TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại
Chương 40: Tiểu tổ tông Quý Nguyên

Vị Triệu tổng này có chút danh tiếng trong giới là xơi cả nam và nữ, trong lòng Nhà Sản Xuất dẫn bọn họ tới cũng nắm chắc. Nhắc tới bộ phim tìm người mới vừa vào trong giới cái gì cũng không hiểu, người đến cũng không có danh tiếng, khả năng cũng chỉ có thể cắn răng để cho người ta chiếm tiện nghi, thậm chí làm một vài chuyện quá đáng hơn. Nhưng tới đây là ba diễn viên, bên trong lý lịch của Quý Nguyên là nông nhất, nhưng cũng không phải là người vô danh, nếu thật sự xảy ra chuyện mà người ta không cam tâm tình nguyện, tất cả mọi người không có cách nào dọn dẹp.

Nhà Sản Xuất vội vàng nâng lên ly rượu chuẩn bị đổi chủ đề: "Triệu tổng, tôi tới kính ngài một ly, chúc hợp tác vui vẻ."

Triệu tổng nhìn cũng chưa từng nhìn anh ta, nắm ly rượu của mình cũng không động, ngược lại cười nói với Quý Nguyên: "Em uống trước, chúng ta cạn thêm chén nữa."

Bên cạnh Lâm Nhiễm có chút bận tâm nhìn Quý Nguyên.

Quý Nguyên hơi cong môi một cái, sau khi sử dụng ánh mắt trấn an nhìn cô một cái, đưa tay không nặng không nhẹ mà kéo tay kia của Triệu tổng xuống: "Cạn chén không phải chuyện hai người sao? Một mình tôi rất không có ý tứ, Triệu tổng nếu muốn uống một ly nữa, chúng ta rót thêm ly nữa cũng được."

Lời này của anh là có ý gì, mọi người ở đây đều không hiểu rõ. Không biết đến cùng là Quý Nguyên có tức giận hay không, hay là nguyện ý ứng phó với trường hợp này đấy. Nhưng mà ít nhất Nhà Sản Xuất cũng nhìn ra Quý Nguyên không ngốc, anh ta có thấy chút tính khí của người trẻ tuổi thích xông pha, vào lúc này không nói chính xác là đã sập cửa đi rồi.

Quý Nguyên không phải thật sự là tốt, nhìn lại trong nhóm, đều là trong trăm có một rồi. Nếu Triệu tổng có ý gì khác cũng bình thường, Nhà Sản Xuất xem chừng Triệu tổng cũng sẽ không mạnh dạn tới, trong lòng suy nghĩ có thể ứng phó được thì ứng phó là tốt nhất.

Lại ngồi khách sáo như vậy một lát, Triệu tổng cảm thấy đúng là nếu bọn họ ít đi đầu tư của anh ta sẽ không làm xong chuyện, phát ra ám hiệu trong động tác và trong giọng nói càng thường xuyên hơn, làm cho Nhà Sản Xuất chờ cũng có chút bể đầu sứt trán, liên tiếp sử dụng ánh mắt ý bảo Quý Nguyên đừng xúc động.

Dĩ nhiên là trong lòng Quý Nguyên cũng có sổ, ở đây không phải chỉ một mình anh có thể vui, nếu xảy ra chuyện gì là toàn bộ miệng ăn của tổ phim đều là bày ra ở phía sau đấy.

Vào lúc này, điện thoại di động của Quý Nguyên vang lên, anh để đũa xuống lấy điện thoại di động ra sau khi liếc mắt nhìn, nói với mọi người một tiếng xin lỗi: "Tôi nhận cuộc điện thoại."

Ngay sau đó đứng dậy đi ra bên ngoài phòng, nhận điện thoại mà Chu Diễn gọi tới.

"Còn khoảng 20' em sẽ đến, mọi người ở phòng bao nào?"

Quý Nguyên ngẩng đầu liếc nhìn số phòng sau đó nói cho Chu Diễn.

"Không có chuyện gì xảy ra chứ?" Chu Diễn hỏi anh.

"Có thể xảy ra chuyện gì sao, cũng chỉ là ăn bữa cơm." Quý Nguyên nói, hiện tại chẳng qua là khoảng tám giờ, tính toán thời gian cuộc sống về đêm cũng còn rất sớm đấy, "Anh cúp trước đây, một lát em đến nhắn tin cho anh."

Cái tính tình kia của Chu Diễn, Quý Nguyên không định nói cho cậu biết, nghĩ tới có thể đi sớm về sớm một chút.

Quý Nguyên cúp điện thoại trở lại phòng, cũng không biết lúc trước nói cái gì, vào lúc này tầm mắt của mọi người không tự chủ được rơi vào trên người anh.

Triệu tổng cười nhìn của anh, chủ động đề nghị: "Một lát cơm nước xong, đổi chỗ khác chứ?"

"Được, " Trình Húc Đông đáp lời, "Khó có khi được tụ tập cùng nhau, chơi tận hứng thì tốt."

Trình Húc Đông là lão diễn viên, trải qua tình cảnh này ứng phó tốt hơn nhiều, lại muốn cùng Triệu tổng giao hảo, tự nhiên sẽ khôn khéo rất nhiều. So sánh với Lâm Nhiễm, phái nữ duy nhất tại chỗ này, sợ rằng còn không thoải mái hơn Quý Nguyên một chút.

Quý Nguyên không có băn khoăn đối với bọn họ, lại cảm thấy mình sẽ phải ở lại thêm một thời gian với vị Triệu tổng ghê tởm đầy dầu mỡ đến đánh người này, dứt khoát nói thẳng: "Mọi người hãy chơi vui vẻ, thật sự xin lỗi, một lát nữa tôi cần phải đi."

Nụ cười trên mặt Triệu tổng không còn, có chút không vui nói: "Húc Đông nói đúng, mọi người khó có khi tụ tập cùng nhau, không chơi tận hứng chút sao được? Cái người này muốn đi là có ý gì?"

Nhà Sản Xuất vội vàng đứng ra lại đánh mấy câu Thái Cực để hòa hoãn không khí, Trình Húc Đông cũng lập tức kéo đề tài ra xa, dời đi lực chú ý của Triệu tổng.

Quý Nguyên ngồi ở bên cạnh ăn món ăn, giống như một chút cũng không bị ảnh hưởng bởi áp suất bên cạnh.

Mười mấy phút sau, bên ngoài phòng truyền đến hai tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, nhân viên phục vụ ra vào là chuyện thường xảy ra, không ai để ý.

Nhưng chờ cửa mở ra, sau lưng nhân viên phục vụ lại đứng một người, không, đứng ngay tại cửa ra vào.

Nhân viên phục vụ để tay ở trên cửa, xem bên trong một chút, lại xem một chút bên ngoài, cũng không biết nên mời người đi vào hay là thế nào.

"Cái này, " có người nhìn về ngưỡng cửa.

Quý Nguyên đưa lưng về phía cửa, Triệu tổng uống rượu có chút quá, đưa tay ôm Lâm Nhiễm nói giỡn, Lâm Nhiễm không tránh thoát được, trên mặt tất cả đều là gượng cười. Cái này cũng chưa hết, sau khi Quý Nguyên nghe động tĩnh ở của quay đầu lại thì một tay khác của Triệu tổng cũng thuận tay đặt lên bả vai của anh rồi.

Đùng một cái dây cung trong đầu Chu Diễn kia đứt cái phịch.

Ánh mắt của Quý Nguyên đối mắt với Chu Diễn ngoài cửa, lập tức phát hiện ánh mắt của cậu thay đổi.

"Bạn của tôi tới đón tôi, " Quý Nguyên hất tay Triệu tổng ra, biết vẻ mặt này của Chu Diễn là điềm báo, người lập tức đứng lên, chào hỏi với mấy người trong tổ phim xong chuẩn bị đi.

Chu Diễn đã chậm rãi từ ngoài cửa đi về phía Quý Nguyên, càng đến gần Quý Nguyên đi càng nhanh.

Triệu tổng đi theo Quý Nguyên mới đứng dậy, cũng không biết ngày chết của mình dính vào trên ót rồi, còn lôi kéo anh, Quý Nguyên bị khéo lui về phía sau trốn một chút không có kéo được, mặt đi theo vẫn còn đen, gần như là do rượu cồn không lựa lời nói: "Cho mặt mũi mà lên mặt đúng không, thật coi mình là một diễn viên rồi hả?"

Quý Nguyên rất muốn cho thằng cha này một cục gạch, ở tại hội trường nhiều người như vậy hiện tại cũng chỉ có một nhà đầu tư ăn cơm, Quý Nguyên thế nào cũng không thể tùy hứng như vậy. Anh đình chỉ không lên tiếng, còn muốn đưa tay kiềm chế động tác của Chu Diễn, tránh cho cậu động thủ. Nhưng vậy lọt vào trong lỗ tai Chu Diễn, Chu Diễn không nhịn được, huống chi vốn cậu cũng không muốn nhịn.

"Ông cho được cái mặt mũi gì, cho được cái gì?" Quả đấm vốn để xuôi bên người Chu Diễn hơi thay đổi một chút, trong giọng nói không che giấu chút khinh bỉ nào.

Trường hợp bởi vì một câu này mà châm lên lửa, cũng đều không đợi người bên cạnh đứng ra nghĩ vài lời khuyên, Chu Diễn chạy tới trước người Quý Nguyên. Triệu tổng còn muốn táy máy tay chân, nhưng tay đưa ra đột nhiên bị Chu Diễn nắm lấy, dùng sức vặn qua một bên, quả đấm ở tay kia mang theo gió, một cái đấm tới quai hàm của người bên dưới, đồng thời nhấc chân đạp một cước về phía bụng, thật dùng lực, người bên cạnh cũng có thể nghe một tiếng trầm đục kia, Triệu tổng đã cảm thấy tất cả lục phủ ngũ tạng của mình hình như đều bị đạp bể rồi, bao nhiêu năm không có bị thương qua như vậy.

Vừa nhìn là biết đã nghiêm chỉnh luyện qua, người ở đây không ai có thể so với Chu Diễn, vốn là cũng có người muốn tiến lên ngăn cản nhưng động tác cũng không tự chủ được dần chậm lại, chỉ sợ quả đấm hù chết người kia cũng tiến lên thăm hỏi mình hai cái.

Sau khi Chu Diễn đá xong mấy đá mấy người kia vẫn đứng im như cây tùng, lạnh lùng nhìn Triệu tổng kêu thảm mất đi thăng bằng ngã xuống bên cạnh.

Cậu đi theo bên cạnh không chút lưu tình lại đạp thêm hai cái, ra tay không lưu lại chút chức lực này, thẳng đá vào người đang gào khóc kêu, Quý Nguyên kéo người lại, nếu để cho Chu Diễn đá thêm mấy cái, có khả năng cái loại phẩm chất đạo đức cao đến thận hư như Triệu tổng này phải quy thiên rồi, người bên cạnh thấy Chu Diễn bị Quý Nguyên kéo đi, lúc này mới tiến lên làm bộ như can ngăn. Nhưng mà Triệu tổng đã được dọn dẹp gọn gàng không sai biệt lắm, rầm rì nhắm mắt lại chỉ biết kêu đau.

Tim gan tỳ phổi thận của Nhà Sản Xuất này đều đi theo trận đòn của Chu Diễn đối với Triệu tổng rồi, bạc sáng trắng đã đến tay rồi, trong nháy mắt lại bay đi trước mắt anh ta. Như vậy một phen, còn đầu tư cái rắm? Hận không thể để anh ta thay thế Triệu tổng chịu trận đòn này!

Anh ta cũng không biết Chu Diễn là ai, chỉ biết đây là bạn của Quý Nguyên, chỉ có thể gọi Quý Nguyên để trút giận lên đầu anh: "Quý Nguyên, con mẹ nó anh mang người nào tới đây để gây chuyện thế, đây là chuyện gì?" Anh ta vừa lo lắng vừa chạy đi kiểm tra tình hình của Triệu tổng, hỏi anh ta có thể hay không, sau đó lại là một hồi nhận lỗi.

Từ góc độ nhà sản xuất phim mà nói, phản ứng của anh ta là dễ hiểu, có tiền là ba, như thế nào đi nữa bọn họ cũng không thể gây khó khăn với việc này được. Bình thường bồi ăn bồi uống kéo đầu tư, còn nhiều lúc chịu khổ chịu tội, có thể hò hét chuyện đã qua ai không nhịn được?

"Không cần anh đỡ!" Triệu tổng hơi trở lại bình thường, tức cũng vọt tới đỉnh đầu, không dám nhìn Chu Diễn, chỉ hướng về phía Nhà Sản Xuất hù dọa gào thét, "Chuyện như vậy đừng nghĩ tôi có thể dễ dàng bỏ qua, đầu tư cũng không cần phải nghĩ nữa!"

"Chút tiền đó ông giữ lại để dành mua quan tài xem có đủ hay không, " Chu Diễn đứng tại chỗ từ trên cao nhìn xuống Triệu tổng, "Tôi họ Chu, gọi Chu Diễn, có chuyện tìm tôi." Anh giơ tay nhét danh thiếp vào trong túi áo của Triệu tổng.

Nửa câu sau không phải là nói với Triệu tổng nói.

Chu, Chu Diễn? Nhà Sản Xuất sửng sốt, sao mà cái tên ngày nghe quen tai thế?

Chu Diễn nói xong kéo Quý Nguyên đi.

Trước cửa xe của Chu Diễn, cùng Quý Nguyên thắt dây an toàn trên xe, lái xe đang ngồi phía trước thoáng liếc mắt nhìn qua kính chiếu hậu, vội vàng chỉnh lại sắc mặt không dám nhìn nữa. Lúc trước để buôn bán anh ta còn giả bộ là chủ phòng đấy, vào lúc này cũng đừng để cho người ta nhận ra.

"Lúc trước em hỏi anh là có chuyện gì không, anh lừa em à?" Chu Diễn nghiêng người qua thắt chặt dây ăn toàn của Quý Nguyên, trong lời nói rõ ràng không hề có vui mừng.

Thật ra thì tửu lượng của Quý Nguyên cũng bình thường, chỉ là lúc đầu rất chậm, vào lúc này từ từ ngấm dần, đầu bắt đầu có chút mụ mị, bất quá anh vẫn tận lực giải thích một chút: "Thật ra thì vừa rồi mới như vậy, không có cái gì khác, loại chuyện này không phải rất bình thường sao. . . . . ."

Thật sự thì trong hội rất bình thường, cũng không phải trước kia Chu Diễn chưa từng tham gia những bữa tiệc như vậy, ngồi ở bên cạnh nhìn những người này dính vào cũng không nghĩ tới cái khác, chính cậu không động vào, chẳng qua thái độ chính là việc này không liên quan đến mình. Nhưng Quý Nguyên không giống như vậy, gần như chưa bao giờ cậu để cho Quý Nguyên rơi vào tình huống như vậy, chỉ mới tưởng tượng thôi mà Chu Diễn đã cảm thấy nhức đầu, đừng nói tận mắt nhìn thấy quá kích thích rồi.

Cho dù chuyện này đã khiến cho người ta tạo thành thói quen, nhưng ở trong đầu Chu Diễn Quý Nguyên chính là một Tiểu Bạch liên (đóa sen trắng nhỏ), đặt ở trên Thần Đàn (đàn tế của thần linh) cũng không quá đáng, những người ở bên ngoài đó ngay cả nhìn anh nhiều hơn một cái cũng không được, chớ nói chi còn táy máy tay chân.

Nếu như với tính khí của cậu chủ đời trước, tối nay cái tay thối kia của Triệu tổng cũng đừng mong là còn nữa. Bây giờ anh ta phải may mắn lắm khi còn thiếu hai tháng nữa cậu chủ mới trưởng thành, chờ thêm hai năm nữa dựa vào thủ đoạn lôi đình (sấm chớp) của cậu chủ nhà họ Chu, thì chuyện tối nay sẽ là thật chứ không nói hai lời rồi.

"Cái gì bình thường, " trong lời nói của Chu Diễn chứa đựng sự tức giận, đang muốn nói tiếp, rượu của Quý Nguyên hoàn toàn ngấm hết, mí mắt nặng nề không mở nổi. Tự tay anh đưa ra che miệng Chu Diễn lại, thân thể nghiêng một cái, dựa vào bả vai của Chu Diễn ngủ mất, chẳng hề để ý đến lửa giận của cậu hai, sợ rằng trên đời này cũng không tìm ra được người thứ hai đâu.

Tài xế ở phía trước không dám quay đầu lại, chỉ nghe rõ ràng Chu Diễn muốn phát hỏa lại ngưng lại, không khỏi có chút kỳ quái.

Anh ta cũng không rõ rốt cuộc Quý Nguyên là thần thánh phương nào, tài xế chỉ biết là, mỗi lúc cậu hai ở cùng anh, tính tình lại càng quái, giống như bỗng nhiên đổi tính, mang đến cảm giác tương phản mãnh liệt, còn không bằng vẫn xấu tính đâu, rất dọa người.

Buổi tối xảy ra bao nhiêu chuyện cũng đều theo Quý Nguyên lên xe không bao lâu đã ngủ thiếp đi quẳng sang một bên. Rất nhiều chuyện ví dụ về sau làm sao dọn dẹp, phim này còn quay hay không, muốn nói ra anh có phải đeo trên lưng trách nhiệm không nhỏ hay không vân vân, cũng không kịp hỏi Chu Diễn.

Ngày thứ hai sau khi bị Trần Phàm Kiều gọi điện thoại đánh thức, Chu Diễn đã ra khỏi cửa đi thi.

Vốn tưởng rằng Trần Phàm Kiều gọi điện thoại tới đây để nói chuyện ngày hôm qua, Quý Nguyên còn chuẩn bị xong tinh thần chịu mắng nhưng ai có thể tưởng anh ta chỉ nói với Quý Nguyên lịch trình buổi trưa và buổi chiều có chút thay đổi nhỏ, nói xong đã muốn cúp điện thoại rồi.

"Ai, Anh Trần, " sau một hồi quanh co Quý Nguyên mới hỏi, "Chuyện tối hôm qua đó, có ảnh hưởng gì không?"

Quý Nguyên cảm giác căn bản là mình đang nói nhảm, đánh người ta một trận như vậy còn có thể coi như không có chuyện gì mà tiếp tục đầu tư sao, đó là có quỷ.

"Không có ảnh hưởng gì, " Nửa câu đầu nghe ra tâm tình của Trần Phàm Kiều không tệ, nửa câu sau lại có chút nghi ngờ, "Em không biết gì sao?"

"Ngày hôm qua em uống nhiều rượu, mới vừa tỉnh ngủ kia mà, " Quý Nguyên có chút ngượng ngùng nói.

"Không có rút lui đầu tư, mặt khác Chu thị còn nhất định phải quăng vào 20 triệu, yên tâm quay đi, ổn." Giọng nói của Trần Phàm Kiều vui vẻ, "Em phải nghỉ ngơi tốt, buổi chiều hoạt động anh giúp em đẩy về sau, còn có Tiễn Tuấn Kiệt nhờ anh nói với em tối qua thật xin lỗi."

Quý Nguyên nhớ không lầm, hình như Tiễn Tuấn Kiệt chính là tổng sản xuất của bọn họ, cũng chính là tên của nhà sản xuất ngày hôm qua.

"A, không cần không cần."

Sau khi Quý Nguyên cúp điện thoại, còn có chút mơ hồ, hồn nhiên không biết mình bây giờ mình đã thành tiểu tổ tông trong mắt mọi người.

Mặc dù đời trước cũng có Chu Diễn chống lưng, nhưng cho tới bây giờ Quý Nguyên cũng chưa bao giờ trực tiếp cảm thụ cái cách làm bốc đồng của người có tiền.

《 gió xuân say 》 tổng cộng có 30 tập, chi phí lúc quay phim này cũng không cũng không cao như lúc sau. Thứ nhất là thù lao của minh tinh đóng phim không có tăng giá, thứ hai là quả thực thị trường không rộng.

Hiện giờ dự tính làm ra một tập《 gió xuân say 》gần trăm vạn quả thật là kinh người, có thể để cho tổ phim thoải mái quay một bộ phim thật tốt, quanh co khúc khuỷu lại thành một việc đơn giản như vậy.

Đọc truyện chữ Full