“ Kết Nối Chúng Sinh Vạn Vật” một cỗ không khí bí ẩn, vĩ đại lan tỏa ra khi hắn đọc lên
“ Đây là quyển sách gì ta có nên…… AAAAAA” Hoàng Thiên đưa tay lên chạm vào cuốn sách thì bất chợt một luồng ký ức tràn vào trong đầu hắn, lượng ký ức quá lớn khiến hắn chịu không được trực tiếp làm linh hồn hắn ngất đi
Tất cả đều diễn ra bên trong cơ thể Hoàng Thiên, ở bên ngoài thì Tiêu Nữ đang ôm hắn chỉ thấy hắn Oa Oa vài tiếng xong rồi từ từ im lặng ngủ. Nàng mỉm cười hôn lên cái trán hắn sau đó đặt hắn lên giường.
......
3 năm sau ~
Trong rừng sâu, có một đồng cỏ có bán kính trăm dặm, Ở trung tâm đồng cỏ ấy là một ngôi nhà nhỏ, ngôi nhà được làm bằng gỗ trầm nhìn rất giản dị đơn sơ. Cánh cửa ngôi nhà từ từ mở ra, xuất hiện là một bé gái khoảng chừng 3 tuổi đang ngó nghiêng lung tung nhìn xung quang, hình như đang muốn tìm gì đó
“ A, anh ấy kia rồi” Cô bé mừng rỡ khi thấy được một cậu bé tuổi cũng khoảng chừng cô đang ngồi xếp bằng ở trước cửa cách xa nhà khoảng 20 dặm
“ Thiên ca ca, đến giờ ăn trưa rồi, mẹ kêu em gọi anh đến đây” Cô bé với đôi chân nhỏ nhắn chạy đến Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên ngồi ở đấy, xung quanh hắn nguyên khí qua lại xung quanh, lâu lâu lại chui vào cơ thể hắn rồi thoát ra ngoài. Hắn mở mắt, lau mồ hôi trên mặt,đứng dậy mỉm cười nhìn Hoàng Thường.
Đã 3 năm trôi qua từ khi hắn đến thế giới này, hắn cũng hiểu được sơ sơ tình hình ở thế giới nơi đây về gia đình hắn, Khi nghe tin gia đình hắn như vậy, hắn rất tức giận, dù sao hiện tại bay giờ hắn cũng là người họ Hoàng
“2 cẩu gia tộc, hãy chờ đấy, mối thù này ta nhất định sẽ trả lại hết “ Hoàng Thiên nói thầm
“ A, anh lại làm khuôn mặt ấy rồi, không được làm bộ mặt đó nữa, không là Thường Thường giận không chơi với Thiên ca ca nữa đấy” Thường Thường bĩu môi nói.
“ Ha ha, Được được, ta sẽ không làm bộ mặt đó nữa, chúng ta đi ăn nào, nếu không mama lại vỗ mông chúng ta đây?” Hoàng Thiên mỉm cười xoa đầu Hoàng Thường nói,3 năm này, không biết có phải là do chỉ có hắn với cha, mẹ hay không mà Hoàng Thường lúc nào cũng dính lấy theo hắn như keo vậy nhưng vì hắn cũng rất thích tiểu muội này nên cả hai như hình với bóng, không thể tách rời.
Hoàng Thượng bị xoa đầu mặc dù trong lòng rất hạnh phúc nhưng mặt ngoài lại tỏ thái độ
“ Thiên ca ca không được, Làm hư tóc ta rồi” Hoàng thượng vui đùa nói
“ Ha ha” cả hai trò chuyện vui vẻ vào nhà
“ Các con đến rồi,lại đây, hôm nay cha con may mắn, bắt được một con heo rừng rất bự, nên mẹ đã nấu rất nhiều món ngon kèm theo” Tiêu nữ thấy 2 đứa con vui vẻ nói
“Mình này, là do ta tài trí hơn người chứ “ Hoàng Viêm đang ngồi nghe thấy vậy buồn bực nói
“ Hừ, Tài trí hơn người nhỉ?,ngày nào cũng chỉ bắt được vài con thỏ rừng vậy mà tài trí hơn người hả???” Người vợ nói
“ Tại tại… ta còn không có hứng để bắt thôi” Người chồng cãi ngang
“ Ô hô, gan nhỉ hôm nay dám cãi lại à, hôm nay ngươi nhịn cơm nhé” Người vợ nói
“ Thôi mà…..” Người chồng sợ nói
“Mama đừng chọc papa nữa, cơm nước đã xong chưa? Con muốn ăn bây giờ, đói quá à!!!” Hoàng Thượng nũng nịu giải vây cha mình
“ Ừm, con cũng muốn ăn nữa” Hoàng Thiên hùa theo
Tiêu Nữ trừng mắt nhìn papa nói rồi quay lại nói ai đứa
“ Có rồi đây”
“ Ồ Ngon quá, mama là đầu bếp số một, món này và món này, ngon quá “ Hoàng thượng gắp một đống thức ăn vào miệng
“ Ăn từ từ nào coi chừng bị nghẹn đấy, nhìn con như con chuột đồng vậy ha ha, 2 má phồng ra hết rồi kìa” Hoàng Viêm nhìn con cười ha hả nói
“ Thường này, Con gái con lứa, ăn uống phải giữ ý tứ chứ, nếu không sau này không ai chịu lấy con đâu” Tiêu nữ nói
“ Khô…Ai…. Lầy….. Thì….. Thừ…Thừ… s..ở…gỡ cho Ca ca” Hoàng Thượng với một đống thức ăn trong miệng nói không ra tiếng
“ Ăn xong rồi nói “ Tiêu nữ nói
*Ực* “ Không ai lấy thì ta sẽ gả cho Thiên caca” Hoàng Thượng nuốt xuống thức ăn xuông nói
“ Ha Ha, Được được, caca sẽ dành một chỗ cho Thường nha” Hoàng Thiên đùa nói
“ haizz, 2 đứa này, thiệt là hết nói nổi “ Tiêu nữ chịu thua nói
“ hahaha, hihi” cả 3 cha con cười sang sảng, không khí ấm bao trùm cả gia đình
Ăn gần hết thức ăn, Hoàng Thiên mở miệng nói
“ Cha chừng nào con mới có thể bắt đầu tu luyện”
“ Không được, Ít nhất con phải lên 7, khi đó cơ thể mới cảm nhận được nguyên khí, ” Hoàng Viêm đang ăn bỗng ngừng lại nói
Vấn đề này 1 năm trước Hoàng Thiên đã hỏi qua một lần và bị cha từ chối.
Ở thế giới Thần Việt, đứa trẻ lên 7 tuổi mới bắt đầu tu luyện bởi vì lúc ấy, nó mới cảm nhận nguyên khí xung quanh
Thật ra là Hoàng Thiên đã có thể cảm nhận được Thiên địa Nguyên khí từ lâu rồi nhưng vì nguyên nhân trẻ lên 7 tuổi mới tu luyện được, nên nếu mà hắn nói cho cha hắn biết hắn từ lâu đã cảm nhận nguyên khí,cha sẽ xem hắn như là quái vật mất nên hắn giấu không dám nói, chỉ có âm thầm tu luyện nhưng vì hắn không có công pháp tu luyện đẩy nhanh tiến độ thế nên ngay cả Luyện nhục nhất cảnh, hắn vẫn chưa từng chạm đến.
Thật ra không có công pháp tu luyện chỉ là một phần, phần lớn là do thân thể của hắn trời sinh hơn người thế nên so với người khác, hắn phải nỗ lực gấp 10 lần mới được.
“ Thật ra con…… đã cảm nhận được nguyên khí rồi ạ” Hoàng Thiên bỏ đũa xuống nói
Hắn định giấu thêm một thời gian nữa nhưng đến hiện tại, luyện nhục cảnh hắn còn chưa đến làm hắn không thể không tuôn bí mật ra
“ À ờ vậy à, vậy chúng ta bắt đầu tu luyện thôi………. Chờ đã con nói cai gì” Hoàng Viêm trả lời lại như thói quen bỗng nghe được điều gì đó lạ nên hỏi lại
“ Con đã cảm nhận được nguyên khí rồi ạ, với lại…. đã có thể dẫn nguyên khí vào người” Hoàng Thiên nói
“ CÁI GIIIII`” Hoàng Viêm và Tiêu Nữ lần này nghe rõ rang lời của Hoàng Thiên, cả hai đập bàn, mở to mắt nhìn hắn
Không khí gia đình biến mất thay vào đó là không khí căng thẳng, Hoàng Thiên thấy vậy mồ hôi hột bắt đầu xuất hiện, hắn biết việc này nói ra sẽ có tình cảnh này nhưng hắn thật sự không thể không nói, vì muốn trả được thù, giải cứu đồng tộc, giúp ích cho cha,mẹ hắn phải tăng tốc độ tu luyện.
Cả hai nhìn hắn thật lâu, rút cuộc Hoàng Viêm lên tiếng trước nói
“ Con hãy làm tu luyện ở đây cho cha xem”
“ Dạ”
Hoàng Thiên ra khỏi ghế đi đến giữa phòng nhắm mắt tu luyện, từng luồng, từng luồng nguyên khí như được điều động bắt đầu quay quanh hắn nhưng lại không hề chui vào cơ thể hắn, chỉ lượn lờ bên ngoài, lâu lâu có vài tia miễn cưỡng chui vào cơ thể.
Hoàng Viêm thấy thế kinh ngạc, thật sự là con của mình đang tu luyện, thử hỏi nó mới mấy tuổi, chỉ mới 3 tuổi thôi, tức là con đường rút ngắn đến tận đến 4 năm, chưa kể 4 năm ở tuổi này rất quý giá bởi vì, tinh lực rất dồi dào.tu luyện rất nhanh chóng. Hắn nhìn đứa con mình suy nghĩ
“ Hoàng Gia thật sự có hy vọng được cứu rồi….” Hoàng Viêm không kiềm lòng được mà nắm chặt tay
Hoàng Thiên tu luyện, phun ra hút vào vài tơ nguyên khí, cảm nhận được nguyên khí chạy quanh cơ thể mình, hắn cảm thư thích, dù 3 năm trôi qua, ngày nào cũng tu luyện nhưng thật sự không thấy chán, cảm giác nguyên khí chạy qua chỗ nào, chỗ đấy như được tưới cây bón phân đồng dạng, ngày càng lớn mạnh.
Đang tu luyện như vậy bất chợt hắn giống như cảm nhận được điều gì, Nguyên khí đi qua cứ như là đụng vào chướng ngại vậy, không thể đi qua
“Đây là cảm giác đột phá sao?” Hoàng Thiên lẩm bẩm
Thấy thế, Hoàng Thiên càng ngày càng hút nhiều nguyên khí hơn, Nguyên khí lượn lờ xung quanh hắn cũng bắt đầu quay nhanh hơn, chui vào thể nội nhiều hơn mấy lần
“ Đây là…… Thiên nhi đang đột phá sao?” Hoàng Viêm kinh ngạc nhìn
Nguyên khí vào thể nội Hoàng Thiên ngày càng nhiều, vết rạn nứt từ chướng ngại càng lớn càng lớn
“ PHÁ CHO TA” Hoàng Thiên thét lớn
“ Bùm “ Cuối cùng vết rạn trực tiếp vỡ ra, nguyên khí hùng hồn truyền vào cơ thể Hoàng Thiên, tẩm bổ bên ngoài nhục thân của hắn nhất là toàn bộ da trên cơ thể hắn, ngày càng săn chắc lại, da ngày càng trắng hắn nhìn toàn bộ trên cơ thể, dường như có nguyên khí đang lưu chuyển xung quanh da hắn, nếu giờ trên đường hắn lỡ sướt qua vật nhọn làm trầy xướt da thì hắn nhờ đó mà có thể lành ngay nháy mắt
Đây là lợi ích cơ bản đầu tiên của việc tu luyện, ngoài ra còn tăng cường thể lực, và sức mạnh.
“ Rút cuộc cũng đột phá, ta rút cuộc cũng bắt đầu con đường tu luyện rồi “ Hoàng Thiên sau khi đột phá, ổn định lại mới thở phào, kích động nhìn thân thể của mình.
“ Giỏi lắm con của ta, 4 tuổi đã vào luyện nhục nhất cảnh, ở mảng đục lục này không ai có thể lấy số tuổi đó để tu luyện cả, có khi là trên toàn thế giới cũng không ai được, giỏi, thật sự rất giỏi” Hoàng Viêm kích động vui mừng nói
“ Vậy giờ.. con thể bắt đầu tu luyện rồi phải không cha? “ Hoàng Thiên hỏi
“ Tất nhiên nhưng con phải chuẩn bị tinh thần, vì kể từ giờ ta sẽ huấn luyện con rất nghiêm khắc, con hãy cố mà chịu đựng?” Hoàng Viêm cười gian tà nói
“ Dạ “ Hoàng Thiên khí thế đáp
“Cha với Thiên ca đang nói chuyện gì vui vậy mẹ? ”Hoàng Thường nhìn thấy anh và cha như vậy hỏi
“ Không có gì đâu con, cha đang vui mừng vì việc Thiên ca ca của con đó làm đó ” Tiêu Nữ tự hào nói, nhìn thấy đứa con mới 4 đã có thể tu luyện, người làm cha, mẹ ai chẳng tự hào cơ chứ
“ Cha khen Thiên ca chỉ vì như vậy thôi à, con cũng có thể làm được mà “ Hoàng Thường chu miệng, bĩu môi không phục lớn tiếng nói
“ Đúng Đúng, Thường nhi cũng giỏi cũng có thể làm…….” Tiêu Nữ gật gật đầu sau đó như nghe được cái gì liền xoay đầu ánh mắt ngạc nhiên nhìn Thường nhi, cách đó
không xa 2 cha con cũng như nghe được điều gì cũng quay lại nhìn nói
“ CON VỪA NÓI CÁI GÌ “ cả 3 người nói
Thường nhi không nói, nhắm mắt lại, đột nhiên nguyên khí bắt đầu xuất hiện quay quanh cô bé làm cho cả 3 người không thể tin tưởng. Nhất là Hoàng Thiên hắn không thể tin tưởng bật ra tiếng
“ KHÔNG THỂ NÀO “
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Khóa Giả
Chương 2: Thời gian trôi qua
Chương 2: Thời gian trôi qua