Thật ra thì đối với tâm cảnh của Khoa Lạc Phu, Diệp Trần nhiều ít vẫn có thể hiểu được.
Đạt tới loại cảnh giới như bọn họ thì người bình thường trong mắt hắn đã như là con kiến hôi, phóng tầm mắt toàn cầu là có thể được hắn coi là đối thủ cũng chỉ có rải rác mấy người mà thôi!
Thế giới như vậy thật sự quá nhàm chán, quá tịch mịch, đối với người đã sống hơn một trăm tuổi như Khoa Lạc Phu mà nói, chỉ sợ chỉ có tiến vào Yêu giới mới có thể nhóm lửa ý chí chiến đấu của hắn lên một lần nữa, cho dù là chết ở bên trong cũng còn hơn ở ngoại giới làm hao mòn sinh mệnh.
Khoa Lạc Phu nghe thấy Diệp Trần đáp ứng, cũng là hớn hở ra mặt, đồng thời có chút tiếc hận, nói:
"Đáng tiếc ngươi không thuộc về Yêu tộc, bằng không có thể cùng với ta tiến vào Yêu giới xông xáo một phen!"
Diệp Trần lại cười nhạt một tiếng, "Chỉ là một cái thế giới không gian ngoài Trái Đất mà thôi, ta còn không có để vào trong mắt!"
Khoa Lạc Phu nghe được điều này thì đầu tiên vì đó mà kinh ngạc, sau đó nghĩ đến điều gì đó thì yếu ớt thở dài:
"Hoàn toàn chính xác! Căn cứ theo ghi chép trong sách cổ kia, ở vùng vũ trụ này của chúng ta, chắc là còn có thế giới càng rộng lớn hơn, đáng tiếc đã không có người biết phương pháp tiến vào..."
Lông mày Diệp Trần hơi nhíu, "Bên trong sách cổ kia của ngươi còn có ghi chép về phương diện này sao? Có thể đưa cho ta nhìn một chút hay không?"
Khoa Lạc Phu cũng là người rộng rãi, trực tiếp từ trong không gian giới chỉ, lấy ra một quyển sách cổ bằng da ném cho Diệp Trần, nói:
"Dù sao ta sớm đã nhớ kỹ mọi thứ trong đó, hôm nay tặng cho ngươi đi! Ngay sau nếu như ngươi thật sự có thể tìm được lối vào thế giới kia thì xin nói cho ta biết một tiếng!"
Diệp Trần vui vẻ đáp ứng xuống, ném quyển sách cổ này vào bên trong Càn Khôn Trạc, chuẩn bị chờ làm xong chuyện ở chỗ này thì lại nghiên cứu cẩn thận.
Đúng lúc này,
Khoa Lạc Phu bỗng nhiên nhướng mày, bỗng nhiên ngẩng đầu hướng phía trên nhìn một cái.
"Ừm? Có người trộm Huyết Tinh thạch đi!"
Tuy nhiên sau đó, Khoa Lạc Phu lại lắc đầu, nói:
"Được rồi! Dù sao vật kia đối với ta sớm đã không có tác dụng gì, ai muốn sẽ để cho người đó lấy đi là được rồi!"
"Diệp Cuồng Tiên, chúng ta bắt đầu đi!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu, tuy rằng trong lòng cảm thấy nguy cơ càng phát ra mãnh liệt, thế nhưng việc đã tới nước này, hắn chỉ có nhanh chóng trợ giúp Khoa Lạc Phu mở ra kết giới rồi lại nhanh chóng rời khỏi đảo Lang Vương.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Theo hai vị cường giả cấp Tiên Nhân là Diệp Trần và Khoa Lạc Phu cùng nhau ra tay, đạo khe hẹp bên trên hông gian kết giới kia lập tức bị hai người mạnh mẽ xé rách thành lớn, tuy tốc độ cực chậm, nhưng cũng đã để cho Khoa Lạc Phu mừng rỡ như điên, tự nhủ:
"Căn cứ ghi chép bên trên sách cổ, trong Yêu giới bị phong ấn ở thì không chỉ có một mạch người sói thượng cổ, còn có trăm loại tộc khác, thực lực mạnh nhất có thập đại Yêu tộc, bây giờ đã đi qua được hơn nghìn năm, cũng không biết bọn họ có còn tồn tại không? Thật rất mong chờ a!"
Xoẹt xẹt ~~
Xoẹt xẹt!!
Theo hai người thôi động công lực tới cực hạn, khe hở ở phía trên không gian kết giới kia rốt cục càng lúc càng lớn.
"Không Gian Phong Tỏa, định!"
Theo một tiếng quát lớn của Diệp Trần, hai tay liên tục điểm chỉ trên kết giới kia, cái khe đó lập tức tạm thời ổn định lại, đủ để cho người từ trong đó đi qua.
Hai người thu hồi công lực, Khoa Lạc Phu lập tức hết sức vui mừng, "Được rồi! Diệp Cuồng Tiên, ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi! Ngươi so với tưởng tượng của ta còn phải lợi hại hơn, không nghĩ tới thế mà còn tinh thông không gian chi thuật, nếu không phải ta lập tức muốn rời khỏi nơi này thì thật đúng muốn luận bàn với ngươi một phen!"
Không nghĩ tới, Diệp Trần trực tiếp thản nhiên nói:
"Ngươi không phải là đối thủ của ta!"
"Ngươi!..."
Khoa Lạc Phu lập tức tức giận đến không chịu được, nếu như không phải bởi vì thật vất vả mới mở ra được không gian kết giới, hắn thật muộ ngay lập tức đánh với gia hỏa này một trận.
Hít sâu một hơi, ép chiến ý trong lòng xuống, Khoa Lạc Phu lại từ trong giới chỉ lấy ra một cái răng soi sáng long lanh, ném cho Diệp Trần nói:
"Không cần biết nói như thế nào! Ngươi lần này giúp ta, sau này nếu có cái gì cần, có thể cầm vật này, đi tìm Phổ Hi Kim - Tổng tư lệnh quân đội phía Bắc của Tô quốc, hắn là đệ tử quan môn của ta, cũng là tân nhiệm đoàn trưởng Lang Quân đoàn hôm nay!"
"Thứ này vô dụng đối với ta!"
Diệp Trần lắc đầu, đang định trả răng sói lại cho Khoa Lạc Phu, thế nhưng cái tên này cũng đã không quy đầu lại, chui vào bên trong vết nứt không gian kia, hoàn toàn biến mất không thấy.
...
"Chuyện ở đây đã xong, phần bản đồ cũng đã tới tay, cũng là lúc nên rời khỏi!"
Diệp Trần thuận tay thu răng sói mà Khoa Lạc Phu cho hắn vào trong Càn Khôn Trạc, rồi mới phóng lên tận trời.
Lúc đi ra, tự nhiên không cố kỵ chút nào, gần như chỉ trong chớp mắt Diệp Trần cũng đã xông ra khỏi hầm ngầm, một lần nửa trở về trên mặt băng trên đảo.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang định bay lên không trung thì vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi lớn, "Không tốt! Đây là...bom nguyên tử!"
Hoá ra, Tesla ở bên trên tàu chiến của Mỹ quốc, sau khi nhìn thấy Diệp Trần hiện thân thì lập tức hạ đạt mệnh lệnh dẫn nổ bom nguyên tử!
Mà Diệp Trần vẫn luôn vận dụng tinh thần niệm lực cảm ứng tới mọi thứ ở xung quanh, ở ngay vào lúc bom nguyên tử nổ tung thì hắn cuối cùng cũng phát giác ra được.
Ầm!
Ầm!
Một đám mây hình nấm vô cùng to lớn, từ bên ngoài mười dặm phóng lên tận trời, sau đó một cỗ năng lượng cường hãn đủ để hủy diệt hết thảy mọi thứ, hướng bốn phương tám hướng điên cuồng bắn ra!
Con ngươi Diệp Trần lập tức co rụt lại, "Năng lượng mãnh liệt như vậy, chỉ sợ trong nháy mắt là có thể bao trùm cả hòn đảo nhỏ, cho dù bằng vào tốc độ của ta, khẳng định né tránh không kịp, cho dù ta sử dụng Bát Chỉ Kính cùng với Lưu Ly Kim Thân chỉ sợ cũng vẫn không có cách nào ngăn cản được!"
Ở trong chớp mắt, Diệp Trần đã nhanh chóng có được phán đoán:
"Trở lại hầm ngầm!"
Kinh nghiệm chiến đấu tám trăm năm ở Tu Chân giới để Diệp Trần càng rơi vào thời khắc nguy cấp thì càng có thể suy nghĩ tỉnh táo.
Bây giờ xem ra, con đường sống duy nhất trước mắt hắn, chính là trốn vào bên trong hầm ngầm!
"Lớp băng vài trăm mét này, chắc là đủ để giúp ta triệt tiêu một bộ phận tổn thương, có lẽ còn có cơ hội..."
Những ý niệm này trong nháy mắt lóe lên trong đầu, đồng thời trong nháy mắt Diệp Trần đã trở về tới chỗ hầm ngầm trước đó, rồi mới đâm thẳng đầu vào!
Mà cùng lúc đó, năng lượng khổng lồ của đám mây hình nấm kia đã rạp trời kín đất kéo đến, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ sơn cốc vào trong đó!
Xì xì xì!
Xì xì xì!
Lớp băng gần như trong nháy mắt bị hòa tan!
Mà năng lượng tràn ngập khí tức hủy diệt gần như trong nhay mắt bao trùm toàn bộ đảo Lang Vương, đồng thời cũng hướng lớp băng phía dưới nhanh chóng lan ra!
Diệp Trần lúc này đã không kịp suy nghĩ, đến cũng là ai muốn dùng bom nguyên tử để nổ chết hắn, tuy rằng hắn ở thời khắc mấu chốt làm ra một cái quyêt định chính xác nhất, về tới bên trong hầm ngầm, nhưng lại vẫn có thể cảm nhận được một cỗ năng lượng hủy diệt to lớn cũng đã đuổi tới!
"Bát Chỉ Kính! Mở!"
"Lưu Ly Kim Thân! Mở!"
Diệp Trần không do dự một chút nào, lập tức sử dụng toàn bộ tất cả thủ đoạn phòng ngự của mình!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Cỗ năng lương hủy diệt to lớn kia, lập tức hung hăng xung kích vào ánh sáng vàng quanh thân Diệp Trần!
Từ Bát Chỉ Kính và Lưu Ly Kim Thân tạo thành lồng năng lượng, trong nháy mắt đã xuất hiện từng đạo vết rách!
"Thật mạnh!"
Tuy rằng may mắn miễn cưỡng chặn lại năng lượng xung kích, thế nhưng Diệp Trần lại không có một chút cao hứng nào, bởi vì đợt năng lượng thứ hai đã lần nữa đánh thẳng tới!
Ầm!
Ầm!
...
Ngay sau đó, còn có đợt thứ ba, đợt thứ tư...
P/S: Chương thứ 4 nhá....hôm nay rảnh tốc độ dịch phát cao....
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 462: Dẫn nổ bom nguyên tử
Chương 462: Dẫn nổ bom nguyên tử