TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi
Chương 86: Mộ Khinh Ca cuồng vả mặt (8)

Edit: Diệp Lưu Nhiên

__________________

Huấn luyện, mãi cho đến trời tối.

Ngày này, hầu như không có ai không phải chạy quanh núi. Thậm chí là chạy bảy tám lần, Ấu Hà và Hoa Nguyệt chính là một trong số đó.

Vốn các binh sĩ cho rằng Mộ Khinh Ca sẽ đối với hai nữ tử thương hương tiếc ngọc, lại không nghĩ, nàng cư nhiên có thể tâm cứng như sắt, căn bản đối với hai nữ tử thân thể lung lay sắp đổ làm như không thấy.

Thấy một màn như vậy, các binh sĩ đáy lòng nguội lạnh.

Lau đi nước mắt chua xót, bọn hắn rốt cuộc nhận thức được, nếu muốn tiểu tước gia mềm lòng, so với mặt trời mọc đằng tây càng khó hơn.

Một đêm này, mấy trăm người đều tại tu luyện vượt qua. Mà Mộ Khinh Ca cũng không trở về Mộ phủ, lưu lại trong sơn cốc. Dù sao, nàng rất chán ghét phong vân gợn sóng trong Lạc Đô, ở lại sân huấn luyện này, ngược lại làm nàng tâm tình sung sướng.

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng.

Tiếng trống vang vọng sơn cốc, đem vài trăm người mệt mỏi như chết ngày hôm qua làm cho giày vò đi tới.

Tuy rằng trải qua cả đêm tu luyện, nhưng bởi vì thiên phú, mọi người khôi phục khác nhau rất nhiều. Nhìn rất nhiều người bộ dáng tinh thần uể oải, Mộ Khinh Ca câu môi cười, lộ ra hàm răng trắng: "Huấn luyện bắt đầu. Chúng ta trước làm nóng người, chạy núi ba vòng."

Gào...!!!

Hu hu hu, tiểu tước gia không phải là người, là ma quỷ mới đúng!

Mang theo nội tâm lên án, năm trăm linh ba con người bắt đầu một ngày đau khổ. Chỉ là lúc này Mộ Khinh Ca cũng mang theo một khối chạy cùng, còn chạy ở đằng đầu.

Nhìn bóng dáng phía trước nhẹ nhõm vô cùng, các binh sĩ ủy khuất đến sắp khóc rồi.

Không phải nói tiểu tước gia không thể tu luyện sao? Vì sao thể năng so với bọn hắn còn tốt hơn? 

Nhưng rất nhanh, liền có người phát hiện bộ pháp Mộ Khinh Ca bất đồng, tựa hồ mỗi lần nàng đặt chân đều trải qua thiết kế tỉ mỉ, không có tiêu hao sức lực dư thừa.

Phát hiện được điểm này, không ngừng có người bắt đầu quan sát bắt chước, dần dần, bọn hắn quên mất mỏi mệt, ngược lại càng chạy càng nhẹ nhàng.

Mộ Khinh Ca chạy đằng trước, cảm nhận được biến hóa sau lưng, khóe miệng không tự chủ giương lên.

Huấn luyện mỗi ngày đều đang tiến hành, các binh sĩ mỗi một ngày cũng càng thêm tiến bộ.

Nhoáng một cái, nửa tháng trôi qua. Mộ Khinh Ca không rời khỏi sơn cốc một bước, càng không biết bất cứ tin tức gì của Lạc Đô bên kia.

Một ngày này, Mộ Khinh Ca quyết định trở về Lạc Đô một chuyến. Bởi vì nàng đang thiết kế một ít trang bị trên người binh sĩ, cần về Lạc Đô tìm người chế tạo.

Ấu Hà và Hoa Nguyệt đều lưu lại tiếp tục huấn luyện, Mộ Khinh Ca một thân một mình cưỡi ngựa quay về Lạc Đô.

...

Sau khi trở lại Mộ phủ, Mộ Khinh Ca mới từ chỗ quản gia biết được, mấy ngày nàng không ở trong phủ, Trường Nhạc công chúa nhiều lần tới tìm nàng, đều tiếc nuối rời đi.

Lần cuối cùng, Trường Nhạc công chúa nhờ quản gia chuyển cáo cho nàng, mình phải cùng Thái hậu đi lễ phật, phỏng chừng phải rời đi một tháng. Chờ nàng (Tần Diệc Dao) trở lại, lại đến tìm nàng (Mộ Khinh Ca).

Đối với chuyện này, Mộ Khinh Ca không quá để ở trong lòng.

Hiện giờ, tinh thần nàng đang tập trung vào chế tạo trang bị siêu cấp chiến sĩ.

"Tiểu tước gia, Ấu Hà và Hoa Nguyệt không trở về cùng ngài, có cần thuộc hạ phái mấy nữ tỳ khác đi Trì Vân uyển hầu hạ?" Quản gia một đường bồi theo Mộ Khinh Ca, lúc đi tới cửa Trì Vân uyển, hỏi.

Mộ Khinh Ca trực tiếp cự tuyệt: "Ta lần này trở về xử lý chút chuyện, qua mấy ngày sẽ rời đi. Không cần phiền toái như vậy."

"Tiểu tước gia nhanh như vậy đã đi rồi?" Quản gia muốn nói lại thôi nói.

Mộ Khinh Ca nghe ra trong lời hắn do dự, quay người nhìn phía hắn nói: "Có chuyện liền nói."

Quản gia rũ xuống khóe mắt nói: "Tiểu tước gia rời đi mấy ngày này, Bạch cô nương thường xuyên đối với lão công gia và trưởng tiểu thư nói, tuổi tiểu tước gia không còn nhỏ, cũng nên kiềm tâm lại, không thể vui đùa tùy ý như vậy, ngay cả nhà cũng không về. Thậm chí đề nghị lão công gia phái người tìm ngài về."

Mộ Khinh Ca nhướng mày: "Nàng ta không biết ta đi đâu?" chuyện nàng đi quân doanh, ở Mộ phủ cơ hồ không phải là bí mật gì. Lại không thể tưởng được Bạch Tịch Nguyệt cư nhiên không biết.

Lão quản gia cười cười: "Từ sau sự kiện kia, ấn tượng người trong nhà đối với Bạch cô nương liền... Nàng ngược lại có phái Lục Chi ra nghe ngóng, nhưng mọi người tựa hồ cảm thấy nàng quản hơi nhiều, cho nên đều ăn ý lựa chọn giấu giếm."

A! Còn có chuyện như vậy? Thật sự là niềm vui ngoài ý muốn!

Mộ Khinh Ca vui vẻ.

Nàng không nghĩ nhân duyên của Bạch Tịch Nguyệt ở Mộ phủ hiện giờ kém như vậy.

"Gia gia và cô cô không nói cho nàng biết?" Mộ Khinh Ca lại hỏi.

Lão quản gia gật đầu.

Đối với chuyện Bạch Tịch Nguyệt, bọn hắn cũng không nghĩ sâu. Chẳng qua là cảm thấy vô luận như thế nào, Bạch Tịch Nguyệt cũng chỉ là khách nhân Mộ phủ, không có huyết thống, lại chưa gả cho tiểu tước gia hắn. Danh không chính ngôn không thuận, còn muốn can thiệp tự do của tiểu tước gia, có chút quá. Nữ chủ nhân tương lai chính thống của Mộ phủ là Trường Nhạc công chúa còn không có làm vậy, nàng ta dựa vào cái gì?

Trong nội tâm những người hầu bọn họ, người bọn họ bảo vệ thủy chung chỉ có ba vị chủ tử.

Mộ Khinh Ca cười gật đầu: "Ta đã biết, không cần phải quản nàng." Nói xong, nàng liền quay người chuẩn bị tiến vào Trì Vân uyển. Nhưng lại đột ngột dừng lại, nghiêng mặt hỏi: "Ngoại trừ Trường Nhạc công chúa, còn ai tới Mộ phủ?"

Quản gia suy nghĩ một chút, nói: "Còn có Duệ Vương tới. Bất quá, y mỗi lần tới đều tới tìm lão công gia, lão công gia không có ở đây, y liền đi."

"Hắn có cùng những người khác tiếp xúc qua không?" Ánh mắt Mộ Khinh Ca khẽ nhúc nhích.

Thấy Mộ Khinh Ca hỏi cẩn thận, lão quản gia chớp mắt nhìn, thầm nghĩ trong lòng: Chẳng lẽ tiểu tước gia vẫn đối với Duệ Vương tồn ý niệm khác?

Vừa nghĩ như thế, trong lòng hắn có chút thở dài.

Trong khoảng thời gian này, không thấy tiểu tước gia đi tìm Duệ Vương, còn tưởng rằng hắn nghĩ lại. Lại không nghĩ...

"Như thế nào?" Lão quản gia trầm mặc, khiến cho Mộ Khinh Ca nhíu nhíu mày.

"Nga!" Lão quản gia vội thu liễm tâm thần đáp: "Có một hai lần, Bạch cô nương vừa vặn đi ngang qua, là nàng tiễn đưa Duệ Vương xuất phủ."

Mộ Khinh Ca khẽ híp hai con mắt lại: "Trong thời gian này Bạch Tịch Nguyệt có từng xuất phủ?"

Lão quản gia gật đầu: "Ngược lại từng có mấy lần, nói là mua một chút son phấn bột nước cho nữ hài, còn có tơ lụa thêu thùa."

Mộ Khinh Ca như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu, không có hỏi lại.

"A, đúng rồi!" Lão quản gia chợt nhớ ra chuyện gì, đối với Mộ Khinh Ca nói: "Mấy ngày hôm trước, trong cung đưa tới một thiệp mời, nói là mời tiểu tước gia tiến cung. Bởi vì trưởng tiểu thư vừa vặn ở phủ, liền giúp tiểu tước gia bồi thường. Cũng không biết là vị nào trong cung."

Trong cung mời? 

Đọc truyện chữ Full