Ngự tiền hoạn quan vội vã chạy về Thành Thư điện, nhưng lại nhất thời không bẩm được. Vài vị trọng thần triều đình đang cùng hoàng đế thảo luận chính sự trong điện, nên hắn chỉ đành chờ ở bên ngoài, dù có nóng lòng đến mầy cũng không nói ra được. Hắn và Tô Dư kỳ thực cũng không thân thiết quá mức, chỉ là mấy ngày nay cảm thấy vị Tô Quý Tần này đối đãi với người khác luôn khoan dung, hôm nay hoàng đế lại chịu che chở nàng, cho nên mới không muốn nàng bị thua thiệt một cách vô ích thôi.
Đợi gần nửa canh giờ, các vị đại thần mới từ trong điện đi ra, hoạn quan liền không dám trì hoãn đi vào điện, quỳ sụp xuống:" Bệ hạ thánh an."
Hoàng đế biết hắn là người mấy ngày nay đưa đồ đến Tễ Nhan cung, lúc nãy cũng mới từ Tễ Nhan cung trở về, nhíu mày, hỏi:" Làm sao vậy?"
" Thần vừa rồi theo phân phó của bệ hạ đi Tễ Nhan cung tặng đồ, đúng lúc gặp được hoạn quan bên Trường Thu cung đến Tễ Nhan cung, nói là..truyền Tô Quý Tần nương nương đến Trường Thu cung thị thiện."
" Cái gì?"_ Hoàng đế giật mình. Không nghĩ tới Giai Du Phu Nhân sẽ làm như vậy, đây không phải rõ ràng muốn Tô Dư đẹp mặt sao?
_______________________________________
Tô Dư sau khi nghe mình được truyền đến cũng không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, Giai Du Phu Nhân, đó là người nàng đắc tội không được. Mặc kệ trong lòng nàng bây giờ phục hay không phục, thì vẫn phải cẩn thận mới tốt. Nên sau khi tỉ mỉ trang điểm thay quần áo, liền chuẩn bị bộ liễn đi Trường Thu cung.
Nàng ở ngoài Tiêu Phòng điện nghỉ chân trong chốc lát, thấy cung nhân ngoài điện nhiều hơn phân lệ của một Phu Nhân, liền đại khái đoán được còn có người khác được mời đến trước. Không hỏi nhiều, đi vào điện, thì thấy cung nhân mình mang theo đều bị ngăn ngoài cửa. Chiết Chi không yên tâm nhẹ kêu một tiếng:" Nương nương...."_ Tô Dư nghiêng đầu, cười nhẹ, nói: "Ngươi cứ chờ ở bên ngoài đi."
Nàng nói xong liền đi thẳng vào trong, đi qua bức màn, thấy thức ăn đã được bày trí tốt trong điện, đồng thời cũng thấy người khiến nàng căng thẳng nhất ngồi ở đó -- Giai Du Phu Nhân Đậu Oản, do ngồi ở vị trí chủ vị nên có thêm vài phần đoan trang; ở hai bên ghế ngồi, bên trái là Nhàn Phi Nguyễn Nguyệt Lê, còn bên phải là.......Chương Nhạc Phu Nhân Diệp Cảnh Thu.
Nói cách khác, ở đây không có gì ngoài một Giai Du Phu Nhân xem như được cưới hỏi đàng hoàng mà nhập cung, thậm chí còn thiếu chút nữa trở thành hoàng hậu, cùng hai người từng là dắng thiếp ngày xưa gả theo nàng.
Tô Dư cảm thấy trong lòng một hồi khó chịu, khẩu khí nhẹ nhàng chậm chạp, thu liễm quần áo rồi quỳ xuống, thế nhưng chỉ nói một câu:" Giai Du Phu Nhân thánh an."
Diệp Cảnh Thu đã dự liệu được Tô Dư nhất định sẽ không chào mình, nhìn Giai Du Phu Nhân cười một tiếng, lời nói lại như đang nói với Tô Dư:" Mấy hôm nay không gặp Tô Quý Tần. Bản cung nhớ lần trước nhìn thấy, là trước lúc Giai Du Phu Nhân được thụ phong, ở trong Thành Thư điện thì phải."
Vừa gặp liền nói đến chuyện lễ phục. Đáy lòng Tô Dư cười lạnh một tiếng, hờ hững ứng một câu: "Vâng."
"Bản cung cũng muốn gặp mặt Tô Quý Tần từ sớm."_ Giai Du Phu Nhân vừa nhìn nhạt Diệp Cảnh Thu vừa nói _" Bất quá nghe nói Tô Quý Tần bệnh liên tục nên bất tiện quấy rầy."
Hai người rõ ràng là vừa chèn ép Tô Dư vừa đấu đá lẫn nhau, ai cũng không muốn mở miệng gọi nàng dậy trước, để nhìn xem đối phương có gan không cho phép nàng đứng lên hay không.
Nhàn phi ở một bên từ lúc nhìn thấy Tô Dư tiến điện liền chấn động trong lòng. Nàng nghe Giai Du Phu Nhân nói sẽ truyền phi tần địa vị thấp đến thị thiện, mặc dù là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng vẫn nhịn không được suy đoán xem người Giai Du Phu Nhân truyền đến là ai.
Quả nhiên là Tô Dư....
Hai vị Phu Nhân đều cười nhìn lẫn nhau, Nhàn Phi lặng im trong chốc lát, sau đó khẩu khí chậm rãi, không thèm để ý tâm tư của hai người kia, nhìn về phía Tô Dư nhẹ nhàng cười một tiếng, nói:" Tô Quý Tần miễn lễ."
Diệp Cảnh Thu cùng Đậu Oản nghe vậy liền biến sắc, đồng thời liếc nhanh Nhàn Phi, thấy Tô Dư đã an tĩnh đứng lên, cảm thấy rất không ổn nếu để cho nàng quỳ trở lại.
Thị thiện. Đây cũng không phải là việc gì khó, nhưng lại là chuyện Tô Dư không hề muốn làm. Trong gia đình tầm thường, đây là việc thiếp thất hầu hạ chính thê dùng bữa; mà ở trong cung, là hoàng hậu truyền tần phi hầu hạ mình dùng bữa -- tuy là quy củ, nhưng lại có rất ít hoàng hậu hoặc cung tần chấp chưởng Phượng ấn thật sự làm vậy, Diệp Cảnh Thu cũng chưa từng dùng biện pháp này khó xử Tô Dư.
Đây là vì Đậu Oản đồng thời muốn lập uy với Diệp Cảnh Thu và Tô Dư mà nghĩ ra biện pháp này, một mặt muốn làm cho Tô Dư biết rõ sau này nàng ta mới là chính thê, mặt khác làm cho Diệp Cảnh Thu hôm nay rõ ràng người ở Trường Thu cung này là Đậu Oản nàng ta, chuyện Diệp Cảnh Thu không dám làm nàng ta lại dám làm, bởi vì nàng ở Trường Thu cung này là danh chính ngôn thuận. Còn về phần mời Nhàn Phi đến, nàng ta chẳng qua chỉ muốn xem một chút người đã từng giải quyết lục cung này, đồng thời cũng muốn xem người bị nghi hủy lễ phục của nàng ta Nguyễn thị là người thế nào.
_______________________________________
Một hồi yên tĩnh, tầm mắt của Giai Du Phu Nhân cuối cùng lại rơi về phía Tô Dư, nhẹ cười một tiếng:" Hôm nay làm phiền Tô Quý Tần rồi."
Tô Dư nhẹ mím môi cố tỏ ra vui vẻ, ứng "Dạ" 1 tiếng rồi tự nhiên đi về phía trước, cầm bát đũa đứng lên.
" Phu Nhân...."_ Nhìn Tô Dư trấn tĩnh như thường, Nhàn Phi trong lòng càng phát hoảng, thấp thỏm nhìn về phía Giai Du Phu Nhân, ấm giọng khuyên nhủ _"Phu Nhân, trong cung thần thiếp có hai vị tần phi do thân vương tặng vào, chiếu theo quy củ, Phu Nhân nếu muốn kêu tần phi thị thiện....hai người các nàng đại khái thích hợp hơn. Dù sao Tô Quý Tần...."
Dù sao Tô Quý Tần cũng từng là đương gia chủ mẫu. Lời nói của Nhàn Phi mới nói một nửa đã nghẹn ở trong cổ, ách một tiếng, lập tức đổi thành:" Dù sao Tô Quý Tần cũng là một vị cung chủ."
" Nhàn phi muội muội nói lời này liền sai rồi."_Diệp Cảnh Thu cười nhìn Giai Du Phu Nhân, chậm rãi nói _" Nàng là một cung chủ, nhưng bản cung lại là người chấp chưởng Phượng ấn, còn Giai Du Phu Nhân lại ở tại Trường Thu cung. Không chừng sau này một trong chúng ta có thể trở thành hoàng hậu, truyền nàng đến thị thiện thì có sao?"_ Nàng ta vui vẻ miệt thị _" Hơn nữa, mặc dù không có ai là hoàng hậu, bản cung cùng Giai Du Phu Nhân cũng đều là Chính nhất phẩm Phu Nhân đấy."
Sắc mặt Tô Dư không tự chủ lạnh đi, bất động thanh sắc cúi đầu gắp thức ăn.
Món hoa quế gạo nếp này, bởi vì được ngâm mật ong nên dính thành một khối. Tô Dư nhẹ nhàng dùng chiếc đũa tách một miếng ngẫu phiến ra, sau đó để vào trong chén trước mặt Giai Du Phu Nhân.
Diệp Cảnh Thu thần sắc lạnh đi, Giai Du Phu Nhân cũng chưa đụng đũa mà cúi đầu cười yếu ớt. Lúc miếng ngẫu phiến thứ hai được gắp vào chén của Diệp Cảnh Thu, Tô Dư liền nghe nàng ta thanh lãnh cười 1 tiếng:" Quý Tần hẳn phải biết bản cung không thích ăn mấy thứ ngọt này chứ."
Tay Tô Dư khựng lại, chiếc đũa gấp ngẫu phiến đành rụt trở về, đem miếng ngẫu phiến kia đặt lại bên cạnh đĩa.
Nhàn Phi lông mày khẽ chau lại, nhạt liếc Diệp Cảnh Thu, vừa khẽ cười nói "Thần thiếp là lần đầu nghe Phu Nhân nói không thích ăn ngọt đấy" vừa duỗi chiếc đũa của mình ra. Đôi đũa còn chưa kịp gắp, miếng ngẫu phiến kia đã được bỏ vào trong chén nàng.
Tay Nhàn Phi hơi chậm lại, khuôn mặt cứng đờ:" Quý Tần...."
" Nhàn Phi muội muội cần gì phải tự làm như thế."_ Diệp Cảnh Thu cười liếc nhìn nàng, sau đó lại nhìn một chút Tô Dư đang đoan chính cầm chén sứ _" Ân, theo lời Nhàn Phi muội muội, nàng đúng là một vị cung chủ. Nhưng chức vị cung chủ này lại khác với các chức vị cung chủ khác, nàng sao....nói dễ nghe là một Quý Tần, nói khó nghe không phải là một kẻ bị chồng ruồng bỏ sao? Mang tội danh sát hại hoàng duệ, nếu không phải nhìn thể diện của Hoắc lão tướng quân, nàng há có thể sống đến ngày hôm nay."
Hai tay Tô Dư trở nên căng cứng, con mắt không tự chủ trở nên sắc bén, mãnh liệt nhìn Diệp Cảnh Thu khiến nàng ta phải nghẹn lời. Nàng ta lập tức nổi giận, nhẹ đập bàn một cái, khẽ quát:" Ngươi trừng cái gì? Bản cung nói sai sao?"
" Chương Nhạc Phu Nhân."_ Tô Dư đặt bát đũa xuống, cười lạnh 1 tiếng, hoàn toàn khác với thái độ kính cẩn vừa rồi:" Phu Nhân nói thần thiếp sát hại hoàng duệ... Đó là tội danh bệ hạ định cho thần thiếp nên thần thiếp cũng không có gì để nói. Nhưng 4 chữ "bị chồng ruồng bỏ" còn chưa cần Phu Nhân nói, thần thiếp dù sao vẫn là một vị cung chủ, bệ hạ còn chưa biếm thần thiếp vào lãnh cung."
Nàng nói chuyện có chút hung hăng, làm cho thân thể Diệp Cảnh Thu không ngừng chấn động, tức giận càng thêm sâu, giận dữ quát: " Ngươi còn dám mạnh miệng? Địa vị trong cung của ngươi là thế nào trong lòng ngươi biết rõ, cưỡng từ đoạt lý như thế quả thực buồn cười!"
Địa vị của nàng trong cung thật ra cũng không sai biệt lắm với người bị chồng ruồng bỏ, trong lòng Tô Dư xác thực biết rõ, nhưng lúc này bị nàng ta ở trước mặt chế giễu như vậy thì làm sao có thể nuốt trôi được. Nhạt nhìn nàng ta, cười nói:" Địa vị thần thiếp là như thế nào? Thần thiếp là Chính tứ phẩm Quý Tần được bệ hạ sắc phong. Nếu Chương Nhạc Phu Nhân không cảm thấy như thế, thỉnh nói rõ!"
Diệp Cảnh Thu đã rất lâu không thấy nàng chống đối như thế, nhất thời nổi cáu, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, vừa nhấc mắt lên liền thấy Giai Du Phu Nhân đang cười nhìn nàng ta, rõ ràng là có vài phần chế giễu.
" Người đâu!"_ Diệp Cảnh Thu quát, lạnh giọng phân phó _" Tô thị không có quy củ, vả miệng cho bản cung."
" Chương Nhạc Phu Nhân!"_ Nhàn Phi gào to một tiếng làm các hoạn quan đang muốn tiến lên phải ngừng lại_ " Phu Nhân đừng có khinh người quá đáng, đây là Trường Thu cung của Giai Du Phu Nhân, Phu Nhân dám ở chỗ này động tư hình với một vị cung chủ, nếu truyền ra ngoài thì Phu Nhân là người gánh vác việc này, hay là Giai Du Phu Nhân gánh vác đây?"_ Nói xong tầm mắt của nàng liền hướng về phía Tô Dư, nói một cách sâu kín _" Còn nữa, có câu nào mà Tô Quý Tần vừa nói cần phải sửa sao?"
Diệp Cảnh Thu nghe lời nói của nàng, liền điều chỉnh lại hô hấp, nhẹ cười một tiếng, làm như không nghe thấy gì tiếp tục phân phó hai gã hoạn quan: " Lời nói của bản cung các ngươi không nghe thấy sao?"
" Là ai muốn đánh Tô Quý Tần?"_ Âm thanh mang theo vài phần nộ khí lạnh lùng truyền tới, mọi người nghe được đều run lên, tự giác đứng dậy bái kiến.
" Bệ hạ thánh an."_ Mọi người nhất tề hành lễ, Tô Dư quỳ xuống như thường lệ, mắt nhìn chiếc giày Long Văn màu đen dừng lại trước mặt mình, khẩu khí tuy có vài phần ôn hòa nhưng vẫn có chút không vui hỏi nàng:" Ngươi khỏi bệnh rồi à?"
" Dạ..."_ Nàng vừa mới đáp một tiếng, bả vai liền bị hắn mạnh mẽ kéo lên, tầm mắt vừa nhìn thấy hắn, liền gấp rút cúi đầu xuống, chỉ nghe hắn cười khẽ một tiếng:" Sắc mặt kém như vậy, còn dám nói khỏi bệnh sao?"
Hắn vừa nói vừa nhìn Giai Du Phu Nhân, Giai Du Phu Nhân ở trong tầm mắt của hắn không nhịn được run lên:" Quý Tần bệnh nặng mới khỏi, đã lập tức sai người đến Thành Thư điện bẩm báo, người đó cũng vừa mới trở về, không nghĩ tới tin tức của Phu Nhân ngược lại cực kỳ tin thông nhỉ."
Đậu Oản thất kinh, khom người khẽ chào, từ tốn nói:" Bệ hạ hiểu lầm rồi. Quý Tần thực ra cũng sai người đến Trường Thu cung báo mình khỏi bệnh, ngày mai có thể bắt đầu đi Trường Thu cung thỉnh an, vì vậy thần thiếp mới biết chuyện này."
Tầm mắt của hắn quay lại trên mặt Tô Dư, Tô Dư cúi đầu đáp:" Vâng."
Sắc mặt hoàng đế lúc này mới hòa hoãn một chút, ngó sang Diệp Cảnh Thu, giọng điệu đạm bạc:" Trẫm còn chưa nói nàng là người bị chồng ruồng bỏ, làm thế nào đến lượt ngươi nói vậy?"
Lời nói lộ vẻ đã nghe một hồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Khí Hậu Quật Khởi
Chương 14: Đấu pháp
Chương 14: Đấu pháp