Đối với Tử Nữ và Hàn Phi trong lúc này, họ không nhịn được mà cũng nghĩ đến một câu: “Hai người này trời sinh oan gia hay sao?” Song hai người lại không có mở miệng lên tiếng hỏi chuyện. Họ chỉ lẳng lặng mỉm cười nhìn về phía hai người.
“Không khí này thực sự chẳng ra sao cả!” Long Ngạo Thiên trong lúc này mở miệng cười. Đồng thời hai tay phẩy phẩy sau đó mở miệng nói: “Hai vị có hứng thú hay không nghe ta kể một câu chuyện. Ân chỉ là một chuyện ta nghe được thôi, một câu chuyện hư cấu.”
Hai người lập tức đang uống rượu thì nghe được những lời này thì ngay lập tức nhìn sang Long Ngạo Thiên. Hàn Phi còn đang định nói chuyện đến việc phá án nhưng lại nghe thấy Long Ngạo Thiên nói như vậy. Đối với việc này thì cũng tương đối tò mò, không biết Long Ngạo Thiên muốn nói chuyện gì. Kể cả Tử Nữ cũng dừng trong tay bình rượu nhìn về phía Long Ngạo Thiên.
“...” Hàn Phi nâng lên chén rượu sau đó nhìn về phía Long Ngạo Thiên tò mò lên tiếng nói: “Long huynh, huynh cứ nói!”
“Mọi người đã bao giờ nghe đến Thương Long Thất Túc hay chưa?” Long Ngạo Thiên đưa lên ly thuỷ tinh nhẹ nhàng nhấp một ngụm: “Bí mật mà bảy nước đang nắm giữ Thương Long Thất Túc hay Thanh Long.”
Tử Nữ nghe thấy vậy hơi ngẩn người ra trong chốc lát. Đối với những lời này thì Hàn Phi lập tức mở to con mắt nhìn về phía Long Ngạo Thiên. Ly rượu được Hàn Phi đặt xuống, bàn tay lại đặt ngang bụng. Một tay còn lại của Hàn Phi đặt lên bàn, vẻ mặt tràn đầy hứng thú nói: “Thương Long thất túc sao? Truyền thuyết từng kể rằng nhà Chu nắm giữ sức mạnh của Thương Long thất túc do đó mới đánh bại được nhà Thương lập lên Đại Chu, không biết là thật là giả. Thương Long bao gồm bảy chòm sao trên bầu trời phân biện Giác Mộc Giảo, Cang Kim Long, Đê Thổ Lạc, Phòng Nhật Thố, Tâm Nguyệt Hồ, Vĩ Hoả Hổ và Cơ Thuỷ Bảo. Nó cũng tương ứng với bảy bảo vật mà bảy nước lớn nắm giữ. Ta nói không biết đúng hay sai, Long huynh?”
Thấy được Hàn Phi chìa tay về phía mình, Long Ngạo Thiên cười mở miệng gật đầu. Khoé miệng Long Ngạo Thiên trong lúc này hơi nhếch lên. Hắn cười một nụ cười châm chọc nói: “Chuyện này kể ra rất dài. Tại hạ cũng không biết những thứ mình biết có phải thật hay không? Tuy nhiên ta hy vọng Tử Nữ cô nương và Hàn Phi huynh không nên truyền những lời này ra ngoài!”
Sau khi nghe được hai người hứa hẹn nhất định sẽ không tiết lộ ra bên ngoài, Long Ngạo Thiên mới bắt đầu câu chuyện: “Câu chuyện này bắt đầu từ đâu nhỉ? Đúng rồi phải bắt đầu từ viên thiên thạch từ bầu trời giáng xuống thế gian. Từ đó Hồng thuỷ dâng tràn, mãnh thú tàn sát bữa bãi. Viên thiên thạch đâm xuống thế gian còn mang theo Cửu Thiên Huyền Nữ.”
“Bằng sức mạnh kỳ dị từ viên thiên thạch, nó phát ra một loại sức mạnh đặc biệt khiến cho không chỉ loài người lẫn cả thú vật cũng bị biến hoá. Nhiều loài trở nên yếu ớt thì nhiều loài trở nên mạnh mẽ. Cũng từ đây một loại năng lượng trong trời đất này được kích hoạt. Thứ này được gọi là thiên địa linh khí, bằng cách trực tiếp hấp thụ còn là gián tiếp hay bị động hấp thu thứ năng lượng này mà con người và thú vật trở nên mạnh mẽ. Chúng được xưng với cái tên khác yêu thú.”
“Song so với loài người biến hoá trở nên mạnh mẽ thì thú vật lại nhanh chóng thích ứng hơn với con người. Sự uy hiếp từ hồng thuỷ lẫn cả yêu thú đã khiến cho con người đối mặt với nguy cơ diệt vong. Cửu Thiên Huyền Nữ đã chọn một con người dũng mãnh và truyền cho hắn công pháp tu luyện. Tên gọi của người này là Xi Vưu. Hắn hùng mạnh vô bì, chống lại được yêu thú bảo vệ quyền sinh tồn của nhân loại.”
“Để tăng sức mạnh cho Xi Vưu, nữ thần đã dùng ngồi sao rơi xuống chế tạo cho Xi Vưu một thanh bảo kiếm uy lực vô song. Nhờ vào bảo kiếm tuyệt thế đó, Xi Vưu đã dẹp yên được tai ách bảo vệ được toàn cõi đại địa này. Tuy nhiên cũng với việc ban cho Xi Vưu sức mạnh, vũ khí hùng mạnh kia khiến hắn nung nấu dã tâm đáng sợ. Xi Vưu dần trở nên tàn bạo, hắn muốn mọi người đều phải phủ phục dưới chân mình. Bỏ mặc lời khuyên của nữ thần, Xi Vưu đã tạo ra tám mươi mốt Thanh Đồng Cự Nhân có uy lực phá huỷ mọi thứ.”
“Từ trong lớp phế tích và cát bụi vùi lấp, có một thiếu niên sống dậy một cách kỳ tích. Người ấy là Hoàng Đế. Dưới sự chỉ dẫn của Nữ Thần và sự giúp đỡ của Thần Long. Hoàng Đế đã chiến thẳng Xi Vưu và tiêu diệt các Thanh Đồng Cự Nhân của hắn. Nhưng sự thất có như thế không khi mà Hoàng Đế đã ngự nữ ba nghìn phi thăng tiên giới.”
“Thực ra, Xi Vưu vô cùng yêu thương Cửu Thiên Huyền Nữ. Sau khi dẹp yên yêu thú và trở thành thống lĩnh của nhân loài, Xi Vưu đã theo mệnh lệnh của nữ thần thu thập rất nhiều tài liệu quý hiếm. Song khi mà biết mình bị Cửu Thiên Huyền Nữ lừa, Xi Vứu đã tức giận. Có lẽ trong cơn điên loạn, Xi Vưu đã đem những thứ thu thập này xây dựng lên tám mươi mốt binh ma thần và muốn chúng huỷ diệt cả đại địa. Ai cũng không biết Xi Vưu đã bị điên còn là hắn muốn trở thống trị tất cả mọi người.”
“Khi mà Hoàng Đế chiến thắng Xi Vứu, Hoàng Đế đã đem toàn bộ binh ma thần dỡ bỏ đồng thời thu thập những thứ mà Cửu Thiên Huyền Nữ cần. Thực ra Cửu Thiên Huyền Nữ sau khi đem đến bình an cho thế giới, Cửu Thiên Huyền Nữ muốn trở về nhà nhưng khoảng cách từ thế giới này tới Thiên Giới quá xa. Nàng muốn trở về nhà là vô cùng khó khăn. Chính vì vậy mà nàng mới lợi dụng Hoàng Đế như lợi dụng Xi Vưu để giúp nàng xây dựng một cánh cửa có thể đi thông Thiên Giới.”
“Hoàng Đế sau khi biết điều này đã vô cùng tức giận. Song Hoàng Đế quá yêu Cửu Thiên Huyền Nữ nên đã đồng ý ở hải ngoại xây dựng lên cánh cửa đi thông Thiên Giới. Truyền thuyết Hoàng Đế ngự nữ ba nghìn phi thăng Thiên Giới cũng từ đây mà phát sinh. Thực chất là Cửu Thiên Huyền Nữ cùng với Hoàng Đế rời đi thế gian này tiến vào Thiên Giới.”
“Bất quá...” Ánh mắt Long Ngạo Thiên trở nên vô cùng âm trầm: “Hoàng Đế rõ ràng biết làm như vậy đối với thế giới này là một đại tai nạn. Thế gian này tồn tại thiên địa linh khí, chỉ có thiên địa linh khí mới có thể khiến cho người tu luyện trở nên công lực càng cao thâm, tuổi thọ càng cao giống như lục địa thân tiền. Thế nhưng một khi sử dụng cánh cửa đi thông thiên giới, nó yêu cầu lượng thiên địa linh khí vô cùng khủng bố. Từ đây thiên địa linh khí trong thế gian giảm mảnh. Biết được việc làm của mình sẽ làm cho thế gian này mang đến tổn thương vô pháp vãn hồi vì vậy Hoàng Đế đã để lại bảy món đồ dùng để mở ra cánh cửa đi thông Thiên giới từ đây lưu lại mồi lửa hy vọng cho luyện khí sĩ.”
“Bất kể là yêu thú lẫn loài người luyện khí sĩ tu luyện các càng ngày càng trở nên khó khăn sau khi Hoàng Đế phi thăng...” Long Ngạo Thiên từ từ tiếp tục câu chuyện: “Trong khi đó bất kể yêu thú lẫn loài người tu luyện thì ngày càng tăng. Số lượng không tăng phản giảm đồng thời luyện khí sĩ cấp bậc lên cao càng ngày càng khó trong khi cấp bậc thấp thì càng ngày càng nhiều. Mâu thuẫn giữa luyện khí sĩ với luyện khí sĩ, yêu thú và yêu thú cùng luyện khí sĩ và yêu thú ngày một tăng.”
“Chính vì vậy tại thời điểm Thương-Chu, luyện khí sĩ cùng yêu thú chia làm hai phe. Một phe tiến vào Đại Thương, một phe khác tiến vào Đại Chu. Một trận chiến được mọi người gọi là Phong Thần chi chiến nổ ra giữa hai phe Thương và Chu. Mục đích trận đấu này không chỉ là giảm nhân số người tu luyện mà còn là tranh dành số lượng tiến vào Thiên Giới. Để khởi động cửa đi thông Thiên Giới cần rất nhiều thiên địa linh khí nhưng có một cách khác bổ sung nguồn sức mạnh cho cánh cửa này đó chính là mạng sống của yêu thú và luyện khí sĩ. Chỉ cần bổ sung đầy đủ, cánh cửa thiên giới sẽ mở ra.”
“Sau trận chiến giữa Thương và Chu, thiên địa linh khí lại một lần nữa giảm mạnh. Từ đây người tu vi cao thâm luyện khí sĩ cũng theo đó biến mất thế gian.” Hai vai Long Ngạo Thiên nhún nhún, hắn cười có chút châm chọc: “Đại Chu cũng mang theo bảy món đồ Thương Long Thất Túc đem nó phân chia đến các nơi.”
“Thương Long Thất Túc nó không chỉ để mở ra cánh cửa đi thông Thiên Giới mà còn là cánh cửa mở ra chìa khoá bảo tàng Thương Long Thất Túc. Ở đó có những nguồn sức mạnh cũng như kỹ thuật, công pháp, đan dược tu chân mà các luyện khí sĩ để lại. Nghe đồn rằng, cơ quan thuật của Công Thâu gia và Mặc gia đều là từ thượng cổ luyện khí sĩ để lại.”
Thấy được hai người vẫn kinh hãi đang nghiền ngẫm những gì mà Long Ngạo Thiên nói thì đột nhiên Long Ngạo Thiên phá lên cười. Bàn tay hắn đưa lên vỗ đét một cái vào đùi của mình phát ra một tiếng kêu khá lớn: “Thế nào, câu chuyện hưu cấu do tại hạ nghĩ ra đủ kinh điển đi. Đủe để viết vào trong truyện rồi chứ nhỉ? Hai vị, thế nào, câu chuyện hư cấu này không hay hay sao?”
“...” Tử Nữ đang trong kinh hãi thì giật mình hồi phục lại. Ánh mắt nàng trở nên vô cùng âm u và tức giận nhìn về phía Long Ngạo Thiên: “Long tiên sinh, tiên sinh thực biết đùa giỡn người khác!”
“Ha.... Vậy mà ta cứ tưởng câu chuyện này là thật kia!” Hàn Phi mở miệng cười một cái. Hắn đưa lên nhấm nháp một ly rượu sau đó mở miệng nói tiếp: “Cậu chuyện Long huynh kể thực sự quá làm người kinh hãi rồi. Thực sự Phi cũng bị câu chuyện mà Long huynh nghĩ ra làm cho sợ hãi. Phi tự phạt một chén!” Vừa nói hắn đưa lên nốc ực một ly rượu. Tuy nhiên đôi mắt hắn hơi đảo qua giống như đang trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó.
Vụt! Một cơn gió lẳng lặng xuất hiện thổi qua mọi người. Lúc này, Vệ Trang đã trở lại trong phòng này bằng con đường cửa sổ. Ba người còn chưa kịp hỏi chuyện thì Vệ Trang đã đáp lại lời ba người tước: “Hai vị vương thân của ngươi đã chết!” Một tin tức như sấm bên vai trực tiếp rơi vào trong tai đoàn người ở đây.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đạo Chu
Chương 331: Thương long thất túc
Chương 331: Thương long thất túc