Quý Nguyên ở nhà xuất quỹ cùng với việc trên internet không tạo ra sóng gió quá lớn, người duy nhất có thể có thể coi là có khả năng bị thương tổn là Vũ Dật Phi, fan không chỉ tiến hành oanh tạc khu vực bình luận đối với một mình weibo của Quý Nguyên, mà cũng tiến hành bình luận điên cuồng trên weibo của Vũ Dật Phi.
"Phì phì bá đạo bối rối, Nam Thần bỏ đi theo người khác!"
"Nhà máy cao su Giang Nam đóng cửa, Quý Nguyên chạy theo đàn ông khác!"
"Mùa mưa lại tới, vạn vật hồi phục, mùa giao phối đến, chỉ còn một mình cẩu độc thân Vũ Dật Phi."
Vũ Dật Phi nằm trên giường vừa chụp màn hình lại những bình luận này gửi cho Quý Nguyên, tức đến lăn lộn.
Ngày mồng một tháng năm bay: tức chết anh rồi.
Ngày mồng một tháng năm bay: thật tức chết anh rồi!
Ông xã của đồ chó: ha ha ha ha ha, mẹ nó, những bình luận này em sẽ giữ lại để bảo tồn.
Ngày mồng một tháng năm bay: giờ phút này cảm thấy toàn thế giới đều nhắm vào anh.
Ngày mồng một tháng năm bay: người nào??
Ông xã của đồ chó: ngượng ngùng thật xin lỗi, mới vừa rồi Chu Diễn gọi video cho em một lúc.
Ngày mồng một tháng năm bay: em biến mất một giờ rồi! Bảo bảo uất ức bảo bảo không nói.
Ông xã của đồ chó: 【 đỏ mặt 】
Ông xã của đồ chó: thật ra thì em có một ý, anh độc thân lâu như vậy, có phải bởi vì có người ở bên ngoài bố trí ngăn cản con đường kết giao của anh không?
Quý Nguyên vừa nói như thế, Vũ Dật Phi ở trên giường lăn một vòng, ngẫm nghĩ một chút hình như thật sự có tồn tại một chút vấn đề.
Nói cho cùng chính là cái nồi giả dối để an tâm! Gần đây anh ta bị người bên ngoài nào bố trí, khoảng cách không giống như phát hiện được người nào, người là được rồi. Thường xuyên qua lại không phải là có thời gian dây dưa rồi sao?
Anh nhục chí, gửi tin nhắn cho trợ lý Tiểu Lý.
Ngày mồng một tháng năm bay: Tiểu Lý à, ăn bữa khuya không?
Tiểu Lý: không ăn, mập không chết được anh.
Ngày mồng một tháng năm bay: QAQ
Mặc dù ngoài miệng cự tuyệt rất dứt khoát, nhưng Tiểu Lý vẫn không có lập tức chạy tới cửa phòng Vũ Dật Phi, ở cùng chỗ với anh chạy ra ngoài mua ít đồ ăn.
Vũ Dật Phi hiện tại vô cùng ủ rũ, trong khoảng thời gian đợi đồ ăn nằn trên giường ngửa đầu nhìn chằm chằm trần nhà trắng như tuyết như mộng du nói với Tiểu Lý: "Tiểu Lý à, nếu thực sự không được chúng ta sống cùng nhau đi?"
Tiểu Lý vùi ở trên ghế sa lon cũng không quay đầu lại nhìn anh ta nói: "Anh có từng xem qua một chương trình ngắn không, chỉ một gay an ủi một cô gái, cho cô ấy một tô mì, cô gái cảm động vì thế nói với gay chuyện sẽ sống chung với nhau?"
Dĩ nhiên Vũ Dật Phi có xem qua, nghe một cái đã biết Tiểu Lý muốn nói đến câu nói cuối cùng đầy tinh túy trong câu chuyện kia "Cô không có nam nhân cần nhưng có thể tôi có nam nhân cần."
Anh ta đang cảm thấy đau lòng, không ngờ lời Tiểu Lý nói ra càng thêm đau lòng.
"Anh không cảm thấy hiện tại chúng ta thay đổi lập trường càng mỉa mai hơn sao?" Tiểu Lý nhàn nhã thong dong, quơ quơ chân.
Vũ Dật Phi không lời để cãi lại, lập tức chết đến không thể chết thêm rồi.
Trong lòng có chuyện gì rất ảnh hưởng đến cảm xúc khi quay phim ngày hôm sau, ngược lại vừa quay được một cảnh đạo diễn không nói gì, Trì Lập An ở bên cạnh đã nhìn ra.
Một cảnh trong Caton cũng miễn cưỡng qua, Vũ Dật Phi thở phào một cái đi đến bên cạnh vừa định ngồi xuống, đã nhìn thấy Trì Lập An nhìn mình chằm chằm.
"Tối hôm qua ngủ không ngon?" Trì Lập An hỏi anh ta.
"Có chút, " Vũ Dật Phi và Trì Lập An sống chung đã không còn lạnh nhạt như trước ở cạnh hòa bình, lúc nói chuyện cũng rất thả lỏng, "Hơn một giờ mới ngủ."
Buổi sáng bảy giờ bọn họ đã đến rồi.
Trì Lập An tiếp tục hỏi, một chút phòng bị Vũ Dật Phi cũng không có, có lời gì cũng nói ra: "Em cảm thấy được có thể mình sẽ độc thân cả đời."
Trì Lập An bật cười: "Ủa sao không có ai thích em hả?"
Vũ Dật Phi biết Trì Lập An không phải là cái loại người sẽ ăn nói linh tinh hoặc là người sẽ tuyền bá linh tinh, thời gian quay phim dài như vậy, tố chất chuyên nghiệp của đối phương cùng với nhân phẩm của người ta mà nói, anh ta cũng đều nhìn ở trong mắt, hiện tại nếu trò chuyện rồi, không khí cũng nhẹ nhõm, Vũ Dật Phi nhanh miệng nói: "Ha ha, vậy anh thích em không?"
Một lời của anh ta thốt ra đã cảm thấy có chỗ không đúng, nhưng mà đã không thu về được rồi.
Rõ ràng bởi vì lời nói của anh ta mà Lập An hơi sửng sốt một chút, nhưng mà rất nhanh đã phản ứng kịp, gật đầu nói: "Cũng không phải là không thể được."
Anh ta nói như vậy, Vũ Dật Phi cảm thấy chính là đang an ủi mình, lúc này cũng không coi nó là sự thật, chỉ vô cùng chân thành nói với Trì Lập An: "Cám ơn thầy Trì!"
Đến tháng tám phần diễn của Quý Nguyên trong《 gió xuân say 》đã tiến hành được không sai biệt lắm, vừa vặn phần diễn của anh đã xong trước sinh nhật của Chu Diễn Sinh hai ngày, lập tức Quý Nguyên ngựa không ngừng vó chạy về thành phố A.
Mặc dù nói có thời gian rảnh rỗi để nghỉ ngơi, nhưng mà kế hoạch sau đó là quay trở lại ngay.
"Có mấy kịch bản anh cảm thấy được không tệ, còn có một kịch bản khác, một nhóm minh tinh ra nước ngoài du lịch, " Trần Phàm Kiều nói đại khái với Quý Nguyên một lần, "Mấy ngày nay trước hết em nghỉ ngơi cho thật tốt, không có gì những chuyện khác thì anh cũng sẽ không tìm em."
Hiện tại Quý Nguyên không nắm được kịch bản, nhưng mà theo lời Trần Phàm Kiều cái kịch bản kia, anh cũng biết sơ sơ một chút. Đời trước anh có xem qua rồi, nhớ là có minh tinh uy tín lâu năm cũng có minh tinh thịt tươi, lúc mà cùng nhau du lịch thì xảy ra các loại chuyện thú vị cũng như chuyện mâu thuẫn, coi như có xem một chút, một kịch bạn có tỉ lệ người xem TV cũng rất tốt.
Trước khi công chiếu《 gió xuân say 》còn một mất một khoảng thời gian, trong khoảng thời gian này Quý Nguyên không thể nào không làm gì, độ nổi tiếng của mình sẽ giảm xuống. Tham gia một vài chương trình giải trí cũng là một sự lựa chọn không tồi.
Còn lại kịch bản mà Trần Phàm Kiều nói cũng có thể xem xét một chút, nếu là một bộ phim truyền hình hay anh cũng không muốn bỏ qua.
Chu Diễn hẹn thời gian tới đón anh, vốn là phải đứng ở trong đám người chờ máy bay, nhưng Quý Nguyên đã rời đi rồi.
"Ngộ nhỡ có fan nhận ra làm thế nào, " Trong lòng Quý Nguyên vẫn không muốn Chu Diễn đi đón anh rồi cũng phải chịu đựng loại áp lực cùng nhau bại lộ trước mặt công chúng này, "Em chờ anh trong xe ở bãi đậu xe là được."
Chu Diễn cũng không lay chuyển được anh, chỉ có thể ở trong xe chờ anh. Tài xế cũng đội trung một thể.
Không lâu sau, Quý Nguyên kéo rương hành lý thở hổn hển thở hổn hển chạy tới.
Chu Diễn lập tức xuống xe giúp anh nhấc hành lý lên, Quý Nguyên như một làn khói nhảy vào trong xe.
"Mới vừa rồi có người nhận ra anh, may mà anh nhanh chân chạy trước." Mặc dù Quý Nguyên mệt, nhưng giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng.
Chu Diễn nghiêng đầu nghe lời nói của anh, lại giơ tay lên dùng ngón cái xoa xoa khóe miệng anh, nhìn một chút lại không nhịn được cúi đầu hôn anh một cái.
Hiện tại Quý Nguyên cũng không ăn ở hai lòng, anh nhìn thấy Chu Diễn vui vẻ đến không chịu được, đưa tay ôm cổ cậu, đầu cũng đi theo nương đến trên vai Chu Diễn: "Anh rất nhớ em!"
Chu Diễn nhỏ giọng cười, có thể nghe ra cảm xúc vui sướng bên trong.
Trước khi làm tài xế cho cậu chủ nhà họ Chu đã qua đời cũng đã làm tài xế một thời gian, cũng thấy qua cậu chủ nhà họ Chu nuôi không ít minh tinh, đang đỏ hay không "hot" đều có, chỉ là không có một người sống chung với cậu chủ như vậy.
Vậy làm sao, tài xế nghĩ, không giống như quan hệ về lợi ích, ngược lại càng giống như nói đang nói chuyện yêu đương có tiếng cũng có miếng đây?
Quý Nguyên ở trên xe dính lấy Chu Diễn một lát, tính khí dịu ngoan, nhưng về nhà không bao lâu đã trở về hình dáng ban đầu rồi.
Anh ngồi trên ghế sa lon đưa ngón tay tính ngày.
"Nghỉ ngơi ba ngày, sau đó có hai tiết mục, nửa ngày, một ngày. . . . . ." Quý Nguyên bị làm cho nhức đầu, cộng thêm không lâu nữa sẽ phải đến trường, anh cảm thấy ngày thật sự càng mù mịp hơn rồi.
"Ba ngày này anh phải ngủ!" Quý Nguyên len lén nhìn Chu Diễn ở bên cạnh giúp anh cất hành lý một cái, thật ra thì trong lòng anh biết ngày hôm sau chính là sinh nhật của Chu Diễn, nhất định là muốn làm gì vui vẻ một chút, nhưng ngoài miệng chính là cố ý hù dọa Chu Diễn một chút.
Vốn cho là Chu Diễn vẫn luôn ở trước mặt mình cường điệu muốn trải qua sinh nhật thành niên nhưng nghe những lời này lại không có chút phản ứng gì, tiếp tục quá trình chia quần áo bẩn của anh ra sau đó ném vào trong máy giặt.
Chờ quay đầu trở lại lúc nói chuyện với Quý Nguyên, chẳng qua cũng chỉ nói một câu: "Buổi tối muốn ăn cái gì?"
Quý Nguyên có chút buồn.
Cái gì kia, thật ra thì không phải là anh không nghĩ tới cuộc sống sinh hoạt chống chồng của hai người! Nhưng Chu Diễn ở trước mặt vẫn luôn rất chủ động lại bình tĩnh, Quý Nguyên bên này là hoàn toàn không thể không biết xấu hổ chủ động đưa ra cái gì.
Vậy thì kìm nén?
Quý Nguyên cảm thấy cũng không được, có chút phiền. Đang muốn mở miệng hỏi xương cốt trên người đồ chó kia có chỗ nào không đúng sao, khóe mắt chợt nhìn đến một phong thư trên khay trà, bên trên có một chỗ nhìn vô cùng quen mắt.
Anh đứng dậy cầm đồ tới nhìn một chút, lại nhìn thư thông báo trúng tuyển của trường học một chút.
"Ai?" Quý Nguyên mới nhớ tới, anh ở một bên bận đến váng đầu, một bên lại quên mất Chu Diễn là một người mới vừa thi tốt nghiệp trung học xong, không nhớ ra chút nào cái loại chuyện như trúng tuyển này vậy.
Không ngờ Chu Diễn đăng ký vào trường của anh
Thực sự là Chu Diễn đăng ký vào trường học của Quý Nguyên, còn trúng tuyển, nhưng mà chờ đến khi Quý Nguyên hỏi cậu, Chu Diễn còn là một bộ dáng sóng nước chẳng xao, thậm chí trong chốc lát còn chuyển đề tài tới: "Lập tức ở nhà nên ăn tùy tiện một chút, rồi anh đi ngủ, nghỉ ngơi thật tốt."
Tốt xấu gì hai người cũng hơn một tháng không gặp, gặp mặt không giống như va chạm nóng bỏng trong tưởng tượng của Quý Nguyên chút nào. Quý Nguyên trước tiên cẩn thận suy nghĩ một chút về nội dung nói chuyện của mình với Chu Diễn trong hai ngày qua, nhưng không có dấu hiệu gì là không đúng cả?
Anh lại nghiêm túc lật weibo ra, xem một chút có bát quái bất lợi nào cho việc phát triển tình cảm của bọn họ hay không.
Nhưng cũng không có.
Quý Nguyên cảm thấy có thể Chu Diễn đang ngồi giả bộ bực bội, nói không chừng lập tức không nhịn nổi. Vì vậy anh bày ra các loại nhẫn nhịn, Quý Nguyên chờ rồi chờ, đợi một chút đến hơn bảy giờ lúc hai người đã ăn cơm xong, Chu Diễn giúp anh rửa trái cây, cũng không đợi đến đến khi Chu Diễn có phản ứng gì lớn, thậm chí cũng không có nhìn anh lâu lần nào.
Đặt trái cây đã rửa xong đến trước mặt Quý Nguyên, Chu Diễn dặn dò anh một câu ăn ít một chút sau đó lập tức đi tắm.
Dựa theo tính tình của đồ chó, sau khi tắm xong nhất định phải không thành thật chứ? Vì vậy Quý Nguyên ăn trái cây chậm đi, đang ngồi trên ghế sa lon đợi.
Sao đoán được Chu Diễn tắm xong ra ngoài, liếc anh một cái sau đó chỉ nói là: "Đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon."
Sau đó xoay người trở về phòng!
Ghim tâm, đồ chó.
Quý Nguyên không giải thích được, xác thực là có chút mệt mỏi, anh cũng dứt khoát tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, có chuyện gì ngày mai lại nói.
Nửa đêm.
Quý Nguyên bị buồn tiểu mà tỉnh, mới vừa đưa tay muốn bật đèn bàn, cửa phòng chợt truyền đến tiếng bị người ta mở ra.
Quý Nguyên bối rối, không đợi anh kịp phản ứng, cửa phòng bị người ta đẩy ra. Cùng lúc đó Quý Nguyên cũng bật đèn bàn lên, chiếu sáng đến Chu Diễn đang đứng ở cửa.
"Làm anh sợ muốn chết, " Quý Nguyên nói, lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Anh còn tưởng rằng kẻ trộm vào nhà."
Nhưng mà mới vừa nói xong, Quý Nguyên lại lập tức phản ứng kịp, anh cầm điện thoại di động lên liếc mắt nhìn, mới vừa qua 0 giờ 1 phút, "Không phải, hơn nửa đêm, em mộng du đấy à?"
Chu Diễn tinh thần sáng láng, cặp mắt lóe lang quang: "Không chúc em sinh nhật vui vẻ à?"
Lúc này Quý Nguyên lúc này mới chú ý tới, Chu Diễn không phải là tay không tiến vào, cậu cầm không ít thứ. Anh cũng mới phản ứng kịp, tại sao lúc mình nói phải ngủ ba ngày Chu Diễn không có phản ứng, bởi vì trọng điểm của việc ngủ ba ngày này với việc ngủ ba ngày kia không giống nhau.
Tác giả có lời muốn nói: tiết mục ngắn bản đầy đủ: một cô gái cùng với một người đàn ông gay cùng thuê phòng. Có một buổi tối cô ấy buồn như đưa đám, sau đó chàng trai gay rất săn sóc nấu cho cô ấy tô mì. Đột nhiên cô ấy cảm thấy rất ấm áp, đã nói: "Nếu không chúng ta cứ sống chung như vậy đi." Không ngờ sắc mặt của chàng trai gay đại biến: "Cô không có đàn ông muốn, tôi nhưng có!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại
Chương 47: Ngủ chung ba ngày
Chương 47: Ngủ chung ba ngày