉ là phụ. Còn giờ sẽ thiên về giết, còn cướp là tiện tay.
Thìn Sứ Quân đang thế như mặt trời ban trưa, sắp tiêu diệt xong Ngọ Sứ Quân. Trần Lương muốn gây ra một chút rối loạn để kìm chân Thìn Sứ Quân.
1 tháng sau, nhóm Thất Tử thứ 2 trở về, thiếu mất 2 thành viên do đã bỏ mạng trong quá trình cướp bóc. Nhóm này ở lại chờ đợi bổ sung quân số.
Sau 5 tháng, toàn bộ thành viên sống sót đã trở về. Ngoại trừ nhóm 1 và nhóm 5 còn đầy đủ thành viên, các nhóm khác đều có người bỏ mạng, còn lại 50 người.
Những người sống sót tiếp tục được tổ hợp lại thành các nhóm 7 người, tiếp tục được trao thưởng và nhiệm vụ như nhóm đầu tiên.
Dư 1 người. Vừa hay, Trần Lương muốn thành lập thế hệ Thất Tử tiếp theo. Người thứ 50 của nhóm Thất Tử thế hệ đầu tiên sẽ trở thành Huấn Luyện Sư cho thế hệ thứ 2.
Người được Trần Lương chọn làm Huấn Luyện Sư không phải là chiến đấu giỏi nhất, nhưng là kẻ có đầu óc, biết nhìn người. Hắn cầm theo lệnh bài, tự mình đi tuyển chọn người từ 100 vạn binh lính của Mùi Sứ Quân.
Dậu Sứ Quân và Ngọ Sứ Quân đang bị Tý Sứ Quân và Thìn Sứ Quân chèn ép khốc liệt.
Trần Lương đang nằm sưởi nắng. Không thể không nói Trần Lương phải cảm ơn Dậu và Ngọ đã ngăn chặn 2 cường địch giúp hắn có những ngày được thảnh thơi nghỉ ngơi.
Nhưng lời cảm ơn còn chưa kéo dài được bao lâu, thì bên ngoài liên tiếp nổ lên tiếng pháo, hộ thành đại trận rung lên bần bật.
Trần Lương bay lên Đài Quan Chiến nhìn xem có chuyện gì xảy ra. Đập vào mắt hắn là 20 tiên nhân cùng 5 khẩu đại pháo hạng nặng.
"Hỏa Vô Nhai, Tý Sứ Quân lại dám tấn công Kinh Châu. Chán sống rồi sao"
"Theo lệnh Trọng Đạt, hôm nay quyết phải giết bằng được Thủy Kính Tiên Sinh"
"Chỉ bằng 5 khẩu đại pháo, 12 Hoàng cấp và 8 Huyền cấp?" Trần Lương hỏi
"Cho hắn nếm mùi đi" Hỏa Vô Nhai không nói với Trần Lương, mà nói vào Truyền tin thạch.
"Ầm ầm ầm ầm ầm" 5 tiếng nổ vang lên ở phía bên kia trận pháp.
"Bẩm báo, phía nam có 20 tiên nhân cùng 5 khẩu đại pháo đang bắn phá trận pháp" Một người lính thông báo cho Trần Lương.
Trần Lương bay về phía nam, nhận ra người quen, nói:
"Trương Long Sát, các ngươi lại hợp tác với Tý Sứ Quân?"
"Đúng vậy. Dậu Sứ Quân và Ngọ Sứ Quân có Địa cấp võ giả tọa trấn, bọn ta còn chưa dám công thành chính. Vì vậy liên hợp Thìn, Tý trước tiên tấn công kẻ ngồi mát ăn bát vàng là ngươi. Mối thù của ta nhất định hôm nay trả đủ"
Trong khi Trương Long Sát nói, đạn pháo từ cả 2 phía vẫn liên tục dội vào hộ trận. Lực công phá của mỗi đại pháo gần như không kém với đại pháo của Trần Lương. Chỉ 10 đại pháo, có lẽ còn chưa đủ để công phá, nhưng có thêm công kích từ các võ giả, hộ trận sớm muộn cũng bị phá.
Bảo vệ Kinh Châu lúc này có 6 Huyền cấp và 10 Hoàng cấp cùng 20 vạn phàm binh. Chỉ riêng Trương Long Sát với tu vi Huyền cấp thất huyệt, Trần Lương đã không đối phó nổi, 39 tiên nhân còn lại sẽ mặc sức giết chóc.
Trần Lương lấy Truyền tin thạch gọi cho Huyết Vô Thần nhớ cứu viện. Đáng tiếc, nơi đấy cũng đang bị quân địch tấn công. 20 tiên nhân không rõ thực lực và 20 vạn phàm binh.
Trần Lương lại gọi cho Như Lão. Kết cục cũng không khác gì. Hải Hãn Thành đang bị tấn công, không thể rời đi.
Trần Lương gọi cho 4 thành Kim Tinh, Thủy Tinh, Hỏa Tinh, Thổ Tinh:
"Ta cần 10 Huyền cấp, 20 Hoàng cấp cứu viện"
"Bọn ta đều đang bị kẻ địch tấn công, ngài nghe thấy tiếng pháo không? Rất tiếc, bọn ta không thể cứu viện. Tình hình chỗ ta cũng đang nguy cấp, không tiếp Thủy Kính Tiên Sinh"
Nói xong, cả 4 thành tắt Truyền tin thạch.
"Ha ha ha. Ngươi gọi cứu viện vô ích, bọn ta đã chặt hết vây cánh của ngươi rồi" Trương Long Sát cười lớn.
Các thế lực khác quá bé, có gọi cũng vô ích, Trần Lương đành gọi cho cánh quân cuối cùng của hắn. Cánh quân này cách xa Kinh Châu, nhưng không còn cách nào khác. Trần Lương lấy Truyền tin thạch gọi cho Hà Huyền trưởng lão đang quản lý Xích Bích Thành.
"Các ngươi có bị tấn công không?" Trần Lương hỏi
"Không bị, nhưng ta thấy có 5 kẻ bay lơ lửng ở gần đây. Không rõ bọn hắn muốn làm gì" Hà Huyền trưởng lão thông báo
"Ngươi cho tất cả tiên nhân ở Xích Bích Thành ra tấn công 5 bọn hắn. Nếu đánh bại bọn chúng thì bay đến Kinh Châu cứu viện ta. Ở đây đang cực kỳ nguy cấp"
"Rõ rồi" Hà Huyền trưởng lão tắt Truyền tin thạch.
Một lúc sau, Hà Huyền trưởng lão gọi lại cho Trần Lương, thông báo 15 người bên hắn đánh thua 5 người bên kia. Cả 15 người chật vật quay trở lại bên trong trận pháp.
"Khốn kiếp" Trần Lương chửi thề. Hắn chạy kiểu gì cũng không thoát được lòng bàn tay của Trọng Đạt.
"Hải Hãn Thành, Khả Hãn Thành, Xích Bích Thành đều đang bị bọn ta tấn công. Ngũ Tinh Xích cũng đã bị Trọng Đạt thuyết phục không cứu viện. Bọn hắn bị ngươi đồ sát cả 1 thành, tự nhiên là ủng hộ chúng ta diệt trừ ngươi"
Tiếng pháo vang lên không ngớt, nhưng không che giấu được tiếng tim đập lo lắng của Trần Lương.
Hắn chạy xuống mật thất rồi lại vô ích chạy lên. Cha mẹ Tuyết Phi vẫn bất tỉnh nằm đó. Thương thế của họ sau nhiều năm chữa trị bởi Sinh Xuân Thạch đã giảm đi rất nhiều, cơ thể khỏe lên trông thấy, nhưng vẫn chưa thể tỉnh lại.
38 võ giả ở 2 bên bắt đầu gia nhập công phá trận pháp cùng 10 đại pháo, chỉ có Trương Long Sát và Hỏa Vô Nhai khoanh tay đứng nhìn. Trận pháp rung lắc, chập chờn liên hồi.
Trần Lương không ngờ 2 quân Tý và Thìn lại hợp sức tấn công hắn. Kế hoạch này quá bí mật, hắn không hề nhận được bất kỳ thông tin nào của thám tử. Bọn chúng thậm chí chỉ điều động tiên nhân để tiến đánh thần tốc, không một ai biết.
Trần Lương lo lắng đếm từng giây. Hắn chỉ còn lại 1 cứu viện cuối cùng, hi vọng nó về kịp.
Nửa canh giờ sau, không gian bên cạnh hắn có sự thay đổi, tiếp theo là hi vọng của Trần Lương xuất hiện, Đại Địa Ngưu Ma Vương Tiếu Ngạo Cửu Thiên.
"Hay lắm Tiếu Ngạo. Chúng ta đi tìm Ngạo Thiên" Trần Lương ngồi lên lưng Tiếu Ngạo rời khỏi Kinh Châu.
Trước lúc Tiếu Ngạo rời đi, Trần Lương đã để lại một phần vạn thánh hồn của hắn đặt vào nó, giống như trường hợp của Bất Diệt Kim Quy, mục đích chính là để dùng trong những tình huống khẩn cấp như này.
Tiếu Ngạo lúc này đã tiến hóa lên cấp 10, Không Gian Truyền Tống của nó đã tạo ra được khoảng cách lên tới 300 dặm. Bọn hắn tìm được Ngạo Thiên không mấy khó khăn rồi cả 3 có mặt tại Kinh Châu trong thời gian rất ngắn.
Trần Lương triệu tập đội hình đánh ra ngoài
"Hỏa Vô Nhai yếu hơn, tấn công bên đấy trước. Tốc chiến tốc thắng" Trần Lương quyết định.
"Các ngươi chú ý 1 điều. Đối phương chắc chắn nhằm vào ta. Những kẻ nào tấn công ta, các ngươi bỏ qua, mặc kệ bọn hắn tấn công. Các ngươi nhanh chóng hạ gục những kẻ khác" Trần Lương nói
"Nếu cả 8 tên Huyền cấp đều tấn công ngươi thì sao?" 1 Huyền cấp võ giả mới đầu quân về cho Khai Thiên Môn hỏi
"Như thế càng tốt. Lúc đấy các ngươi nhanh chóng tiêu diệt hết đám Hoàng cấp. Các ngươi không cần lo cho ta. Rõ chưa?"
"Đã rõ"
Trước khi tắt trận pháp, Trần Lương cùng 6 thuộc hạ thi triển Thất Tinh Bắc Đẩu lên người hắn. Không dừng ở đó, 2 Đạo Thần Thông là Hủy Diệt Nguyên Khí cùng Thân Hóa Lôi Đình đều được kích hoạt luôn. Chiến thần Atula cầm trong tay 6 chiến thương cũng đã sẵn sàng. Chỉ có 2 bộ Bán Thần Khí là Khuyển Dạ Xoa và Bá Vương Quỷ Diện Giáp là không sử dụng.
Kinh Châu có 7 khẩu đại pháo, 2 của Trần Lương, 5 của sẵn Kinh Châu.
7 khẩu đại pháo đồng loạt được kích hoạt.
"Thu pháo" Hỏa Vô Nhai hạ lệnh, đồng thời 20 người cùng di chuyển tránh khỏi hướng bắn pháo
"Thu trận, tấn công" Trần Lương ra lệnh.
Bay ra ngoài thành tấn công địch có tổng cộng 7 người Trần Lương cùng 2 yêu thú. 9 Hoàng cấp khác thì có tới 6 người là đang dùng Thất Tinh Bắc Đẩu tăng sức cho Trần Lương, 3 người còn lại phụ trách bảo vệ 6 người kia.
Trần Lương đi cạnh Ngạo Thiên. Quả nhiên, cả 8 Huyền cấp võ giả, bao gồm Hỏa Vô Nhai đều tấn công Trần Lương.
Trần Lương đứng nhìn công kích tiến đến, không hề phòng bị.
"Môn chủ" Mấy trưởng lão Khai Thiên Môn hét lớn. Lúc này bọn hắn muốn cứu viện đều đã trễ.
Rất nhanh, một tình huống kỳ lạ hiện ra trước mắt bọn hắn. Toàn bộ cả 8 võ kỹ công kích của đối thủ đều bị đổi hướng, quay ngược lại tấn công chính bọn hắn. Điều kỳ lạ là, thời điểm võ kỹ còn cách Trần Lương 3 trượng, có 4 võ kỹ ngay lập tức tấn công ngược trở lại.
Còn 4 võ kỹ khác, bị luồng ánh sáng phát ra từ đệ tam nhãn của Tam Nhãn Lang chiếu vào, dừng lại một lúc rồi mới quay trở lại tấn công chủ nhân của võ kỹ. Vấn đề là luồng sáng kia không tầm thường, dường như nó có ký hiệu của Đạo chảy xuôi trong đó.
8 võ kỹ vừa quay ngược trở lại, Trần Lương đã sử dụng Hải Hoàng Thương tập trung tấn công 1 mình Hỏa Vô Nhai.
Cả 8 người tấn công Trần Lương đều đã đánh ra võ kỹ hàng đầu của mình. Lúc này bọn hắn không thể chống đỡ nổi, nhận lấy thương tích, văng mạnh ra sau.
Riêng Hỏa Vô Nhai còn nhận thêm 1 đòn công kích từ Trần Lương, đã gục ngã không thể dậy. Thời điểm bị võ kỹ của mình quay ngược tấn công, hắn còn có thể chống đỡ một hai, nhưng ngay tiếp sau đến võ kỹ của Trần Lương thì gần như hắn nhận toàn bộ lực phá hoại.
Lực chiến của Trần Lương lúc này tương đương Huyền cấp lục huyệt, lực sát thương Hỏa Vô Nhai nhận phải là rất lớn.
"Đưa tướng quân rút lui" Bọn hắn thấy ngay được rằng Tam Nhãn Lang trước mặt quá mạnh, không thể tấn công.
"Đã trễ" Trần Lương vừa nói, vừa dùng toàn lực tấn công Hỏa Vô Nhai, muốn hắn triệt để tử vong.
Bên cạnh, Ngạo Thiên dùng Yêu Ảnh tấn công 1 Huyền cấp ngũ huyệt.
3 gã tấn công võ kỹ của Trần Lương, 4 gã tấn công Yêu Ảnh, muốn tận lực phòng thủ để rút lui, chờ phía Trương Long Sát tới.
Đáng tiếc 2 luồng công kích của Trần Lương và Ngạo Thiên đánh tan hết đám cản đường, công phá thẳng tới mục tiêu.
Yêu Ảnh của Ngạo Thiên mạnh tới nỗi kẻ xấu số bị tấn công ngay lập tức tử vong trong quá trình rơi xuống đất. Sức mạnh của Yêu Ảnh hiện giờ tương đương 1 kích toàn lực của Địa cấp sơ kỳ võ giả. Không kẻ nào ở đây có thể chống đỡ được.
Đợt sóng thần của Trần Lương cũng đập vào Hỏa Vô Nhai, khiến hắn tiếp tục trọng thương, không rõ sống chết.
Chỉ trong chốc lát sau khi hộ trận hạ xuống, 20 người bên phía Hỏa Vô Nhai đã chỉ còn lại 6. Hai người mạnh nhất và toàn bộ Hoàng cấp đã bị đánh hạ.
Đám Trần Lương đang chuẩn bị đánh hạ nốt 6 người kia, thì phía bên tay trái hắn vang lên tiếng hô:
"Tất cả tấn công" Trương Long Sát nói
Trần Lương lo lắng rơi vào cảnh trên đe dưới búa. Đội quân của Trương Long Sát mạnh hơn của Hỏa Vô Nhai, lại có thêm 6 người còn sót lại bên phía Hỏa Vô Nhai hợp công. Tình thế trước mắt vô cùng bi quan.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Chương 165: Nguy cơ
Chương 165: Nguy cơ