Trong tiền sảnh của phủ thành chủ!
Một đám cao tầng của Hắc Nham thành đang tập chung tại trong phòng khách, trên mặt mỗi người đều đầy vẻ lo âu.
"Vị Diệp đạo hữu bên kia còn không có bất kỳ động tĩnh nào hay sao?"
Linh Sơn ngồi ở phía trên ghế chủ vị, trầm mặt, mở miệng hỏi.
Hai tên thống lĩnh mặc áo giáp đen phía dưới liếc nhau một cái, thi nhau lắc đầu, "Bẩm thành chủ, từu tối hôm qua cho tới bây giờ, vị Diệp đạo hữu kia vẫn luôn ở bên trong viện lạc của Nhị tiểu thư, chưa từng có bất kỳ hành động gì!"
Mọi người nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức càng phát ra khói coi:
"Chuyện này không thích hợp a! Theo lý thuyết, nếu như hắn thật là đệ tử của một đại tông môn nào đó, thì cũng phải thông quan thần phù truyền âm, mời trưởng bối tông môn đến đây trợ trận mới đúng a!"
"Đúng nha! Bây giờ cũng đã trôi qua hẳn một đêm mà vẫn không thấy có ai đến?"
"Không phải hắn thật nghĩ rằng, một người đi đối kháng toàn bộ Huyết Nguyệt tông chứ?"
...
Lúc mọi người ở đây đang lo lắng, bên ngoài đột nhiên truyền đến từng đợt âm thanh xao động.
Tiếp theo một lát sau, "Tiểu tử giết tôn nhi của ta, ngươi nhanh chút ra đây cho bản tọa!"
"Cút ra đây!!"
Một giọng nói giống như thiên lôi, từ trên trời cao cuồn cuồn mà truyền tới thật lâu không thôi.
Nghe được giọng nói này, mấy người Linh Sơn đột nhiên thi nhau đứng lên, ngay lập tức sắc mặt ai nấy đều trắng bệch:
"Giọng nói này...dường như là Huyết Thiên Hải, gia gia của Huyết Vô Ảnh, Thánh Thượng trưởng lão của Huyết Nguyệt tông!"
"Trước đó không phải vẫn luôn nói người này đang bế quan sao? Không nghĩ tới hắn vậy mà đích thân tới!"
"Huyết Thiên Hải này thế nhưng là nổi danh tàn bạo, nếu như Diệp đạo hữu kia không thể ngăn lại người này thì Hắc Nham thành chúng ta cũng phải theo đó mà gặp họa!"
...
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, bên ngoài đã vang lên tứng tiếng kêu thảm thiết, hiển nhiên giết chóc đã bắt đầu!
Mấy người Linh Sơn đang hoảng sợ không thôi, không biết nên phải làm như thế nào cho phải.
Ầm ầm!
Kèm theo một tiếng vang, dường như có một cái vật nặng rơi vào quảng trường trước đại sảnh.
Xoẹt xẹt á!
Toàn bộ nham thạch thượng đẳng dùng để xây quản trường trong nháy mắt toàn bộ hóa thành bột mịn, tính cả toàn bộ phủ thành chủ cũng phải lắc lư kịch liệt một trận giống như xảy ra một cơn địa chấn cỡ lớn!
Rầm rầm!
Chẳng mấy chốc, toàn bộ phòng ốc xung quanh ầm vang sụp đổ.
Mấy người Linh Sơn không kịp suy nghĩ nhiều, thi nhau lách mình mà ra, chạy ra khỏi phòng khách, lúc này mới miễn cưỡng tránh đi được vận rủi phòng ốc sập xuống người.
Đợi mọi người đứng vững thân hình, nhanh chóng nhìn vào phía trước, chỉ thấy vào lúc này ở vị trí trung tâm của quảng trường phía trước đang có một ông lão có mái tóc đỏ, dáng người cao lớn đang đằng đằng sát khí.
Lão giả này một thân mặc áo bào đỏ, quanh thân tỏa ra huyết sát chi khí cường đại, giống như một con hung thú thượng cổ, dường như lúc nào cũng có thể thôn phệ tính mạng của bọn hắn.
"Là —— Huyết Thiên Hải!"
Bịch!
Bịch!
Bịch!
Sau khi nhìn thấy khuôn mặt của ông lão này, cảm nhận được khí tức kinh khủng trên người của đối phương, mấy người Linh Sơn nhịn không được mà thi nhau quỳ rạp xuống đất, từng người đều dọa đến run lẩy bẩy, thậm chí ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Nếu như nói Huyết Vô Ảnh trước đó là ác ma, vậy ông lão trước mắt này đó chính là ác ma bên trong ác ma là đại ma đầu chính cống!
Theo như lời đồn thì ở mấy chục năm trước, Huyết Thiên Hải vì tu luyện một loại tà công đã từng tru diệt hẳn sinh mệnh của một cái tinh cầu!
Dưới sự so sánh đó, chỉ là một cái Hắc Nham thành, căn bản không đủ để hắn giết.
Mấy người Linh Sơn trước đó còn ôm lấy may mắn, thấy Huyết Thiên Hải ở mấy năm gần đây vẫn đang một mực bế quan tu luyện, có lẽ sẽ không tự mình đến đây, thế nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, cái gì càng sợ thì cái đó lại đến!
"Thành chủ Hắc Nham thành là ai, cút ra đây cho bản tọa!"
Huyết Thiên Hải dường như đối với phản ứng của mọi người rất là hài lòng, cũng không tiếp tục đại khai sát giới, giọng nói so với trước đó hòa hoãn hơn rất nhiều.
Linh Sơn nghe được điều này thì lập tức dọa đến toàn thân khẽ run rẩy, tuy nhiên cuối cùng vẫn cắn răng, từ trong đám người quỳ lết ra, cung cung kính kính thi lễ một cái, "Vãn bối Linh Sơn, thành chủ Hắc Nham thành bái kiến Huyết lão tiền bối!"
"Hừ!"
Huyết Thiên Hải hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt liếc qua Linh Sơn đang nằm rạp trên mặt đất, giống như nhìn xuống một còn kiến hôi, lạnh lùng mở miệng nói:
"Tiểu tử! Bản tọa đến hỏi ngươi, tôn nhi của ta, chết ở trong thành của ngươi, việc này ngươi giải thích như thế nào?"
Linh Sơn vội vàng nói:
"Huyết lão tiền bối minh giám! Hắc Nham thành của ta chẳng qua chỉ là một tòa thành nhỏ, làm sao dám đối địch với Huyết công tử? Người sát hại Huyết công tử là một người hoàn toàn khác, tuyệt không phải do Hắc Nham thành ta gây nên a!"
Vĩ giữ được tính mạng, Linh Sơn quả quyết trước rũ sạch tội của chính mình.
Huyết Thiên Hải cười lạnh, "Ta tin đám phế vật các ngươi cũng không có cản đảm đó!"
Linh Sơn nghe được điều này thì lập tức gánh nặng trong lòng được giải khai, còn tưởng rằng cuối cùng có thể trốn qua một kiếp.
Nhưng không ngờ, Huyết Thiên Hải nói đến đây, đề tại câu chuyện bỗng nhiên xoay một cái, "Thế nhưng bản tọa nghe nói, việc này là bởi vì nhi nữ của ngươi mà ra, ngươi cũng không chạy thoát khỏi quan hệ trong đó, cho nên, ngươi cũng đi chết đi!"
Nói xong lời này, Huyết Thiên Hải thuận tay trảo một cái:
Oanh!
Một cái bàn tay rất lớn màu đỏ như máu bỗng nhiên xuất hiện, một tay tóm lấy Linh Sơn còn đang quỳ cúi trên mặt đất.
"A!!"
Linh Sơn lập tức hét thảm một tiếng, nhưng căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào, trong lòng tuyệt vọng một trận.
Đúng lúc này, bỗng nhiên một giọng nói thanh thúy dễ nghe đột nhiên vang lên, "Không được làm tổn thương phụ thân của ta! Nguyên nhân tất cả việc này là bắt nguồn từ ta mà ra, nếu ngươi muốn thì giết ta đi!"
Giọng nói rơi xuống, một đạo thân hình xinh đẹp nổi bật, xuất hiện ở trên quảng trường.
Người này tự nhiên chính là Linh Vận!
"Ừm?"
Huyết Thiên Hải nhìn thấy nữ tử có vẻ mặt xinh đẹp đột nhiên nhảy ra này, lông mày không thể không hơi nhíu lại, "Hóa ra ngươi chính là nữ nhân đã hại cho tôn nhi của ta bị mất mạng! Cũng là xinh đẹp, khó trách có thể được tôn nhi của ta coi trọng! Cũng được, đã như vậy, bản tọa thành toàn cho ngươi, vậy thì ta cho ngươi đi theo hầu hạ tôn nhi của ta!"
Nói xong lời này, Huyết Thiên Hải thuận tay ném Linh Sơn sang một bên, sau đó một chưởng hướng đầu của Linh Vận đập xuống dưới!
Ầm ầm!
Bàn tay to lớn màu đỏ như máu kia, giống như một ngọn núi nhỏ hướng Linh Vận hung hăng rơi xuống, thực lực của Linh Vận căn bản không ngăn cản được một chưởng này, thậm chí ở dưới áp bách của cỗ khí tức mạnh mẽ kia, thân thể ngay cả động đậy một chút cũng không làm được!
"Vận nhi!!"
Một bên khác Linh Sơn giống như chó chết bị ném xuống trên mặt đất, lập tức rống lớn một tiếng, đáng tiếc đối mặt với tồn tại cường đại như thế, hắn căn bản cũng không có cách nào khác.
"Ai! Cả đời này của ta, cứ như vậy kết thúc rồi sao?"
Linh Vận không thể không thở dài một cái, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Tuy nhiên, sau khi chờ trong giây lát, Linh Vận không cảm thấy có bất kỳ sự đau đớn nào, ngược lại đột nhiên cảm thấy người mình nhẹ nhõm một trận, cảm thấy cỗ áp bách cường đại trước đó kia thế mà biến mất không thấy đâu nữa!
Sau đó, một giọng nói lạnh lùng của một nam nhân vang lên ở bên tai, "Có ta ở đây, ngươi còn không thể chết đi dễ dàng như vậy!"
Thân thể mềm mại của Linh Vận lập tức run lên, vội vàng nhanh chóng mở hai mắt ra, lập tức vui mừng ra mặt, xúc động đến thân thể mềm mại run rẩy.
Chỉ thấy, ở phía trước người của nàng không biết từ khi nào lại xuất hiện một đạo thân ảnh gầy gò, lúc này một tay đang chắp ở sau lưng, một tay nâng chưởng, thế mà rõ ràng ngăn lại một kích cường đại kia của Huyết Thiên Hải!
"Diệp, Diệp đạo hữu!"
Người này tự nhiên chính là Diệp Trần.
P/S: Ta thích nào...chương 4....kim phiếu nha....truyện đứng top 8 mới nản chứ !
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 730: Huyết Thiên Hải
Chương 730: Huyết Thiên Hải