TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Tầm An
Chương 83: Nữ nhân mạng khổ

Mọi người click hoặc ủng hộ mình nha. Chỉ cần bấm "tôi không phải robot" -> chờ ba giây -> get link là xong. Cám ơn mọi người

Tác giả: Luna Huang

Sau đó vài ngày.

Đầu mùa xuân mưa phùn lất phất rơi rồi dần dần càng rơi càng dày, bóng dáng một đôi nam nữ đứng ở đình thủy tạ trong hoa viên Diệp phủ. Mưa rơi dày đặc khiến thân ảnh của hai người mờ nhạt trong làn mưa, người khác không thể nào nhìn thấy được.

Diệp Cẩn Linh đang nắm lấy một góc tay áo của Hình Trùng Xuyên nhẹ giọng nói: "Điểm tâm này là ta đặc biệt vì Hình công tử mà chuẩn bị, ngươi nếm thử một chút đi." Tay còn lại nàng cầm đĩa điểm tâm mặn đưa đến trước mặt hắn, ánh mắt long lanh cầu khẩn hắn dùng thử.

Nàng biết hắn không thích nữ nhân, nàng biết hắn có quá khứ không tốt, nhưng sau sự kiện kia nàng phát hiện. Bản thân nàng đối với Đoan Mộc Chiến Khôi chỉ dừng lại ở mức ngưỡng mộ, nhưng đối với hắn liền có một cổ cảm xúc đặc biệt khác.

Nàng luôn tìm đến Diệp Cẩn Huyên nghe chuyện về hắn. Chỉ là nàng ta tuy cùng Hình Trùng Xuyên giao tình tốt nhưng cũng không biết được gì nhiều, nàng đành phải tự tìm hiểu thôi, dù gì nàng ta cũng không quá để tâm chuyện của người khác. Nàng biết mình không có nhiều thời gian cùng hắn gặp gỡ nữa.

Hình Trùng Xuyên chau mày nhìn Diệp Cẩn Liên rồi lại nhìn đĩa điểm tâm, miễn miễn cưỡng cưỡng đưa tay lấy một miếng cho vào miệng. Sau khi nuốt hết liền lạnh nhạt nói: "Điểm tâm đã dùng qua, rất ngon, tạ hảo ý của nhị tiểu thư, tại hạ còn có việc, xin cáo từ."

Hắn không thích nữ nhân nên đối với nàng đương nhiên là không động tâm rồi. Chỉ là vì sao đứng bên nàng, nhìn dáng vẻ của nàng hắn lại nhớ lại chuyện của ngày hôm đó. Tim hắn không tự chủ được lại đập lạc nhịp. Có lẽ hắn nên đi tìm đại phu xem qua vẫn hơn.

Diệp Cẩn Linh nhìn thấy bước chân của hắn rời đi liền hô to hỏi: "Vì sao Hình công tử không mang đôi hài kia? Là không vừa chân sao?" Hày là chê nàng may xấu?

"Tại hạ có việc không tiện ở lại bồi, nhị tiểu thư thứ lỗi." Hình Trùng Xuyên dừng cước bộ quay lại ôm quyền cung kính nói xong liền xoay người đội mưa chạy như bay rời khỏi đình thủy ta. Nếu để người nhìn thấy nhất định sẽ truyền đến tai Diệp Nghiêu vậy mọi chuyện liền sẽ không tốt nữa.

Diệp Cẩn Linh buồn bã ngồi trong đình thủy tạ nhìn theo thân ảnh của hắn biến mất sau màn mưa thở dài. Nàng biết dạo gần đây mọi người là chuẩn bị hôi phối cho mình, nhưng nàng là muốn gả cho người mình thích không phải do sắp đặt.

Hôm trước Tả thị mang canh thiếp cùng bức họa của mấy người được chọn cho nàng xem, còn nói do dánh tiếng của nàng không tốt, lại xảy ra chuyện suýt chút nữa cùng nam nhân khác phát sinh chuyện không tốt lành. Dù là đã kịp thời được cứu nhưng thanh danh vẫn là ảnh hưởng không ít.

Diệp Cẩn Liên không những được Bách Lý Nghiêm cứu mà còn được đích thân đến cửa cầu thân nên không ai dám nghị luận. Diệp Cẩn Huyên được Đoan Mộc Chiến Phàm đưa trở về viện dưới mắt của mọi người nên cũng không được tính, lại có thân phận quận chúa làm chỗ dựa. Mà cho dù có tính thì nàng ta cũng còn chiếu chỉ tứ hôn, mà nàng ta cũng có bao giờ chứ ý đến thanh danh đâu, thậm chí còn hận không người biết bản thân là xấu nữ nữa. Chỉ có nàng là thiệt thòi nhất.

Sau khi Tả thị rời đi nàng xem những bức họa kia liền sợ không nén được mà ném hết đi. Lý nào lại như thế, nàng không sợ gả cho thứ nam, nàng không sợ gả cho thường dân nhưng là trượng phu của nàng phải lành lặn. Bên trong mấy bức họa không mất chân chính mất tay, có người còn nghe nói là ma ốm nữa, người thì khắc thê. Nàng không muốn, họ không thể tìm cho nàng một hôn phối một chút sao?

Nàng đi tìm Diệp Nghêu nói qua nói lại vẫn bị bức hôn, chỉ là qua đó biết được Diệp Nghiêu cần bạc để chiêu binh mãi mã nên mới hy sinh từng nữ nhi một, trách không được Diệp Cẩn Huyên thà rằng mang danh xấu nữ cũng chưa từng thấy cầm chiếu tứ hôn kia bức ai. Chỉ có nàng là ngu ngốc đến bây giờ mới hiểu ra hôn sự của bản thân chính là sớm thành đá kê chân cho phụ thân mà thôi.

Chuyện này nàng biết được Diệp Cẩn Huyên cùng Diệp Cẩn Ninh cũng đã xem qua. Mấy lần đến Nghi Thủy viên Diệp Cẩn Huyên không đả động đến nàng cũng không nói. Có lẽ Diệp Cẩn Huyên cũng nghĩ rằng thanh danh của nàng xứng với mấy tên đó.

Nước mắt không tự chủ lại rơi xuống đĩa điểm tâm. Nàng nâng mắt nhìn làn mưa bên ngoài, mùa xuân mà mưa lại dày như vậy chính là làm mờ đi mọi thứ để nàng khóc một trận thật to. Nghĩ như vậy nàng đặt đĩa điểm tâm xuống bên cạnh mình rồi khóc thật to hòa vào vào tiếng mưa.

------Phân Cách Tuyến Luna Huang------

Ở Nghi Thủy viên, Diệp Cẩn Huyên ngồi ở bên cửa sổ sương phòng trên lầu ngắm mưa rơi. Nghê Thường mang một áo choàng cổ lông dày choàng lên vai nàng: "Tiểu thư giữ ấm tránh sinh bệnh."

Diệp Cẩn Huyên phì cười "ân" một tiếng: "Nghê Thường, mang cầm đến đây." Tâm trạng của nàng hôm nay chính là không tệ.

Cầm vừa đến đã thấy hạ nhân đến thông báo bảo Bách Lý Nghiêm cùng Diệp Cẩn Liên hồi phủ lại mặt. Thế là Diệp Cẩn Huyên ôm lấy Vô Sự ra ngoài. Vì bộ lông trắng của Vô Sự vào mấy ngày mưa nàng tình nguyện mỗi ngày bế nó, mặc dù nó đã to lớn và nặng hơn trước rất nhiều.

Khi Diệp Cẩn Huyên bước ra tiền thính đã thấy mọi người ngồi đông đủ. Ngay cả Diệp Cẩn Linh lúc nãy ngồi khóc ở nhà thủy tạ cũng đã sớm an vị, vẻ mặt lại không như vừa khóc xong.

Nhìn thấy Diệp Cẩn Huyên, vốn là đang cười đến vui vẻ Bách Lý Nghiêm lập tức cứng đờ cả người, cơ mặt thoáng cái ngưng trọng, ngay cả kinh ngạc trong mắt cũng không thể che giấu được. Đây là lần đầu tiên hắn thấy được vết sẹo trên mặt nàng. Không ngờ lại nghiêm trọng như vậy. Lần trước đêm tối không nhìn thấy rõ a.

Tả thị vội nói: "Tứ cô nương vì sao lại không mang mạn che mặt, nhỡ làm đại cô gia kinh hách thì phải làm sao?" Giọng nói cao vuốt bén nhọn đâm vào trong tai của mỗi người ở tiền thính.

Diệp Cẩn Huyên mỉm cười bước đến ghế của mình ngồi xuống: "Không biết đại tỷ phu có bị quỷ nhan của muội dọa phải không?"

Bách Lý Nghiêm thu lại vẻ ngạc nhiên sảng khoái cười nói: "Làm sao có thể, tứ muội muội sẽ không để ý hành động thất thố lúc nãy của ta đó chứ?"

"Sẽ không." Diệp Cẩn Huyên nhàn nhạt trả lời, nụ cười vẫn giữ trên môi. Nói đúng hơn chính là nàng đã quen rồi. Lúc đầu cũng là có chút thường tâm, nhưng mỗi ngày trôi qua, nàng cũng chai lì rồi, xấu đẹp nào quan trọng nữa.

Bách Lý Nghiêm vỗ tay ba cái có một đám gia đinh tay mang lễ vật bước vào: "Đây là chút lễ vật lại mặt của ta, hy vọng mọi người không chê là được."

Nhìn phần lễ vật hậu hĩnh cho đủ mặt mũi Diệp Nghêu khiến hắn không thể không cao hứng. Đây cũng chứng tỏ Diệp Cẩn Liên ở hầu phủ địa vị vững chắc.

Bách Lý Nghiêm đến trước mặt mọi người đích thân tặng lễ. Đến lượt Diệp Cẩn Huyên lễ vật lại gấp đôi mọi người: "Phần của tứ muội muội vẫn là phải đặc biệt nhất." Câu nói đầy hàm ý chỉ có những người biết chuyện mới hiểu rõ.

Diệp Cẩn Ninh nhịn không được liền nhẹ giọng hỏi: "Vì sao đại tỷ phu lại thiên vị tứ muội muội như vậy?" Có thiên vị thì cũng nên thiên vị cho nàng mới phải. Diệp Cẩn Huyên thì có cái gì mà tốt chứ.

Bách Lý Nghiêm lúc này mới giải thích: "Vì tứ muội muội thân phận cao quý nhất." Hắn đương nhiên không nói ra chuyện kia rồi, người ngoài biết được liền không hay.

Diệp Cẩn Huyên vui vẻ nhận lấy rồi đưa cho Nghê Thường ở phía sau. Cho dù nàng là muốn từ chối cũng không nhận cũng không thể ở đây mà từ chối được.

Sau khi dùng qua bữa, Bách Lý Nghiêm cùng Diệp Nghêu và đám người Hình Trùng Xuyên vừa đến, vào thư phòng. Đám nữ nhân ở ngoài nhàn hạ cắn hạ dưa hàn huyên. Diệp Cẩn Huyên nhíu mày không biết Bách Lý Nghiêm từ lúc nào cũng đám người Hình Trùng Xuyên có giao hảo. Lúc trước chẳng phải còn mâu thuẫn gây gắt dánh nữ nhân đó sao.

Tả thị ngồi ở chủ vị mát mẻ hết người này đến người kia. Diệp Cẩn Ninh tâm trạng không vui liền trở về viện tìm nơi phát tiết. Tả thị thấy vậy cũng không an tâm mà bước theo.

Diệp Cẩn Huyên đột nhiên bị Diệp Cẩn Huy kéo đến Mỹ Vị Thiêm Hương nên chỉ còn lại hai người. Hai nữ nhân còn lại kéo nhau đến viện của Diệp Cẩn Linh ngồi thưởng trà. Diệp Cẩn Linh chỉ kể cho Diệp Cẩn Liên nghe mấy chuyện lông gà vỏ tỏi trong Diệp phủ chứ không hề nhắc đến chuyện hôn sự của mình, nàng muốn quên đi luôn chứ đừng nói là nhắc đến.

----Phân Cách Tuyến Luna Huang----

Mấy ngày nay liên tục tăng ca, ta về đến thời gian thở cũng không có nên không thể up truyện hay edit được. Thật xin lỗi các nàng!

Nhưng ta theo đến cùng, các nàng yên tâm và cũng đừng bỏ ta nhé. Cám ơn!

Hôm nay chủ nhật rốt cuộc ngủ đến 10AM mới thức, dù biết các nàng đi chơi nhưng ta vẫn ở nhà up truyện cho các nàng. Không có thời gian không thể bù chương, các nàng lượng thứ =.=

Đọc truyện chữ Full