Vũ Tử Mạch tỉnh lại hoàn toàn lúc đã là giữa trưa, nàng kinh ngạc nhìn qua một bên, thấy một bên Vũ Lâm đang ngủ say mê. Mà hai tay của nàng nhớp nhúa kinh khủng, toàn thân đồng dạng dính đầy d*m thủy, tinh dịch lẫn nước bọt.
"... Ta..."
Vũ Tử Mạch run lẩy bẩy nhớ tới bản thân mình 2 ngày liên tục bị hai thân thể cường tráng kia chà đạp, vừa sung sướng vừa thống khổ, chỉ biết dâng hiến đón nhận cơn sung sướng đó bản thân.. từng tràng kí ức ùa về, tỉ như lúc bản thân sung sướng há hốc miệng tiếp nhận hai cây dương v*t ấn vào sâu trong miệng mình.
Tỉ như đêm đó bản thân bị Vũ Lâm hai cái liên tục lộng oanh, cúc hoa cùng âm đ*o không ngừng bị nong rộng, hoặc tỉ như sáng hôm sau, nàng bị đem lên đỉnh núi, Vũ Lâm hai cái không ngừng tại bên dưới oanh mở hai cửa khẩu của nàng, mà ở hai bên nhưng là hai cái Vũ Lâm khác để cho nàng vuốt ve căn trụ, miệng thì lại bị hai tên khác không ngừng ấn sâu vào...
Tỉ như chiều đó, nhưng là nàng bị Vũ Lâm cười lạnh trói chặt lại, trong khi đó hắn không ngừng dùng dương v*t giả, máy rung, liên tục ấn vào cơ thể nàng, bốn bàn tay liên tục xoa nắn đầu nhũ cửa mình, nhưng một mực không để nàng thỏa mãn, chỉ khiến cho nàng cảm giác muốn khóc đều có, cầu xin hắn làm nhục mình, lời lẽ phóng đãng vô cùng.
Hoặc tỉ như tối hôm đấy, tại một vùng ven hồ, nàng bị Vũ Lâm sinh sinh gần như trước mặt một đám Vũ Tộc tiểu bối đem nàng ba lỗ đều lộng oanh, miệng nàng bị hai cái căn trụ thô to nhét vào, hai bên dưới cũng không ngừng bị chà đạp, hai tay còn có hai cái côn th*t khác chờ đợi phục vụ. Nếu không phải có trận pháp huyễn ảnh che chở, hẳn nàng muốn chui xuống đất tâm đều có.
Dù sao, bị năm tên cùng bao vây đ- nàng tới trời đất mơ hồ, chỉ có thể rên rỉ mà phục vụ.
Hoặc sáng sớm, nàng không ngừng cho Vũ Lâm bú c-c, đằng sau không ngừng bị hai tên ấn mạnh vào, khiến cho nàng điên loạn, chủ động phóng túng, để cho hai tên càng thúc càng vui..
Hoặc nàng vẫn còn nhớ rõ, bản thân nhưng là tại bị Vũ Lâm dùng hai tôn phân thân tới cùng hắn chà đạp mình mới sung sướng mà ngất đi.
Vũ Tử Mạch nhìn qua Vũ Lâm, lúc này hắn đã tỉnh dậy, hai mắt phun ra đạo đạo hư động ba văn, tựa hồ mới đột phá một loại mới tâm cảnh. Nàng ánh mắt hướng về con cá chà bặc phía dưới hắn, đỏ bừng mặt, lui ra xa, một cỗ xúc động nhanh chóng ôm lấy hắn, mạnh mẽ đút con cá kia vào trong âm đ*o, trong lỗ đít, bú liếm nó khiến cho nàng run rẩy.
Tuy nàng di chuyển nhanh, nhưng mà bên dưới nàng còn nhanh hơn: Đã phun ra hàng đống d*m thủy, chỉ chờ được Vũ Lâm con cá thúc vào, hung hăng đâm ra rút vào. Không nói suông, trong đầu nàng đã sẵn sàng, còn hiện ra cảnh tượng như vậy, thậm chí hai chân nàng đã không tự chủ giang ra..
Mà Vũ Lâm lúc này nhìn lên bầu trời,nhíu mày.. cảm giác bản thân gần đây tựa hồ quá mức không hạn độ rồi.
Ròng rã gần hai ngày thời gian.
"Ngươi làm ơn thả ta đi đi."
Vũ Tử Mạch run run nói, nàng mặc dù đối với con cá chà bặc của Vũ Lâm vô cùng thèm khát ngóng trông, nhưng vẫn nói như vậy, mặc dù vô cùng hữu khí vô lực. Vũ Lâm nhìn qua Vũ Tử Mạch, nàng đang yếu đối nhìn hắn, hai chân giang ra để lộ cửa mình.. mặc dù nó bị che khuất bởi một đống t*ng trùng cùng d*m thủy.
Chính xác hơn, hai ngày vừa qua khiến nàng mặt chữ mô tả là toàn thân đầy tinh dịch.
"Không có cửa."
Vũ Lâm khẳng định chắc như đinh đóng cột, một tay hắn ấn vào môi nàng, giơ dương v*t đong đưa trước mặt nàng, để ý nàng hơi thở bắt đầu dồn dập, Vũ Lâm lạnh nhạt nói:
"Ngươi tự tâm hiểu được, từ giờ phút rơi vào tay của ta, ngươi đã là người của ta."
Vũ Tử Mạch nhìn vào cái dương v*t đong đưa trước mặt nàng, tâm trùng xuống.. hiển nhiên nàng hiểu, Vũ Lâm tuyệt sẽ không thả nàng đi ra, đặc biệt sau khi hắn đã đ- nàng triền miên như vậy: Loại này như nàng vưu vật, hiển nhiên giữ lại làm nữ nô hợp hơn vậy.
Mà kể cả không, thì nàng cũng không có khả năng rời đi: Nàng thân là Nguyên Anh đại viên mãn, thực lực có thể bất kể Hóa Thần cảnh, lại là trong 5 chiêu bị bại, thực lực Vũ Lâm mạnh có thể nghĩ.
Kẻ khác người, tất có thiên đại bí mật.
Vô Luận là hướng nào, Vũ Lâm đều khó có thể cho nàng rời đi.
Vũ Lâm suy nghĩ kĩ, đem nàng một cái Thanh Tẩy Phù tẩy sạch tinh dịch phía trên, thuận tiện đánh hai cái bay mùi phù, sau đấy đem nàng trang điểm ảo hóa một chút, quần áo tới một bộ so với quần áo trước của nàng còn muốn xinh đẹp.
Nhìn qua tuyệt khó có thể nhìn ra đây là Vũ Tử Mạch.
Vũ Tử Mạch nhìn qua bản thân mình trong gương, kinh ngạc nhìn Vũ Lâm đang vén váy nàng ra, chỉnh chỉnh một chút..người này mặc dù biến thái, tuy nhiên thiên kiêu tuyệt luân, lại cực kỳ am hiểu dịch dung.
Dùng cực ít son phấn loại hình, nhưng là khiến cho nàng cùng nàng lúc trước khác biệt, hơn nữa.. đem so với trước còn đẹp hơn một phần.
Đương nhiên vào cái miệng tiện của Vũ Lâm liền thành đó là công lao của tinh dịch của hắn, gọi là đắp mặt nạ tinh dịch.
Vũ Lâm kế đấy cho Vũ Tử Mạch hạ Dẫn Nô Ấn, hiển nhiên là Vũ Tử Mạch cam tâm tình nguyện, bất quá tại trong ánh nhìn của Vũ Lâm, nét cam tâm tình nguyện của Vũ Tử Mạch càng nhiều hơn là không thể phản kháng, một phần là đối với hắn sinh ra chút ham mê đặc thù.
Dẫn Nô Ấn hiển nhiên là một loại đặc thù ấn, có thể khiến cho tình cảm của nàng hướng mạnh về phía hắn. Nàng biết được hắn giết một vị Vũ Tộc trưởng lão, hắn hiếp dâm nàng cùng hắn cho nàng hạ Nô ấn, nhưng là nàng vẫn sẽ không nhịn được đem hắn coi làm chủ nhân, dâng hiến hết thảy cho hắn.
Đây là tác dụng khi Dẫn Nô Ấn được hạ cho đối tượng cam tâm tình nguyện,về phần tỉ như Tử Nguyệt là bị hắn lén hạ ấn lúc bất tỉnh, cho nên Dẫn Nô Ấn tác dụng sẽ là từ từ qua thời gian, nhưng không sai lệch lắm vẫn là cùng một tác dụng.
"Đi nào, chúng ta trở về Bổ Thiên Các."
Vũ Lâm nói, giọng bá khí hiên ngang, Vũ Tử Mạch nhìn qua, hơi co người lại, nàng cười khổ nhìn qua Vũ Lâm, nói:
"Chủ Nhân, có thể để cho ta mặc kiện quần lót, ta cảm giác ta sắp nhanh không khống chế nổi tiết ra.. "
"... "
Vũ Lâm cười cười đáp trả một hai câu, thuận tiện vắt óc nghĩ kế sao cho Vũ Tử Mạch ăn mặc càng thêm nóng bỏng - dù sao nàng cũng là sống chết không chịu đấy. Đương nhiên hắn có thể lệnh cho Vũ Tử Mạch làm bất cứ chuyện gì - dù là trần truồng dạo phố, bất quá lời mà nói tự nhiên có thể sử dụng miệng lưỡi thuyết phục đem so với cương ngạnh trấn ép muốn có một loại cảm giác thành tựu hơn nhiều.
Mà lúc này, đột nhiên Vũ Lâm toàn thân toát ra một loại chói sáng quang mang, tựa như thần thánh một trong, để cho hắn kế đó hắn biến mất đương trường.
Vũ Tử Mạch đứng nguyên tại chỗ im lặng trân trân nhìn qua chỗ Vũ Lâm vừa mới đứng:
- ....
Cái kia chém ngàn đao gia hỏa đâu?!
Huyền Thiên Quốc, một quốc gia trực thuộc dưới quyền của Bổ Thiên Các, quốc gia này nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ không nhỏ, bên dưới nó có 2 cái đại môn phái lần lượt là Huyền Linh tông cùng Thiên Cung Môn, cả hai đều có Nguyên Anh cảnh lão tổ trấn giữ, mà cùng với Hoàng Thất nhưng là có 5 cái Nguyên Anh lão tổ trấn áp tông môn.
Đem so với Dương Quang Thần Triều kém hơn 1 đoạn.
Tại một mảnh phế tích.. mảnh phế tích này nằm bên trên mặt đất, nhưng nhìn qua tựa hồ như vừa mới từ bên dưới lòng đất sâu trồi lên trên, bị vô tận tựa như kim long dây đằng bao phủ, hễ có người tiến nhập kim long đằng sẽ lập tức đằng không mà lên, xé tan người đó.
Mà đám Kim Long Đằng này nhưng đều bị xé tan tác, xung quanh chúng nó chất hàng đống thây máu, người người thảm trạng không nỡ nhìn, máu tươi chảy đầy đại địa, uẩn uẩn vẫn còn vang vọng lại tiếng rống không cam chịu, xa xa vẫn còn những người binh sĩ đang tại tử chiến.
Mà những binh sĩ này liền vô cùng kì dị, bọn hắn toàn thân đầy máu tươi, tay chân gãy đoạn, thậm chí một số người liền là nội tạng lòi ra, khuôn mặt trắng nhợt, bất quá tại đang không ngừng thiêu đốt bản thân sinh cơ, thành một đám hỏa ma chiếu sáng chiến trường, cùng đối phương đại chiến.
Mặc dù binh sĩ phần lớn là Hóa Linh cùng Trúc Cơ, nhưng là cũng đủ thành một trận chiến kinh khủng. Dù sao hai bên không thiếu Kim Đan tu sĩ gia nhập liên tục đấy.
Chẳng mấy chốc, bãi chiến trường này binh sĩ tham gia chiến đấu nhưng gần như toàn bộ đều đã tử vong, hàng vạn người cứ thế quỷ dị mà chết đi, thậm chí không có một người đầu hàng, không một người chạy trốn. Thậm chí còn xảy ra quỷ hiện tượng đồng minh thảm sát, huynh đệ tương tàn.
Mà giữa chiến trường chỉ còn sót lại một kẻ,là nữ giới, phần bụng phình to ra tựa hồ mang thai, toàn thân tràn ngập hung bạo lăng lệ ác liệt ý chí, hai mắt nàng ngập tràn chiến hỏa, sát ý thông thiên đằng không mà ra, nhưng mà ngưng tụ thành thực chất, hóa thành một thanh hung thần ác sát chi đao, chỉ là sát ý huyết lục ý cảnh đủ người nhìn vào kinh sợ.
Nàng toàn thân quần áo rách nát không chịu nổi, NHƯNG LÀ!!! trên đầu của nàng đội lấy một cái kết thành từ vô số đỏ như máu móng tay mơ mơ hồ hồ vòng nguyệt quế, trên người lại càng có một cỗ thuần túy kinh khủng tinh huyết khí thế thành một bộ áo khoác ngoài, đem nàng toàn thân bao phủ tại bên trong.
Đồng dạng nơi sinh ra khác thường, tất có yêu. Nữ quái này cũng vô cùng kì dị, nàng nhãn thần không phải là nên có tại sau khi bị vô tận sát ý quấn thân trở nên vô cùng điên loạn, cũng không phải tựa người bình thường thanh tỉnh đầu óc rõ ràng, mà là một loại mơ mơ hồ hồ, không rõ thần trí.
Nói cho rõ ràng: Nàng triệt để biến thành kẻ ngu.
Mà nhưng còn có một điểm đáng sợ khác nữa: chiến trường lúc này liền không còn có một vong hồn còn sót lại.
Tại thế giới này, nhân hữu có ba hồn bảy phách, người chết đi, đại đạo huy động, hồn về địa phủ, luân hồi chuyển kiếp, mà phách giữ lại, hồn còn phách tại tự nhiên là chính mình, mà hồn mất phách còn nhưng lại đã không còn là chính mình.
Phách này nguyên bản lưu trữ tại thân thể, sẽ tự hành tiêu tán trong thiên địa, hoặc vì yêu ma làm đồ ăn. Nhưng là có một số đặc thù trường hợp tại sau khi thân thể tử vong, có thể là do quá sức lưu luyến tự thân cuộc sống, hoặc còn chưa có nhận ra bản thân đã tử vong, hoặc là oán khí nồng đậm không tán, hồn lưu lại nhân gian kết hợp phách, có thể diễn hóa thành quỷ, gây họa nhân gian.
Cho nên tại trong bãi tha ma, tử đường, bãi chặt đầu hoặc các khu chiến trường thường sẽ có độc hành lai vãng Phật đạo tu sĩ, hoặc phù lục đại sư đến vì chúng sinh phổ độ, nếu gặp được oán hồn độc lai độc vãng có thể một phen tiễn đưa về địa phủ, coi như kiếm đến một thân công đức gia thân.
Nhưng là.. bãi chiến trường này không còn sót lại một linh hồn nào.
Cho nên, chỉ có hai khả năng có thể xảy ra, khả năng thứ nhất, tất cả các linh hồn toàn bộ giác ngộ bản thân nhân sinh cái chết, không còn chút nào lưu luyến trần thế, tập thể thăng hoa dắt nhau về địa phủ đầu thai rồi.
Khả năng này cơ hồ bằng không.
Mà khả năng thứ hai là: Có một cái tà tu, lợi dụng mấy chục vạn người này, muốn luyện chế thành một kiện vô cùng đáng sợ hung binh, sinh sinh đem một tràng mấy chục vạn người này biến thành một tràng đấu Cổ.
Mà kẻ sống sót cuối cùng.. rất hiển nhiên chính là hiện Hung Binh kia.
Đinh đang đinh đang..
Vô số tiếng chuông đồng vang lên, cỗ tà binh đứng giữa chiến trường ầm ầm hét lớn, máu tươi rực lửa, vô luận là Kim Long Đằng vẫn là chục vạn thi thể binh sĩ rít lên từng tiếng, hóa thành bụi bặm, mà đồng thời vô tận phách năng lượng cùng sinh cơ đang dần hóa thành tử khí tràn ngập thiên địa đồng thời cùng lúc lao về phía nữ thây kia.
Nữ thây này cũng đang dần dần hóa thành tro bụi, hồn phách có dấu hiệu ầm ầm sụp đổ, nhưng quỷ dị chính là phần bụng nàng sinh cơ cùng tử khí càng lúc càng thịnh vượng, kế đó một tiếng hét lớn vang trời vang lên, phá vỡ bụng nàng chui ra là một đứa trẻ toàn thân xanh lòm, mọc ra lông vũ trên người.
Nó rít lớn, lập tức nơi tiếng hét vang tới đất đai xung quanh khô cằn nứt nẻ, liền là tường đá phế tích cũng nhịn không được, hóa thành tro bụi.
Bạt vì thi, Hạn trong hạn hán, tự trẻ con hóa thành, nếu trẻ con cùng bụng mẹ tại trong bào thai ngưng đã có tim thai về sau mà chết đi cùng mẹ, chính là song mạng người, nhưng một khi hóa thành thi sẽ hóa thành Hạn Bạt. Nơi có Hạn Bạt, có hạn hán mất mùa thiên tai triền miên, người người than khóc, vì lẽ đó, Hạn Bạt cũng bị liệt vì thiên đại tai thi một trong, xếp hàng gần ngang với Phì Di Xà.
Chứng kiến cảnh tượng này, vô số đang ẩn dấu xung quanh chiến trường nơi tu sĩ ầm ầm xuất hiện, hết thảy đều là một cách ăn mặc: Áo tơi tỏa ra hắc khí, đầu nội nón lá phun ra huyết sát ý chí.
"HUNG BINH ĐẠI THÀNH, MÔN CHỦ VẠN TUẾ!!!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ta Tại Huyền Huyễn Soát Nhân Vật Chính Làm Lão Bà
Chương 53: Dị biến, hung binh kinh thế
Chương 53: Dị biến, hung binh kinh thế