Một cô bé có độ tuổi khoảng chín tuổi với mái tóc màu vàng mắt nâu xuất hiện. Mái tóc vàng dài mượt mà được cột thành chỏm đuôi gà ở phía sau. Khuôn mặt tròn tròn đã hơi thon với đôi mắt màu nâu xinh đẹp. Sống mũi thẳng, khuôn mặt xinh đẹp và có vài phần hơi cao ngạo. Bên ngoài mặc một chiếc áo màu xanh lá với áo lưỡi ở bên trong. Chiếc áo dài cũng tạo nên chiếc vay ngắn đến bắp đùi. Bên trong mặc một chiếc quẩn vài màu tối.
Cô bé chín tuổi này mở miệng hỏi: “Đoạn, ta có nói gì sai sao? Không phải anh lo lắng những cô gái khác đi tìm nam nhân nên mới chế tạo ra loại hồn cốt này đi!”
“Ha... ha...” Nụ cười vài phần gượng gạo xuất hiện trên mặt Vũ Vô Cực. Hắn vội vã giống như con chó quẫy đuôi lấy lòng: “Cương Thủ bé bỏng, em suy nghĩ nhiều rồi. Anh thuần tuý muốn bảo vệ mọi người. Thật sự không có ý gì khác cả. Nơi đó có thể tuỳ ý theo chủ nhân biến lớn nhỏ hoặc biến mất. Trừ khi chủ nhân nguyện ý, sẽ không có ai bắt ép được họ ngay cả anh đi nữa.”
Đường nhiên những lời này đều là thật từ đáy lòng Vũ Vô Cực. Song Vũ Vô Cực cũng không phải hoàn toàn không làm gì cả. Ở trên mỗi hồn cốt *m đạo và lỗ hậu môn, ngay cả ngoại phụ hồn cốt miệng và lưỡi cũng để lại dấu ấn Vũ Vô Cực. Nếu như các nàng hôn môi nam nhân khác hoặc hành lạc quan hệ tình dục, Vũ Vô Cực sẽ biết.
Mặc dù nó giống như điều tra vậy song Vũ Vô Cực cũng không ngăn cản các nàng. Nếu như một ngày các nàng quan hệ tình dục với nam nhân khác chứng tỏ Vũ Vô Cực không còn hấp dẫn đối với các nàng nữa. Hắn sẽ nguyện ý giải phóng cho mọi người. Đương nhiên, hắn cũng sẽ không chấp nhận người con gái ấy như là vợ của hắn nữa.
“Hừ...” Thiên Thủ Cương Thủ hừ nhẹ, ánh mắt lành lạnh liếc mắt nhìn về Vũ Vô Cực một cái. Nàng sống với Vũ Vô Cực bao nhiêu năm còn không hiểu rõ hắn sao. Mặc dù không nguyện ý nhìn hắn chăng hoa như vậy nhưng sự đã rồi, nàng không muốn làm to chuyện nên thôi. Tiểu Y ngồi ở đó nhướng mày nhìn về Vũ Vô Cực, đôi mắt thiếu nữ rõ ràng mang theo không vui.
Vũ Vô Cực xấu hổ sờ sờ mũi mình. Hắn muốn tiến lên đem Thiên Thủ Cương Thủ trực tiếp ôm vào lòng của mình. Đáng tiếc trực tiếp bị Cương Thủ dùng tay đẩy ra ngoài: “Đừng động vào ta, đồ biến thái!” Mùi vị khó chịu và chua chua nồng nặc trong miệng Cương Thủ phát ra.
“Cương Thủ bé bóng...” Vũ Vô Cực cười nói: “Em lúc nào trông cũng xinh đẹp và đáng yêu cả. Ngay cả ở tuổi này, em cũng đáng yêu như vậy. Cho dù em có thế nào đi nữa, anh vẫn sẽ yêu em, Cương Thủ!” Những lời buồn nôn từ trong miệng Vũ Vô Cực phát ra.
Hai người Diễm Linh Cơ và Tiểu Y bắt đầu hấp thu hồn cốt của mình. Cả hai sớm đã đột phá đến ba mươi cấp hồn lực. Song hồn lực đều bị Diễm Linh Cơ và Tiểu Y đề ép lại, những hồn lực không đè ép được thì trực tiếp để thân thể hấp thu hoặc dùng để ôn dưỡng nâng cao tinh thần lực. Vì vậy mà tu vi họ vẫn lên chậm chạp như thế.
Song cả một bộ thân thể hồn cốt bao gồm ngoại phụ hồn cốt đủ cả hấp thu. Cho dù chúng đều bị phong ấn đi nữa nhưng hấp thu nguyên một bộ như vậy khiến cho hồn lực của các nàng tăng quá nhanh và quá mạnh. Các nàng chỉ có thể đem chúng tinh luyện bồi bổ cơ thể và tinh thần lực làm tu vi mình sụt xuống.
Cầm ngoại phụ hồn cốt hình chiếc bát úp ngược, Tiểu Y biết thứ này chính là vú của nàng trước đây được Vũ Vô Cực biến thành ngoại phục hồn cốt. Hai má Tiểu Y theo đó đỏ bừng khẽ trừng mắt với Vũ Vô Cực khi hắn đầu ánh mắt tới nơi này.
Nhìn hai người thiếu nữ lẳng lặng hấp thu hồn cốt, Vũ Vô Cực cũng chỉ mỉm cười. Hắn đi về phía bàn của mình trực tiếp vươn ra bàn tay. Một chiếc rổ theo đó xuất hiện trước mặt hắn. Thứ này được hắn lấy ra trong không gian trữ vật. Bất quá, tiếp theo sau đó lưng Vũ Vô Cực xuất hiện hư ảnh của hồn độn ma hồn. Năng lượng từ khắp bốn phương tám hướng tiến vào ma ảnh bổ sung năng lượng cho Vũ Vô Cực.
“Đệ nhị thần thông!” Miệng Vũ Vô Cực khe khẽ lẩm bẩm. Võ khí trong cơ thể Vũ Vô Cực lập tức chuyển động qua bàn tay phải của hắn. Theo sau đó bàn tay hắn xuất hiện ánh sáng loé lên. Từng thứ rau quả củ, ngay cả gạo, khoai tây, quả quýt... Đủ các loại hoa quả, rau củ, thịt đều rơi vào trong cái rổ lớn ấy. Ngay cả chai rượu có chứa rượu ngon cũng có.
Thần thông thứ hai khi Vũ Vô Cực thức tỉnh sau khi bước vào bản năng cảnh đó là mô phỏng võ hồn và binh khí. Hắn có thể mô phỏng bất cứ võ hồn hay binh khí nào mà hắn đã gặp qua. Đồng thời bắt trước một số đặc tính của nó. Ngay cả thần khí cũng không ngoại lệ đương nhiên chỉ là đồ giả không thể nào bằng thần khí được.
Những thứ này chính là do võ khí tạo ra, nó giống như hồn sư hệ đồ ăn tạo ra đồ ăn vậy. Ăn những thứ này, cơ thể sẽ không có quá nhiều tạp chất đồng thời đối với tu luyện thực sự hữu ích. Đương nhiên khi cần thiết cũng cần ăn những đồ ăn thật để bổ sung các vật chất cần thiết. Một chế độ dinh dưỡng vô cùng chính xác mà Vũ Vô Cực đã tính toán bằng đạo thư cho Tiểu Y và Diễm Linh Cơ dùng.
Khi hai người Tiểu Y và Diễm Linh Cơ mở ra đôi mắt thì trời đã tối. Một hương thơm mê người truyền vào trong mũi bọn họ làm cho bọn họ bừng tỉnh lại. Chiếc bụng bọn họ bắt đầu phát ra từng tiếng ọt ọt. Đôi mắt xinh đẹp chớp chớp nhìn về phía bàn ăn cực kỳ thịnh soạn.
Học viện Thiên Địa... Nguyệt Thần và Đông Quân nhìn về phía những người đầu tiên bước lên trên bậc thang cuối cùng của bậc thềm. Hai người một nam và một nữ, người thiếu nữ thấy được lúc này một người thiếu niên tóc lam đứng ở đó thì vội vã đẩy ra người thiếu niên tóc đen đang vịn mình. Nàng mở miệng nói: “Tiểu Tam, không cần! Ta có thể tự đi được...”
Đường Tam có chút mất mát khi mà Tiểu Vũ đem hắn trực tiếp đẩy ra ngoài. Bất quá hắn vẫn chỉ có thể cười một nụ cười gượng gạo và mệt mỏi: “Không có gì, Tiểu Vũ, chúng ta không phải là bạn bè sao? Bạn bè giúp đỡ nhau là đương nhiên rồi!”
“Hồng Liên...” Nguyệt Thần mở miệng phân phó nói: “Đến lượt cô rồi. Giúp đám người này chị liệu một chút đi!”
“Hừ...” Một người thiếu nữ mặc một thân váy màu hồng hơi trong suốt. Dáng vẻ nàng cao gầy với làn da trắng nõn mềm mại. Đặc biệt đôi mắt to và khuôn mặt thì vô cùng đáng yêu. Cặp mông vểnh cao, vòng eo thon thả và bộ ngực thì cực kỳ lớn. Lớn bất quy tắc đúng thuộc thể loại đồng nhan cự nhũ. Không hiểu ở độ tuổi này, nàng làm như thế nào mà có một bộ ngực to lớn và đồ sộ như vậy.
Trên người Hồng Liên phát sáng, sau đó ánh sáng tụ vào trong tay nàng. Một bông hoa sen xinh đẹp xuất hiện ở trong lòng bàn tay Hồng Liên. Nó lơ lửng cách bàn tay nàng một khoảng cách. Theo đó ba chiếc hồn hoàn phân biệt là vàng, vàng và tím ở phía dưới chân nàng bắt đầu dâng lên. Hồn hoàn thứ hai và thứ ba của Hồng Liên trực tiếp phóng xuất hai vầng sáng tuyết đẹp đem cơ thể Tiểu Vũ và Đường Tam bao phủ lại.
Cả cơ thể Tiểu Vũ cảm giác được người mình giống như chảy qua một dòng nước mát lạnh. Theo đó toàn bộ mệt mỏi của nàng trực tiếp tan rã. Thân thể sướng khoái đến mức nàng muốn hô lên một tiếng. Một tiếng hô lên để nói lên cảm xúc nàng lúc này.
Hồng Liên trở thành hồn tông cũng đạt được thêm hai hồn hoàn nữa. Hồn hoàn trước của nàng là cực hạn khống chế không có tác dụng hỗ trợ gì với đồng đội thì hai hồn hoàn này hoàn toàn khác. Hồn hoàn thứ hai đó chính là quần thể hoàn toàn trị liệu đối với đồng đội. Hồn hoàn thứ hai đó là giải mọi độc tố ảnh hưởng đến với cơ thể.
Theo hai người Đường Tam và Tiểu Vũ thành công vượt qua cuộc thi thì cũng có vài người vượt qua cuộc thi này. Đặc biệt trong đó có một người thiếu nữ ăn mặc cực kỳ hở hang cũng vượt qua được kỳ thi này. Bất quá thân phận người thiếu nữ này làm cho những người ở đây đều vì thế mà kinh ngạc.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đạo Chu
Chương 552: Đợt thi thứ nhất kết thúc
Chương 552: Đợt thi thứ nhất kết thúc