Diện tích Lôi quốc khá rộng lớn nhưng nó hầu như được bảo phủ trong nước. Những quả đồi nhỏ mọc lên trên mặt nước tạo cho người ta cảm giác như những hòn đảo cỡ nhỏ. Mọi người đều dùng thuyền di chuyển bên trong Lôi quốc. Những căn nhà thường được họ khoét sâu vào trong núi thiết kế tạo ra.
Một quả đồi nhỏ với một đám cây cối mọc trên vách đá. Một cái cửa được dựng lên thông với hang động ở bên trong. Những tấm vải trắng được phủ xuống tránh đi ánh nắng chói chang chiếu xuống đâm xuyên vào bên trong. Đuôi những tấm vải trắng được đinh chặt lên mặt đất tránh cho những cơn gió thổi bay chúng. Lúc này, một người nam nhân gạt tấm vải trắng đi ra bên ngoài.
Người nam nhân này có độ tuổi khoảng 35 tuổi gì đó. Hắn có làn da đen và dáng người vạm vỡ với mái tóc màu trắng và râu dê cũng màu trắng. Trên vai phải của mình có một hình xăm với chữ "sắt"và trên má trái của mình có một hình xăm sừng bò. Môi trên có màu hơi đậm hơn so với môi dưới. Cái mũi khá to, miệng rộng và khuôn mặt xương xẩu.
Điểm đặc biệt của người nam nhận này là đeo kính râm hình oval và bảo vệ trán màu trắng. Bên ngoài áo khoác vạt một dây đeo vai tiêu chuẩn của làng Mây và một sợi dây thừng dài màu đỏ buộc quanh eo. Tay hắn có đeo bảo vệ và chân có đi ống chân tiêu chuẩn của làng Mây. Chân hắn đi dép xăng đan và khăn quàng cổ trắng. Trên lưng có đeo đến bảy thanh kiếm liền.
“Mặt trời đáng ghét làm chói mắt ta!” Giọng nói hắn giống như đang ca hát một loại nhạc như Rock and Roll: “Đã buổi trưa rồi à? Đáng ghét thật!” Đột nhiên hai người một thanh niên và một thiếu nữ đi về phía hắn. Người thanh niên có mái tóc màu xám trắng cùng với người thiếu nữ có mái tóc màu nâu đi về phía hắn. Cả hai người đều mặc áo choàng màu đen hoa văn mây đỏ.
“...” Người nam nhân da đen trở nên tò mò đi về phía trước. Hắn nhìn về phía hai vị khách không mời mà đến này.
Người thiếu nữ tóc nâu có nước da hơi tái nhợt khó chịu hỏi: “Tên đó là bát vĩ hả!?”
“Ta nghĩ ý cô bé muốn nói đến ngài bát vĩ...” Khoé miệng người nam nhân da đen hơi nhếch lên, hắn vẫn tiếp tục cái giọng điệp Rap khó chịu ấy: “Hay ngài jinchuriki...”
Người thanh niên tóc xám trắng bình tĩnh hơi ngẩng đầu đồng thời ôm ngực cao ngạo nói với người nam nhân da đen: “Chúng ta tới nơi này để bắt ngươi!” Làn gió nhẹ nhàng thổi lên làm cho mái tóc màu xám trắng hắn nhẹ nhàng bay lên trong gió. Hình ảnh này làm cho người thanh niên có vài phần đẹp trai hơn và cực kỳ hấp dẫn các cô gái. Người thiếu nữ không khỏi liếc nhìn về phía hắn một cái.
“Hừm...” Hai tay người nam nhân da đen ôm ngực, vẻ mặt kiêu ngạo và nhếch lên nhìn về phía hai người. Một cơn gió thổi qua làm khăn choàng hắn bay trong gió. Hắn cực kỳ ngạo mạn ôm tay đứng ở nơi đó cười cười đáp lời: “Để ta cho hai người lời khuyên nhé. Không một ai được phép đánh ta. Oh yeah, trừ ta. Hahaha! Khôn hồn thì kéo ngay cho khuất mắt ta, kẻo ăn đấm lại khóc nhè, bé con!”
Vụt! Thân thể Hyuuga Neji cũng phóng về phía jinchuriki bát vĩ. Hắn tăng nhanh tốc độ vọt về phía người nam nhân da đen. Trong nháy mắt hai người bắt đầu tiến hành giao chiến trong cận chiến. Hai người tiến hành quyền cước giao tranh. Thế nhưng dường như Hyuuga Neji yếu thế về thể thuật lập tức bị bát vĩ đánh bay.
Cả người Hyuuga Neji lê dài trên mặt đất, jinchuriki bát vĩ châm chọc nhảy nhót chỉ trỏ: “Có sức khoẻ là có tất cả, không sức khoẻ là không có gì, ồ dế! Bát vĩ ta đây là một sát thủ tuyệt vời. Oh yeah! Hip hop! Hura! Trận đấu mới bắt đầu ngươi đã gục như chuối tầu sẽ không có phép mầu, ta sẽ cho người sầu! Ấu dè!”
Hàng lông mày Hyuuga Neji nhăn lại một cái. Hắn lập tức lại lần nữa tiến sát về phía jinchuriki bát vĩ. Ở phía xa, thiếu nữ tóc nâu cũng không có ngăn cả mà chỉ đứng đó nhìn mà thôi. Lập tức, Hyuuga Neji lần nãy tiếp cận với jinchuriki bát vĩ. Hắn lại một lần bị bát vĩ đánh bay.
Người nam nhân da đen lập tức tung ra một cú đấm cực mạnh về phía ngực Hyuuga Neji: “Xong, biết mùi đau khổ chưa thằng ngu! Các ngươi là bọn nào vậy, toàn một lũ đần độn vứt đi! Giờ ta sẽ chơi đùa với các ngươi, cậu bé ngốc nghếch! Ta sẽ cho các ngươi thưởng thức tốc độ của ta! Ta nhảy nhót như một con bướm và đốt như một con ong. Vì ta là bát vĩ... Giờ chia tay đã đến bạn ơi!”
Phanh! Hyuuga Neji bị một quyền jinchuriki đánh thẳng vào ngực lập tức bị đập bay như một quả đạn pháo. Ngực Neji lập tức vỡ nát sau đó máu đỏ bắn tung toé khắp nơi giống như những bông hoa máu. Nhìn thân thể Neji lê dài trên mặt đất, người nam nhân da đen lập tức hỏi: “Cô bé, các ngươi là ai cứ bám lấy ta thế hả? Nếu không nói ra cẩn thận ăn đấm lại khóc nhé! Cô bé hãy nói ra các ngươi là ai!?”
Ui! Đột nhiên chakra trong cơ thể người nam nhân da đen bạo động. Hắn lập tức hoảng hốt về thực tại. Lúc này làm gì có người nào bị thương. Hắn vẫn chỉ đứng ở nơi đó nhìn về phía hai người.
“Di...” Người thiếu nữ tóc nâu hơi mở mắt kinh ngạc nhìn về phía người nam nhân da đen nói: “Neji, không nghĩ tới tên jinchuriki này lại có thể phá giải ảo thuật của tôi đấy!”
Ở trong người nam nhân da đen phát ra một tiếng hô lên: “Cẩn thận với hai tên này. Hai tên này không phải xoàng đâu. Ngươi bị trúng ảo thuật rồi, ngay cả ta cũng khó khăn lắm mới có thể giúp ngươi tránh thoát ảo thuật đó. Loại ảo thuật này thật đáng sợ, chẳng lẽ là gia tộc Kurama có thể khống chế ngũ giác!” Nghĩ đến gia tộc này, bát vĩ không khỏi rùng mình lên một cái.
“Ảo thuật của cô không đơn giản như vậy đi!” Hyuuga Neji ôm ngực quay đầu lại nhìn về phía Kurama Yakumo: “Chúng ta không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy. Trực tiếp đem hắn bắt lấy đi. Ảo thuật của cô có thể khống chế vĩ thú?”
“Xem ra đối thủ thực là khó chơi. Ta không thể không biết hình...” Người nam nhân da đen bắt đầu nhảy và hát bài nhạc Rap. Da trên cơ thể hắn giống như bị bóc ra và biến thành màu đỏ bừng. Cơ thể hắn bắt đầu phát ra chakra màu đỏ như máu bao phủ xung quanh lấy cơ thể hắn. Sau đó một cái vòi bạch tuộc bắt đầu mọc ra từ cơ thể hắn: “Bát vĩ đã xuất hiện! Khi biết được bát vĩ xuất hiện, các ngươi sẽ sợ vỡ mật. Vì ta khỏ như quái vật!”
“Xin giới thiệu cùng bà con cô bác, anh chị em lối xóm gần xa...” Con quái vật khổng lồ xuất hiện trước mặt hai người. Nó có da màu nâu to như một ngọn núi nhỏ với cái mặt như một con trâu. Sừng ở một bên bị chặt đứt. Hai chi trước như hai cái cánh tay của người và phía sau thì như một con bạch tuộc với tám cái xúc tu dài: “Hình dạng khổng lồ và vô cùng đáng sợ của ta. Có bát vĩ giữ nhà thì chúng bay chỉ là một lũ gà...”
“Con quái vật này to thật đấy!” Người thiếu nữ tóc nâu không sợ hãi chút nào. Nàng đưa tay lên che miệng khẽ cười một cái: “Nhưng so sánh với Ngoạt Đạo Ma Tượng vẫn kém rất nhiều đây. Hì hì hì...”
“Nhanh giải quyết jinchuriki bát vĩ đi!” Hyuuga Neji thấy được từ miệng phát ra tiếng thở phì phào lại không sợ chút nào. Vẻ mặt hắn vẫn cao ngạo nhìn về phía jinchuriki đã hoàn toàn hoá vĩ thú. Đặc biệt là khí trằng khủng bố từ bát vĩ toả ra làm cho mặt đất rung chuyển. Miệng Neji mấp máy: “Thân hình khổng lồ của hắn rất có khả năng bị người thấy được. Tôi không muốn phiền phức chút nào đâu. Nhanh lên đi!”
“Neji-kun...” Tiếng kêu gọi của thiếu nữ làm cho Neji cả người hơi run lên. Khoé mắt hắn liếc nhìn về phía nàng một cái. Kurama Yakumo trong lúc này đưa tay lên miệng che đi khi nàng cười. Ánh mắt khẽ liếc qua bát vĩ một cái rồi nói: “Tôi còn phải giữ chakra một chút. Người ta chakra vốn không cao mà. Hiện giờ còn sắp phong ấn vĩ thú cần không ít chakra...”
“Ta sẽ quật chết các ngươi...” Bát vĩ phát ra tiếng gầm rũ. Nó phát động những chiếc xúc tu đập thẳng về phía hai người: “Vì ta là bát vĩ có tám cái chân!” Vẫn là cái giọng Rap chán ghét của tên ninja làng Mây đó.
Ầm! Chiếc đuôi là những chiếc xúc tu khổng lồ trực tiếp đập mạnh vào hai người. Thế nhưng một tiếng va chạm vang lên. Kèm theo đó là giọng một người thanh niên vang lên: “Hồi Thiên!” Xúc tu bát vĩ như đập vào một bức tường sắt bị đánh bật ra. Một quả cầu màu xanh khổng lồ đang xoay tròn trực tiếp đem xúc tu bát vĩ đẩy bay.
“Bát quái: Phá Sơn Kích!” Quả cầu màu xanh vừa dừng lại để lộ ra thân hình người thanh niên thì hắn cũng đã trực tiếp đánh ra một chưởng. Một cỗ không khí với áp xuất cực mạnh đánh thẳng lên người bát vĩ làm cho cả thân thể bát vĩ hơi lui một chút.
“Đôi mắt đó, đôi mắt đó...” Đột nhiên một đôi mắt màu xanh lam giống như sao trời lấp lánh đập vào mắt bát vĩ. Lập tức bát vĩ liên tục bàng hoàng thốt ra những lời này.
“Đồng thuật sao, oh yeah?” Liên lạc với bát vĩ, nam nhân da đen mở miệng hỏi: “Cậu bé đó, mắt trắng biến thành mắt xanh. Ồ dế, tôi cũng muốn có một đôi như vậy!” Ngay cả bản thân người da đen cũng lập tức kinh ngạc thốt lên.
“Câm miệng đi, Kill Bee!” bát vĩ cực kỳ hoảng hốt hô lên. Ngay lạp tức nó há miệng một cái, một đoàn năng lượng màu trắng màu đen bắt đầu tụ tập trong miệng bát vĩ. Khi quả cầu năng lượng đã hoàn tất, bát vĩ không quên liếc lạc với nam nhân da đen trong tiềm thức. Tiếng quát cũng theo đó vang lên: “Lập tức chạy trốn ngay!”
Vù... Quả cầu màu đen khổng lồ trực tiếp bắn ra bay thẳng về phía hai người Hyuuga Neji. Thế nhưng Hyuuga Neji chỉ nheo mắt một cái. Hắn lập tức đưa một bàn tay lên kết ấn. Cơ thể hắn ngay lập tức được bao phủ trong một lớp áo chakra màu xanh tuyệt đẹp.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đạo Chu
Chương 252: Akatsuki và Bát vĩ
Chương 252: Akatsuki và Bát vĩ