Ở khu Hán Dương khu thời gian lúc này đã gần bước qua canh tư, Nguyệt Hồ lúc này không khí trở lạnh đi và cũng là lúc Thập Yển quán rượu lớn không khí bên trong có chút giảm nhiệt đi xuống, bởi một lượng người cứ từng tốp từng tốp vậy mà cáo lui tự mình mở xe rời khỏi buổi tiệc. Đám Hào môn thế gia người tựu là mỗi người đều có cuộc vui riêng của mình.
Mà đám người Diệp gia huynh đệ lúc này càng uống càng cao hứng, Diệp Thiên Thành vậy mà hôm nay có chút kỳ lạ, hắn bộ dạng vô cùng thân thiện làm cho Diệp Hiểu Phong có chút khó hiểu đi ra. Nhưng hắn vẫn là giữ ở trong lòng tựu là không biểu hiện ra ngoài.
“Tiểu Phong!... Tới! … ngươi với ta uống thêm ly nữa!... Chúng ta hai anh em tựu là đã lâu rồi không có uống rượu vui như hôm nay!....ha…ha…ha…” Diệp Thiên Thành bộ dáng sảng khoái đi ra. “Tử Thao, kêu người mang thêm rượu tới!... Chúng ta làm thêm vài ly nữa ha!...”
“Thành ca! Hôm nay hay là tới đây thôi! Hạ tiểu thư có vẻ hơi mệt rồi!... Để đệ đưa cô ấy về trước!” Diệp Hiểu Phong nhìn bộ dáng mệt mỏi của Hạ Đông Nghi có chút không đành lòng nói ra, tựu là muốn trước đưa nàng về nhà nghỉ ngơi, dù sao hôm nay tựu là cũng uống khá nhiều rồi đây này.
“Ây Tiểu Phong! Vậy đâu được dù sao lâu rồi anh em chúng ta mới thoải mái như vậy!... Để Cự Cơ đưa nàng về chúng ta tới vài chai nữa a!” Diệp Thiên Thành có vẻ tiếc nuối níu kéo nói ra.
Diệp Hiểu Phong hắn có chút lưỡng lự dù sao lâu rồi anh em họ mới có chút hòa hợp, nhưng để cái tên Hoa Hoa công tử họ Cố kia đưa Hạ Đông Nghi về thì hắn càng là không yên tâm, huống chi lúc nãy hắn còn thấy Cố Hoàng hai người ý đồ muốn đem Hạ Đông Nghi cho nuốt đây này. Tuy hắn là lần đầu tiên gặp gỡ Hạ Đông Nhi người nhưng với bản tính của hắn thì không thể không quản đây này.
Thấy Diệp Hiểu Phong bộ dáng có vẻ chần chừ không yên tâm, Diệp Thiên Thành có chút trêu chọc đi ra.
“Không đành rời xa người đẹp a! Hay vậy đi để ta kêu người sắp xếp cho em dâu một phòng, cho nàng thoáng nghỉ ngơi. Chúng ta uống tiếp một lúc nữa, dù sao vẫn còn sớm a. Em dâu, em thấy có được không?”
Hạ Đông Nghi có chút ngại ngùng khi Diệp Thiên Thành vậy mà cứ liên tục gọi nàng là "em dâu", nhưng nghe mãi cũng thành quen lúc này đã là không còn ngại ngùng như trước. Nàng thấy Diệp Hiểu Phong có chút chần chờ, tựu như là đợi nàng cho ý kiến thì cũng có chút ái ngại nói ra.
“Diệp thiếu gia nếu vậy cứ cùng Thành ca uống tiếp a! Tôi không sao tựu là tự về được đây này!”
“Hay là để tôi đưa cô về a!” Diệp Hiểu Phong có chút ái ngại nói.
“Không được a! Em dâu! Lâu lắm anh em nhà ta mới có dịp cao hứng như hôm nay a!” Diệp Thiên Thành càng cố níu kéo, hắn vậy mà hôm nay nhiệt tình có vẻ thái quá à nha.
“Ân! Thật ngại quá! …” bộ dạngHạ Đông Nghi có chút ái ngại nói ra.
“Hạ tiểu thư hay tôi đưa cô về phòng nghỉ ngơi một lát!... Xong việc rồi tôi sẽ đưa cô về!” Diệp Hiểu Phong hắn càng là lưỡng lự nói.
“Phải! Phải như vậy a!” Diệp Thiên Thành càng là cao hứng.
“Ân! Làm phiền anh quá!...” Hạ Đông Nghi không đành lòng nhưng cũng là đồng ý với hắn nói.
“Thành ca! Anh uống trước đi!... Em đưa Hạ tiểu thư lên phòng rồi xuống uống tiếp!”
Diệp Hiểu Phong càng là cho gọi tới quản lý người vì Hạ Đông Nghi người cho gọi tới một phòng tổng thống đi ra. Phải biết Thập Yển quán rượu lớn tựu là chố đám người hào môn thế gia ăn chơi nha, nên phòng nghỉ lại cũng là có không ít, càng là phòng thượng hạng chuẩn bị sẳn từ trước.
Diệp Hiểu Phong đưa Hạ Đông Nghi lên tới tận phòng mới quay lại buổi tiệc, trước khi đi hắn không quên dặn dò nàng phải khóa cửa cẩn thận. Hắn vậy mà không quên Cơ Hoàng hai người kia có ý đồ với nàng đây này.
Trở lại tiệc rượu lúc này đám ba người Diệp Thiên Thành cũng là đang rôm rả tới tấp mời rượu, Diệp Hiểu Phong tuy không thích gì mấy Diệp Thiên Thành nhưng dù sao cũng là anh em trong nhà, lại không mấy khi được cao hứng như vậy nên cũng là nhanh chóng nhập cuộc đi vào.
Rượu điểm tới có chút chếnh choáng thời điểm Diệp Hiểu Phong cùng đám ba người Diệp Thiên Thành vậy mà chia nhau cáo biệt đi ra. Đám người Diệp Thiên Thành tựu là tiếp đổi tới một điểm khác tiếp tục cuộc vui, còn Diệp Hiểu Phong hắn phải trở lại phòng đem cái kia bất đắc dĩ cô bạn gái cho hộ tống về nhà.
Hắn không hiểu sao hôm nay tửu lượng của hắn vậy mà có vẻ hơi kém thì phải, trong người càng là có chút phát nóng đi lên, tựu là có chút hơi choáng váng đây này.
Thời điểm về đến phòng Hạ Đông Nghi vậy mà có chút ngủ say đi ra, hắn tựu là không nỡ đem nàng đánh thức, có lẽ nên để nàng nghỉ lại đây một đêm cũng không sao, cũng là để Hạ Đông Nghi nghỉ ngơi thời, điểm hắn đặt lưng xuống ghế xô pha ngồi nghỉ mệt đi ra.
Hắn vậy mà hôm nay uống hơi nhiều a, trong người càng có chút phát nóng cùng khát nước đi lên. “Rượu hôm nay có điểm mạnh nha!” Diệp Hiểu Phong có chút tặc lưỡi nói ra, giờ phải tìm nước uống giải khát cái đã. tiếng động của hắn vậy mà có chút hơi lớn đi ra, cũng là khiến cho Hạ Đông Nghi người vậy mà làm cho giật mình tỉnh dậy.
“Diệp thiếu gia!... Là anh phải không?” Hạ Đông Nghi có chút ngái ngủ ngước lên nói ra.
“Là tôi!... Hạ tiểu thư tôi tưởng cô ngủ say nên là không dám đánh thức cô dậy.” Diệp Hiểu Phong có chút bối rỗi đi ra.
“Ân! Không hiểu sao hôm nay tửu lượng vậy mà kém, mới uống chút mà thấy hơi chóng mặt.” Hạ Đông Nghi có chút nhăn mặt, bộ dáng vậy mà có chút đáng yêu.
“Hạ tiểu thư cô thấy không khỏe sao? Vậy thì cứ tiếp tục nghỉ ngơi a!.. Ta uống xong nước sẽ kiếm phòng nghỉ ngơi! Hôm nay rượu là có chút mạnh a, vậy mà có chút hơi choáng đây này.”
Diệp Hiểu Phong cũng là sợ Hạ Đông Nghi người ngại nên cũng là trước đưa ra ý kiến. Phải biết đêm tối nam nữ chung phòng vậy mà có chút bất tiên đây này, hống chi lại là nam nũ trẻ tuổi dễ cho người sự hiềm nghi a.
“A! Ta tựu cũng là có chút khát! Rượu hôm nay tựu là có chút mạnh a!”
Hạ Đông Nghi vậy mà cũng cảm thán đi ra, nàng vậy mà cũng không ý thức được điểm này đây này.
“Hạ tiểu thư cô cũng thấy khát a?...”
Diệp Hiểu Phong vừa hỏi vừa mở nước đưa cho Hạ Đông Nghi người uống, phải nói lúc này vậy mà khoảng cách của hai người vậy mà rất gần. Phải biết Hạ Đông Nghi đêm nay tựu là mặc một chiếc đầm amy đuôi tôm ren hoa màu đen trông vô cùng gợi cảm, nhất là kết hợp với nàng bộ dáng lúc này càng làm người ta không thể không yêu đây này.
Diệp Hiểu Phong vậy mà miệng lưỡi có chút khô khan đi ra. Hắn không hiểu sao lúc này mình vậy mà có một cổ cảm xúc khó tả dâng lên, mà cảm giác ấy càng lúc càng mảnh liệt không thể nào ngăn cản lại được.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Công Tử (Công Tử Khùng Điên, Dịch Thiên Hệ Thống)
Chương 46: Hoang Đường Một Đêm (1)
Chương 46: Hoang Đường Một Đêm (1)