TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 157: Trở lại trường học

Diệp Trần cười ngạo nghễ,

"Nếu ngay cả chút chuyện này ta cũng không làm được, thì còn có tư cách gì ngang vai ngang vế với Diệp Thiên Ca đây?"

Dịch Sơn Hà cười khổ nói:

"Không thể nói như thế được! Theo ta được biết, những tổ chức sát thủ cấp thế giới này, đều có căn cứ bí mật của mình, nếu như không thể tìm được căn cứ của bọn hắn, nhổ tận gốc bọn hắn mà nói, sẽ chỉ đứng trước sự phản công điên cuồng, căn bản không có cách nào giải quyết triệt để vấn đề này!"

Nói tới đây, vẻ mặt của Dịch Sơn Hà trở nên nghiêm túc,

"Diệp thiếu tướng, thân phân bây giờ của ngươi khác với trước kia, đối mặt với loại chuyện như thế này, cũng không thể ăn nói lung tung!"

Diệp Trần lập tức cười ha ha,

"Lão tướng quân, ngươi cảm thấy ta là loại người thích khoác lác hay sao? Nếu như ta nói cho ngươi biết, ngươi cho ta tư liệu của những tổ chức sát thủ này, ngay cả một phần mười ta cũng không bằng, ngươi tin không?"

"Nếu như ta nói cho ngươi biết, trụ sở bí mật của những tổ chức sát thủ này, ta đều nắm trong lòng bàn tay, ngươi lại có suy nghĩ gì?"

Dịch Sơn Hà nghe được điều này, hai mắt lại trừng lên một lần nữa, trên mặt đột nhiên lại hiện ra vẻ mừng rỡ như điên,

"Diệp thiếu tướng, chuyện này là thật sao? Ngươi thực sự biết căn cứ của những tổ chức sát thủ này ở đâu sao? Nếu là như vậy, ta có thể lập tức hướng cấp trên xin chỉ thị, tập hợp tất cả lực lượng của Thần Long vệ, triệt để diệt trừ đi những khối u ác tính này!"

Không nghĩ tới, Diệp Trần khoát tay áo,

"Thế thì không cần! Diệt đi bọn họ, chỉ cần một mình ta là đủ, không cần người khác phải nhúng tay vào!"

Đã muốn lập chiến công, Diệp Trần đương nhiên sẽ không cho người khác có cơ hội đoạt công.

Trong nháy mắt Dịch Sơn Hà cũng hiểu được tâm tư của Diệp Trần, thế là không nói thêm gì nữa, chỉ nói:

"Cũng được, tuy nhiên việc này không tầm thường, trước tiên ta phải hướng đại thủ trưởng xin chỉ thị!"

Nói xong lời này, Dịch Sơn Hà trực tiếp ra khỏi phòng, bắt đầu gọi điện thoại.

Sau một lúc, Dịch Sơn Hà đi mà trở lại, khuôn mặt tràn đầy vẻ vui mừng nói:

"Đại thủ trưởng đã đồng ý đề nghị của ngươi, tuy nhiên để cho ta cố ý dặn dò ngươi một câu, vùng biển phía nam chính là trọng địa của quốc gia, tuyệt đối không thể loạn, Diệp thiếu tướng làm việc cần phải hết sức cẩn thận, tuyệt đối không thể mạo hiểm!"

Diệp Trần gật đầu, biểu thị đồng ý.

Sau đó, hai người lại thương nghị một số vấn đề chi tiết, cuối cùng thỏa thuận ở ba ngày sau đó, xuất phát từ bến cảng Thiên Hải, đi theo đường biển tiến về căn cứ quân sự trên biển, đến lúc đó Dịch Sơn Hà sẽ phái ra năm người tinh anh của Thần Long vệ, cung cấp Diệp Trần điều khiển.

...

Sau khi Dịch Sơn Hà rời khỏi, Diệp Trần cũng không có tu luyện, mà là đi vào trong nhà tắm, tắm nước nóng, sau đó trực tiếp lên giường nằm ngáy o o.

Những ngày này có quá nhiều chuyện xảy ra, cho dù hắn là người tu chân, thân thể tuy rằng không cảm thấy mệt mỏi, nhưng đầu cũng có chút mệt mỏi, nhu cầu cấp bách là cần phải thư giãn một chút.

Giấc ngủ này của hắn, ngủ trọn vẹn một ngày hai đêm, thẳng đến điện thoại di động ở trên bàn kêu lên, mới đưa hắn từ trong giấc ngủ tỉnh lại.

Cầm điện thoại lên kiểm tra, thế mà là Bạch Nhược Băng cô giáo chủ nhiệm lớp gọi tới, vừa mới kết nối, đầu điện thoại bên kia đã truyền đến giọng nói tức hổn hển của Bạch Nhược Băng,

"Diệp Trần em được a! Tuy rằng trước đó chúng ta có thỏa thuận, em có thể không cần tới trường lên lớp học, nhưng em cũng không thể hơn một tháng cũng không tới trường học chứ? Hôm nay trường học tổ chức kỳ thi thử, hôm qua cô đã gửi tin nhắn cho em, em làm sao mà bây giờ còn chưa có tới? Có phải đã quên thỏa thuận trước đó của chúng ta rồi hay không?"

Bị Bạch Nhược Băng chất vấn liên tục như một trận đạn pháo nã vào trong óc, Diệp Trần không biết phải nói gì, không thể làm gì khác hơn nói:

"Được được, cô Bạch, trong vòng mười phút nữa em sẽ chạy tới trường học, tuyệt đối không tới thi muộn, như vậy được rồi chứ?"

Tuy rằng, lấy địa vị và thực lực của hắn bây giờ, đã không cần thiết phải tới trường đi học, nhưng lúc trước hắn đã từng đáp ứng với Bạch Nhược Băng, tự nhiên muốn nói được thì làm được, hơn nữa dù sao hai ngày gần đây hắn thực sự không có chuyện gì để làm, tới trường học đi dạo cũng tốt.

...

Mười phút sau, Diệp Trần đi tới trường trung học số một Vân Châu

Đi vào lớp học, không khí trong lớp học rất trang nghiêm, đoán chừng nguyên nhân là bởi vì lập tức phải thi thử.

Nhìn thấy Diệp Trần, mọi người thi nhau quăng tới ánh mắt kinh ngạc, Diệp Trần này hơn một tháng tới nay, gần như là mất tích, nhưng quỷ dị chính là, cô giáo chủ nhiệm Bạch Nhược Băng thế mà chẳng quan tâm, thậm chí có người còn nghĩ Diệp Trần là nghỉ học hoặc là chuyển trường.

"Diệp tử, ông đã tới!"

Ngô Lỗi thấy Diệp Trần tới, cũng rất vui vẻ, tuy nhiên trong nụ cười, nhiều hoặc ít còn có một chút kính nể.

Dù sao, hắn so với bất cứ ai có thể nói là hiểu rõ người bạn tốt này của chính mình hơn, bây giờ là tồn tại truyền kỳ cỡ nào!

Diệp Trần đánh giá trên thân Ngô Lỗi một lát, nhẹ gật đầu, nhỏ giọng cười nói:

"Không tệ a! Lỗi tử, ông bây giờ đã là Luyện Khí tầng một, có cảm thấy thân thể thay đổi gì không?"

Diệp Trần trước đó truyền thụ cho Ngô Lỗi pháp môn tu luyện, cho dù là ở trong Tu Chân giới, cũng là công pháp cao cấp nhất, cho nên thiên phú của Ngô Lỗi mặc dù bình thường, nhưng tốc độ tu luyện, so với những người tu đạo kia ở trên trái đất cũng không kém hơn là bao.

Vừa nhắc tới chuyện này, tinh thần của Ngô Lỗi lập tức phấn chấn,

"Thay đổi cũng lớn! tôi cảm thấy toàn thân mình bây giờ đều tràn đầy lực lượng, chẳng những lực lượng tăng lớn, năng lực phản ứng cũng đề cao hơn rất nhiều, đều có thể nhẹ nhàng ném bóng vào rổ..."

Diệp Trần lập tức không còn gì để nói,

Ngô Lỗi là một fan hâm mộ bóng rổ, ba câu nói không thể rời bỏ bóng rổ, nếu điều này là để cho những người vót đến nhọn cả đầu ở Tu Chân giới muốn bái nhập vào môn hạ của Diệp Trần biết được, có người thế mà lấy truyền thừa của Cuồng Đế, dùng ở trên cái bộ môn bóng rổ nho nhỏ này, đoán chừng ý định bóp chết Ngô Lỗi cũng có

Tuy nhiên, đối với Diệp Trần mà nói, chỉ cần bạn của mình vui vẻ là được rồi, những thứ khác không quan trọng,

"Nói như vậy, bây giờ toàn bộ trường trung học số một Vân Châu, chắc là không có ai sẽ là đối thủ của ông chứ?"

Diệp Trần không thể không trêu đùa.

Kỹ thuật chơi bóng rổ của Ngô Lỗi vốn đã là không tệ, lực lượng và tốc độ bây giờ tăng nhiều, thực lực chắc là đã sớm hơn Trần Húc Dương lúc trước.

Tuy nhiên, không nghĩ tới Ngô Lỗi lại cười khổ nói:

"Cũng không phải, có một người còn lợi hại hơn so với tôi!"

Lông mày Diệp Trần không thể không nhíu lại,

"Điều này sao có thể?"

Vẻ mặt Ngôi Lỗi khổ sở nói:

"Nhưng sự thật chính là như thế, này, chính là tên kia!"

Nói tới đây, Ngô Lỗi hướng về phía trước chép miệng.

Diệp Trần thuận theo hướng mà Ngô Lỗi chỉ nhìn lại, nhìn thấy một người có vóc dáng cao lớn, thiếu niên này có dáng vẻ cũng rất đẹp trai.

"Hắn là ai? Làm sao tôi không biết?"

Diệp Trần hiếu kỳ nói.

Ngô Lỗi nói:

"Hắn là ở nửa tháng trước, là một tên học sinh mới chuyển trường từ Thiên Hải tới đây, tên là Liễu Mộ Bạch, chẳng những dáng người đẹp trai, chơi bóng rổ rất giỏi, thành tích cũng tốt đến phát nổ, nghe nói trước đây hắn ở Thiên Hải, thánh tích mỗi cuộc thi đều là đứng thứ ba vị trí đầu trong toàn thành phố, tuyệt đối là một nhân vật thiên tài, nhưng không biết tại sao đột nhiên lại chuyển tới trường trung học số một Vân Châu của chúng ta!"

Ngô Lỗi nói đến đây, trên mặt hiện ra vẻ hâm mộ, tiếp tục nói:

"Bây giờ không chỉ trong trường học coi hắn là bảo bối mà giữ lấy, cái tên này mới tới đây được một tuần, đã trở thành học sinh xuất sắc được toàn trường công nhận..."

"Ồ?"

Diệp Trần nghe được điều này, không thể không liếc mắt nhìn Liễu Mộ Bạch này một chút, dưới cái nhìn này, phát hiện được trong cơ thể của Liễu Mộ Bạch, có một cỗ nội kình chấn động không kém.

Diệp Trần lập tức giật mình,

"Hóa ra là võ giả nội kình, hơn nữa dường như đã bước vào cánh cửa Ám Kình, khó trách ngay cả Ngô Lỗi cũng không phải là đối thủ của hắn..."

Lấy tuổi tác của người này, đã đạt được tu vi như thế, hoàn toàn chính xác có thể coi là thiên tài võ đạo, chỉ có điều trong mắt Diệp Trần thì cũng không đáng giá nhắc tới.

P/S: Ta thích nào các đạo hữu hâm mộ truyền này...

Đọc truyện chữ Full