TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đạo Chu
Chương 73: Bắt Uchiha Itachi

Bùm!

Một tiếng nổ nhỏ vang lên, một đám ảnh phân thân xuất hiện ở bên cạnh Naruto. Một đám người bắt đầu vì công việc của mình mà chuẩn bị. Một ảnh phân thân bước về phía Uchiha Itachi, đôi mắt hắn tràn đầy hứng thú nhìn về phía Itachi. Khó miệng hắn cười cực kỳ dâm đãng: “Khuôn mặt này thật sự đẹp trai. So với Sasuke còn đẹp trai hơn...” Ngón tay hắn nâng lên cằm Uchiha Itachi rồi nói tiếp: “Đáng tiếc hai vết hằn khá rõ ràng nếu không so với Sasuke còn đẹp trai hơn.”

“Ngươi muốn gì, Naruto!” Uchiha Itachi gặp kinh bất loạn. Khuôn mặt hắn không mang theo bất cứ cảm xúc gì. Tuy nhiên trong lòng lại sóng gió ngập trời. Hắn ngẫm nghĩ: “Chẳng lẽ? Không nghĩ tới con trai Hokage đệ tứ lại là như vậy!” E rằng hô nay trinh tiết Itachi khó mà giữ được.

Tiếp theo câu nói Naruto lại càng làm cho Uchiha Itachi ớn lạnh hơn: “Đẹp trai như vậy sau này sinh ra hậu duệ hắn khá là đẹp trai đây. Không tệ chút nào...”. Bàn tay hắn đưa lên vươn ra trực tiếp chạm nhẹ vào đôi mắt Uchiha Itachi.

“...” Hai hàm răng Uchiha Itachi khẽ cắn một cái. Một cảm giác đau đớn ở đôi mắt Itachi phát ra. Ảnh phân thân Naruto đã lôi ra khỏi cơ thể Uchiha Itachi một con mắt. Máu tươi từ đó chảy ra dòng dòng. Theo sau đó lại một con mắt bị trực tiếp rút ra khỏi đôi mắt của hắn. Cả hai mắt Itachi chảy ra hai dòng máu đỏ. Miệng Itachi chỉ phát ra tiếng rên khe khẽ: “Hừ...”

“Mangekyou Sharingan!” Naruto cầm lấy chiếc bình thuỷ tinh trong suốt từ ảnh phân thân, hai viên mắt nằm gọng trong tay Naruto. Khoé miệng Naruto theo đó hơi kéo lên, miệng của hắn mang theo châm chọc nói: “Chính vì đôi mắt này mà Orochimaru theo đuổi Sasuke không bỏ. Năng lực của nó thực sự mê người, quả thực khiến cho người không có cách nào ức chế tham lam. Không nghĩ tới đến tay lại dễ dàng như vậy! Itac, lúc này ngươi có cảm tưởng gì đây?”

“Naruto...” Uchiha Itachi giống như không có cảm xúc. Hai mắt hắn nhắm nghiền, máu tươi theo đó chảy ra dòng dòng. Hắn lạnh nhạt mở miệng nói: “Cậu sẽ sử dụng đôi mắt của ta sao?”

“Không sai đây?” Naruto cười nhạo sau đó lấy ra một vài bình thí nghiệm nho nhỏ. Hắn lấy ra một vài thứ làm lạnh sau đó đem viên Sharingan đặt lên cái khay đĩa nho nhỏ. Trên bàn tay Naruto xuất hiện một lớp màu xanh nhàn nhạt. Chúng bao phủ con mắt sharingan sau đó tách ra một lớp tế bào rất nhỏ ở con mắt đó. Hắn cũng làm y hệt như vậy với con mắt Sharingan còn lại.

Uchiha Itachi hoàn toàn không thấy gì cả. Hắn im lặng như đang chờ đợi cơ hội. Hắn chỉ chờ một cơ hội duy nhất có thể thoát thân. Trong lòng hắn thầm tính toán như thế nào có thể thoát thân được. Ở trong lòng Uchiha Itachi đã tính toán.

Quả như Itachi dự đoán, Naruto không cách nào ức chế được tò mò trực tiếp đem đôi mắt đặt lên. Hắn đem đôi mắt bản thân mình tháo xuống đặt ở trong lọ. Trong miệng mang theo tò mò: “Thực sự tò mò đây? Rốt cuộc thứ này có gì lại khiến cho Orochimaru mê luyến như vậy!” Hắn đem hai viên mắt Sharingan lắp lên trên. Trong khi đó mấy ảnh phân thân đem mấy phần thu thập vào trong quyền trục phong ấn khi đã được Haku đóng băng.

“Di...” Khi đôi mắt Naruto mở ra, ba viên câu ngọc màu đỏ xuất hiện xoay tròn nhè nhẹ. Cảnh sắc trước mặt Naruto hoàn toàn thay đổi. Một cảm giác rất khó lý giải. Hắn nhìn về phía mọi người thấy được chakra tồn tại trong cơ thể họ. Đặc biệt hắn có thể nhìn rõ những hạt bụi rất gần mình ngay cả con ruồi đập cánh cũng có thể thấy.

Đôi mắt Uchiha Itachi hơi mờ, nó giống như người bị cận thị vậy. Đôi mắt này rõ ràng đã bị một loại tổn thương nào đó. Theo chakra tràn đầy sinh mệnh lực tràn vào đôi mắt Mangekyou Sharingan, Naruto cảm giác được thị lực Mangekyou Sharingan đang khôi phục. Miệng hắn lẩm bẩm rất nhỏ nhưng bị Itachi nghe thấy: “Lúc trước vì sao tầm nhìn Mangekyou Sharingan lại mờ như vậy. Mà hiện giờ thị lực lại bắt đầu khôi phục. Thật kỳ quái!”

Thân thể Naruto theo đó hơi di chuyển, hắn nhìn về phía trong gương thấy được ba viên câu ngọc xoay nhè nhẹ. Miệng hắn theo đó khen ngợi nói: “Thật sự đẹp mắt! Haku, cậu thấy sao hả?” Khoé miệng Naruto theo đó hơi nhếch lên và quay ra nhìn về phía Haku. Haku đem đồ vật thu thập tốt, hắn nghe được Naruto nói như thế quay ra nhìn Naruto. Thiếu niên xinh đẹp chưa kịp nói gì thì đột nhiên đôi mắt Naruto thay đổi. Ba viên câu ngọc trong đôi mắt Naruto nhanh chóng xoay tròn và hợp nhất. Nó hình thành lên một cái chong chóng ba cánh.

Hừng...

Cở thể Naruto đột nhiên bốc lên ngọn lửa đen Amaterasu trước vẻ mặt kinh ngạc của hắn. Theo sau đó cơ thể Haku cũng vì thế mà trở nên khựng lại. Cả người thiếu niên xinh đẹp giống như người mất đi hồn phách, trở nên đờ đẫn.

Bành!

Chiếc bàn trực tiếp bị một quyền đánh nát, Tsunade mang theo vẻ giận dữ nhìn về phía hai người cố vấn. Trong miệng phát ra từng tiếng quát mắng nói: “Đường đường con trai anh hùng làng lại bị đối xử như vậy? Không những không có ứng có được đãi ngộ đáng có mà lại bị coi như quái vật. Thân phận bị dấu diếm ngay cả cha mẹ mình cũng không biết là ai. Đây là cái mà các ngươi nói đến ý chí của lửa?”

“Co Tsunade...” Shizune thấy gân xanh nổi lên trên trán Tsunade thì vội vã khuyên nhủ.

“...” Hai vị cố vấn nhìn về phía nhau. Họ nhớ Naruto dù có quan hệ với Tsunade chẳng qua là họ hàng xa không có bất cứ tình cảm nào đi. Vì sao Tsunade lại trở nên như vậy? Họ tò mò nhưng Mitokado vẫn dùng tay gẩy kính: “Chúng ta không có cách nào khác. Lúc đó tin tức đã truyền ra. Thôn dân đang đắm chìm trong bi thương, chúng ta chỉ có thể ngăn cấm lời đồn. Chúng ta cũng không thể tiết lộ thân phận Naruto, như vậy sẽ mang đến quy hiểm cho nó.”

“Nực cười, các ngươi coi ta là một đứa bé sao?” Tsunade giận dữ, mặt đã đen lại. Nàng tiếp tục nói: “Naruto là jinchuriki chỉ có các ngươi những người này biết đi. Tại sao lại tiết lộ hắn là cửu vĩ ra ngoài? Hừ... các ngươi nghĩ ai cũng ngốc sao? Nếu đã tiết lộ thân phận jinchuriki rồi tại sao lại cố tình dấu diếm thân phận của thằng nhóc. Jinchuriki bị đối xử thế nào, các ngươi chẳng lẽ không biết. Như thế chẳng trách thằng nhóc muốn chạy trốn, muốn báo thù làng Lá?”

“Gì?” Jiraiya kinh ngạc hô lên: “Naruto không phải bị Akatsuki bắt đi sao? Thằng nhóc chạy trốn khi nào?”

“Chuyện này là như thế nào?” Utatane Koharu đột nhiên lên tiếng nói chuyện. Hàng lông mày trên mắt bà nhăn lại càng làm cho người khác khó thấy đôi mắt bà hơn. Ở bên cạnh Koharu, Mitokado Homura đã nâng lên mắt kính của mình. Hắn nghe Koharu nói tiếp: “Cô gặp thằng nhóc ở nơi nào?”

“Tôi gặp nó ở phố Tanzaku!” Bàn tay Tsunade đưa lên hai tay xoa xoa hai huyệt thái dường của mình. Nàng cảm giác được đầu của mình khá là đau đớn: “Thằng nhóc đó... xem ra nó khá hận làng Lá. Lúc đó, chúng tôi đã gặp nhau còn có cả Orochimaru nữa!”

“Cô đã gặp Orochimaru!?” Mitokado mở to mắt ngạc nhiên, hắn vội vàng hỏi: “Hắn đi gặp cô để làm cái gì?”

“Orochimaru...” Ở bên cạnh Tsunade, Shizune yếu ớt trả lời: “Hắn muốn cô Tsunade chữa trị cho hắn đôi tay nhưng cô Tsunade đã từ chối.” Nghe được những lời này thì hai vị cố vấn mới thở dài một hơi.

Jiraiya thấy vậy cũng trở nên nghiêm tục nói: “Xem ra mất đi hai tay hẳn là nhẫn thuật thầy Sarutobi đã sử dụng. Mất đi hai tay đối với Orochimaru quả thực làm sức mạnh hắn giảm xuống. Cũng chẳng lạ lùng gì hắn sẽ thua trong tay Tsunade cả? Tuy nhiên bản lãnh chạy trốn của Orochimaru thực sự là...” Vừa hắn vừa dùng tay xoa trán tiếp tục nói: “Nếu hắn muốn đi khó ai có thể giữ lại.”

“Không phải?” Senju Tsunade lắc đầu thở ra một hơi dài: “Tôi không có đánh bại Orochimaru. Đánh bại hắn chính là thằng nhóc Naruto!”

“Cái gì?” Jiraiya cả người cứng lại, hắn trố mắt ra và vẻ mặt không thể tin tưởng hô lên: “Làm sao có thể? Naruto bao lớn? Orochimaru dù mất đi đôi tay nhưng Naruto làm sao có thể chiến thắng hắn? Chẳng lẽ Naruto nắm giữ sức mạnh của cửu vĩ!?”

Nghe được lời này thì sắc mặt hai vị cố vấn nhất thời trở nên nặng nề và âm trầm. Đến lúc Tsunade mở miệng nói chuyện thì hai người mới thở phào một hơi: “Không phải? Thằng nhóc không có sử dụng sức mạnh của cửu vĩ!” Ngay sau đó câu nói tiếp theo của Tsunade làm cho hai người cứng lại: “Thằng nhóc sử dụng Mộc Độn mà ông nội tôi đã sử dụng.”

“Cái gì?” Cả ba người kinh ngạc hô lên. Ngay sau đó Utatane Koharu nhăn hàng lông mày rồi mở miệng nói: “Chẳng lẽ là kiệt tác của Orochimaru!”

“Không...” Senju Tsunade lập tức lắc đầu thở dài ra một hơi: “Tôi không phủ nhận hắn rất giỏi trong các cấm thuật nhưng thằng nhóc Naruto đó không giống? Cái loại chakra tràn ngập sức sống đó, tôi chỉ cảm nhận trên người ông nội từng có. Loại Mộc Độn đó khác hẳn với đứa bé thực nghiệm Mộc Độn tên là gì ấy nhỉ? Loại Mộc Độn mà Naruto sử dụng tràn ngập sức sống mà tôi đã từng thấy được ông nội tôi sử dụng. Thằng nhóc đã có thể sử dụng ra Mộc Long cùng với Mộc Nhân thuật, hai loại độn thuật cao cấp của Mộc Độn. Hiện tại thằng nhóc chưa đủ mười ba tuổi đi? Ở tuổi này, ông nội sử dụng Mộc Độn cũng không bằng thằng nhóc!” Vừa nói nàng vừa đưa tay lên xoa xoa trán của mình.

“Này...” Utatane Koharu nhìn về phía Mitokado Homura. Nhất thời hai người không biết phải làm sao?

“Việc bây giờ...” Senju Tsunade thở ra một hơi dài, bàn tay đưa lên xoa xoa huyệt thái dương nói: “Chúng ta phải làm gì với thằng nhóc đây?”

“Nếu như thằng nhóc nguy hại cho làng Lá...” Mitokado Homura đưa tay nâng lên mắt kính: “Chúng ta phải tiêu diệt thằng nhóc trước khi nó nguy hại cho làng.”

“Khốn kiếp, thằng nhóc là người duy nhất thức tỉnh Mộc Độn đấy!” Senju Tsunade một quyền nện nên chiếc bàn gỗ làm cho chiếc bàn đã gầy rồi lại vỡ thêm thành từng mảnh vụn.

“Chúng ta không còn có cách nào khác!” Utatane Koharu mở miệng nói chuyện: “Dù cho thằng nhóc có thức tỉnh Mộc Độn đi nữa. Tiêu diệt thằng nhóc sớm là vì an toàn làng ta.”

“Còn không phải các ngươi...” Hai hàm răng Tsunade nghiến vào nhau phát ra kèn kẹt: “Nếu các ngươi không để lộ tin tức thằng nhóc là cửu vĩ rồi dấu diếm thân phận của nó. Mọi việc đâu đến nỗi như vậy. Tin tức thằng nhóc là cửu vĩ lộ ra có phải lão già thối kia hay không thêm nữa hai ngươi để mặc không ngăn cản. Mọi việc mới thành thế này!”

“Tsunade... cô cũng không còn nhỏ đâu!” Utatane Koharu nhăn mày lại vội vã phản bác: “Cô nên biết tôn trọng các tiền bối một chút!”

“Đủ rồi!” Jiraiya vội vã quát lên: “Tôi sẽ đi tìm Naruto. Tôi sẽ cố gắng thử thay đổi thằng nhóc. Nếu như nó vẫn cố chấp muốn huỷ diệt làng Lá. Chính tay tôi sẽ...” Đến đây Jiraiya hơi ngừng lại sau đó thở ra một hơi dài: “Ra tay xử lý thằng nhóc!” Cả người Jiraiya trở nên nặng nề, hắn như già đi thêm mấy tuổi.

Đọc truyện chữ Full