Diễm Linh Cơ hơi ngạc nhiên khi nhìn từng điểm màu vàng từ tảng đá màu đen dưới mặt đất bay ra, lại tiến nhập vào trong thân thể mình. Một cảm giác kỳ quái như trỗi dậy trong cơ thể cô bé. Nàng cảm giác được có thứ gì đó đang thức tỉnh trong người mình. Giọng nói cực kỳ ôn nhu từ miệng người thanh niên phụ trách thức tỉnh mở miệng nói: “Em gái, em hẳn cảm nhận được nó đi! Em hãy đánh thức nó thử xem!?”
Chần chờ một chút, Diễm Linh Cơ đưa bàn tay ra, những điểm sáng theo đó ào ra ngoài trước mặt nàng. Chúng dần dần hội tụ tạo ra một đứa bé thực sự đáng yêu. Đó là một đứa bé đúng vậy võ hồn của Diễm Linh Cơ là một đứa bé đáng yêu. Nó có mái tóc màu đỏ hung dài, thân thể loã lồ nhỏ nhắn khoảng ba tuổi, khuôn mặt tròn xinh đẹp như búp bế với con mắt màu xanh.
“Nha, nha, nha...” Dường như con bé con phát ra tiếng kỳ quái từ miệng. Nó chưa hề biết nói bất cứ lời nào cả. Điều đó làm cho Diễm Linh Cơ mắt sáng lên nhìn về phía vẻ đáng yêu của đứa bé này. Một cảm giác kỳ quái thân thiên liên kết giữa hai người.
Ngay cả Độc Cô Bác, bạch kim giáo chủ và người thanh niên thức tỉnh võ hồn cũng kinh ngạc. Ánh sáng tản ra, thân hình đứa bé mới xuất hiện cũng biến thành những điểm sáng dung nhập vào cơ thể Diễm Linh Cơ. Lúc này, người thanh niên lầm bầm lầu bầu: “Chưa thấy loại võ hồn như vậy bao giờ? Hẳn là biến dị võ hồn.” Bàn tay hắn cầm lấy một viên thuỷ tinh xinh đẹp đưa đến trước mặt Diễm Linh Cơ nói: “Em gái, em đặt tay lên thử xem!”
Đối với cái thuỷ tinh cầu xinh đẹp này, Diễm Linh Cơ biết là cái gì. Bàn tay nhỏ nhắn với năm ngón tay đáng yêu có vài phần bụ bẫm đưa lên chạm với nơi này. Lập tức một cố hấp lực mạnh mẽ truyền đến. Đôi mắt to Diễm Linh Cơ theo đó hơi nhíu lại, nàng mạnh mẽ điều tiết năng lượng tiến vào thuỷ tinh cầu này.
Thuỷ tinh cầu bắt đầu phát ra ánh sáng lập loè, nó nhanh chóng lan tràn đến nửa quả cầu mới dừng lại. Người thanh niên đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu Diễm Linh Cơ rồi cười nói: “Em gái không tệ đâu! Vừa thức tỉnh võ hồn đã có 5 điểm hồn lực. Lúc trước, ta thức tỉnh hồn lực cũng chỉ hơn em có một chút mà thôi. Đúng rồi vì võ hồn của em là biến dị tính nên hẳn chưa có tên. Em có thể vì võ hồn của mình lựa chọn một cái tên.”
Cảm nhận được thông tin từ võ hồn truyền đến, nàng dùng khuôn mặt hài hước nhìn về phía người thanh niên kia. Ngón tay chỏ uyển chuyển đưa lên, một ngọn lửa khẽ bốc lên, Diễm Linh Cơ khẽ hỏi: “Chú à, ngươi thích võ hồn nhu tinh như nước còn là võ hồn nhiệt tình như lửa?”. Con mắt người thanh niên lập tức mở lớn, mặt nghệt cả ra. Diễm Linh Cơ cũng cảm nhận được loại sức mạnh này cảu võ hồn. Diễm Linh Cơ nháy mắt đối với người thanh niên một cái: “Mà võ hồn của ta có thể khống chế cả nước lần nữa. Vậy gọi nó là Viêm Thuỷ yêu linh, chú à. Võ hồn này lấy tên Viêm Thuỷ yêu linh đi!”
Mặt người thanh niên đỏ lên, hắn lấy tay che mũi sau đó gật đầu một cái: “Vậy viết Viêm Thuỷ yêu linh đi! Xác thực phù hợp với cái tên này...” Vừa nói người thanh niên vội vã lấy ra bút vẽ vẽ và viết viết. Không bao lâu thì hắn mới dừng lại bút rồi nhìn về phía đám bé gái. Thực sự đám bé gái này quá đáng yêu mà: “Đến em gái nào đây?” Hắn nháy mắt với đám bé gái một chút.
Một cô bé có mái tóc màu hơi ngả đỏ đi về phía trước, ngón tay đặt ở miệng nhẹ nhàng nháy mắt với người thanh niên kia nói: “Chú à, chú phải nhẹ nhàng với cháu đó nhé!” Đến đây mặt Vũ Vô Cực đã đen lại, khoé mắt liên tục co giật nhìn về phía mấy nữ nhân này. Chẳng lẽ hội di chứng khi biến thành bé gái?
Khuôn mặt người thanh niên đỏ bừng như quả táo, miệng lưỡi hắn khô khốc sau đó nuốt ực một nước miếng. Hắn vội vã nói: “Tất nhiên, tất nhiên rồi... chú nhất định sẽ nhẹ nhàng với cháu. Đúng rồi, chú còn chưa có biết cháu tên gì đây?” Rõ ràng nãy giờ tự xưng anh lại chuyển ngay về chú.
“Cháu tên Hồ Mị Nhi!” Bé gái mỉm cười, đôi mắt khẽ chớp, đầu cúi xuống ra vẻ xấu hổ. Đôi chân ngắn tiến vào phía bên trong hình lục giác sáu viên đá đen tạo nên. Nàng khẽ nháy mắt với người thanh niên: “Chú nhất định phải nhẹ nhàng đó nhé!”
“Hồ Mị Nhi sao? Cái tên thật là đẹp...” Người thanh niên đưa bàn tay gấu lên lau khoé miệng đang chảy nước miếng của hắn. Sau đó tiếng ho khan từ phía sau lưng làm hắn giật mình bừng tỉnh. Hắn quay ra thấy được bạch kim giáo chủ đang nhìn hắn. Hắn vội vã vươn tay ra đánh ra mấy ánh sáng bắn về phía sáu viên đá.
Sáu viên đá lại lần nữa bộc phát ra ánh sáng rực rỡ bao phủ tiến vào trong cơ thể Tiểu Hồ Ly. Khi ánh sáng bắt đầu tản ra, thân mình Hồ Mị Nhi hơi cong len một chút. Điểm ánh sáng bao bọc lấy cơ thể nàng. Sau đó nó phát ra ánh sáng lập loè.
Roạt!
Quần Hồ Mị Nhi bị rách ở mông vì chín cái đuôi trực tiếp phá mông mà ra. Trên đầu mọc ra hai cái tai giống như tai thú. Ngón tay với móng vuốt cũng trở nên sắc nhọn hơn. Đôi mắt thì trở nên hẹp dài hơn. Đôi môi thì càng thêm ướt át đỏ hơn. Giọng nói cũng biến thành tràn đầy mị hoặc: “Chú, ta đã thức tỉnh võ hồn rồi sao?” Vừa nói nàng khẽ nhìn về phía người thanh niên nói: “chú, Hồ Mị Nhi đẹp sao?”
“Đẹp, tất nhiên là rất đẹp rồi...” Vừa nói thì bàn tay tên thanh niên đưa lên bịt mũi của mình. Có một dòng chất lòng tử mũi hắn chảy ra ngoài. Mặt Vũ Vô Cực theo đó lại đen lại một lần nữa. Nó càng đen hơn so với trước kia.
Ngay cả bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư cũng hơi hoảng hồn nhìn về phía cô bé tóc hơi đỏ đó. Đôi mắt nam nhân trung tuổi này nheo nheo lại. Hắn nhớ được ở Vũ Hồn Điện cũng có một thiếu nữ có võ hồn là cửu vĩ hồ ly. Thiên phú cực kỳ tốt đã được Giáo Hoàng thu làm đồ đệ, chức vị Thánh Nữ chỉ là vấn đề thời gian.
“Hô...” Nhìn về phía ánh sáng loé lên trên thuỷ tinh cầu, bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư thở ra một hơi dài. Tiên thiên hồn lực chỉ có 6 điểm mà thôi. Cũng không quá cao, so với vị đồ đệ của Giáo Hoàng đại nhân thì kém quá xa. Tiên thiên hồn lực cho dù kém 1 điểm đi nữa cũng cho thấy được tốc độ tu luyện giữa hai bên sẽ đều sẽ chênh lệch vô cùng lớn.
“Đến lượt em gái này sao?” Thấy được cô bé xinh như búp bê sứ xuất hiện, mái tóc màu đen dài và khuôn mặt phúng phính. Nàng giống như một vị công chúa bước ra từ những câu chuyện cổ tích. Bàn tay người thanh niên không nhịn được đưa tay lên muốn véo má Hồng Liên.
Bàn tay gấu người thanh niên vậy mà trực tiếp bị bàn tay nhỏ gạt ra, cô bé một tay chống nạnh một tay chỉ thẳng về phía người thanh niên nói: “Đừng chạm cái bàn tay đó vào người ta. Ngươi là một tên biến thái yêu thích trẻ con. Một kẻ cuồng ấu dâm... thật sự làm cho ta buồn nôn!”
Khuôn mặt này trông đáng yêu như vậy làm sao mà độc mồm độc miệng như vậy. Người thanh niên vẻ mặt co quắp vài cái. Lúc này, hắn cảm nhận được ánh mắt bất thiện nhìn về phía mình. Ngay lập tức hắn quay ra thấy được Độc Cô Bác dùng ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn về phía hắn. Cả người hắn toát ra đầy mồ hôi hột. Hắn vội vã bắt đầu nghiêm túc trong công việc của mình.
“Hồng Liên, võ hồn loại hoa: Hồng Liên, tiên thiên hồn lực: 6...” Người thanh niên bắt đầu ghi chép đồng thời vẽ vẽ tô tô màu cũng hư miêu tả. Sau đó hắn cũng bắt đầu vì những người khác viết viết.
Lúc này, một cô bé tóc màu tím dùng khăn trắng che mặt với làn da trắng nõn, con mắt màu tím trông vô cùng đáng yêu nhìn về phía người thanh niên kia. Người thanh niên hít một hơi thật sâu đem trong lòng nhộn nhạo đè xuống. Hắn nhìn đôi chân ngắn trắng nõn đáng yêu bước vào bên trong thì dùng tay đánh ra vài đoàn quang mang lần nữa bắn về phía sáu viên đá màu đen.
Quang mang rực rỡ bao phủ thấm vào trong người cô bé tóc tím ngắn này. Đôi mắt to tròn màu tím hơi chớp nhẹ. Bàn tay nàng đưa ra thì một thứ xuất hiện trong nháy mắt. Một bé gái với mái tóc màu vàng loã thể, làn da trắng nõn và đôi mắt màu nâu trông rất ngốc nghếch nhưng cực kỳ đáng yêu. Nó phát ra từng tiếng: “Nha... nha... nha” Giống như trẻ con vậy.
Cô bé tóc tím đưa tay thu lại, bé gái tóc vàng biến thành điểm ánh sáng dung nhập vào trong cơ thể cô bé. Giọng nói người thanh niên phát ra: “Lại là võ hồn biến dị sao?” Không để ý đến người thanh niên nói gì, cô bé chỉ hơi gật đầu và đưa ra bàn tay đặt lên quả cầu thuỷ tinh cảm nhận được hấp lực truyền tới. Đồng thời cô bé cũng đem chân khí ngăn chặn lại.
“Có chút thấp!” Người thanh niên lầm bầm lầu bầu: “Chỉ có 3 điểm hồn lực thôi sao? Mặc dù thấp một chút những vẫn có thể trở thành hồn sư.” Hắn tỏ ra thân thiện và nở nụ cười với Tiểu Y. Tiểu Y gật đầu một cái coi như đáp lại lời của hắn sau đó nàng rời đi. Thấy vậy hắn vội vã đưa tay lên: “Chờ một chút, em gái... em còn chưa đặt tên cho võ hồn của mình!”
“Mộc yêu linh!” Vũ Vô Cực trong lúc này lên tiếng cười nhẹ nói: “Võ hồn này lấy tên mộc yêu linh đi. Được chứ, Tiểu Y!?” Hắn nhìn sang Tiểu Y, mắt đối mắt nhau, Tiểu Y lại lần nữa hơi gật đầu coi như xác nhận.
“Ài...” Tiếng thở dài từ miệng người thanh niên phát ra, hắn nhanh chóng ở trên đó ghi chép: “Tiểu Y, võ hồn hình người: biến dị Mộc yêu linh, tiên thiên hồn lực: 3. Ghi chú: võ hồn tồn tại hình người có thể tự do hoạt động...” Bút hắn xẹt qua cực nhanh đem một đống giữ liệu ghi chép lại. Ánh mắt lại đảo qua nhìn về phía một bé gái khác có mái tóc màu đen đi tới bước vào trong vòng lục giác.
“Cơ Phi Yên, võ hồn loại thú: Biến dị Tam Túc Kim Ô, tiên thiên hồn lực: 4. Ghi chú: không phải loại võ hồn hệ thú phụ thể mà tồn tại giống như một con hồn thú cỡ nhỏ...”
“Cơ Tử Nguyệt, võ hồn dị tượng: Biến dị Nguyệt Ảnh, tiên thiên hồn lực: 5...”
“Minh Châu, vỗ hồn khí: biến dị Minh Châu, tiên thiên hồn lực: 5...”
“Hiểu Mộng, võ hồn dị tượng: biến dị Tinh Thần Diệu Thanh Thiên, tiên thiên hồn lực: 6...”
“Tuyết Nữ, võ hồn bản thể: Biến dị Tuyết Nữ, tiên thiên hồn lực: 6. Ghi chú: Mái tóc và đồng tử thay đổi. Mái tóc biến thành màu lam và đôi mắt cũng biến thành màu lam đậm. Võ hồn có khí lạnh tràn ra mạnh mẽ, xếp loại hệ băng...”
“Lộng Ngọc, võ hồn khí: Biến dị Phượng Vĩ Cầm, tiên thiên hồn lực: 6...”
“Đại Tư Mệnh, võ hồn khí: ngọn lửa màu đỏ, tiên thiên hồn lực: 5...”
“Thằng nhóc này thật đẹp.” Nhìn về phía một cậu bé có mái tóc màu lam đi về phía trước, người thanh niên nhăn mày ngẫm nghĩ: “Sau này hẳn thực sự rất đẹp trai đi! Thật là ghen ghét mà...” Bàn tay hắn vẫn đánh ra mấy đạo ánh sáng cung cấp năng lượng cho lục giác. Chúng sáng lên đem điểm điểm năng lượng tiến vào trong cơ thể cậu bé tóc màu xanh lam kia.
Bàn tay cậu bé đưa ra, một đoàn nước xuất hiện trong tay cậu bé. Người thanh niên lại bắt đầu ghi chép. Đến cuối cùng cậu nhóc tóc trắng cũng tiến vào. Lúc này, người thanh niên cảm giác được có chút mệt mỏi nhưng hắn vẫn cố cho xong lần thức tỉnh này.
Điểm sáng tiến vào trong cơ thể Vũ Vô cực, hắn cảm nhận được toàn thân ấm áp. Đây chính là cảm giác thức tỉnh võ hồn sao. Người thanh niên nheo lại nhìn về phía Vũ Vô Cực hỏi: “Võ hồn không xuất hiện? Không đúng.... dường như thân thể thay đổi và trở nên cơ bắp hơn. Đây là võ hồn gì? Chẳng lẽ lại là loại võ hồn hiếm thấy bản thể?”
Người thanh niên cũng đọc rất nhiều tư liệu có một số võ hồn biến dị như cánh tay, mũi, mắt, chân... Mặc dù hiếm thấy nhưng trên đại lục Đấu La cũng không phải không có. Chỉ là những người này thường thường tiên thiên hồn lực khá thấp nên cũng không nổi bật. Khoé miệng hắn kéo lên phất tay ra vẻ mệt mỏi: “Tính... đến đây nhóc, mau thức tỉnh võ hồn đi!”
Vừa chạm vào quả cầu, một cỗ hấp lực mạnh khủng khiếp phát ra. Vũ Vô Cực cũng không ngăn cản việc này mà để mặc nó bắt đầu hấp thu loại năng lượng này. Trong nháy mắt vầng sáng lan toả khắp thuỷ tinh cầu biến thuỷ tinh cầu sáng chói loà giống như một cái bóng đèn.
“Trời ạ, dĩ nhiên lại là tiên thiên mãn hồn lực!” Người thanh niên trợn to tròn mắt nhìn về phía người cậu bé, hô hấp của hắn theo đó cũng trở nên dồn dập hơn. Không chỉ người thanh niên mà còn có cả Độc Cô Bác cùng với bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư cũng vì vậy mà trợn tròn mắt nhìn về phía Vũ Vô Cực như nhìn về phía con quái vật.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đạo Chu
Chương 498: Thức tỉnh võ hồn
Chương 498: Thức tỉnh võ hồn