Đứng trước bộ dáng hung thần ác sát của những nam sinh này thì Hạ Vũ liền trở nên vô cùng nhỏ bé, nhưng là từ đầu tới cuối hắn vẫn luôn giữ lấy một khuôn mặt lạnh lùng, hờ hững mà chậm rãi nâng chân lên.
Chỉ thấy cơ thể của những nam sinh này có một số như diều đứt dây mà bay ra ngoài, có một số bị Hạ Vũ đá trúng một cú liền trực tiếp ngất, cũng có một số lựa thời cơ định đánh lén sau lưng hắn nhưng cuối cùng cũng vẫn bị một cú ném qua vai liền không ngồi dậy nổi nữa.
Mà những người vây xem xung quanh lúc này cũng đều đã há hốc mồm trăn trối nhìn, ai có thể tưởng tượng được một người thoạt nhìn yếu đuối cùng đẹp phi giới tính như hắn cư nhiên lại có thể đánh như vậy chứ. Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong a.
Thờ ơ mà nhìn một đám người đang lăn lê dưới chân mình, Hạ Vũ mới chậm rãi đi đến bên cạnh Long Diệc, nắm lấy cổ áo của hắn liền nhẹ nhàng nâng lên.
"Tao chính là người của Triệu thiếu a..."
Long Diệc vô cùng tức giận mà gào rú, hắn ta cũng không ngờ được rằng cái thằng trai bao này cư nhiên lại còn biết võ nữa chứ. Nhưng không sao, chỉ cần có Triệu thiếu thì hắn nhất định sẽ mau chóng quỳ xuống xin lỗi hắn ta mà thôi.
Nghe thấy lời này của Long Diệc, Hạ Vũ mới thử suy nghĩ một chút Triệu thiếu mà hắn ta nói đó là ai. Sau đó, hắn liền nhớ đến một cái tên đã gây hấn với hắn trong căn tin trường - Triệu Phi.
Vì thế, Hạ Vũ liền cười gằn trong lòng một tiếng, tốt lắm a, hôm trước thì tạt nước sôi vào người hắn, hôm nay lại kêu người đến dạy dỗ hắn, vậy lần sau, lần sau nữa thì sẽ như thế nào? Xem hắn rất tốt khi dễ có đúng không?
Vì thế, Hạ Vũ liền không nói một lời mà xách Long Diệc đi về phía lan can của tầng hai. Không mặn không nhạt mà đè một nửa người của hắn ta ra khỏi lan can, khiến cho những người xung quanh đều sợ đến chết khiếp.
"Thằng chó, buông tao ra, Triệu thiếu sẽ không tha cho mày đâu. Buông ra..."
Một nửa người rơi vào khoảng không, gió lạnh phất qua cùng với độ cao khi nhìn xuống khiến Long Diệc trong lòng run sợ mà điên cuồng gào thét. Nhưng là, bên tai hắn ta cũng chỉ vang lên một giọng nói hờ hững lạnh nhạt.
"Đừng nói là quăng mày xuống, mày có tin hay không dù tao có đánh tàn phế Triệu Phi thì cũng không ai có thể làm gì được tao?"
"Không nói nhiều với mày nữa, mày có muốn thử cảm giác được bay trên không trung một lần không?"
"Bay đi a."
Từng câu từng chữ từ trong miệng Hạ Vũ nói ra đều vô cùng bâng quơ giống như đang cảm khái trời hôm nay thật xanh, nhưng khi những lời này rơi vào tai của Long Diệc thì lại khiến tay chân của hắn ta trở nên lạnh cóng. Chỉ thấy Hạ Vũ bỗng dưng lại buông tay ra, nâng chân liền trực tiếp đem Long Diệc từ trên tầng hai đạp xuống.
"Aaaaaaaa..."
Chỉ thấy cơ thể của Long Diệc nhanh chóng từ trên cao lao xuống đất, nhưng nửa đường cũng xem như may mắn mà rơi trúng một cái cây to khiến hắn ta cũng không đến mức ngã chết, nhưng là có gãy tay gãy chân gì đó hay không thì cũng vẫn còn là một ẩn số.
[ Đinh, Nhiệm vụ phụ tuyến 2: Đánh giá độ hoàn thành là 4.5*. Khen thưởng: 3,5 triệu Điểm cảm xúc. ]
Mà "hung thủ" Hạ Vũ lúc này cũng phảng phất như mọi chuyện đều không liên quan đến mình mà chậm rãi thu chân lại, yên tĩnh làm một cái mỹ nam tử. (¬_¬)
Mặc dù là lạnh nhạt như thế nhưng trong lòng Hạ Vũ đã tưng bừng reo hò. Móa nó, may mắn rằng rơi trúng cái cây mà hắn đã dự đoán trước a nếu không thì phiền phức lớn rồi. Vì thế Hạ Vũ cũng không khỏi cảm khái mức độ trị an của pháp luật ở thế giới này.
Pháp luật ở đây đều vô cùng lỏng lẻo, chỉ cần không gây ra nhân mạng, giết người hoặc đụng chạm đến lợi ích quốc gia hay gây phiền phức cho các đại thế gia thì những việc bình thường cảnh sát sẽ đều mắt nhắm mắt mở mà cho qua.
Còn về lý do tại sao Ngũ đại bang phái của hắc đạo lại là các thế lực đứng đầu ai ai cũng biết, đó là bởi vì chính phủ không có đủ sức để quản cũng như không dám ra quản.
Vì thế, sau khi Long Diệc được người gọi xe cứu thương đưa đi, Hạ Vũ cũng chỉ là bị hiệu trưởng gọi lên văn phòng trao đổi tư tưởng một lát cùng với bị cho nghỉ học 2 ngày với lý do tu tâm dưỡng tính thì cũng đã được thả về lớp học.
Chỉ trong vòng năm phút, hung danh của Hạ Vũ liền đã lập tức truyền đi khắp các khoa. Cho nên khi hắn đi từ văn phòng trở về thì cũng không còn ai dám chỉ chỏ hay đến tìm phiền phức nữa. Nhưng là, ngoại trừ hai con hàng nhiều chuyện này...
"Hạ Vũ a, rốt cục đã xảy ra chuyện gì vậy? Nghe nói cậu cùng với Long Diệc đánh nhau?"
"Đúng vậy đúng vậy, nghe nói cậu đã đạp cho hắn một cú té lăn xuống lầu, máu văng ba tất có đúng không?"
"Còn có còn có, nghe nói cậu chỉ dùng một cước liền đạp văng 6 tên đàn em của Long Diệc khiến tất cả bọn họ đều quỳ xuống xin tha..."
"Chưa hết đâu..."
Càng nghe Dạ Ly Lạc cùng Phong Nhạc thuật lại những gì bọn họ nghe nói về việc bản thân đánh nhau với Long Diệc thì khóe mắt Hạ Vũ lại càng có xu thế muốn co rút lại. Mẹ kiếp, cái tên "siêu nhân" cuồng khốc túm bá được miêu tả ở đây thật sự là đang nói hắn sao? Vì sao hắn lại không biết còn có loại chuyện này nữa a.
Nhưng là, dưới ánh mắt sùng bái cùng nóng rực của hai người bọn họ, Hạ Vũ vẫn là cao lãnh gật đầu thừa nhận. Ha hả, cơ hội trang bức từ trên trời rơi xuống thế này nếu không dùng thì thật đúng là lãng phí a.
"À đúng rồi, cậu có phải hay không là còn chưa biết chuyện vừa đăng trên diễn đàn?"
Nghe Phong Nhạc hỏi vậy, trong đầu Hạ Vũ mới hiện đầy một loạt dấu chấm hỏi, chẳng lẽ là việc khiến cho những người kia xì xào bàn tán về hắn?
Mà thấy thế thì cả Phong Nhạc và Dạ Ly Lạc đều có biểu cảm thấy nhiều không trách, bọn họ đã biết được vị nam thần này cao lãnh đến mức ngay cả mạng xã hội cũng đều rất ít xem tới. Vì thế, Dạ Ly Lạc rất nhiệt tình mà bấm vào bài viết này sau đó đưa cho Hạ Vũ coi.
Chỉ thấy đó là bài viết do một kẻ ẩn danh đăng lên với nội dung nói rằng Hạ Vũ là một tên trai bao nghèo khổ xấu xa chuyên moi tiền phụ nữ, lừa tiền lừa sắc, bắt cá nhiều tay,.... Nói chung là có bao nhiêu từ ngữ chê bai thì đều đem đổ hết lên đầu hắn. Lời lẽ của người này nói đến vô cùng chính nghĩa giống như hắn chính mắt nhìn thấy, chính tai nghe được cũng như vô cùng căm phẫn vì sự đê tiện này của Hạ Vũ.
Mà ở cuối bài viết chính là đính kèm hình ảnh Hạ Vũ cùng Hạ Di Di bước lên xe của Hạ gia, hắn xoa tóc Bạch Tiểu Mễ tại trung tâm thương mại cùng với hắn lôi kéo Huyết Cơ rời đi.
**Tình iu nào muốn thử cảm giác khi bay thì có thể bắt chước phương pháp trên. ( Đùa thôi a~~~)
*Cảm ơn bạn Bacmm666 đã ủng hộ TLT cho mình nhé nên hôm nay sẽ còn bạo chương.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống
Chương 36: Cho ngươi bay a
Chương 36: Cho ngươi bay a