Trong lúc Lâm Động cùng người nhà ăn cơm, thì ở ngoài cửa, một thiếu nữ thanh thuần đáng yêu bước vào nhà, bước chân như xe nhẹ đường quen chạy thẳng xuống nhà bếp.
""Ồ tiểu Tuyết, ngươi kiếm Động Nhi a, ăn sáng chưa, vào ăn cùng gia đình chú."" Lâm Chính thấy bóng dáng thiếu nữ liền niềm nở nói, ánh mắt nhìn Thiếu nữ giống như nhìn con dâu tương lai vậy, tràn ngập hòa ái cùng thương yêu.
""Ta ăn sáng ở nhà rồi, cảm ơn bá phụ."" Tình Tuyết cười mỉm lễ phép nói, sau đó ánh mắt sáng lên nhìn Lâm Động, lấy ghế ngồi kế bên hắn, ôm chặt hai cánh tay của hắn nũng nịu nói:
""Động ca, ngươi hôm nay có đi làm không, đi chơi với ta nhé.""
Lâm Động liếc mắt nhìn Tình Tuyết, nàng có dung mạo xinh đẹp, ngũ quan đẹp đẽ, làn da trắng nõn ưa nhìn, ánh mắt có chút ngây thơ của thiếu nữ mới lớn.
Khi nhìn cái khuôn mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc này, trong lòng Lâm Động chợt co thắt lại, đây là cảm giác đau đớn thống khổ vượt xa khi hắn nhìn thấy gia đình mình chết, ký ức sơ cũ chợt hiện về trong lòng hắn..
Sau khi tỷ tỷ bảo hộ hắn mà bị mẫu thân làm thịt, Lâm Động cuộc sống chính là nay đây mai đó, trốn chui trốn nhũi những nơi góc xó tối om tránh Ma Chủng săn giết, ban ngày hắn đi nhặt những thứ ăn được về lót dạ, có khi không nhặt được cái gì phải gồng mình chịu đói cả ngày.
Rồi bỗng một ngày hắn trong lúc tụ tập cùng những người còn sống sót chạy trốn đến nơi có thức ăn thì gặp được Tình Tuyết cũng đang chạy trốn, bên cạnh nàng là Lập Hàn, bạn thưở nhỏ của hắn và Tình Tuyết.
Đội ngũ còn sống sót lúc này đây có mười người, một là Lâm Động, hai là Tình Tuyết, ba là trung niên Man nhân, bốn là lập Hàn, người thứ năm chính là duy nhất tu sĩ lão nhân, cũng là chỗ dựa cho năm người bọn hắn trong chặn đường chạy nạn thoát khỏi tầm thường zombie và ma chủng săn giết, còn năm người còn lại đều là trẻ nhỏ và người già yếu Man Nhân.
Tu vi lão nhân cũng khá thấp, chỉ là Kim Đan kỳ tiểu tu sĩ, tuy nhiên đối phó phàm nhân biến thành ma chủng cấp thấp hiển nhiên dư sài.
"Chúng ta cùng nhau đi nha Tuyết Nhi!"
Lâm Động khi thấy Tình Tuyết ở trong đội ngũ liền kích động lôi kéo Tình Tuyết đi bên cạnh hắn, dù sao ở đây chỉ có mỗi tình Tuyết là người yêu tương lai của hắn, biết nàng còn sống sót Lâm Động phi thường vui vẻ.
"Ừm Lâm Động ca ca!" Tình Tuyết miễn cưỡng nở nụ cười đáp lại, nàng trải qua ma chủng hàng lâm, sắc mặt nàng đã bớt đi phần ngây thơ hồn nhiên của thiếu nữ, nhiều thêm một phần trưởng thành.
Mà lúc này Lâm Động vẫn không nhận ra được, một ánh mắt âm hàn lén lút liếc nhìn hắn, chính là ánh mắt của Lập Hàn.
Nhìn thấy tất cả mọi người sẵn sàng tiếp tục lên đường, Lão Nhân tu sĩ cũng dừng bước lại, lão quay đầu lại, trầm trọng nói: "Mọi người hãy chuẩn bị tinh thần, đoạn đường đến nơi trú nạn còn khá xa, trên đường nếu vận khí tốt sẽ gặp được vài con ma chủng cấp thấp, nếu vận khí kém.."
Lời còn chưa dứt, đằng trước bọn hắn vang lên tiếng bước chân dồn dập, trung niên Man Nhân từ đằng xa hổn hển chạy về, hắn được lão nhân phân công đi trước trinh sát tung tích Ma Chủng.
Trung niên man nhân vừa chạy vừa thở dốc, sắc mặt sợ hãi hô: "Có hơn 20 con Zombie đang di chuyển về phía chúng ta"
Lão nhân tu sĩ trông thấy Zombie nhiều như vậy, ánh mắt khẽ động, quay người liền muốn chạy.
Bất quá tưởng tượng sau lưng đều có một đàn ma chủng đang hành quân, lão nhân tu sĩ cắn răng, cao giọng hô: "Đằng sau có một tộc đàn ma chủng, đằng trước chỉ có hai mươi con zombie cấp thấp, mọi người nhất định muốn tốc chiến tốc thắng,nếu không zombie sẽ đi tới càng nhiều."
Bọn hắn nghe vậy đều dồn dập nâng lên tinh thần, Trung niên Man Nhân cầm một cây búa tạ, Lập Hàn cầm một cây dao găm, Lâm Động cầm một cây gậy gỗ, về phần Tình Tuyết, Lâm Động liền để nàng núp đằng sau hắn, bảo vệ phái nữ, đây là một người nam nhân nên gánh vác.
Lão Nhân tu sĩ nắm thật chặt pháp bảo của chính mình, nhìn xem zombie càng ngày càng gần, lão hét lên: ""Tiến Lên!!"
Nghe lão nhân cao giọng hô, mười người Man Nhân khí thế hung hăng cùng Zombie đụng vào nhau.
Kim Đan kỳ tu sĩ Lão Nhân phối hợp với hạ phẩm linh khí trong tay, hắn giết zombie tầm thường quá đơn giản, chỉ liền vung tay một cái, một đầu zombie liền bị chém đứt cổ, thủ đoạn gọn gàng tàn nhẫn.
Mà Trung niên Man Nhân trước kia cũng từng đi quân đội làm một chức binh sĩ cấp thấp, cho dù không phải là tu sĩ nhưng cũng là một hảo thủ, không hổ là binh sĩ, thân thủ hắn nhanh nhẹn, cộng thêm tốc độ cùng lực lượng cao hơn người bình thường không ít, tốn một chút thời gian hắn rốt cuộc giết chết một đầu zombie.
Tuy nhiên mấy đứa bé cùng lão nhân thì là dê vào miệng cọp.
Một vị lão nhân hơn bảy mươi tuổi giơ lên cây gậy chống lưng run rẩy quơ tay đập vào zombie trước mặt.
Tuy vậy một đòn toàn lực của lão ngay cả để zombie lùi một bước cũng không thể, liền bị Zombie xô ngã xuống đất, sau đó lập tức liền bị zombie cắn đứt yết hầu.
Ngắn ngủi trong vòng một phút, năm người đã chết đi, chỉ còn mỗi năm người bọn hắn.
Trong vòng một phút, vậy mà mất đi trọn vẹn mười người.
Lập Hàn vung mạnh dao phay trong tay chặt đứt hay tay zombie, sau đó hắn toàn lực chém mạnh, trực tiếp chém đứt nữa cái cổ zombie.
"Chết đi!"
Lần nữa vung vẩy dao phay, cái cổ zombie liền bị chặt đứt, chết không thể chết lại.
Mà so với hạ thủ quả quyết Lập Hàn, Lâm Động hạ thủ liền bạo lực hơn nhiều.
Lâm Động vung cao cây gậy gỗ trong tay, hắn hít sâu một hơi, hung hăng liền đập lên đầu zombie.
Cây gậy gỗ liền đập trúng đầu Zombie, chỉ trong tích tắc nữa cái đầu zombie bị hắn nện cho nát nhừ.
Sau khi giết chết zombie trước mặt, bốn người bọn họ liền chuyển qua mục tiêu mới.
Mà Zombie bên kia thì là gia nhập rất nhiều thành viên mới.
Trước đó những người bị Zombie giết chết lại lần nữa đứng lên, bọn hắn đã không phải là nhân loại, trở thành Zombie đồng bạn.
Sau mười mấy phút chém giết, cuối cùng bốn người bọn hắn đã đem hai mươi lăm con zombie giết chết, ngoài Lão Nhân tu sĩ ra, sắc mặt ai đấy đều trắng bệch, đây là do thễ lực tiêu hao quá lớn.
""Tiếp tục chạy đi, mùi máu tươi ở đây sẽ dẫn tới nhiều zombie hơn nữa!"" Tu sĩ lão nhân rống to, sau đó liền dẫn đầu chạy trốn.
Bốn người thấy vậy thoáng liếc nhau, cũng đồng thời lết thân thể mệt mỏi tiếp tục chạy
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Ma Đầu Hệ Thống
Chương 124: Hồi ức(Phần 1)
Chương 124: Hồi ức(Phần 1)