TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu
Chương 152: Liễu gia nhập

“Cá nhân anh thì anh nghiêng về cái sau nhiều hơn Liễu ạ, vì với thực lực của em Khoa đây thì không có chuyện may mắn đâu. Điều này anh em mình phải là người rõ ràng hơn ai hết mà.” Ngồi ở bên cạnh Tịch góp ý một hai câu, hiển nhiên là câu chuyện vừa rồi của Thu Lan anh cũng nắm được phần nào.

“Vậy tức là kế hoạch truyền thông bọn em thực hiện trong thời gian vừa qua còn nhiều thiếu sót lắm hả chị Liễu? Chị có thể cho em biết thiếu sót nằm ở đâu để em rút kinh nghiệm được không?” Nhạy bén đoán ra ý tứ của hai người Thu Lan lên tiếng hỏi Liễu.

“Tất nhiên là được. Trước hết chị công nhận đường lối tuyên truyền thời kỳ đầu của các em là đúng đắn, thế nhưng thời điểm các em bắt đầu tiến hành thì lại muộn quá. Đúng ra các em phải quảng bá hình ảnh của trò chơi ngay từ lúc sản phẩm thành hình mới là bài bản.”

“Chuyện thuê báo chí viết bài quảng bá cũng thế, hơn nữa bây giờ đang là thời điểm trò chơi bán chạy thì các em càng cần phải đầu tư mạnh tay. Ra Tết phòng làm việc của mình yên ắng như thế này là không nên, mỗi ngày các em phải đảm bảo có ít nhất một hai tờ báo hâm nóng tình hình phát hành của trò chơi cho chị.”

“Chuẩn bị quảng bá lâu dài bằng hình thức livestream là ý tưởng rất tốt. Tuy nhiên trong bối cảnh hiện tại thì các em không nên tự mình thực hiện công việc này mà nên thuê các streamer bên ngoài, tuy tốn nhiều tiền của hơn nhưng đổi lại hiệu quả sẽ đến ngay tức thì. Hơn nữa các thành viên trong phòng cũng có thể rảnh tay thực hiện những công việc khác.”

“Còn nữa…”

Gặp được chủ đề đúng với chuyên môn Liễu bèn tuôn ra một tràng dài. Cô hăng hái đến độ Thu Lan sau khi nghe được vài câu phải vội lấy giấy bút ghi chép lại những kinh nghiệm quý báu cho khỏi quên. Về phần kẻ không chuyên Dương Khoa thì trước những lời vàng ngọc này của Liễu hắn chỉ biết trợn mắt há hốc mồm vì ngạc nhiên nhìn sang phía Tịch:

“… Này anh Tịch, bên anh còn người nào như chị Liễu mà không cần tới thì liên hệ với em ngay anh nhé. Có bao nhiêu em nhận hết.”

“Đâu ra mà lắm thế hả em?” Nhìn vẻ mặt hứng thú mười phần của Dương Khoa Tịch tỏ vẻ đắc ý: “Liễu đây là nhân viên số một số hai dưới trướng anh đấy chứ có phải hạng xoàng đâu mà có nhiều? Nếu không phải vì bị chèn ép đến nỗi không còn đường sống trong công ty nữa thì còn lâu anh mới chịu thả Liễu đi.”

“Vậy thì tiếc quá anh nhỉ. Ý em là chuyện chị Liễu gặp phải ở công ty anh ấy, người tài như thế này mà lại bị dồn ép phải đi gây dựng sự nghiệp ở một nơi khác. Là em thì em phải tìm mọi cách để giữ chân chứ không thả đi thế này đâu.”

“Chậc, thôi thì cuộc sống nó cũng phức tạp nên đành chịu vậy. Sau này em va chạm đến mấy vấn đề này nhiều sẽ hiểu. Mà nói thế tức là kết rồi đấy hả?”

“Kết quá đi chứ anh, vừa mới nghe câu đầu tiên chị Liễu trình bày là em đã kết rồi.”

“Vậy là được rồi, không uổng công anh đây phải mất cả một buổi trưa hôm thứ hai thuyết phục Liễu về đây. Kết thì em nhớ tìm cách giữ người cho tốt vào đấy.”

“Anh yên tâm, lời vừa rồi của em không phải là nói cho vui đâu.” Dương Khoa cười khoái chí.

“… Đấy tóm lại nó là như thế, nếu qua tay chị thì mọi thứ liên quan đến truyền thông quảng bá phải được quy hoạch đầy đủ kỹ lưỡng ngay từ đầu. Có như vậy doanh số của trò chơi mới ở mức cao nhất có thể, lợi nhuận cũng theo đó mà được tối đa hóa.” Cùng lúc đó Liễu cũng kết thúc màn giảng giải kinh nghiệm của mình cho Thu Lan nghe.

“Em hiểu rồi.” Thu Lan gật đầu thu gọn chỗ giấy tờ vừa viết trong tay, đoạn cô giơ chân khẽ đá vào chân Dương Khoa ngầm ra hiệu cho hắn tiến hành chiêu mộ Liễu ngay lập tức.

“Cơ mà chị Liễu cũng thấy đấy, phòng làm việc của bọn em chỉ mới thành lập được vài tháng nên thiếu sót vẫn còn khá nhiều.” Dương Khoa ăn ý lên tiếng: “Hiện tại thì bọn em đang sửa soạn thành lập bộ môn truyền thông để hiện thực hoá những ý tưởng tuyệt vời mà chị vừa mới nói, và bọn em cũng mong muốn chị có thể làm người đứng đầu quản lý bộ môn này của Ninja Studio. Em tin rằng với sự gia nhập của chị chắc chắn phòng làm việc sẽ phát triển lớn mạnh hơn trong tương lai không xa.”

“Về điều kiện làm việc thì chị Liễu yên tâm, em sẽ cung cấp cho chị đầy đủ tiền vốn cũng như cơ sở vật chất theo yêu cầu công việc. Môi trường làm việc thì chị cũng thấy rồi đấy, toàn là các anh chị em trẻ tuổi nên bầu không khí chắc chắn sẽ thoải mái hơn bên SmileIndie rồi. Còn về chuyện lương thưởng đãi ngộ, mức lương mà chị đang được hưởng ở SmileIndie như thế nào thì về đây em sẽ trả cho chị y hệt như thế, hơn nữa trong tương lai nếu văn phòng ăn nên làm ra tất nhiên chị sẽ được nhận thêm khoản tiền thưởng hậu hĩnh.”

“Đó là đề nghị của em, ý kiến của chị thế nào?”

“Sao ngây người ra thế Liễu, đãi ngộ Khoa cung cấp cho tốt thế rồi còn đắn đo gì nữa? Vừa không phải lo xây dựng lại mọi thứ từ đầu vừa được trao cơ hội làm sếp, anh mà bỏ được bên kia thì anh cũng nhận lời của Khoa luôn đó.” Ở bên cạnh Tịch cũng lên tiếng khuyên bảo.

“... Ok, chị đồng ý nhận công việc này.” Đắn đo vài giây Liễu gật đầu dứt khoát. Thực ra thì hai ngày trước đó cô đã sớm bị Tịch thuyết phục rồi, hôm nay cô đến đây chỉ là để xác nhận lại những đãi ngộ mà Dương Khoa dành cho cô sẽ không quá kém mà thôi. Bởi vì cũng giống như Tịch, cô rất coi trọng tương lai của Ninja Studio.

Chỉ cần chàng thanh niên trẻ tuổi này vẫn tiếp tục thành công như hiện tại, đồng thời phòng làm việc này không mắc sai lầm nghiêm trọng nào trong khâu vận hành thì sớm muộn cũng có ngày Ninja Studio sẽ đứng ngang hàng với những công ty lớn trong nước. Và đến lúc đó, làm một trong những “khai quốc công thần” hiển nhiên là cô sẽ có được danh lợi và địa vị mà khối người cả một đời này chỉ biết thèm thuồng mơ ước.

“Tuyệt, chào mừng chị Liễu đến với Ninja Studio.” Dương Khoa mỉm cười bắt tay Liễu, trong lòng mừng rỡ vô cùng vì lại có thêm một vị đại tướng đầu quân dưới trướng.



Cuộc trò chuyện cứ như vậy đi đến hồi kết với kết quả chung cuộc mỹ mãn dành cho tất cả các bên. Tịch cuối cùng cũng yên lòng về người nhân viên đắc lực cũ sau tất cả những biến cố đã xảy ra. Liễu thì nay được trao cho cơ hội chuyển sang một sân chơi mới với tư cách quản lý bộ môn chứ không còn là nhân viên quèn nữa. Thu Lan giờ đã có thể dẹp những mảng công tác không chuyên sang một bên để chuyên tâm vào làm “tổng quản” của Ninja Studio. Về phần Dương Khoa hắn thì đơn giản thôi: thêm bạn thêm vui.

Tuy vậy, Dương Khoa chưa thể ký kết hợp đồng làm việc ngay với Liễu bởi vì hợp đồng của cô bên phía SmileIndie phải sang tháng sau mới hết hạn. Cũng có nghĩa là cho đến lúc ấy thì cô vẫn là cấp dưới của Tịch chứ không phải của hắn.

Bất quá chuyện này đối với Tịch chẳng phải là một vấn đề gì to tát, chỉ cần một tờ công văn gửi lên cấp trên để “che mắt” là Liễu đã có thể chạy sang Ninja Studio sửa soạn công tác ngay.

Ngày hôm sau.

“Cái tòa cao ốc này của GVN giống với Navigame quá hai chị ạ. Cả logo cũng thế, nét chữ tông màu cứ hao hao giống hệt nhau. May mà cái này ghi là “GvN” chứ không phải là “NvG”, không thì em còn tưởng là đến nhầm công ty.” Bước xuống taxi Dương Khoa cảm khái nói với hai bà chị phía sau.

“À ừ, hai công ty này nhiều duyên nợ với nhau mà. Nhưng sao em lại biết cao ốc hai bên giống nhau thế Khoa? Em đến Navigame rồi à?” Tiến về phía trước Liễu tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn sang Dương Khoa. Hôm nay cô cũng theo chân hắn và Thu Lan tới đây, với lý do là để kiểm tra lại những điều khoản có liên quan đến lĩnh vực của cô trước khi hai bên đặt bút ký kết hợp đồng.

“Vâng, cuối năm ngoái em từng đến trụ sở Navigame giúp họ đánh giá nội bộ trò chơi.”

“À ừ nhỉ! Anh Tịch có nói đến vụ này rồi mà chị lại quên khuấy đi mất. (vỗ trán)”

“Thôi vào đi nhanh nào, chúng ta sắp bị muộn rồi đấy.” Liếc mắt nhìn đồng hồ Thu Lan lên tiếng giục hai người. Cả ba nhanh chóng tiến vào bên trong tòa cao ốc chính giữa rồi tiến tới quầy tiếp tân.

“Xin chào, chúng tôi là đại diện của Ninja Studio tới đây ký kết hợp đồng phát hành với công ty.” Thu Lan đi lên trên đầu, cô lấy căn cước của mình từ trong ví ra rồi đưa cho người nhân viên lễ tân.

“Mời các anh chị lên phòng 603 ạ. Ở trên đó đã có người của công ty chờ sẵn.” Sau một hồi xem xét, người nhân viên lễ phép trả lời.

“Cảm ơn.”

Thế rồi ba người nhanh chóng tiến về phía thang máy để đi lên điểm hẹn. Trong lúc chờ thang máy Liễu đột nhiên nói:

“Cơ mà chị hơi bất ngờ khi thấy lần này em hợp tác với GVN đấy Khoa ạ.”

“Sao lại bất ngờ thế chị Liễu?”

“Em không biết? À mà cũng đúng, chuyện này không có bằng chứng nên anh Tịch hạ lệnh không được nói lung tung....” Liễu do dự vài giây rồi nhỏ giọng thì thầm: “Cơ mà em còn nhớ cái đợt “Slither” bị truyền thông ghẻ lạnh không?”

“Có chứ.”

“Về sau anh Tịch cho người thăm dò thì biết được vụ đấy do tập đoàn Thiên Không chủ mưu, đồng thời nó còn hợp tác với một số công ty lớn trong nước để cùng nhau gây áp lực khiến truyền thông quay lưng lại trò chơi của em.”

“Có phải ý chị là GVN cũng có một chân trong đó?”

“Ừ. Mặc dù không có bằng chứng xác thực nhưng khả năng này là rất lớn, bởi vì suy cho cùng những công ty trò chơi trong nước có ảnh hưởng lớn đến truyền thông như vậy không nhiều.”

“... Em hiểu ý chị rồi. Nhưng thôi chị ạ, mình không có bằng chứng thì không nên nghi ngờ người ta. Với lại vụ việc đó em cũng cho nó qua rồi, bây giờ ta tập trung giải quyết hạng mục trước mắt thì hơn.” Miệng nói vậy nhưng Dương Khoa lại âm thầm thề trong lòng rằng, lần này vì tình thế bắt buộc cho nên Ninja Studio vẫn sẽ hợp tác với GVN trong việc phát hành trò chơi trên thị trường quốc tế. Nhưng đây sẽ là lần duy nhất, sau thương vụ hợp tác lần này hai bên sẽ là kẻ địch của nhau.

Hắn vốn là người có thù tất báo, mà lời của Liễu vừa mới rồi cũng không phải là hoàn toàn không có lý. Vậy thì thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Kế đó, ba người nhanh chóng tìm đến phòng 603. Đẩy cửa đi vào, bọn họ thấy bên trong phòng đã có một người phụ nữ ngồi chờ. Theo như thông tin ghi trên tấm thẻ nhân viên đeo trước ngực thì người này là một vị thư ký làm việc cho người đứng đầu bộ môn phát hành của GVN.

“Chào chị Nhiên.” Thu Lan lên tiếng chào hỏi trước, hiển nhiên người trước mắt không phải là người lạ đối với cô.

“Xin chào mọi người.” Thư ký Nhiên gật đầu đứng lên: “Xin mọi người ngồi đây đợi trong chốc lát, tôi sẽ sang gọi trưởng phòng tới ngay.”

“Vâng, làm phiền chị.”

Ba người Dương Khoa lục tục kéo ghế ngồi xuống trong lúc chờ đợi thư ký Nhiên đi gọi người. Thu Lan và Liễu tranh thủ trao đổi với nhau một vài vấn đề, còn Dương Khoa hắn thì tò mò đưa mắt ngắm nhìn cảnh vật xung quanh.

Khoảng năm phút sau, cánh cửa phòng lại bật mở. Một người đàn ông trông có vẻ trẻ trung, nụ cười luôn thường trực trên khuôn mặt tiến vào cùng với người thư ký của mình. Trông thấy Thu Lan người này vội vàng tiến tới bắt tay:

“Chào Lan, hôm nay không thấy em Ly đến đây cùng em nữa nhỉ?”

“Chào anh Quốc, hôm nay Ly bên em bận chút việc nên không đến được anh ạ.”

“Ra thế, vậy hai người này là?”

“Giới thiệu với anh đây là Khoa, cậu ấy là người đứng đầu của Ninja Studio. Còn đây là Liễu, trưởng bộ môn truyền thông bên em.”

“Chào anh.”

“Thì ra đây chính là thiên tài đứng sau thành công của “Giang hồ truyền kỳ” à? Trông ngoài đời còn trẻ hơn cả trong ảnh làm anh không nhận ra!” Chỉ thấy Quốc đột nhiên nắm lấy tay Dương Khoa một cách vô cùng hào hứng: “Rất hân hạnh được gặp cậu em ở đây trong ngày hôm nay!”

Đọc truyện chữ Full