TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Chương 411

Vì biết Đoàn Kiệt là người bên cạnh Diệp Sơ Dương nên Túc Nhất đối xử với đối phương rất ôn hòa.

Anh thậm chí còn hỏi đối phương một câu: "Anh Đoàn tới tìm Cửu thiếu sao?"

Mặc dù hỏi vậy nhưng Đoàn Kiệt cũng không phải là kẻ ngốc, trong đầu ngẫm nghĩ một lát liền biết Túc Nhất hỏi vậy rốt cuộc là có ý gì.

Anh gật đầu với đối phương, rầu rĩ nói: "Vâng, bây giờ dưới lầu toàn là phóng viên, tôi phải đi hỏi xem Cửu thiếu định nói sao."

Ồ.

Thì ra là vì việc này.

Túc Nhất nghe xong liền xua tay, vẻ mặt "đây không phải việc gì to tát": "Việc này không cần phải làm phiền Cửu thiếu, Tam gia đã cho người xử lý rồi."

"Nhanh vậy sao?" Đoàn Kiệt nghe Túc Nhất nói xong không thể ngay lập tức phản ứng kịp.

Vì vậy, Túc Nhất tỏ ra vô cùng nghi hoặc.

Anh đứng dựa vào tường, lông mày nhíu chặt, dùng giọng nói ngờ vực hỏi: "Rất nhanh sao? Không nhanh. Nếu không có lẽ anh có thể sẽ không nhìn thấy đám người nhiều chuyện đó nữa rồi."

Nói ra điều này cũng là sơ suất của bọn họ.

Họ chỉ mải miết kiểm tra ban công của khách sạn đối diện với con ngõ mà quên mất Cửu thiếu nhà mình là một ngôi sao, bị trúng đạn trước đám đông, việc này chắc chắn sẽ gây chú ý.

Cho dù chỉ là một người bình thường cũng có thể bị đăng lên mạng chứ đừng nói tới Diệp Sơ Dương.

Nghĩ tới đây, Túc Nhất liền bóp trán, ánh mắt nhìn về phía cánh cửa phòng bệnh nọ, cuối cùng lại xòe tay nói với Đoàn Kiệt: "Bây giờ Cửu thiếu đang ở cùng Tam gia. Nếu như không phải việc quan trọng thì đừng làm phiền họ."

"Được!"

Túc Nhất đã nói vậy rồi, Đoàn Kiệt cũng không vào góp vui nữa. Dù sao thì những việc này cũng đã có Túc Nhất giải quyết.

***

Weibo và các diễn đàn trong ngày lập tức tiết lộ việc Diệp Sơ Dương bị thương trong quá trình đóng phim, song việc bị bắn bị thương đã được người nọ dặn dò dìm xuống.

Cho dù các fans rất phẫn nộ, nhưng ai nấy cũng là fans lý trí, biết rằng trước khi công tử nhà họ lên tiếng thì nên im lặng trước.

Sự im lặng của fans Diệp Sơ Dương đối với Cảnh Hoàn đúng là một việc tốt, nhưng fans các nghệ sĩ khác liền bắt đầu chế nhạo họ.

"Tôi thấy rằng fans của Diệp Sơ Dương là fans nhát nhất tôi từng gặp!"

"Vì thế công ty sau khi dìm tin Diệp Sơ Dương bị thương, fans đâu? Fans không có hành động gì sao? Các bạn không đi hỏi sao?"

"Trước đây cho rằng fans của Diệp Sơ Dương rất lý trí, bây giờ xem ra không phải lý trí mà là nhát như cáy ngày!"

"Trời ơi, nếu như anh tôi đóng phim bị bắn mà tin tức lại bị công ty dìm xuống thế này ông tuyệt đối sẽ xách dao lao tới công ty!"

"Fans của Diệp Sơ Dương lưu ý. Xảy ra việc nghiêm trọng thế này nhưng công ty vẫn không nói gì là sao? Không lên tiếng gì sao?"

...

Thực ra ai cũng biết, rất nhiều người qua đường và fans qua đường đều hi vọng các fans của Diệp Sơ Dương có thể đòi lại công lý giúp Diệp Sơ Dương, vì việc này thực sự rất buồn cười.

Đương nhiên, buồn cười chỉ là đối với một số người mà thôi.

Bất luận là Diệp Sơ Dương hay người phụ trách Cảnh Hoàn hoặc Diệp Tu Bạch, đều tán thành dìm tin tức xuống.

Bởi việc nổ súng thế này đã gây khủng hoảng xã hội, tuyệt đối không thể tuyên truyền rộng rãi, tới lúc đó việc này sẽ dẫn ra vấn đề trị an, vậy thì đó sẽ thành lỗi của Diệp Sơ Dương.

Đọc truyện chữ Full