TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đạo Chu
Chương 477: Tiểu Thánh Hiền trang

Hồng Liên cũng không e dè trực tiếp cho Thiên Trạch một nụ hôn thật sâu. Hai người lúc này bắt đầu hôn môi. Đôi mắt Hồng Liên nhắm lại hưởng thụ dư vị ngọt ngào từ nụ hôn của Thiên Trạch. Hai người bắt đầu mân mê nụ hôn sâu mà không biết rắng một vài nữ nhân xuất hiện trong lúc này và ngạc nhiên nhìn về phía hai người.

Một năm trước, Thiên Trạch đem bản thân mình đóng băng rơi vào ngủ đông. Đồng thời mình cũng dựa vào đạo chu tiến tới thế giới mới. Hắn không biết mình đi thời gian sẽ kéo dài tới một năm. Bản thân hắn cũng chỉ tới nơi đó điều tra trước xem Thiên Đạo ở đó muốn hắn làm cái gì. 

Phía gần biển Đông Nam, thành Tang Hải thuộc địa phận Tề quốc trước đây. Ngôi thành này cũng trở nên cực kỳ phồn hoa khi ở gần biển. Những nơi như vậy, các ngành nghề du lịch cũng như thuỷ hải sản cùng với nghề sản xuất muối vô cùng rầm rộ. Đừng nghĩ rằng đã có thịt nhân tạo nhưng những khách nhân giàu có vẫn muốn một lần tự tay thưởng thức những món ăn nguyên bản mà không phải hàng nhân tạo. Mặc dù chất lượng và vị kém hơn đi nữa nhưng nó cũng có thú vui ở nơi như vậy.

Trên những bãi biển lớn, những nam nhân mặc quần ngắn cùng với những nữ nhân mặc áo che đi phần ngực và phần dưới. Quần áo bơi của nữ nhân bây giờ cũng khá cởi mở khi so với trước đây. Họ cực kỳ thờ phụng trinh tiết cũng như sự trung tinh song cũng không ngăn cản người sẽ tái giá. Khuyến khích những nữ nhân sống đoan trang mẫu mực và yêu thương trương phu và nhi tử. Đồng thời dấu ấn ba cánh hoa trên trán họ chính là bằng chứng cho thấy họ sẽ trung chinh với trượng phu của mình.

Nam nhân cũng không ngần ngại khoe cơ bắp của mình, tỏ ra cơ bắp của mình cho thấy được mình là một nam nhân khoẻ mạnh. Người vợ mình đã chọn lựa một người trường phu hoàn toàn xứng đáng. Đồng thời bãi biền cũng là nam nhân độc thân khoe cơ bắp của mình đồng thời bắt chuyện làm quen với những thiếu nữ chưa có trượng phu.

Ấn ký trên trán bọn họ cho thấy được họ có thể còn chưa có trượng phu hoặc thê tử. Bằng vào nơi này họ nhận biết được nhau và có thể tiến tới tìm hiểu nhau. Đại Việt đế quốc khuyến khích nam nhân và nữ nhân tìm hiểu nhau. Tuy nhiên chỉ cần đảm bảo dấu ấn trên trán sẽ không đổi màu là được. Có nghĩa là không bị mất trinh. Nam nhân và nữ nhân có thể tìm hiểu nhau kỹ trước khi thành thân tránh cho việc lầm lỡ cả đời trung thân.

Khác hẳn với việc trên các bãi biển có cảnh trí hiện đại thì nằm ở một mỏm đất trên vách đá nhô ra ngoài biển là một toà trang viên rộng lớn. Nơi này chính là nơi dạy dỗ ra những thư sinh của Tiểu Thánh Hiền Trang. Người cầm đầu Tiểu Thánh Hiền Trang là Tuân Phu Tử.

Tuân Tử, tên là Huống, tự là Khanh, nên còn gọi là Tuân Huống hay Tuân Khanh, sinh ra ở nước Triệu. Cùng với Mạnh Tử, phu tử là một trong những người nổi bật nhất trong những người kế thừa và phát triển tư tưởng Nho gia của Khổng Tử. Tuân Tử nghiên cứu những nhà tư tưởng như Khổng Tử, Mạnh Tử, Trang Tử, Mặc Tử, Huệ Thi, Công Tôn Long, Thân Bất Hại. Phu tử có sử dụng một số thuật ngữ của Đạo giáo, mặc dù không ủng hộ triết lý này. Phu tử là sư phụ của hai người theo trường phái Pháp gia nổi tiếng là Hàn Phi và Lý Tư. Hai người hiện nay đang nắm giữ quyền cao ở Đại Việt đế quốc.

Tuy phu tử cũng là người theo tư tưởng Nho gia, khác với tư tưởng của Khổng Tử là dùng "nhân" để trị nước, cùng với Thiên Địa giáo lấy pháp trị quốc lấy đạo giáo nhân, phu tử ủng hộ tư tưởng dùng "lễ" để trị nước. Đối lập với thuyết “nhân chi sơ tính bản thiện” của Mạnh Tử cùng nhân tri sơ tính vô thiện tính vô ác của Thiên Địa giáo, Tuân Tử lại cho rằng “nhân chi sơ tính bản ác”. Học thuyết tính ác của Tuân Tử có nghĩa rằng, con người sinh ra vốn dĩ là ác, có được thiện là do quá trình bồi dưỡng, giáo dục mà có. Phu tử cho rằng, con người khi sinh ra có đầy đủ dục vọng như ham lợi, ham sắc… Nếu như con người cứ phát triển theo dục vọng thì mối quan hệ giữa người và người sẽ phát sinh ra tranh đấu và tạo nên một xã hội hỗn loạn, do đó mới cần phải có "lễ" để điều chỉnh, sửa đổi bản tính ác của con người. Tuy nhiên, phu tử lại tin rằng chỉ có giới tinh hoa mới làm được điều này.

Trong một căn nhà trúc giản dị khác biệt hẳn với phong cách hiện đại, một lão già có chút lớn tuổi khoảng bảy mươi với mái tóc màu trắng dài cùng với râu dài. Trông lão già tiên phong đạo cốt, thần thanh khí tuấn giống như tiên nhân. Lão già có nước da màu với mái tóc trắng vuốt ngược được buộc bằng búi tóc cao. Hàng lông mày màu trắng và hơi dài với con mắt hẹp nhỏ và sắc bén. Mũi hơi nhọn và có nếp nhăn quanh vòm miệng. Hắn để bộ râu dài, bên ngoài mặc một chiếc áo có hoa văn màu xanh lam. Bên trong mặc một chiếc áo màu đỏ dài. Quanh lưng đeo một thắt lưng to đùng màu vàng và được buộc cẩn thận. Phong cách ăn mặc thật sự cổ điển.

Lão già lúc này đang ngồi ở bên cạnh đặt một chén trà cổ xưa, hơi nóng nhè nhẹ đang bốc lên. Đôi mắt nhắm nghiền như đang thư giãn hoặc đang suy ngẫm điều gì đó. Bất quá đột nhiên âm thanh nhẹ nhàng gõ cửa vang lên. Đôi mắt lão già từ từ mở ra nói: “Tử Lộ, vào đi!”

Đó là một người nam nhân có chút lớn tuổi. Mái tóc đen dài được buộc cẩn thận. Bên ngoài mặc một chiếc áo khoác màu trắng có hoa tay ở viên cổ tay áo. Bên trong mặc một bộ quần áo cỡ màu tối dài. Đai lưng là một bản màu đỏ nâu cùng với một dây đai màu xanh lam. Khuôn mặt coi như tuấn tú với nước da màu, hàng lông mày đậmm mặt nhỏ mũi cao, miệng nhỏ và cằm có một chỏm râu màu đen. Người nam nhân này khá kính cẩn đối với lão già mà chắp tay: “Sư thúc!”

“Tử Lộ con đã đến rồi!” Lão già bình đạm gật đầu một cái: “nếu như con có rảnh rỗi vậy ngồi xuống đây cùng chơi với ta một ván như thế nào?”

Nhan Lộ nghe được lão phu tử nói như vậy thì cười khổ, hắn rút ra một cái bản miếng hình chữ nhật có mạ vàng. Dường như bản thân theo đó mở ra, ánh sáng trên màn hình xuất hiện. Nhan Lộ bắt đầu ấn trên những thứ đó đến cuối cùng âm thanh tu tu nhỏ vang lên từ chiếc bản hình chữ nhật này. Hai tay Nhan Lộ cung kính đưa cho Tuân Tử nói: “Sư thúc, là sư đệ Hàn Phi muốn gọi điện thoại cho ngài!”

Lão già nhăn mày một cái, bàn tay đưa ra cầm lấy cái điện thoại cao cấp do đạo văn tỏ ra. Hàng lông mày lão già nhíu mày một cái. Nhàn Lộ đưa tay xoa xoa chiếc nhẫn của mình sau đó một cái hộp khá to được hắn đặt xuống trước mặt lão già: “Sư phụ đây là bưu phẩm sư đệ gửi đến cho ngài!”

“Ừm...” Lão già gật đầu một cái. Đối với cái điện thoại này, lão già không có quen sử dụng song một vài thao tác nhỏ lão già vẫn biết sử dụng. Âm thanh ở đầu bên kia, lão già cũng nghe được tiếng Hàn Phi. Lão già âm thầm hơi gật đầu một cái, bàn tay ấn vào hình ảnh chiếc nút trên màn hình.

Ngay lập tức hình ảnh 3D của Hàn Phi xuất hiện ở trên màn hình. Hàn Phi đối với Tuân Phu Tử lập tức chắp tay hành lễ: “Sư phụ!”

“Cố lên, cố lên...” Đứng ở trên gác mái, hai người tiểu thiếu nữ độ tuổi khoảng mười hai mười ba đang đứng ở lan can trong một toà nhà gỗ cỗ điển. Đứng bên cạnh hắn là một nam nhân khá lớn tuổi. Hắn có mái tóc màu đen được buộc bằng dải lụa dài. Bên trong mặc chiếc áo màu đỏ bên ngoài mặc áo màu xanh. Phía dưới mặc chiếc quần như váy với màu trắng cùng dẫm trên một chiếc ủng dài. Ăn mặc cũng cực kỳ cổ đại. Khuôn mặt hơi gầy và bình thường với nước da màu và chỏm râu đen ở cằm.

Đứng sau người nam nhân và hai người tiểu nữ hài là một đám người. Tất cả mọi người đều chú ý về phía đoàn đua. Một đám thiếu niên ăn mặc cũng cực kỳ cổ đại giống như phong cách trong Tiểu Thánh Hiền Trang này. Chúng nắm chặt dây cương sau đó toàn sức thúc dục ngựa ở phía dưới chân mình.

Dẫn đầu đám người là một người thiếu niên khoảng độ mười bốn tuổi trông khá là tuấn lãng. Hắn có mái tóc màu đen hơi có chút nâu được vuốt ngược về phía sau. Khuôn mặt tuấn lãng với tràng trang sức đeo ở giữa trán. Bên ngoài thân hình rắn chắc mặc một chiếc áo màu đen ở bên trong, bên ngoài mặc một chiếc áo màu tím. Đi quần màu trắng và đôi giầy màu trắng xanh đan xen với những hoa văn khá đẹp.

Bàn tay hắn nắm chặt dây cương, khuôn mặt toát lên nét tự tin. Con ngựa dưới sự điều khiển của người thiếu niên này dần dần từ đám người này thoát ly và dẫn đầu thêm một chút. Đến cuối cùng con ngựa trực tiếp cán quá lớp dây băng.

“Tử Vũ, Tử Vũ...” Không ít người xem bắt đầu nhiệt liệt phát ra âm thanh kinh ngạc hô hoán. Xem ra người này đã đạt giải quán quân trong cuộc đua ngựa năm nay.

Đọc truyện chữ Full